Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 66: Thị Cảnh, Tâm Sinh

Chương 66: Thị Cảnh, Tâm Sinh


Dưới chân núi Vấn Lộ Sơn.

Hôm nay đã là ngày khảo hạch thứ hai.

Sự xuất hiện của những đạo sư khiến nhiều người không khỏi bất ngờ.

Điều làm những người tham gia khảo hạch càng bất ngờ hơn nữa, đó là năm vị tiểu chủ của Ngũ đại gia lại trở thành tiểu sư trong Võ viện.

Tuy nhiên không có mấy người dám nghi ngờ quyết định của Võ viện.

Hơn nữa, năm thiếu niên nhỏ tuổi này dám can đảm thách thức đọ sức với các đạo sư, không khỏi khiến nhiều người suy ngẫm.

Từ thái độ của những vị đạo sư tiền bối kia, có thể thấy được, bọn họ cũng coi trọng lần đọ sức này. Đó là một thái độ tôn trọng đối thủ, không có khinh thị.

Nếu năm người trẻ tuổi kia chỉ dựa vào quan hệ để tiến đến, không có bản lĩnh gì, thì chẳng có lý do gì cho nhóm đạo sư phải nghiêm túc đối đãi cả.

"Tính chúng ta một phần"

Lúc này, một tiếng nói xen vào cuộc trò chuyện của mấy người Nguyễn Thanh Phong.

Châu Thần Chi cùng hai người huynh đệ của mình là Trần Hiền Quân, Trần Hiền Khanh theo tiếng nói xuất hiện.

"Được được, càng đông càng vui mà.

Ba vị lão tiền bối, cùng tham gia thì còn gì bằng?"

Nguyễn Thanh Phong giang hai tay, tỏ vẻ chào đón mọi người.

"Các vị, chúc may mắn"

Lạc Hồng Minh dẫn đầu, biến mất vào màn sương dịu nhẹ dưới chân núi Vấn Lộ Sơn.

"Chúng ta cũng xuất phát thôi"

Đặng Phi Long cùng bốn vị sư đệ, sư muội cũng theo ngay sau đó.

Lần lượt những người đạo sư khác tiếp bước tiến lên, cuối cùng là hai người Lạc Hồng Anh cùng Giang Thừa Vân.

Một ngày này, Vấn Lộ Sơn trở nên náo nhiệt.

Tiểu sư, đạo sư, chấp sự của Võ viện đồng loạt trèo lên Vấn Lộ Thiên Thê.

Với nhiều người quan sát, không biết rõ tường tận của sự việc, chỉ cho rằng đây mà một cuộc cạnh tranh bình thường.

Tuy nhiên, với những người trong cuộc, vượt qua Vấn Lộ Thiên Thể trở thành một điều mang ý nghĩa đặc biệt.

Với năm người Đặng Phi Long, đây là một khảo nghiệm tâm cảnh, chứng minh bọn hắn xứng đáng với sự dạy dỗ của sư phụ, thể hiện ra bản thân năm người đã đủ chín chắn để bước trên con đường võ đạo của riêng mình.

Về phần các đạo sư, bọn họ đều nhất trí cho rằng, phía trên đỉnh núi xa xôi kia, tồn tại thứ cơ duyên mà mọi người mong ước.

Huyền Môn Chi Đạo!

Những đạo sư leo thang hôm nay, tự biết bản thân mình không thể leo thẳng một mạch lên trên, nhưng vẫn muốn thử sức, mong rằng một ngày nào đó có thể nhập đạo Huyền Môn.

Không chỉ có những đạo sư cao tầng của Võ viện, cuộc chạy đua còn diễn ra giữa Lạc Hồng Anh cùng Giang Thừa Vân.

Một bên là người có đôi mắt có thể thấy được nhiều điều kỳ diệu, một bên là người có giác quan có giống như dự cảm được bánh xe của số phận.

Lạc Hồng Anh là người duy nhất cảm nhận được chuyến đi của Thiên Nam Hoàng Thất, những vị hoàng bá của mình sẽ gặp dữ hóa lành, cũng là người duy nhất cảm giác được khí tức thần bí của đại năng trẻ tuổi kia.

Có thể xem tất cả những người được coi là xuất chúng nhất ở vị trí của mình, hôm nay đã tập trung tại Vấn Lộ Sơn để trở thành lãng khách.

Những lãng khách bước vào Vấn Lộ Thiên Thê với con đường l·ên đ·ỉnh vô định, không một ai biết chính xác đường đi như thế nào.

Cũng không ai biết được, hình dáng thực sự của đường đi sau này.

Tám trăm bậc thang đầu tiên được sắp xếp giống như con đường võ đạo bằng phẳng của mỗi người, có trật tự, có quy luật, được gọi là Thị Cảnh Lộ.

Thị Cảnh Lộ, nhìn thấy được cảnh giới võ đạo, biết được sự tồn tại của cảnh giới võ đạo.

Bởi vì Võ Viện chỉ truyền ra bốn cảnh giới đầu tiên, nên với những người tham gia khảo hạch, tám trăm bậc thang Thị Cảnh Lộ đầu tiên là khoảng cách từ Luyện Thể cảnh đến Thông Huyền cảnh

Còn với những đạo sư, những thành viên trong Võ viện, tám trăm bậc thang Thị Cảnh Lộ đầu tiên giống như khoảng cách từ Luyện Thể cảnh đến Ngư Long cảnh.

Đi hết Thị Cảnh Lộ mang ý nghĩa đã nhìn thấy cảnh giới, đã hiểu được cảnh giới.

Võ đạo cảnh giới bây giờ đã không còn chỉ là nghe đồn, nghe kể mà là sự chứng kiến tận mắt, hiểu rõ điều kiện, độ khó khi tu luyện.

Một khi người tu luyện có tầm nhìn về các đại cảnh giới được bao quát hơn thì đồng nghĩa với việc Thị Cảnh Lộ dễ đi hơn, khoảng cách của mỗi bậc thang sẽ trở nên gần hơn trong suy nghĩ của người đó.

Từ tám trăm bậc thang trở đi, con đường phía trước sẽ xuất hiện nhiều biến số không được dự báo trước, con đường võ đạo sẽ không còn là sự bằng phẳng nữa.

Thế giới thụ với những bậc thang là lá cây, mỗi lá cây là một thế giới, sẽ đung đưa theo chiều gió, biến ảo khôn lường, luôn luôn vận hành, không bao giờ đứng yên một chỗ.

Do đó, bắt đầu từ bậc thang thứ tám trăm, quy luật bậc thang xếp thành lá cây sẽ là vô định, cần người tu luyện phải tự nắm rõ đường đi trong tâm thức.

..........

"Các ngươi đoán ai sẽ là người dẫn đầu?"

"Khó nói, các vị đạo sư kia tu vi cao thâm, đã không phải là chúng ta có thể dò xét"

"Ta nghĩ Châu Thần Chi tiền bối, nói thế nào thì ngài ấy cũng từng là đương thời đệ nhị"

"Ta nghĩ chưa hẳn, Trần Hiền Quân tiền bối lịch duyệt rộng rãi, kinh nghiệm của ngài ấy chưa chắc đã yếu kém"

"..."

Tiếng bàn tán xôn xao khắp nơi, mọi người đều tạm thời dừng lại khảo hạch để xem những thành viên trong Võ viện trèo thiên thê.

Dù sao, thời hạn khảo hạch cũng là một tháng, cứ đăm đầu vượt bừa còn không bằng nhìn theo người khác để học hỏi chút kinh nghiệm quý giá.

Tin tức các đạo sư tham gia cạnh tranh ở Vấn Lộ Sơn nhanh chóng lan truyền khắp Võ viện.

Những võ sinh được tuyển thẳng cùng nhóm chấp sự, lấy tốc độ nhanh nhất tiến về Vấn Lộ Sơn.

Ai cũng biết tám trăm bậc thang là mốc đầu tiên mà một tu luyện giả phải vượt qua.

Trong Võ viện tính đến thời điểm hiện tại, chỉ có duy nhất ba người viện trưởng, phó viện trưởng là vượt qua tám trăm bậc.

Vượt qua mốc khảo hạch tám trăm, đồng nghĩa với việc đi hết Thị Cảnh Lộ, đạt đến con đường mới trong tâm thức gọi là Tâm Sinh Lộ.

Tâm Sinh Lộ, ý nghĩa giống như tên, đường đi do tâm thức, tiềm thức, ý chí sinh ra.

Tu luyện giả đi đến Tâm Sinh Lộ mang ý nghĩa với việc đã chấp nhận con đường phía trước là vô định, không báo trước, bản thân tu luyện giả phải là người tìm ra lối đi cho mình.

Tất cả đều muốn nhìn xem, những người được cho là xuất chúng nhất của Võ viện sẽ leo được đến đâu.

Liệu bọn họ có thể vượt qua tám trăm bậc thang hay không?

Liệu ý chí của những người được chọn có đủ mạnh mẽ để biến đá thành vàng, biến hư không thành đường đi hay không?

"Mau nhìn, có bóng người xuất hiện ở bậc tám mươi, tốc độ của các vị đạo sư thật nhanh à!"

Một võ sinh tuyển thẳng chỉ tay vào vị trí xuất hiện chấm nhỏ trên Vấn Lộ Sơn.

"Không sai, tốc độ rất nhanh, chúng ta hoàn toàn không theo kịp". Một võ sinh gật đầu, đồng thuận

"Ngươi có thể leo lên đến bậc hai mươi đã xem như là cao thủ, đừng nói như bản thân mình là đối thủ của đạo sư vậy"

Một người khác khinh bỉ, nhìn về người vừa nói.

Từ phía thiên không của Võ viện, ba bóng người đứng lẳng lặng trên không trung, ánh mắt tập trung nhìn về hướng Vấn Lộ Thiên Thê.

Nguyễn Ngọc Chúc, Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao là ba người được xem là mạnh nhất của Nhị quốc.

Tất nhiên nếu không tính Đoàn Trí thì bọn hắn tuyệt đối là vô địch Nhị quốc.

"Hai vị tiền bối đoán, ai sẽ thành công vượt lên tám trăm bậc đầu tiên?"

Nguyễn Ngọc Chúc mắt to mỉm cười, nét mặt trông chờ vào kết quả.

"Thật ra ai lên trước, lên sau không quá quan trọng, quan trọng là bọn hắn đi được bao xa."

Huyết Vô Tâm lắc đầu, đáp.

Hắn là người trèo lên hơn một ngàn bậc tự nhiên có thể hiểu ra nhiều ẩn ý của tiên sinh khi xây dựng Vấn Lộ Thiên Thê.

Thế nhân nghe đồn có hơn một vạn tám trăm bậc thang, nhưng con số thật sự đâu chỉ như vậy?

Ai đi nhanh ai đi chậm đã không phải là vấn đề trong một chặng đường dài, mà quan trọng đó là việc đi được bao xa.

"Vô Tâm nói không sai, đi nhanh chậm không quá quan trọng, chỉ cần đừng đi quá chậm là được"

Lý Tiêu Dao gật đầu, tỏ ý đồng tình với bằng hữu lâu năm của mình.

"Phải thành công đặt chân vào Tâm Sinh Lộ thì mới xem như đã chính thức bước chân vào con đường tu luyện của cường giả."

Nghĩ một lúc, Lý Tiêu Dao tiếp tục bổ xung.

Nếu những người khác nghe được lời này của Lý Tiêu Dao, chắc chắn sẽ rất giật mình.

Phải biết, các đạo sư đều đã tiếp cận đến Thông Huyền cảnh, đạt đến Thông Huyền cảnh có thể ngự không phi hành, tìm hiểu võ đạo chân ý, xem như một phương chân chính cường giả.

Vậy mà trong lời của Lý Tiêu Dao, một đại năng Thông Huyền cảnh, nếu không đặt chân vào Tâm Sinh Lộ thì cũng chưa tính là bước chân vào con đường tu luyên?

"Hai thằng nhóc chấp sự kia cũng không tệ, tiên sinh từng đề cập đến bọn hắn"

Nguyễn Ngọc Chúc đưa tay, chỉ về hai chấm đen trên bậc thang thứ ba mươi.

"Không sai, là nhân tuyển tốt.

Ta biết một người là đệ đệ của Lạc Hồng Minh tên kia, một người khác có quan hệ thân thiết với Hoàng Minh"

Huyết Vô Tâm nhìn theo hướng chỉ tay, thể hiện sự tán thành.

"Không biết năm đứa nhóc đồ đệ của tiên sinh có vượt qua Thị Cảnh Lộ đến được Tâm Sinh không.

Nếu bọn chúng có thể ở tuổi này vượt qua được Thị Cảnh Lộ, tiên sinh nhất định sẽ rất vui mừng"

Lý Tiêu Dao hiện lên nét mặt tò mò hiếm thấy, cười nói.

"Tiên sinh từng nói, lấy trình độ của năm người bọn hắn cùng nhóm đạo sư hiện tại hoàn toàn có thể đi hết Thị Cảnh Lộ

Vấn đề duy nhất của mọi người là tốn bao lâu để tìm thấy cách bước ra bước cuối cùng cho việc đặt chân vào Tâm Sinh mà thôi"

Nguyễn Ngọc Chúc nghiêm túc, trầm giọng.

"Kết quả hẳn là rất nhanh sẽ xuất hiện". Lý Tiêu Dao cười cười.

...

Lúc này, cuộc đọ sức ở Vấn Lộ Sơn đã đi đến hồi cao trào.

"Ồ, xem ra chúng ta là sắp có đồng môn, hơn nữa không chỉ một vị"

Ba người Nguyễn Ngọc Chúc ánh mắt nháy vui mừng, kết quả cuối cùng đã xuất hiện.

Chương 66: Thị Cảnh, Tâm Sinh