Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Niềm Vui Bất Ngờ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Niềm Vui Bất Ngờ


Hòa vào dòng người, nhóm người Chấn Dương tiến vào một tửu lâu.

Mở cửa ra, hắn đi thẳng xuống sảnh lớn, nơi này vẫn đông như hai ngày trước. Thẳng ra lộ lớn, người xe nườm mượp, không khí rộn ràng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại, lõi năng lượng của robot đã giảm đi 2 phần trăm, tất cả các màn hình đồng loạt chuyển sang màu cam, đồng thời bộ bàn ghế cũng thay đổi sang màu cam, 4 vách tường cũng sáng lên từng đường vân cam soi sáng cả phòng.

Bắt đầu với việc giải mã Sudoku, hắn tốn mất hai tiếng để suy xét từng vị trí các con số được đặt vào. Hắn không thể viết giải thuật rồi cho chạy giải thuật ra kết quả được. Vì làm gì có máy tính ở đây. Hệ thống của hắn cũng không có chức năng lập trình. Tình thế ép buộc khiến hắn phải ngồi giải tay. Thật may, não của hắn bây giờ không phải được cấu tạo bằng máu thịt cacbon, nếu không chắc hắn đang ôm đầu khóc lóc mất.

Cho các robot công nghệ tại di chỉ nhập vào bảng giải mã.

Trên chiếc bàn đột nhiên hiện ra một loại bàn phím cùng nút ấn ảo, khoản không phía trước mặt con robot cũng xuất hiện rất nhiều màn hình ảo. Mặt chiếc bàn mở ra một lỗ nhỏ, từ lỗ nhỏ đó nhô lên một ống trụ hướng về phía hắn. Màn hình đối diện con robot cũng hiện lên một dòng các chữ số mà hắn không hiểu được. Khi các chữ số này chạy hết, màn hình hiển thị lại mở ra một hình ảnh miêu tả tác dụng của ống. Hình ảnh miêu tả lại quá trình cho ngón tay vào trong để truyền năng lượng.

Đối với con quái vật này từ khi sinh ra thì săn g·iết động vật khác chính là bản năng. Đối với nó máu thịt của sinh vật khác chính là vật đại bổ. Sinh vật mà nó ăn được mạnh bao nhiêu thì bổ cho nó bấy nhiêu. Bản tính hung hăn, bản năng g·iết chóc thì Kim Thước thành này không khác gì một bữa tiệc thịnh soạn được dọn sẵn cho nó.

Rời khỏi tửu lâu, hắn nhanh chân tiến vào một một nhà trọ. Hắn đã âm thầm quan sát những người tới thuê trọ và nhanh chóng nhận ra rằng người ở nơi này dùng một loại tiền tệ được gọi là nguyên linh.

Khi tìm cách vào trong các Robot công nghệ tìm thấy một tấm mật mã gắn cạnh cánh cửa. Ngay khi nhìn thấy hình ảnh của mật mã, Chấn Dương liền biết đây là gì. Mật mã này rõ ràng là Sudoku. Không thể sai được, cấu tạo chín hàng chín cột, bên trong được chia thành chín lưới con kích thước 3x3. Bên trên các con số nằm một cách ngẫu nhiên.

Tiểu nhị vội vã tiếp khách, nhanh mồm nhanh miệng chào đón, tay thì liên tục ra hiệu dẫn đường đi.

Chương 4: Niềm Vui Bất Ngờ

Căn phòng rất lớn và rộng. Bên trong hầu như không có gì, đơn độc một chiếc ghế tựa. Phía trước ghế là một cái bàn rộng, trên mặt bàn chẳng có gì, đơn thuần là một mặt phẳng màu trắng. Ánh sáng của căn phòng chỉ tập trung vào bộ bàn ghế này.

Xa xa, Chấn Dương nhìn thấy một nhóm người mặc quân phục đang tụ tập lại. Đây là Kim Thước quân chuyên bảo vệ Kim Thước thành. Đội quân này vốn là quân của Triều Đình được điều đến bảo vệ các thành trì. Khi tới thành trì nào thì tên đội quân được lấy theo thành trì đấy. Một người trông như chỉ huy đang la hét ra lệnh cho cấp dưới. Đám người này tựa hồ như đang chuẩn bị phục kích thứ gì đó.

Suốt trên đường nó tới đây, xác người la liệt. Nhưng trong đó lại chỉ có một phần do nó g·iết, còn lại là do trốn chạy dẫm đạp nhau mà c·hết. Dù thích ăn thịt, nhưng tính nó rất kì cục, nó không ăn hết một người mà chỉ cắn một miếng rồi vứt, tựa như một người kén ăn nếm một miếng rồi bỏ. Thành ra, rất nhiều xác c·hết bị cắn nham nhở một phần rồi vứt xó, có người còn chưa c·hết hẳn chỉ có thể nằm ngoe nguẩy chờ c·hết.

Chợt, va vào mắt hắn là một sân đấu rộng nằm giữa một giao lộ lớn. Xung quanh có kha khá người đang đứng xem hai người trên đài so quyền cước. Như mở cờ trong bụng, hắn tới gần xem. Dù ít hay nhiều có lẽ hắn cũng sẽ học được cái gì đó.

Đối với những người theo nghề lập trình viên như hắn thì viết một giải thuật để giải trò Sudoku này không mất quá nhiều thời gian. Tuy nhiên lúc phát hiện ra mật mã này là lúc hắn đang chiến đấu nên không thể phân tâm ra viết giải thuật được. Bây giờ đã không còn nguy hiểm nên hắn quyết định tìm hiểu xem bên trong địa đạo kia có gì.

Nguyên linh được chia làm 3 cấp độ là thượng phẩm, trung phẩm và hạ phẩm. Cứ mỗi phẩm thì lại cách nhau 100 viên. Dễ hiểu là 1 viên thượng phẩm nguyên linh bằng 100 viên trung phẩm nguyên linh và 1 viên trung phẩm nguyên linh sẽ đổi được 100 viên hạ phẩm nguyên linh.

Phóng lên một nóc nhà, hắn di chuyển dần về phía âm thanh phát ra. Một đám người áo ngấm lụa đang đựa một nhóm hộ vệ đưa đi. Phía sau là những người dân đang hỗn loạn chạy theo. Họ la hét, dẫm đạp lên nhau mà chạy, giống như đang cố gắng chạy thoát thứ gì đó vô cùng kinh khủng.

Còn chưa tới nơi, âm thanh ồn ào từ xa xa truyền đến. Âm thành này không phải là tiếng huyên náo của những cuộc vui, mà là tiếng la hét thất thanh, tiếng dẫm đạp mà chạy trốn.

-Ba vị khách quý, mời ba vị vào trong, quán đông khách nên phiền ba vị thông cảm.

Lõi năng lượng của hắn vốn rất đặc thù. Thông qua việc hoạt động của robot mà năng lượng bên trong sẽ sinh ra, đồng thời tiêu hao một phần năng lượng sẵn có. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi thuê một phòng, hắn liền vào phòng đóng kín của và dặn với tiểu nhị rằng tuyệt đối không được quấy rầy hắn dù bất cứ chuyện gì. Tên tiểu nhị nhận được một viên hạ phẩm nguyên linh thì mắt sáng như đèn miệng liên hồi dạ dạ vâng vâng.

[Đã nhận diện hệ thống mới]

-Ừ. Vậy thôi, tạm biệt.

Và hắn cũng phát hiện ra một thứ còn điên khùng hơn hắn tưởng. Một căn phòng được khóa kín với 3 lớp bảo mật. Phải rất vất vả hắn mới có thể cho các robot vào trong được.

Quyết định được hắn đưa ra. Một robot công nghệ tiến lại, kéo ghế ra và ngồi lên đó.

Thấy Chấn Dương có vẻ không quan tâm, Lâm lão cũng không vì thế mà biểu hiện thái độ bất mãn. Lão liền giới thiệu với người thanh niên kia.

Khi hoạt động thì robot sẽ tiêu hao “năng lượng sẵn có” và sản sinh ra “năng lượng dự trữ”. Chỉ cần hắn muốn hắn có thể thu lấy phần “năng lượng dự trữ” này để nâng cấp cho lõi chính, hoặc tăng cấp lõi phụ. Ngoài ra, hắn có thể dùng “năng lượng dữ trữ” để nạp đầy cho “năng lượng sẵn có” từ đó đạt được hiệu quả cho robot có thể hoạt động vĩnh viễn.

Chậm rãi.

[Đang cập nhật thông tin mới]

Ngay khi vừa ngồi xuống, Lâm lão liền mở lời cảm tạ Chấn Dương.

Vừa đi vừa nhìn ngắm xung quanh.

Hắn nhận được thông báo từ hệ thống rằng robot công nghệ của hắn vừa được quét nhận diện tổng thể.

Hắn ngồi và quan sát hình ảnh truyền tới từ các robot công nghệ đang dò tìm, đồng thời ghi nhớ lại nhưng lối đã đi, từ đó hình thành một bản đồ về cấu trúc của địa đạo.

Đặc biệt nhất là hắn có thể chuyển đổi ý thức qua lại giữa các lõi, thậm chí là đổi lõi chính phụ mà không cần hai robot ở cạnh nhau. Hắn xem điều này như một bảo hiểm cho cuộc sống của hắn.

Tại sao hắn không hỏi kĩ hơn mà chỉ hời hợt như thế? Đơn giản vì nó chả có ích lợi gì cho hắn cả. Hai bên không quen biết thì chẳng có lí do gì để bắt ép người ta phải nói ra bí mật của họ. Cho dù Chấn Dương cứu bọn họ thì khi họ không nói hắn cũng không ép được. Hơn nữa, hắn chỉ vừa mới thâm nhập vào thế giới, không thể mạo hiểm khi chưa biết rõ thế giới này.

Bên trong Kim Thước thành.

-Còn về vấn đề sao hai người chúng ta lại b·ị t·ruy s·át thì … không tiện nói cho lắm.

Cả căn phòng sáng chợt sáng.

Trong khi di chuyển, hắn nhận ra cũng có vài người giống như hắn, đang chạy dọc trên các mái nhà tìm khởi nguồn của việc này.

Về nguyên linh thạch hắn cũng không quá lo lắng, sau khi trận chiến ở ngoài thành kết thúc, hắn đã nhanh tay xoát người của đám áo đen, với hắn bất kì thứ gì trên người của bọn họ đều có thể chứa thông tin về thế giới này.

Nhóm Chấn Dương theo sự hướng dẫn của tiểu nhị tiến lên lầu hai, đến một bàn bên của sổ nhìn ra đường lớn.

Trên phố dòng người đông đúc, các phu xe phải gào rách cả cuốn họng mới có đường đi. Nam thanh nữ tú thong dong dạo quanh. Các cô gái thanh lâu liên tục vẫy gọi. Chủ quay hàng giới thiệu sản phẩm không ngừng miệng.

Trở lại với phòng thuê, hắn đã ở lì trong phòng hai ngày, nhìn sắc trời đã về chiều, cũng nên ra ngoài xem xét xung quanh rồi.

Địa đạo đang tối tăm bỗng chợt bừng sáng. Ánh sáng phát ra từ hai dãy đèn led dọc theo vách tường. Trên vách được bao phủ bởi một lớp kim loại giống như cánh cửa. Dãy hành lang dài này có hơi thở công nghệ hoàn toàn khác biệt với phong cách tu tiên huyền huyễn bên ngoài.

Sau khi thăm dò 2 ngày, cuối cùng hắn cũng đã hoàn tất sơ đồ của địa đạo này.

Lúc này hắn xem lại những hình ảnh nhận được lúc hắn đang giao chiến với Tý Thử. Khi đang chiếm thượng phong Chấn Dương nhận được thông tin từ các Robot công nghệ khám phá di chỉ. Toàn bộ di chỉ không phải chỉ mỗi căn hầm nơi hắn đi ra, mà còn rất nhiều công trình kiến trức khác. Trong số những công trình đó có những xưởng rèn đúc, những phòng chứa đan dược, v·ũ k·hí. Nhưng trong lúc tìm tòi, các Robot công nghệ của hắn đã quét ra bên dưới lòng đất nơi trung tâm di chỉ có một địa đạo sâu xuống bên dưới.

Lúc này con quái vật đang càng lướt bên trong đội hình của Kim Thước quân. Dùng những ngón tay nhọt hoắt, nó xiên một người lính lên, tay kia thì quấn lấy một người khác. Nó chầm chậm mở nụ hoa trên đầu ra. Một cái miệng lớn đỏ lòm ngấu nghiến nhai đầu người lính xấu số. Người lính còn lại ra sức la hét vùng vẫy. Anh ta cố đạp vào người con quái vật một cách tuyệt vọng. Con quái vật nhìn anh một lát. Nó cười lên một cách ghê rợn. Cánh tay xúc tu xiết chặt lại. Người lính không kịp ý thức được thì từ miệng mắt và mũi anh ta đã trào ra từng dòng máu đỏ lòm tanh gay mũi.

Ngay khi robot đút toàn bộ ngón tay vào trong. Hệ thống liền thông báo cho hắn robot đang bị rút đi một lượng nhỏ năng lượng. Năng lượng được dự trữ trong robot này bị giảm đi 2 phần trăm.

Chấn Dương hờ hững đáp, lại hướng mắt ra ngoài của sổ giống như đang quan sát dòng người. Theo như đo lường của hệ thống, sau khi so sánh với những ghi chép được lưu trữ trong di chỉ thì lão già trước mặt hắn chỉ là Nguyệt cấp 1, thuộc về hạng chiến lực tầm trung của thế giới này. Còn cô gái thì chỉ là Tinh cấp 3 có thể xem là tạm được trong tầm tuổi mười tám đôi mươi.

Hắn ôm tâm lí nghi ngờ, chầm chậm giải tán các robot xung quanh ra khỏi phòng, đến một khoản cách mà hắn cho là an toàn. Con robot bên trong thì từng chút một cho ngón tay vào. Để đảm bảo an toàn, Chấn Dương vẫn ở phòng thuê mà ra lệnh cho các robot thông qua hệ thống.

Mặc cho hai người kia có gọi hắn thế nào đi chăng nữa, hắn vẫn không quay mặt lại.

Robot công nghệ được hắn cho đi thăm dò di chỉ lần này đều được trang bị giáp chiến cùng một khẩu P90 bản tăng cường đã được hắn tinh chỉnh qua hệ thống. Hắn chia các robot công nghệ thành 3 nhóm, dần dần tiến vào địa đạo.

Một cái bóng màu đen lao ầm tới nhóm lính đang dựng khiên chắn ở hàng đầu. Mấy tấm khiên giống như đậu hũ vậy, nhẹ nhàng bị cái bóng xuyên thủng. Đám lính đằng sau cũng không tốt hơn mấy tấm khiên chỗ nào, người thì bị xiên lòi ruột, người thì bị đạp bẹp dí dưới đất. Cái bóng đó không ai khác chính là con quái vật ngoài thành.

Lão ngưng một lát nhìn sang Trần Mị, truyền âm hỏi nàng có muốn cho thiếu niên trước mặt biết lí do mà hai người bị đuổi g·iết. Đáp lại lão, Trần Mị khẽ lắc đầu từ chối. Lâm lão hiểu ý liền nói tiếp.

-Là thiếu sót của lão. Lão là Lâm Thục Phán là chấp sự của Trần gia, còn đây là tiểu thư của ta, là Trần Mị đại tiểu thư, con gái trưởng của Trân lão gia chủ…

-Đa tạ ân cứu mạng của thiếu hiệp. Nếu không nhờ thiếu hiệp cứ giúp thì giờ này lão cùng tiểu thư không còn mạng nữa rồi. Chẳng hay thiếu hiệp đây danh hào thế nào tiện bề xưng hô.

Ngắn gọn xúc tích, Chấn Dương nhả vài chữ rồi chống bàn, đứng dậy xoay người rời đi trước sự ngỡ ngàng của hai người Trần Mị.

Còn về thứ vật chất lạ mà hắn phát hiện trong cơ thể Trần Mị, hắn đã trích một ít máu của Trần Mị mang theo loại vật chất đó. Sau này nếu có cơ hội hắn sẽ nghiên cứu thứ này.

-Gào !!!

Hắn cho các robot công nghệ di chuyển xung quanh xem xét tình hình. Đội hình của các người máy công nghệ bây giờ đã thiếu đi một ít robot, có robot còn mất tay hoặc tổn thương vài phần. Để tới được nơi này hắn cũng phải trả giá khá nhiều bằng các robot công nghệ của mình.

Khái quát là lõi của hắn có thể chia làm hai phần “năng lượng sẵn có” và “năng lượng dự trữ”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi tới các ngã rẽ, từng nhóm robot công nghệ chia nhỏ ra từng đơn vị lẻ để thâm dò. Một cách cẩn thận chúng tiến vào. Tuy nhiên chưa đi được bao xa, liền có robot công nghệ sập bẫy rập. Dù rơi vào hầm chông, nhưng với độ bền của robot công nghệ 2 sao thì tầm này chưa đủ gây ra vết xướt nào trên cơ giáp của nó chứ nói chi là tổn thương bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đã biết nơi này có bẫy, Chấn Dương liền xuống lệnh cho các robot công nghệ mở ra chức năng tra quét liên tục. Nhờ thế, robot công nghệ giảm thiểu được tỷ lệ rơi vào những cái bẫy hơn hẳn. Nhưng điều kì lạ nằm ở chỗ, những cái bẫy này được sắp xếp theo kiểu xuống dưới càng sâu thì càng khó. Ban đầu chỉ là mấy cái bẫy thô sơ, nhưng sâu xuống dưới là các loại bẫy công nghệ cao. Không hề phù hợp với thế giới này.

Cánh của dày nặng lừ thừ mở ra, vang vọng khắp nơi là âm thanh cót két. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lối vào địa đạo được bịt kín bởi một cánh cửa không rõ bằng chất liệu gì c·hết tạo nhưng lại vô cùng bền bỉ. Dù hoàn cảnh xung quanh tan hoang tới mức nào đi chăn nữa thì nó vẫn sáng bóng mới toanh, không hề ăn nhập với khung cảnh xung quanh.

Một âm thanh đinh tai nhức óc phát ra.

Chấn Dương thu người lại, nấp sau một mái nhà theo dõi từ trên cao. Một vài tên tu tiên giả thấy bóng dáng của con quái vật liền biết nó không phải loại dễ xơi cũng chọn nấp sang một bên mà nhìn. Có người cẩn thận tất có kẻ coi thường, một số tu tiên giả không biết trời cao đất dày, đứng lù lù ngay trên nóc nhà mà ngó, có kẻ còn ngồi xuống xé gà vừa ăn vừa xem.

-Cảm ơn thì không cần, trước hết hai người là ai, và sao lại bị đuổi g·iết vậy?

Căn phòng không có gì bất thường, chỉ là một căn phòng trống với bộ bàn ghế là tâm điểm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Niềm Vui Bất Ngờ