Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 123: Giải đáp

Chương 123: Giải đáp


"Xoạt... xoạt..."

Tiếng Khung Cửi Vận Mệnh đang dệt vải ngân lên.

Từng dải lụa đỏ kéo dài, kế đến nhanh chóng tụ tập với nhau trở thành một bức tranh bằng vải khổng lồ.

Hoa văn trên vải biến ảo sinh động, không ngừng diễn hóa ra từng hình ảnh chân thực, khiến người xem như bị lôi cuốn vào nó.

Đây tiếp tục là một đoạn diễn tả về loạn thế chiến cuộc.

Khác với chiến tranh thảm liệt trong dòng hồi ức của trung niên đế hoàng, chiến tranh mà hoa văn trên dải lụa miêu tả có ít sinh linh tham gia hơn.

Tuy nhiên mức độ ác liệt của nó thật sự là quá to lớn, bởi vì những kẻ tham gia vào cuộc chiến trên dải lụa đều mạnh đến mức không thể diễn tả bằng lời.

Những sinh linh tham gia trận chiến bị bao phủ bởi một màn sương kỳ lạ có nhiều màu sắc khác nhau, không thể nào thấy rõ hình dạng.

Mỗi bước đi của bọn hắn thậm chí có thể đạp nát một vùng Thời Gian Hải Sa, khiến định nghĩa về thời không trở nên vô nghĩa.

Phải biết, một hạt cát trong Thời Gian Hải Sa đều có thể so sánh với sự vững bền của một tòa vũ trụ.

Vậy mà những thứ tưởng chừng như rất mạnh mẽ đó, lại không thể ngăn được một bước chân của những kẻ đang chiến đấu trong hình.

Chiến đấu vẫn cứ tiếp diễn, người kể chuyện bắt đầu kể câu chuyện mà hắn cần phải kể.

"Từ thuở sơ khai của Sáng Thế kỷ, bắt nguồn bởi một Cực Điểm rất nhỏ, từ từ áp s·ú·c đến cực hạn, sau đó không ngừng bùng nổ, kết quả của sự bùng nổ chính là tạo ra vạn vật."

"Trong đó, có hai thứ quyền năng nhất đã được sinh ra bởi quá trình kiến thiết, bao gồm các Khái Niệm Ý Thức cùng với Dòng Chảy Vật Chất."

"Hai tạo vật quyền năng này kế thừa Sáng Thế vĩ lực ngự trị trên tất cả."

"Để so sánh thì Khái Niệm Ý Thức cùng Dòng Chảy Vật Chất chính là vô thượng thần chi chí tôn, những tạo vật khác của Hỗn Mang chỉ là phàm nhân yếu đuối, căn bản không thể nào so sánh."

"Cả hai cùng tồn tại trong một dòng Thời Gian Hải Sa riêng biệt, chính là thứ bao trùm xung quanh Niệm Huyền Thiên."

"Khái Niệm Ý Thức nhiều suy nghĩ, mong muốn khác biệt, do đó thường xuyên xảy ra xung đột với nhau, mỗi trận chiến của bọn hắn cho dù là nhẹ nhất đều có thể dễ dàng hủy thiên diệt địa."

"Trái ngược với Khái Niệm Ý Thức có sự phân hóa là Dòng Chảy Vật Chất mang tính đồng nhất."

"Dòng Chảy Vật Chất được sinh ra để định hình nên thế giới vật chất, đưa mọi thứ trở về với tịch diệt cũng như sự tĩnh lặng ban đầu của nó."

"Ngay cả các Khái Niệm Ý Thức khi bước vào Dòng Chảy Vật Chất cũng sẽ gặp áp chế."

"Niệm Huyền Thiên vốn là một Vũ Trụ Chi Thụ lấy Hỗn Mang Thạch làm rễ, làm thân, làm cành, lấy vạn chí cao vũ trụ làm lá làm ngọn."

"Hỗn Mang Thạch chính là một trong những biểu tượng của Dòng Chảy Vật Chất, mang theo Sáng Thế vĩ lực ngăn chặn mọi sự xuất hiện gây ảnh hưởng đến trật tự vật chất."

"Vốn dĩ lấy tính chất của Hỗn Mang Thạch thì tà niệm hay ý thức vốn không nên tồn tại...."

"...Chỉ là từ rất rất lâu về trước, từ thuở những ngày bình minh đầu tiên, các Khái Niệm Ý Thức đã xảy ra một trận kinh thế chi chiến."

"Trận chiến đó thảm liệt đến mức khiến Sáng Thế vĩ lực bắt đầu rung chuyển, nhiều kẻ đứng đầu kim tự tháp của Khái Niệm Ý Thức trọng thương nghiêm trọng, Dòng Chảy Vật Chất bị thao túng gây ra sự nứt vỡ."

"Sát niệm ý chí mãnh liệt được sinh ra từ các Khái Niệm Ý Thức xâm nhập vào vết nứt của Dòng Chảy Vật Chất từ đó trở thành nguồn lực lượng sinh ra tà niệm."

"Hỗn Mang Thạch bởi vì nứt vỡ, lại gặp phải kinh biến nên đã đi tìm rất nhiều chí cao vũ trụ để hấp thụ, bổ khuyết cho bản thân."

"Chuyện xảy ra về sau, có lẽ các ngươi cũng đã biết."

Đoàn Trí nhẹ giọng diễn giải.

Kết hợp với những gì đang được chiếu trên Dải Lụa Sáng Thế trở thành một dòng hồi tưởng chân thực khiến người xem như được chân chính tham gia vào trận chiến đó.

Đặng Phi Long cùng Nguyễn Thanh Phong cuối cùng đã hiểu ra cách mà Niệm Huyền Thiên vận hành.

Hỗn Mang Thạch xóa đi dòng chảy luân hồi lẫn ý thức của sinh linh, khiến Niệm Huyền Thiên không hề có sự sống.

Sát niệm khổng lồ của những Khái Niệm Ý Thức mạnh mẽ kia xâm nhập vào vết nứt của Hỗn Mang Thạch, kế đó ma hóa những vật chất vô tri vô giác, khiến bọn hắn trở thành tà niệm chỉ biết g·i·ế·t chóc.

Nguyễn Thanh Phong chợt nhớ đến thứ gì đó, trong đầu nãy ra nghi vấn, hỏi: "Sư phụ, vậy còn chuyện của tiểu Thừa Phong thì sao à?"

"Chẳng phải nói thế gian không luân hồi, tà niệm không ý thức thì không chuyển kiếp được sao? Vậy thì tiểu Thừa Phong chẳng lẽ là đoạt xá người khác sao?"

Nói đến đây, Nguyễn Thanh Phong có chút thấp thỏm.

Mặc dù lần trước đã xác định Giang Thừa Phong là dung hợp ý thức, nhưng bây giờ sự thực đang trái lại với lý thuyết, điều này khiến người khác không khỏi nghi ngờ.

Trong lòng Nguyễn Thanh Phong lo lắng cho người đệ đệ nhỏ tuổi kia của mình, hắn lo một khi việc đoạt xá lộ ra thì sẽ khiến Giang Thừa Phong gặp bất lợi.

Đoàn Trí lắc đầu, phủ nhận nói: "Tiểu tử kia không phải là đoạt xá, hắn thật sự đã dung hợp ý thức với tà niệm."

Nguyễn Thanh Phong nghe được lời khẳng định này lần nữa, tâm thần buông lỏng một hơi.

"Vậy... vậy, sư phụ tà niệm có thể chuyển thế mà không cần có ý thức sao?"

Đặng Phi Long khó hiểu hỏi thăm.

Theo lý mà nói thì trong lịch sử Nguyên vực chưa từng xuất hiện trường hợp tương tự, chưa từng có đứa trẻ nào bị thiếu hụt trí tuệ hay nhận thức.

Nhìn chung, theo đánh giá của Giang Thừa Phong thì trí tuệ bẩm sinh lẫn tinh thần lực bẩm sinh của những sinh linh trong Nguyên vực đều rất cao, thậm chí không thua kém tu hành giả, điều này đã chứng minh, từ trước đến nay quá trình tạo ra luân hồi của tà niệm chưa từng bị xáo trộn.

Tà niệm tìm kiếm ý thức, dung hợp với ý thức để sinh ra.

Chỉ có trường hợp của Giang Thừa Phong là đặc biệt, tà niệm hoàn toàn không có ý thức, vậy mà vẫn có thể luân hồi chuyển kiếp.

"Đây chính là vấn đề lần này". Đoàn Trí bắt đầu diễn giải.

"Hỗn Mang Thạch đang xảy ra vấn đề nghiêm trọng, Niệm Huyền Thiên đang thay đổi."

"Các Khái Niệm Ý Thức cường đại bị trọng thương trong trận chiến vĩ đại đã mượn nhờ lực lượng Sáng Thế bên trong Dòng Chảy Vật Chất để hồi phục tự thân, từ đó xảy ra va chạm."

"Sáng Thế vĩ lực va chạm với nhau trong vô số năm đã tạo nên con đường để tà niệm có thể đến với Nguyên vực."

"Bọn hắn không phải là luân hồi chuyển kiếp, những tà niệm kia chỉ đơn giản là tìm được đường ra khỏi vòng vây của Hỗn Mang Thạch mà thôi, nói cách khác thì bọn hắn là sát niệm chuyển sinh."

"Theo thời gian trôi qua thì những sát niệm kia sẽ càng mạnh mẽ, đến lúc đó..."

Nói đến đây, thanh âm của Đoàn Trí dừng lại.

Người nói không định nói tiếp, nhưng người nghe có thể dễ dàng đoán được ý tiếp theo.

Hai người Đặng Phi Long cũng rất rõ ràng, một khi sát niệm tìm được đường đến Nguyên vực, ồ ạt giáng lâm, đến lúc đó thì mọi chuyện sẽ mất kiểm soát.

"Sư phụ... sư phụ... chẳng lẽ ngay cả ngài cũng không thể nào ngăn chặn chuyện này sao?"

Nguyễn Thanh Phong vội vàng hỏi thăm, mỗi tiếng sư phụ hắn gọi mang theo giọng điệu năn nỉ trẻ thơ, kết hợp với đôi mắt to tròn trực câu câu nhìn vào khiến người khác không thể từ chối được.

Đặng Phi Long đứng ở một bên cũng đem theo vẻ mặt tương tự.

Theo bọn hắn, trời có sập xuống thì sẽ có đại phách lực giả đứng lên gánh vác, lần này cũng tương tự, chỉ cần sư phụ đứng ra, bọn hắn không tin có gì có thể làm khó được sư phụ của bọn hắn.

Đoàn Trí nhìn ánh mắt chờ mong của học trò mình, trong lòng có chút bất đắc dĩ thở dài, nói: "Giải quyết chuyện này thật ra không khó, thậm chí các ngươi cũng có thể tự mình giải quyết được."

"Thật sao sư phụ? Chúng ta cũng có thể giải quyết chuyện này?". Nguyễn Thanh Phong cao hứng muốn xác nhận.

"Chẳng lẽ... sự kiện lần này chính là để giải quyết vấn đề này sao?". Đặng Phi Long tiếp lời.

Cả hai có phần kích động, đồng thời mang theo sự nghi ngờ dò hỏi.

Bọn hắn nghĩ mãi cũng không rõ, làm cách nào để có thể hoàn thành một chuyện khó đến như vậy.

Lấy sức của tu sĩ để đối chọi với Sáng Thế vĩ lực? Chỉ suy nghĩ đến đây cũng đủ để khiến người khác kích động.

Hơn nữa, việc tạo ra luân hồi ở một nơi như Niệm Huyền Thiên đúng là điều không tưởng, đây là việc mà ngay cả Thần Đạo Chí Tôn đều không dám nghĩ đến, vậy mà những kẻ chỉ mới tu hành đến Đệ Ngũ Huyền Môn cảnh giới như hai người lại có cơ hội làm nên lịch sử, thật sự là quá kích thích.

"Muốn giải quyết chuyện ở Niệm Huyền Thiên cũng rất đơn giản, chỉ cần phá huỷ Hỗn Mang Thần Trụ ở phương Bắc là được..."

Đoàn Trí ý vị thâm trường đưa tay chỉ chỉ về phương Bắc.

Hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong tỏ vẻ khó hiểu.

Cực Bắc chi địa không phải là bản đồ rỗng, không cách nào dò xét sao?

"Sư phụ, Hỗn Mang Thần Trụ là thứ gì nha? Nghe có vẻ rất mạnh mẽ đi, chúng ta thật sự có thể phá huỷ nó sao?"

Nguyễn Thanh Phong tròn mắt, cắt lời hỏi thăm.

Phải biết, sư phụ từng nói, Tàn Tích Hỗn Mang lấy trình độ võ giả của Niệm Huyền Thiên hiện tại là không cách nào phá huỷ, thậm chí là Thần Đạo Chí Tôn cũng không thể làm Tàn Tích Hỗn Mang bị trầy xước.

Qua trận chiến được tái diễn bởi Dải Lụa Sáng Thế, hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong cũng biết được nguồn gốc của Tàn Tích Hỗn Mang là gì.

Tàn Tích Hỗn Mang chính là kết quả của sự va chạm giữa hai nguồn Sáng Thế vĩ lực, bắt nguồn từ Dòng Chảy Vật Chất với những Khái Niệm Ý Thức tạo thành, đây là thành quả từ một cuộc chiến để lại cho nên mới gọi nó là "Tàn Tích".

Về phần Hỗn Mang Thần Trụ, phàm là dính dáng đến một chữ "Thần" có trong tên thì cho dù là yếu nhất cũng tuyệt đối là bất phàm, chứ đừng nói đến việc Hỗn Mang Thần Trụ còn dính vào hai chữ "Hỗn Mang."

"Các ngươi tất nhiên có thể phá huỷ Hỗn Mang Thần Trụ, nhưng chưa phải bây giờ.

Khi thời cơ đến, các ngươi sẽ có một ngày, Hỗn Mang Thần Trụ chỉ tồn tại trong duy nhất ngày này..."

Nói đến đây, Đoàn Trí có chút dừng lại, sau đó cười, tiếp tục nói. "Đương nhiên, nếu phá không được thì cũng chẳng sao..."

Nghe được câu sau, hai người Đặng Phi Long lộ ra vẻ nghi hoặc.

"Sư phụ, nói như vậy thì chẳng phải cho dù có phá huỷ Hỗn Mang Thần Trụ hay không thì vấn đề luân hồi ở Niệm Huyền Thiên vẫn sẽ được giải quyết sao?". Đặng Phi Long đưa ra nghi vấn.

"Đúng vậy à sư phụ, chẳng lẽ việc phá huỷ Hỗn Mang Thần Trụ sẽ đem lại rất nhiều điểm tích luỹ? Đây mới là mục đích tồn thực sự tại của Hỗn Mang Thần Trụ sao?". Nguyễn Thanh Phong tiếp lời, hỏi.

Cả hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong luôn cảm giác chuyện này có gì đó không đúng, chỉ là bọn hắn không biết linh cảm này bắt nguồn từ đâu.

Xong, lời tiếp theo của sư phụ đã khiến cả hai phải lần nữa suy ngẫm.

Chương 123: Giải đáp