Sau khi trở về tưởng chừng hắn sẽ nghỉ ngơi được một hai ngày, thế nhưng là không, công việc tại thành Lonia lúc này còn gấp nhiều lần so với Phục Sinh trấn.
Đầu tiên là vấn đề tiền cùng lương thực, theo như Rem báo cáo thì trong kho thành chỉ còn hơn 1000 kg lương thực cùng 67 ngàn tiền đồng ( tính cả tiền bạc và tiền vàng!"
Thứ hai là vấn đề thi công công trình chuyển nước, đơn vị thi công ngoài bờ sông đã gần như hoàn thành, còn bên trong các xưởng các vật liệu yêu cầu đã chuẩn bị xong.
Thứ ba là vấn đề dân sinh, lúc này trong tay người dân đã có không ít tiền, và vấn đề mua lương thực tích trữ cực kỳ bạo tăng, lương thực luôn trong tình trạng cháy hàng, tuy mọi người vẫn no đủ. Đây chính là tâm lý chung của dân nghèo. Muốn tích trữ thật nhiều lương thực như vậy bọn họ mới có cảm giác an toàn.
Vấn đề đầu tiên thì phải đợi lão Swain về mới có thể giải quyết được, lão Swain cũng đã đi hơn 10 ngày rồi, thế nhưng vẫn không có một chút tin tức nào cã nên trong lòng hắn cũng có một chút lo lắng.
Còn vấn đề thứ hai thì hắn đã chuẩn bị xong từ mấy ngày trước rồi.
Trong phủ thành chủ hắn cho người xây một cái kho lớn, đây chính là nơi hắn chứa các vật dụng đến từ trái đất. bên trong kho hàng lúc này có những cái vòng tròn lớn có hình thù kỳ, dân chúng nơi đây không hề biết đây là cái gì nhưng dân địa cầu hẳn biết, đây chính là Bạc Đạn và một cái hệ thống bánh răng.
Những thứ này là cốt lõi của hệ thống bánh xe nước. vì địa hình không thuận lợi thế nên Phạm Long đã cho dân công đào một đường dẫn nước từ sông vào sau đó dùng hệ thống bánh xe nước để vận nước từ dưới sông Nibe lên cao.
Những vật liệu kai mà những thợ thủ công, thợ mộc làm ra chính là dùng để lắp ráp bánh xe nước khổng lồ này.
Cốt lõi chính là Bạc Đạn có đường kính 50 cm có các khớp để gắn vào trục bánh xe. Dưới sự chỉ huy công tác của Phạm Long thì trong 2 ngày một cái bánh xe nước khổng lồ đã được lắp thành công.
Bánh xe nước vì nó quá khổ, không thể tự vận dụng bằng sứ nước được, thế nhưng nó được thay thế động năng bằng 3 con ngựa thông qua hệ thống chuyển động bánh răng.
Tuy lúc đầu quả thật khó khăn khi chuyển động, bởi vì gia tốc ban đầu là bằng không, thế nhưng một khi bánh xe nước bắt đầu chuyển động, thì nó chuyển động nhanh dần đều.
Nhìn từng thùng nước được chuyển lên vùng đất cao, tất cả dân chúng nơi đây dường như có một sự sùng bái vĩ đại lên cái vị thành chủ cường thế và hung nhân này.
Trong hai ngày hoàn thành 1 một cái bánh xe nước, quả thật là hiệu xuất có chút chậm, thế nhưng dây giống như hiệu ứng s·óng t·hần, sau khi nhìn thấy cách mà thành chủ có khả thi, thì mọi người càng năng nổ làm việc. quyết tâm trong vòng 8 ngày tới sẽ hoàn thành 4 cái bánh xe nước còn lại.
Nước đã có, thế nhưng Phạm Long chưa quyết định mình sẽ trồng loại lương thực gì, theo như tại dị giới thì lúa mạch là nguồn thực phẩm chính, sau đó là thịt và các loại rau quả.
Thế nhưng lúa mạch trồng tại vùng đất khô hạn này thì năng suất không cao. Không phù hợp với tình hình Lonia thành lúc này.
Hiện tại có hai sự lựa chọn dành cho hắn thứ nhất là cây cao lương, giống cây này chịu hạn cực tốt, năng suất cũng rất cao so với giống lúc mạnh tại đây. Thế nhưng nó rất cứng và rất là khó ăn.
Thứ hai là cây ngô, loại cây này thì khả năng chịu hạn khá cao, nhưng không tốt bằng cây cao lương, thế nhưng ngô được ứng dụng nhiều hơn dễ ăn hơn so với cây cao lương.
Sau một hồi đắn đo hắn quyết định trồng cả hai, tại Việt Nam giống cây cao lương quả thật là khó tìm, thế nhưng không phải là không có, còn giống bắp thì muôn màu đa dạng.
Vì vậy ngô là giống cây chủ đạo trồng trong lần này. Chỉ yếu là giống ngô đỏ vì loại này khả năng chịu hạn tốt nhất. với lại ít sâu bệnh.
3 ngày sau, dưới sự mong chờ của Phạm Long, Rem, Sophia thì cuối cùng lão Swain cũng đã trở về, với cái một mặt tràn đầy hớn hở, lão Swain không nhịn được mà mở miệng đòi ăn.
Thế nhưng Phạm Long không hề chú ý tới lão, mà hắn nhìn chăm chú một cô gái đi theo Swain. Anna quả sự phòng đấu giá Rush tại kinh đô thành LangBang.
"Th·iếp thân xin chào Lucas điện hạ!" Anna cúi thấp người để lộ ra vòng 1 cực kỳ hoàng hảo so với Sophia chỉ hơn không kém.
Phạm Long ngơ ngác nhìn Anna phong thái quyến rũ, đứng kế bên Sophia mặt đen như màu mực không nhịn được mà tiện tay nhéo một cái ngay hông Phạm Long.
Trầm giọng nói " Điện Hạ ! người ta đang chào ngài kìa " trong trầm thấp nồng nặc mùi thuốc súng.
"Ha ha ha thất lễ quá!" Phạm Long cười trừ
"Không biết Anna tiểu thư đến nơi hẻo lánh của bọn ta có chuyện gì không ?"
"Điện hạ à! Ha ha ta chỉ muốn đến gặp điện hạ một thoáng, hơn nửa ta còn nghe lão Swain thức ăn của điện hạ làm ra là tuyệt phẩm nhân gian, nên muốn thưởng thức một chút! Nếu điện hạ thấy phiền thì ta sẽ rời đi !" Anna giọng điệu vũ mỵ, khiến cho bất kỳ nam nhân nào cũng không thể chối từ.
"Tốt! khách quý đến nhà làm sao không tiếp đãi, ta cũng có một cái thương vụ làm ăn lớn cần bàn với Anna tiểu thư đây!" Phạm Long cười hăng hắc, sau đó không ngại mà dắt tay Anna vào phủ thành chủ.
Từ bến cảng đến phủ thành chủ cũng hơn nữa giờ đi xe ngựa. toàn thành lúc này cực kỳ bề bộn, đá vụn mảnh gỗ khắp nơi, cả tòa thành lúc này là một cái công trường cực lớn.
"Ha ha ha ! tòa thành này cần phải tu bổ nhiều thứ, nên lúc này rất là bề bộn!" Phạm Long giải thích.
Anna chỉ mỉm cười không nói gì, nhưng trong nội tâm nàng có biến động rất lớn, nàng là một quản sự của một gia tộc buôn bán khắp đại lục phía đông, thế nên tin tức của nàng rất là tinh thông. Nàng từng điều ra thành Lonia này một khoảng thời gian, thế nên nàng cũng biết được đại khái tình hình Lonia thành này. Dân chúng nghèo đó, tài phú hết 9 phần thuộc về Quý tộc và Sơn tặc. vì vậy nàng quyết định không tham gia vào cái vũng nước đục Lonia thành này.
Vậy mà chưa được nửa tháng vị tam vương tử nổi tiếng là đần độn ngu si vậy mà đã hoàn toàn nắm giữ được tòa thành này, hơn nửa dân tâm cũng đã nắm được toàn bộ. nhìn trên khuôn mặt những nhân công đang thi công kia thì cũng đủ biết là họ rất là vui mừng khi được làm việc.
"Lucas là một nhân vật không tầm thường, có trí tuệ hơn hẳn những vương tử khác, xem ra trong trò chơi tranh đoạt vương quyền của các Vương Tử vương quốc Musin sẽ rất là náo nhiệt đây!" Anna thầm nghĩ.
Ngời trên xe ngựa cùng nàng la Sophia và Rem còn lão Swain thì bị coi như con ghẻ ngồi ở xe ngựa phía sau.
"Điện hạ! vật phẩm đấu giá vừa rồi, hẳn là ngài vẫn còn!" nói xong đôi mắt nàng chăm chú nhìn lên trước ngực Sophia.
Nhìn thấy ánh mắt của Anna tập trung lên ngực của mình, trong lòng Sophia dân lân cảm giác cao ngạo nàng ta nhìn không phải bộ ngực cao v·út của nàng, mà là sợi dây chuyền được điện hạ tặng cho.
"Sophia tiểu thư! Có thể cho ta mượn một lát được không ?" Anna với ánh mắt phát sáng khao khát được sờ lên sợi dây chuyền óng ánh đấy.
"Ha ha ha ! đương nhiên là được rồi!" Sophia cười ngạo nghễ
"Ha ha ha không phải ngươi chỉ có cái bộ ngực lớn hơn ta sao, hừ hừ! cho dù ngực ngươi có lớn hơn nữa cũng không được điện hạ tặng cho đâu" Sophia nội tâm lạnh giọng, thế nhưng khuôn mặt vẫn niềm nở nụ cười.
"Đây là vật định tình của ta cùng điện hạ! Anna tiểu thư nhớ cẩn thận" Sophia liền nhắc khéo một câu.
" Lucas là thuộc quyền sở hữu của bà rồi đấy, nếu ngươi mặt dày đi theo chỉ được làm bé, ta làm lớn ha ha ha ! tới lúc đó ta cho ngươi đẹp mặt! đồ bò sữa!" Sophia nội tâm cười hăng hắc.
Tiếp nhận sợi dây chuyền tinh xảo từ tay Sophia Anan ánh mắt mê ly xem xét thật kỹ sợi dây chuyền này, bỏ qua những lời lẽ nhắc khéo của nàng ta.
"Quá tinh xảo, quá hoàn mỹ, đây không phải mà phàm vật, mà chính là tuyệt tác của thần linh!" Anna thốt lên.
"Điện hạ! ngài còn có trang sức loại giống như thế này không ? ta sẽ ra giá thật cao để mua chúng. 10 nghìn không 20 nghìn, thậm chí là 50 nghìn đồng vàng. Chỉ cần ngài bán nó, cho dù giá cả thế nào đi chăng nữa ta cũng mua!" Anna khát khao nhìn chằm chằm Phạm Long.
Sophia nét mặt phát xanh, 50 nghìn đồng tiền vàng, đây là lượng tiền vàng lớn tới mức nào. Nàng không ngờ sợi dây chuyền trên cổ mình lại đáng giá đến như thế. Nàng thầm nghĩ, nếu như điện hạ đồng ý bán sợi dây chuyền kia đi nàng cũng không hề hối tiếc, thành Lonia lúc này cần rất nhiều tiền để phát triển, một sợi dây chuyền đáng giá như thế, cho dù là vật định tình của nàng, nàng cũng sẽ bán đi, nàng chỉ cần mình điên hạ Lucas là đủ, chỉ hằng ngày nàng ở bên hắn, được hắn ôm ấp, được ăn những món ăn mà hắn nấu ra, vậy là quá đủ đối với nàng.
Với con số tiền vàng khủng đến như thế thì mọi người trong xe chắc chắn 10 phần là Lucas sẽ đồng ý thế nhưng Lucas vương tử chỉ nhẹ giọng trả lời
"Ta sẽ không bán nó, những món trang sức này chỉ dành tặng cho những người thân trong gia đình mà thôi !"
Nghe câu nói này, mọi người đều ngơ ngác, Sophia lúc này nước mắt đã ngưng tròng, điện hạ ta yêu ngươi c·hết đi được, nàng cũng không ngại có người lạ mà nàng ôm chầm lấy Phạm Long hôn hắn thắm thiết.
0