Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 37: Nhận thức sai lệch, Quỷ Diện Nhân lộ diện
"Tiên sinh ngài muốn rời đi?"
Những người ở thôn Vạn An nghe được tiên sinh nói muốn rời đi, trong lòng trở nên mất mát.
Mặc dù thời gian ở chung không quá dài, nhưng bọn hắn biết vị tiên này tính tình dễ chịu, thường xuyên giúp đỡ mọi người tu luyện.
Bây giờ đại năng nói muốn rời đi, tuy ai cũng biết tiệc cũng phải tàn, nhưng chung quy vẫn là có chút buồn bã.
"Ta muốn rời đi một thời gian, trước khi hồ linh khí hoạt động trở lại, ta sẽ lại trở về."
Đoàn Trí gật đầu, ánh mắt hướng đến vị trí năm người Đặng Phi Long.
"Các ngươi mặc dù là đánh không lại Nguyễn Ngọc Chúc, nhưng cũng coi như là đã nhập môn.
Nếu muốn trở về thăm người thân, ta có thể dẫn các ngươi ra khỏi thôn."
Đưa mắt nhìn mọi người xung quanh một lượt, Đoàn Trí bổ xung
"Không chỉ bọn họ, các vị ở đây ai muốn rời khỏi thôn Vạn An ta đều có thể tiễn các ngươi trở về Thiên Bình quận"
Lấy năng lực của bản thân hiện tại, Đoàn Trí hoàn toàn có thể tự do di chuyển trong Nguyên Sơ sơn mạch mà không cần đi qua lại giữa các địa điểm trung gian.
Tuy nhiên việc di chuyển như vậy sẽ giống như đi bừa, không có mục đích.
Dù sao Khung Cửi có khả năng định trụ thời không, cho nên hắn không thể chắc chắn có gặp được trang viên kỳ lạ ở Lãng sơn nguyên như lời kể của Huyết Vô Tâm hay không.
Lỡ như chênh lệch thời không ở Vạn An thôn khác xa so với vị trí thực tế của Trang viên kia, Đoàn Trí lại không thể chủ động dùng Khung Cửi tắt đi chế độ định trụ thời không.
Như vậy giả sử Trang viên kia nằm cách Vạn An thôn mấy tỷ tỷ dặm vậy thì hắn phải đi đến bao giờ?
Chính vì vậy Đoàn Trí quyết định bắt đầu từ Lãng sơn nguyên, ở đây không gian có phần ổn định chênh lệch thời không khả năng sẽ không quá lớn, ít nhất hắn có thể xác định mục tiêu cụ thể.
"Aizz, không hoàn toàn làm chủ được Hack cũng là một cái tội à". Đoàn Trí âm thầm thở dài.
Những người còn lại nghe được tiên sinh sẽ sớm trở về mà không phải đi luôn, trong lòng cũng buông lỏng một hơi, chỉ cần đại năng không bỏ đi hoàn toàn liền tốt.
Về phần rời đi, không ai có ý định này.
Nói đùa cái gì, bây giờ thật vất vả mới tìm thấy võ đạo chân chính, đã bước chân vào võ đạo chi lộ, nơi đây linh khí dày đặc, tùy thời đều có thể tu luyện, ai lại muốn rời đi?
Tuy nhiên vẫn luôn có ngoại lệ, năm người Đặng Phi Long đang muốn rục rịch xin sư phụ được trở về thăm cha mẹ.
"Sư phụ, sư phụ chúng ta muốn đi, chúng ta muốn trở về thăm cha mẹ". Nguyễn Ngọc Chúc nhanh nhảu đưa tay.
Bành!
Một chưởng lực được tung ra, Nguyễn Ngọc Chúc một bàn tay quạt bay cháu trai của mình, người sau ngay lập tức lộn mèo mấy vòng.
"Tiên sinh, cháu trai ta từ nhỏ bị chiều hư, hắn đôi khi ăn nói nhảm nhí, xàm ngôn, tiên sinh chớ trách"
Nói xong, Nguyễn Ngọc Chúc quay về phía bốn tiểu chủ còn lại của Ngũ gia tộc, trừng mắt, ánh mắt toát lên vẻ đáng sợ.
Bốn người Đặng Phi Long nhìn về hướng Nguyễn Thanh Phong vừa bị đập bay vào trong góc một ngôi nhà, trong lòng lộp bộp một tiếng, gương mặt co rúm hoảng sợ.
"Ngũ gia cao tầng đã được lão phu truyền cho Vấn Thể Kinh của tiên sinh.
Không nói bọn hắn có thể trở thành võ đạo truyền kỳ hay không, nhưng dưỡng sinh tuyệt đối là không thành vấn đề.
Nếu các ngươi khăng khăng muốn về thăm người nhà thì lão phu đành phải đi theo một chuyến đến thăm hỏi gia tộc các ngươi vậy"
Theo Nguyễn Ngọc Chúc nghĩ, năm người đang xây dựng căn cơ, nền tảng, cần phải tu luyện chăm chỉ cho thật vững chắc.
Trở về Đại Hồ thành, hoàn toàn không có linh khí để tu luyện, giờ quay về chắc chắn xem như là bỏ lỡ cơ duyên.
Chẳng lẽ bọn hắn không thấy những cao thủ ở đây, hoàn toàn không có ai muốn quay về chịu khổ?
Cao tầng của Ngũ gia tộc đều bắt đầu tu luyện, những người khác chỉ sợ không đủ linh khí, thời gian tăng lên chậm chạp.
Bây giờ năm tên nhóc con này ở trong một rừng linh khí lại muốn rời đi? Đúng là có phúc không biết phúc.
Nghe được từ "thăm hỏi" trong lời Ngọc Chúc gia gia, bốn người Đặng Phi Long thay đổi thành bộ dáng khóc tang mặt mèo.
"Sư...sư phụ, chúng ta muốn thành đại năng, cường giả mới về nhà thăm cha mẹ, để mấy người bọn họ được nở mày nở mặt.
Sư phu, ngài lên đường cẩn thận, thuận buồm xuôi gió"
Đoàn Trí nghe ra lời này trong giọng nói còn khó nghe hơn lúc sắp khóc.
Rất rõ ràng bọn hắn là sợ Nguyễn Ngọc Chúc trở về tố cáo cha mẹ mình.
Dù sao lúc trước cha mẹ của năm đồ đệ này đều đã gửi gắm hết lời, mong cầu Đoàn Trí dạy dỗ bọn hắn nghiêm khắc, đừng để suốt ngày đòi trở về gặp mẹ.
Mặc dù mình thân là sư phụ của năm người, nhưng nói cho cùng Nguyễn Ngọc Chúc cũng là trưởng bối đáng kính nhất của bọn hắn.
Chính vì vậy, nếu Nguyễn Ngọc Chúc đã muốn dạy dỗ bọn hắn, Đoàn Trí cũng không tiện can thiệp.
"Được rồi, vậy các ngươi ở lại phải chăm chỉ tu luyên không được lười biếng.
Nhất định phải lễ phép, nghe lời trưởng bối, hiểu chưa?"
"Dạ sư phụ". Nguyễn Thanh Phong từ trong gốc, tội nghiệp lên tiếng.
"À đúng rồi, tiên sinh ta có chuyện muốn được báo cho ngài".
Đúng lúc Đoàn Trí chuẩn bị rời đi thì Nguyễn Ngọc Chúc nói vọng lại.
Quỷ Diên Nhân giống như cũng có điều suy nghĩ, cũng xin được phép gặp riêng hắn.
..........
Trong thư phòng của Đoàn Trí
"Chuyện này ta đã biết, cảm giác của Hoàng Thanh Thần khả năng cao là không sai"
Vừa rồi Nguyễn Ngọc Chúc đã đem chuyện kỳ lạ mà Hoàng Thanh Thần gặp phải trong Tĩnh Lặng chi lâm kể một lượt.
Đoàn Trí nghe xong đã phần nào đoán được, trong Tĩnh Lặng chi lâm có khả năng đã xảy ra sự xáo trộn về thời không, tuy nhiên hắn vẫn không nói chuyện đã xảy ra ở hồ linh khí cho Nguyễn Ngọc Chúc.
Trước khi làm rõ mọi chuyện, Đoàn Trí không muốn gây ra hoang mang cho mọi người, nếu không, trong lúc hắn không có ở đây người người đều lo sợ, thì làm thế nào tu luyện?
Vạn An thôn là nơi khá an toàn.
Ít nhất, lúc trước năm người Đặng Phi Long ở đây bọn hắn chưa từng gặp phải tình huống thời không chênh lệch.
Chuyến đi này mục đích của Đoàn Trí vẫn là trang viên trong lời kể của Huyết Vô Tâm, hắn muốn đi tìm xem võ đạo của thế giới này.
Về phần Tĩnh Lặng chi lâm, nếu còn thời gian thì cũng không ngại đi thử một chút.
Dù sao Tĩnh Lặng chi lâm huyền bí, kỳ lạ, trong đó lại có rất nhiều kỳ thú, thâm chí sâu bên trong còn có khả năng xuất hiện siêu việt Thụy Thú, tìm được một con siêu việt Thụy Thú tuyệt đối là có lời.
"Cốc...cốc....cốc"
Tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.
"Tiên sinh, ta xin phép được gặp". Âm thanh cầu kiến như gió xuân thổi nhẹ của Quỷ Diện Nhân xuất hiện.
"Vào đi"
Quỷ Diện Nhân vào thư phòng, đóng cửa.
Gặp Nguyễn Ngọc Chúc vị lão tiền bối này đang tươi cười nhìn mình, hắn hiểu được người này biết được thân phận của mình.
Ngay sau đó, Quỷ Diện Nhân đưa tay gỡ mặt nạ xuống.
Ẩn sau lớp mặt nạ có phần đáng sợ đó là một gương mặt thanh tú, đường nét rõ ràng, trán cao, sống mũi cao thẳng, đôi mắt ánh lên nét đẹp cao quý của hoàng tộc.
Người xuất hiện tuyệt đối là một mỹ nam tử, đủ làm say lòng bất cứ cô gái nào.
Đoàn Trí từ lâu đã biết được gương mặt thật của hắn nên không có chút nào ngạc nhiên. Tuy nhiên, phản ứng từ Nguyễn Ngọc Chúc khiến hắn không khỏi bất ngờ.
"Hai người các ngươi quen biết?"
"Tiên sinh có điều chưa biết, vị này chính là Quốc Chủ đời trước của Thiên Nam quốc vừa mới truyền ngôi cho người khác không lâu, tên hắn gọi là Lạc Hồng Minh"
Nghe được câu trả lời này, Đoàn Trí trong lòng đều chấn kinh không nhẹ.
Nhất quốc chi chủ vậy mà lại từ bỏ hoàng quyền để trở thành võ viện đạo sư dưới trướng người khác? Xem ra hắn đã quá coi thường võ đạo tín niệm của thế giới này.
Thiên Nam theo ký ức của bản thân lúc đi mua trà, hình như chỉ mới đổi Quốc Chủ hơn năm năm đi?
Hàng loạt thắc mắc xuất hiện trong đầu, tuy nhiên cuối cùng Đoàn Trí vẫn bình tĩnh chờ xem đối phương muốn tìm hắn có việc gì.
"Lạc Hồng Minh bái kiến tiên sinh, thân phận của ta có chút đặc thù, không tiện lộ diện trước người khác".
Nguyễn Ngọc Chúc nghe xong có chút gật, đầu.
Quốc Chủ của một nước lại giao du, nhúng tay vào ân oán giang hồ.
Điều này truyền ra chỉ sợ là sẽ khiến cho Lãng sơn nguyên cùng Nhị Quốc giang hồ trở nên dậy sóng.
Từ trước đến nay, triều đình không nhúng tay vào ân oán giang hồ là luật bất thành văn, không ai muốn phá bỏ.
Cho dù là nổi tiếng lấy võ lập quốc như Thiên Nam đều không được.
"Ta chỉ có chút bất ngờ về thân phận của ngươi mà thôi, nói đi, ngươi tìm ta là có chuyện gì?"
Đoàn Trí đã có chút đoán được chuyện mà hắn muốn nhờ, nhưng vẫn lên tiếng hỏi dò.
Việc mà Thiên Nam Quốc Chủ không làm được chỉ có thể là liên quan đến ba nơi gồm Nguyên Việt quốc, chốn giang hồ ở Lãng sơn nguyên.
Nguyên Việt quốc có thể bỏ qua vì dù sao, nếu muốn nhờ vả thì cũng nên đi tìm người nắm quyền lực quốc gia như Nguyễn Ngọc Chúc.
Nếu là Lãng sơn nguyên thì Lạc Hồng Minh hoàn toàn có thể sử dụng thân phận Quỷ Diện Nhân thực hiện.
Hơn nữa, võ viện sắp chiêu sinh, các đại thành của Nguyên Việt cùng Thiên Nam đã xuất hiện cũng không phải là ít.
Như vậy chỉ còn lại nơi cuối cùng, chuyện Lạc Hồng Minh muốn nhờ, chỉ sợ là liên quan đến chuyến đi sâu vào Nguyên Sơ sơn mạch lần này.
"Bẩm tiên sinh, ta muốn nhờ tiên sinh tìm tung tích của phụ thân cùng các vị thúc, bá của ta"
Nói xong, Lạc Hồng Minh bắt đầu kể cho Đoàn Trí nghe về chuyện m·ất t·ích của toàn bộ các thành viên hoàng thất năm đó.
"Chẳng trách, Thiên Nam hoàng thất các ngươi không có một ai đứng ra nhận chức võ viện đạo sư.
Thì ra tất cả đều đã không còn ở Thiên Nam"
Nguyễn Ngọc Chúc đứng một bên, gương mặt chợt hiểu, hắn đã biết lý do Thiên Nam hoàng thất không ai chịu ra mặt nhận chức danh đạo sư.
Bọn hắn không phải là không muốn nhận mà không thể nhận.
"Ta sẽ chú ý xem đường mà ta đi có gặp được nhóm Hoàng thất của Thiên Nam hay không.
Tuy nhiên Nguyên Sơ sơn mạch bao la, rộng lớn, khả năng tìm thấy thật sự là không cao. Hơn nữa,....."
Đoàn Trí dừng lại một lúc, nhưng cuối cùng vẫn chọn không nói ra sự chênh lệch thời không có thể đã khiến những người đó c·hết già.
Nếu may mắn còn sống, chỉ sợ việc r·ối l·oạn nhận thức về thời gian dài cũng sẽ khiến bọn hắn gặp phải tình trạng thần trí mơ hồ, thậm chí là trở nên điên loạn
"Ta chỉ có thể hứa giúp ngươi thuận đường tìm kiếm, không thể đi mò kim đáy bể".
Nghe được lời này từ tiên sinh, Lạc Hồng Minh tâm tình trở nên vui vẻ thoáng chốc.
Lúc này Lạc Hồng Minh giống như nhớ ra thứ gì, liền đem thêm một sự kiện bí ẩn của Thiên Nam Hoàng Thất nói rõ cho vị đại năng trước mặt.