Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 49: Quà chia tay, biểu tượng của sự giác ngộ
Công cuộc sáng tạo công pháp của Đoàn Trí vẫn tiếp diễn.
Các đạo sư vẫn chăm chỉ tu luyện, tìm hiểu thêm nhiều loại pháp môn khác nhau, kể cả đan, trận, khí cũng có không ít tiến triển.
Đoàn Trí bây giờ đã không cần dệt truyền thừa vào ký ức của bọn họ.
Nhìn chung những đạo sư này bây giờ đã hoàn toàn có thể đảm đương trọng trách dạy dỗ những võ sinh mới nhập môn.
Lạc Hồng Minh từ lúc bị lộ thân phận đã không còn đeo mặt nạ nữa, mà lấy gương mặt thanh tú bẩm sinh để gặp mặt người khác.
Châu Thần Chi cuối cùng cũng hiểu được, vì lý do gì mà ngày xưa, Quỷ Diện Nhân trên giang hồ lại có võ công giống hệt bản thân mình như vậy.
Trong tàng thư phòng của Vạn An Thôn.
"Ngươi muốn chuyển tu Phong hệ công pháp?"
Trần Hiền Quân ngạc nhiên hỏi.
"Không sai, tiên sinh đã nói, dung tính của các loại công pháp ở đây rất mạnh.
Ta muốn học hỏi Thần Chi tiền bối, tận dụng sự kỳ diệu của Vấn Thể Kinh để tu luyện theo hướng toàn diện nhất."
Lạc Hồng Minh gật đầu, đáp.
Vài ngày trước, tiên sinh đã nói về tính dung hòa mạnh mẽ của công pháp cho mọi người trong thôn.
Trước đây, Lạc Hồng Minh phải lựa chọn công pháp lôi hệ là bởi vì những cảnh giới sau đó cũng có loại công pháp mạnh mẽ cùng hệ tương ứng.
Còn Châu Thần Chi tu luyện kiếm đạo do đó muốn lựa chọn công pháp ở Luyện Thể cảnh là hệ kim có tính chất công phạt mạnh.
Tuy nhiên đến Ngưng Khí cảnh, Châu Thần Chi phải chuyển tu công pháp hỏa hệ do cảm thấy nội khí của bản thân rất thích hợp với nguyên tố ngũ hành này.
Lúc đầu, mọi người tu luyện được căn cơ vững chắc đều cho là nhờ vào công lao kỳ diệu của Vấn Thể Kinh.
Bây giờ tất cả đều đã biết được, không chỉ nhờ vào khả năng tiếp nhận công pháp để mài dũa ra cơ thể mạnh mẽ phù hợp của Vấn Thể Kinh mà còn nhờ vào dung tính cực cao từ công pháp mà mọi người tu luyện.
Rất nhiều đạo sư tu luyện Tinh thần lực cảm thấy mất mát, vì bọn hắn không chủ tu võ đạo nhưng Vấn Thể Kinh lại không có quá nhiều ưu điểm cho hồn giả tận dụng.
Điều này buộc Đoàn Trí phải biên soạn ra một pháp môn giống như Vấn Thể Kinh cho những tinh thần lực đạo sư này, dù sao cũng không thể nặng bên này, nhẹ bên kia.
Vậy là Dung Hồn Pháp, mô tả đường truyền từ sóng linh hồn, phương thức truyền dẫn tinh thần ý chí, có khả năng dung nhập công pháp để tăng cường tính chất của tinh thần lực được ra đời.
Để phân biệt "Vấn Thể Kinh" đời đầu với Vấn Thể Kinh lụa đỏ, Đoàn Trí quyết định gọi "Vấn Thể Kinh" đời đầu là Dung Thể Pháp.
Từ đây Võ Viện chính thức có hai môn trấn viện tuyệt học là "Dung Thể Pháp" cùng "Dung Hồn Pháp".
Những ngày này, rất nhiều đạo sư đã nảy ra chủ ý thay đổi công pháp tu luyện.
Nếu đã không bị hạn chế bởi thuộc tính công pháp.
Hơn nữa, Dung Thể Pháp cùng Dung Hồn Pháp lại có khả năng sử dụng công pháp có dung tính mạnh để tiến hóa bản thân.
Cộng thêm việc tiên sinh vừa cho ra rất nhiều công pháp, võ học mới, vì vậy mà tất cả mọi người đều muốn tu luyện theo hướng mà bản thân cho là toàn diện nhất.
Sau đó vài tháng, Vạn Ạn thôn trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.
Gần như mỗi ngày đều sẽ có vài trận tỷ võ luận bàn.
Ngoại trừ ba người Huyết Vô Tâm, Nguyễn Ngọc Chúc, Lý Tiêu Dao rất ít khi xuất thủ, mỗi lần xuất thủ đều là dễ dàng áp chế đối phương.
"Ai mà ngờ được, hai con dã cẩu cần chạy đi tìm đồ thừa như chúng ta lại có ngày được như hôm nay?
Không chỉ có thể tu luyện võ đạo mà còn được nhập đạo Huyền Môn"
Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao nhìn về quá khứ trong lòng không khỏi cảm khái.
Đi được đến bước này, đối với hai người đã thật sự giống như một giấc mộng hão huyền.
"Hơn nữa, ngươi không thấy sao? Thế gian này thật nhỏ.
Đi một vòng cuộc sống, đứa cháu còn mặc tả của hai vị ân nhân lại trở thành đệ tử của ta."
Nói xong, Huyết Vô Tâm đưa mắt nhìn về Trần Hiền Quân cùng Trần Hiền Khanh, tiếc nuối thở dài.
"Đáng tiếc, vẫn là đến chậm một bước, không thể giúp được Trần Phong Ngữ."
Trần Hiền Quân, Trần Hiền Khanh thiên phú rất tốt, bọn hắn nằm trong số bốn đạo sư duy nhất tu luyện đến trình độ căn cơ Vô Khuyết.
Trần Phong Ngữ là phụ thân của hai người bọn họ, từng được mệnh danh là thiên hạ vô song, lúc trước còn thắng qua Châu Thần Chi, thiên phú há sẽ kém?
Nhưng kể từ khi vợ của Trần Phong Ngữ qua đời, hắn cũng trở nên ít tha thiết với cuộc sống hơn, có lẽ thứ duy nhất níu kéo chính là hai người con trai của bản thân.
Ngày hôm đó, Huyết Vô Tâm nói về chuyện sẽ để Trần Hiền Quân, Trần Hiền Khanh tiếp thu võ đạo chân chính hoàn thành ước mơ thuở thiếu thời của hai huynh đệ.
Trần Phong Ngữ vừa nghe xong, ràng buộc cuối cùng với trần thế cũng đã chấm dứt, đêm hôm đó, hắn mỉm cười, ra đi trong yên bình.
"Không thể trách ngươi, tiên sinh từng nói, vạn vật tự có duyên phận của bản thận.
Một người đã không còn tha thiết với cuộc sống thì sớm muộn cũng sẽ rời đi"
Lý Tiêu Dao cảm giác được tâm trạng của người bạn từ thời thơ ấu đang tệ đi, liền lên tiếng an ủi.
Đúng lúc này, Đoàn Trí từ trong phòng bước ra, đưa mắt liếc nhìn về hướng hồ linh khí.
"Lần linh khí ngưng sương sẽ đến sớm hơn rất nhiều, có lẽ thời gian kéo dài sẽ càng lâu.
Tất cả tập trung lại đây, ta có món đồ muốn tặng cho các ngươi"
Nói xong, Đoàn Trí lấy ra nhiều vật hình tròn nhỏ, có phần hơi dày, đồng thời trên đó khắc một ký hiệu kỳ lạ, đem tặng cho mọi người.
Những người khác, bao gồm cả năm người Đặng Phi Long, khi nhận được vật giống như kim loại nhưng cũng giống như được dệt từ nhiều sợi chỉ li ti cứng cáp này, đều tỏ ra không hiểu.
"Sư phụ đây là gì nha, còn nữa, biểu tượng vòng tròn kỳ lạ trên này là gì á?"
Phan Ngọc Lâm tò mò, nhìn đồ vật trên tay, không ngừng xoay qua xoay lại.
"Ký hiệu vòng tròn đó được gọi là vòng tròn zen, tượng trưng cho trí tuệ, sự giác ngộ, thức tỉnh bản thân đồng thời cũng mang ý nghĩa vĩnh hằng.
Đây xem như là một lời chúc ta muốn tặng cho các ngươi.
Hy vọng sau này, các người có thể đèn tâm, trí tuệ sáng ngời, có thể phân minh thiện, ác, giả, chân"
Đoàn Trí mỉm cười, chúc phúc đến mọi người.
Vòng tròn Zen, hay còn gọi là biểu tượng Ensō.
Trong văn hóa của Thiền Tông đây chính là sự giác ngộ, sức mạnh của sự sáng tạo tột cùng, tâm thần thanh thản.
Hơn nữa, vòng tròn cũng tương đồng với hình tượng Ouroboros, một con rồng tự cắn đuôi mình trong Giả Kim Thuật, mang ý nghĩa cho sự sinh diệt vĩnh hằng, thức tỉnh trí tuệ
Những điều này là lời chúc thực tế nhất mà Đoàn Trí có thể nghĩ ra.
Miếng ngọc kia được dệt từ nhiều dải lụa linh khí tích s·ú·c lại với nhau, đồng thời được Đoàn Trí truyền vào rất nhiều Huyền Lực, có thể khiến tâm thần thanh thản trong lúc tu luyện.
"Đa tạ, tiên sinh ban thưởng"
"Cảm ơn sư phụ"
Tất cả những người có mặt đồng loạt hành lễ, bọn hắn có thể cảm giác được vật trên tay rất bất phàm, không ngừng phun ra, nuốt vào linh khí.
Hơn nữa, cầm miếng ngọc lụa này trên tay, khiến bản thân có cảm giác vạn sự đều thông, phân rõ thực ảo.
Thậm chí sương mù trong Nguyên Sơ sơn mạch trong mắt bọn hắn giống như tan đi rất nhiều.
Có miếng lụa ngọc mà tiên sinh ban thưởng, những người ở đây tự tin có thể khám phá nhiều điều bên trong Nguyên Sơ sơ mạch.
"Được rồi, tất cả mọi người nhanh chóng thu dọn đồ đạc, võ đạo pháp môn cũng đem theo hết đi.
Lần tu luyện này kết thúc, cũng là thời điểm võ viện chiêu sinh.
Các ngươi cũng nên trở về làm quen lại một chút với không gian trong Võ Viện."
Không chờ những người còn lại kịp phản ứng, Đoàn Trí đã chuẩn bị sẵn rất nhiều phi thuyền tài nguyên cùng thư tịch tu hành để dễ dàng vận chuyển.
Võ viện được xây dựng quá rộng lớn, người bình thường muốn đi hết một vòng không biết phải mất bao nhiêu lâu.
Cho dù là Chân Cương cảnh võ giả cũng cần thời gian để di chuyển giữa các nơi.
Chính vì vậy mà Đoàn Trí đã sử dụng rất nhiều linh khoáng cùng tài liệu để dệt nên đống phi thuyền linh khí này, vừa thuận lợi cho việc vận chuyển, vừa thuận lợi cho việc đi lại giữa các nơi trong võ viện.
..........
Theo thực lực ngày một tăng cao, khả năng sử dụng Khung Cửi Vận Mệnh của Đoàn Trí đã được nâng cao đáng kể.
Lần linh khí ngưng sương này đến sớm hơn gần ba tháng so với lần trước, nhưng lại kéo dài hơn sáu tháng.
Thời gian gia tốc chỉ còn lại ba lần.
Nhờ vào đại lượng đan dược phụ trợ do Đoàn Trí luyện thành, cộng với lực lượng kỳ lạ từ tảng đá bắt đầu thoát ra mà tất cả đã có những bước tiến lớn.
Muốn khai mở tân Huyền Môn cần tạo ra cầu nối giữa các Huyền Môn trước, sau đó mới liên kết toàn bộ tinh cầu lại, đem đến sự chắc chắn cho Tinh Không Huyền Môn.
Mỗi khi sinh ra tân Huyền Môn đồng nghĩa với việc Tinh Không Huyền Môn càng ngưng thực, càng chắc chắn, do đó sẽ tùy người tu luyện mà sinh ra biến số khác nhau.
Khai mở Huyền Môn càng nhiều, lượng Huyền Môn, lượng tinh cầu cần liên kết càng lớn, do đó sẽ càng khó khăn hơn, lâu hơn.
Huyết Vô Tâm mặc dù đã tạo ra liên kết, tuy nhiên chung quy vẫn còn một số chưa hoàn thành, tương tự với Lý Tiêu Dao, Nguyễn Ngọc Chúc.
Các đạo sư khác mặc dù vẫn chưa có ai đột phá đến Thông Huyền cảnh hoặc tương đương, nhưng khoảng cách chỉ còn là một bước ngắn.
Châu Thần Chi cùng những đạo sư cao tuổi khác, sau khi rèn luyện căn cơ ở Luyện Thể cảnh thời gian rất dài, đã bắt đầu thu hẹp khoảng cách với Lạc Hồng Minh.
Bốn người tu luyện được căn cơ vô khuyết ở hai cảnh giới Luyện Thể cảnh cùng Ngưng Khí cảnh theo thứ tự là Lạc Hồng Minh, Châu Thần Chi, Trần Hiền Quân, Trần Hiền Khanh.
Mọi người đều đã được nghe về cấp độ căn cơ ở mỗi cảnh giới, do đó tự nhiên muốn lắng đọng cảnh giới một cách tối đa.
Chân Cương cảnh sử dụng chân cương chi khí rèn luyện các bộ phân cơ thể, tăng cường từng giác quan sâu trong linh hồn, chuẩn bị cho việc sinh ra linh thức.
Tại Chân Cương cảnh thập trọng, võ giả sinh ra được càng nhiều lần Chân Cương xung kích thì Linh thức sinh ra lúc đột phá Thông Huyền cảnh sẽ càng mạnh.
Tương tự với hồn giả, tuy nhiên hồn giả sử dụng tinh thần lực tác động trực tiếp vào linh hồn, ý thức của bản thân.
Hồn giả sinh ra càng nhiều lần tinh thần lực trùng kích thì hồn giác diễn sinh lúc đột phá tinh thần lực cấp ba mươi mốt càng mạnh.