Chương 33: Bước vào võ đạo, khai mở Huyền Môn
Đã mấy ngày kể từ khi những người được chọn để trở thành đạo sư đến thôn Vạn An.
Những ngày này, tất cả đều không cần tu luyện, Đoàn Trí sử dụng Khung Cửi Vận Mệnh giảng giải từng vấn đề liên quan đến công pháp, võ kỹ.
Năm con Bạch Lân Song Giác Mã cùng kỳ thú như hươu của Quỷ Diện Nhân quấn quýt vui vẻ, phát ra tiếng kêu nhỏ không ngừng.
Thôn trang mặc dù có thêm người nhưng tất cả vẫn bình tĩnh như vậy.
Nhóm Đặng Phi Long hỏi rất nhiều điều về thế giới bên ngoài Nguyên Việt Quốc, mỗi người đều háo hức tò mò muốn biết.
Châu Thần Chi cùng những người khác đều rất nhiệt tình kể cho bọn trẻ nghe nhiều sự kiện về ân oán giang hồ, cuộc sống ở Thiên Nam. Dù sao đây chính là đệ tử của tiên sinh.
Đêm hôm đó, trời đã về khuya, Vạn An thôn phủ lên màn sương đêm lạnh giá, không một tiếng động phát ra, mọi người đều đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Ngay cả bầy kỳ thú được thả tự do đi lại trước cổng thôn cũng không còn động tĩnh.
"Xèo...xèoooo......xèooooo"
Âm thanh quen thuộc lần nữa vang lên, lần này thời gian đến còn sớm hơn.
"Đến sớm hơn dự kiến vài ngày, so với lần trước còn nhanh hơn mấy tháng". Đoàn Trí từ trong cõi thiền thức giấc, gương mặt vui vẻ, lầm bầm.
"Tất cả lập tức chuẩn bị xuất phát, cơ duyên của các ngươi đến"
Tiếng nói như hồng chung đại lữ từ Đoàn Trí chỉ cần chớp mắt đã đánh thức người trong thôn.
Cạch...cạch...cạch
Tất cả cửa chính của từng nhà được mở toang.
Nguyễn Ngọc Chúc dẫn đầu, kế đến Châu Thần Chi, Tàn Lão Cốc các vị Cốc Chủ, Ma Nhân Môn....nhanh chóng có mặt.
Gương mặt từng người hiện lên vẻ hưng phấn, giây phút bọn hắn chờ đợi cuối cùng đã đến.
"Các ngươi có thể đem kỳ thú theo cùng, đây là cơ duyên của các ngươi, cũng là cơ duyên của bọn chúng"
Nghe được lời này của tiên sinh, Châu Thần Chi hối hận không thôi.
Khi được Huyết Vô Tâm mời làm đạo sư của võ viện hơn nữa còn có được đãi ngộ đặc biệt như vậy, hắn đã không do dự mà bán toàn bộ tài sản ở Thiên Nam.
Nếu lúc đó thực sự quyết tâm, chưa chắc bản thân đã không tìm nổi một con thụy thú. Trong số những người ở đây, chỉ có mình cùng hai vị huynh đệ là không có kỳ thú, thật sự đáng tiếc.
Đồng quan điểm của Châu Thần Chi còn có Trần Hiền Quân, Trần Hiền Khanh.
Ba người nhìn nhau, lắc đầu thở dài tiếc nuối. Kết quả cả ba phải xin đi nhờ Bạch Lân Mã của Đặng Phi Long, Hoàng Minh cùng Nguyễn Thanh Phong.
..........
Các thành viên tham gia vào võ viện đi theo dẫn đường của Đoàn Trí đến hồ linh khí.
Hơi nước bốc lên dày đặc, nhưng ai cũng có thể cảm giác được tinh thần thư thái, thân thể trở nên nhẹ nhõm.
"Tất cả mọi người hãy tập trung xuống hồ, vận chuyển công pháp. Kỳ thú của các ngươi cũng sẽ có cơ hội được thuế biến."
Đoàn Trí chỉ tay, ra hiệu đi xuống, cẩn thận giải thích, dặn dò, sau đó quay lại nhìn xuống mấy con kỳ thú.
Vài ngày trước, Đoàn Trí đã sử dụng Khung Cửi dệt vào sâu ký ức bọn chúng cách thức vận hành kinh mạch, khai phá bản thân của "Vấn Thể Kinh".
Điều này giúp nhóm kỳ thú này giống như con người, từ lúc bẩm sinh đã hiểu được phương pháp tụ khí, chỉ cần tập một lúc liền có thể trở thành thói quen.
Hắn không dám dệt vào "Vấn Thể Kinh" lụa đỏ, vì sợ quá cao sâu, chỉ vài ba ngày là không thể hiểu được, hơn nữa thực lực điều động Khung Cửi không cho phép hắn tuyển thêm nhân công thêu lụa đỏ.
Vật cực tất phản, cái gì quá tốt, chưa chắc đã phù hợp với hoàn cảnh.
Những người còn lại nghe được tiên sinh nói như vậy, không dám chậm trễ liền dẫn theo bạn đồng hành bước vào hồ.
"Tiên sinh, ngài không vào cùng chúng ta?"
Quỷ Diện Nhân lên tiếng, ánh mắt nghi hoặc.
"Thứ này đối với ta là vô dụng"
Tê!
Nghe được câu trả lời này từ Đoàn Trí, tất cả đều kinh hoảng không thôi.
Nơi này linh khí ngưng sương, lực lượng tinh thần dày đặc, bất cứ ai đều có thể cảm giác được, chỉ cần vận chuyển công pháp một chút, tuyệt đối làm ít công to.
Không nói đến một phút thành tài, nhưng vài ba ngày tu luyện ở đây tuyệt đối so được với khổ tu bên ngoài mấy năm.
Dù sao, ở bên ngoài linh khí hầu như không có, trực thuộc một phần của Nguyên Sơ sơn mạch là Lãng sơn nguyên từ đó mới trở thành thiên đường võ học trên giang hồ.
Các cao thủ đều cảm giác không khí ở Lãng sơn nguyên đặc biệt, sử dụng võ học ở đây tốc độ phát động, tốc độ xuất chiêu đều sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng chung quy bọn hắn tu luyện bên ngoài cũng chỉ có thể miễn cưỡng cảm nhận được một chút ít linh khí, hoàn toàn không đáng kể vài sợi mà thôi.
Nếu không phải mật độ linh khí quá thấp, hai vị tuyệt thế kỳ tài như Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao cần gì phải chờ đến hơn trăm năm mới đạt đến nửa bước Chân Cương cảnh?
Nhưng cũng chính nhờ vài sợi này pha loãng vào không khí đã đủ để khu vực rộng lớn như Lãng sơn nguyên trở thành thánh địa của rất nhiều bang phái lớn mạnh.
Những người có thể trở thành đạo sư đều biết, Luyện Thể cảnh cần thiết linh khí để tăng tốc độ mài dũa tự thân, từ đó khiến khí huyết trong cơ thể tuần hoàn, tự sinh nội khí qua đó bước vào Ngưng Khí cảnh.
Lính khí càng nhiều, tốc độ tu luyện càng nhanh đây chắc chắn là điều không cần bàn cãi, sẽ không có ai ngại linh khí quá nhiều cả.
Bây giờ linh khí ở xung quanh thung lũng này so với Lãng sơn nguyên đâu chỉ gấp ngàn vạn ngàn lần?
Vị tiên sinh này cuối cùng đã mạnh đến mức nào mới có thể khiến nhiều linh khí như vậy trở nên vô dụng với bản thân mình?
Chí ít bọn hắn không tin là Thông Huyền cảnh có thể làm được, thâm chí Thông Huyền cảnh phía trên vài ba cảnh giới cũng tuyệt đối không làm được.
Tuy nhiên không ai biết nguyên nhân Đoàn Trí nói nơi này vô dụng, là do cơ thể không cảm giác được linh khí, hay hấp thu năng lượng để tăng cường thực lực, vì lẽ đó hắn mới cảm thấy không có lợi ích.
"Vậy chúng ta xin đa tạ tiên sinh nhường nhịn". Mọi người đồng thanh đáp
Đoàn Trí gật đầu, nhìn về Đặng Phi Long năm người: "Các ngươi căn cơ tích lũy đã đạt đến bình cảnh, đến lúc cần phải mở Huyền Môn"
"Dạ, sư phụ". Cả nhóm đồng thanh gật đầu.
..........
"Lạch cạch....lạch cạch....lạch cạch...."
Tiếng dệt vải không ngừng ngân lên trong đầu Đoàn Trí.
Không gian xung quanh trở nên yên tĩnh, linh khí hóa sương mù nhưng không mang theo màu sắc trắng đục như Nguyên Sơ sơn mạch.
Những loại cây kỳ lạ kia cho ra trái, đã có sự thay đổi.
Đoàn Trí nhờ khả năng thêu dệt của Khung Cửi đã hiểu được rất nhiều hoa cỏ xung quanh nơi này, những cây ăn quả đó cho ra chất lượng xanh lục.
Tuy nhiên lần này với sự giải phong linh khí xung quanh, chất lượng đã trở thành màu cam ngã vàng.
Trước đây, năm nào sau khi thu hoạch xong đồng lúa, hắn đều kết hợp với nhiều loại quả mọc ra lúc linh khí hồ hoạt động để ủ rượu trái cây có vị ngọt, dịu nhẹ, chỉ cần như vậy là đủ.
Về phần có độc hay không, không phải là vấn đề, dù sao mình là không c·hết được.
Bây giờ xem ra hành động vô tình lúc đó cũng không phải là vô vị.
Nhóm đạo sư đầu tiên đã sớm chọn ra công pháp phù hợp với bản thân, đang trong quá trình vận chuyển công pháp tiếp thu linh khí tẩy luyện thân thể.
Đa số những người trên giang hồ theo như Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao, đều đang ở giai đoạn cảm khí trong Luyện Thể cảnh.
Linh khí xung quanh như sương mù, không nghi ngờ đây là điều kiện thích hợp nhất để bọn hắn hoàn thành luyện thể, nội khí tự sinh.
Mặc dù giai đoạn luyện thể này không thể hoàn thành trong ngày một, ngày hai được.
Khả năng tiếp nhận linh khí tại một thời điểm của võ giả là có giới hạn, giống như trẻ em sẽ ăn ít hơn người lớn rất nhiều.
Theo tiếng dệt vải không ngừng vang lên.
Những người tu luyện Huyền Môn Chi Đạo bao gồm năm người đồ đê của Đoàn Trí, ba người Nguyễn Ngọc Chúc và hai vị võ đạo truyền kỳ đã đến giai đoạn khai mở Huyền Môn đầu tiên.
Những kỳ thú khác đang riêng phần mình tự gột rửa thể phách.
Phần Thể vốn là điểm mạnh của bọn chúng lại có "Vấn Thể Kinh" mặc dù chưa hoàn thiện nhưng sẽ không kém.
Linh giác bẩm sinh của kỳ thú rất cao, lẽ tự nhiên hồn phách chắc chắn có được một chút thiên phú.
Vấn Thể Kinh tinh diệu, cách vận hành khác nhau, cách hiểu khác nhau, thiên phú bẩm sinh khác nhau cuối cùng sẽ cho ra kết quả khác nhau.
Tương tự với Huyền Dẫn Pháp, đây chính là pháp môn được Đoàn Trí dựa trên một phần giáo lý của Phật giáo về trật tự cấu thành thế giới, vô hình vô tướng, vô biên vô hạn mà nghĩ ra.
Thân thể vận hành khác nhau, tư tưởng, diệu lý của mỗi người lý giải khác nhau, tinh thần tượng trưng, tất cả mọi thứ của sinh vật đều là duy nhất, riêng biệt.
"roạttttttttttt............."
Tiếng kéo chỉ ngân dài.
Một sợi chỉ trắng nhập vào toàn thân của Đoàn Trí, khoảnh khắc này hắn đã cảm nhận được thế gian thiên địa, linh khí vây quanh, sức sống vạn vật.
Đôi mắt đã có thể nhìn thấy từ rất xa, không còn là một người phàm tục chỉ có tầm nhìn hạn hẹp, man lực như trước.
Khung Cửi Vận Mệnh tiếp tục rụng nhẹ.
Đã có người đầu tiên khai mở Huyền Môn, nhìn vào sợi chỉ, Đoàn Trí thấy được người đó là ai.
Lần linh khí hóa sương này kéo dài liên tục, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ bị ngắt quãng.
Gần nửa ngày cứ thế trôi qua, nhờ có lực lượng linh khí cung cấp đều đặn, ổn định mà các đạo sư tương lai của võ viện đang nhanh chóng vượt qua giai đoạn khai mạch trong Luyện Thể cảnh giới.
Châu Thần Chi thậm chí đã bắt đầu biết sử dụng linh khí cường hóa những đường ẩn mạch trong có ghi chép của "Vấn Thể Kinh" mặc dù những ẩn mạch này không cần thiết cho quá trình vận khí.
Nguyên đương thời đệ nhị cao thủ ngay từ lần đầu tiên tiếp xúc võ đạo liền hiểu được đạo lý, nhà cao xây từ những tầng thấp, hắn muốn rèn luyện nền tảng căn cơ vững vàng nhất.
Quỷ Diện Nhân giống như cũng hiểu được đạo lý này, sau khi khai mở toàn bộ chủ mạch, tiếp tục dẫn khí khai mở ẩn mạch.
Đã có hai người đầu tiên mở đường, những người còn lại không chút do dự mà làm theo.
Theo bọn hắn nghĩ tiên sinh đã vẽ ra ẩn mạch chắc chắn sẽ không phải để cho có, bắn tên không đích.
Bọn hắn lại không biết, ngày xưa Nguyễn Ngọc Chúc chính là tu luyện theo cách suy nghĩ của bọn hắn lúc này.
Người đầu tiên khai mở Huyền Môn đang sử dụng tinh thần lực cường hóa thể chất, hắn không vội tiếp tục ngưng tụ tinh luân để vững chắc cảnh giới mà lựa chọn rèn luyện Vấn Thể Kinh.
"roạttttttttttt.....roạttttttttttt......."
Liên tục tiếng rút chỉ xuất hiện, vài người còn lại trong Huyền Môn Chi Đạo đã thành công mở cửa Huyền Môn.
Đoàn Trí nhìn thấy được thứ tự của mỗi người, nhẹ giọng thì thầm:
"Xem ra chức vị đại đệ tử đã có chủ"
Ngay vừa rồi, trong năm người độ đệ của hắn đã có người đầu tiên thành công nhập môn.
Một lúc sau, thứ tự đệ tử đã hoàn toàn được xác định, kết quả này khiến Đoàn Trí có chút bất ngờ.