Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 76: Dải Lụa Sáng Thế, Niệm Huyền Thiên
Thiên ngoại tinh không.
Một chiếc thuyền gỗ, giăng buồm hướng về nơi mà Hỗn Mang Thạch đang kết nối những tòa đại vũ trụ lại với nhau.
Khoảng cách của thuyền gỗ so với điểm đến, dường như chỉ là một chặn đường ngắn ngủi.
Tuy nhiên, để đi được hết chặn đường ngắn ngủi đó trong Hư Cực Niệm, không phải là chuyện một sớm một chiều.
Nếu có người nhìn thấy điểm đến của mình chỉ còn cách một bước chân ở nơi này, thì một bước chân đó tương đương với tỷ lệ bản đồ được thu nhỏ ở mức độ vô cực.
Phải biết, tồn tại hoàn mỹ vô khuyết như Không cùng Vô trong hơn hai mươi ngàn năm qua, cũng chỉ đi được một khoảng cách gần như không thay đổi khi so sánh với vị trí của Nhị quốc.
Từ đó có thể thấy được tính chất đặc biệt quỷ dị đặc trưng của Hư Cực Niệm.
".......Hưum.....hưuummmmm.......Hưum..."
Đoàn Trí ngồi trên mũi thuyền, tay cầm sáo trúc, đưa miệng khẽ ngân nga âm vực.
"Lạch...cạch...lạch...."
Khung Cửi Vận Mệnh quay bánh.
Nhiều sợi tơ dệt nên thành các mảnh lụa, đem theo khí tức của chân lý vĩnh hằng dễ dàng vượt qua những điểm vô cực nằm trong Hư Cực Niệm truyền về hướng Thế Giới Thụ phía trước.
Trên thuyền, chiếc cần câu luôn nằm trong tay Đoàn Trí kể từ khi rời khỏi Nhị quốc, bắt đầu phát sáng, truyền ra Sáng Thế chi lực thả trôi vào những tấm lua.
Lực lượng Sáng Thế kết hợp với âm thanh sáo trúc mang theo Huyền lực, trở thành những đường kim, dệt hoa trên gấm.
Những tấm lụa đang tỏa ra quang mang, dần dần hiện lên nhiều hoa văn, chi tiết, được thêu lên một cách hài hòa.
Có tấm lụa thêu hình của Vô, một con Thanh Long chín đầu, hai cánh đập nhẹ, đang dẫm nát tinh hà,
Có tấm lụa thêu hình rùa, quang huy vạn tượng, tinh hà luân chuyển trên mai rùa của nó giống như những hạt bụi nhỏ.
Cũng có hoa văn vũ trụ thời không là một vòng tròn zen, biểu tượng giác ngộ trong thiền tông...
Hoa văn trên vải, không chỉ diễn tả những truyền thuyết, thần thoại về tiên thần, mà còn có cả những hình ảnh phàm nhân được khắc họa lên trên.
Đó, là những hình ảnh về một nhóm người đang dệt vải, kéo sợi, hoặc một nhân sĩ mỉm cười vẽ tranh, cho đến một phàm quốc đang lập đàn cầu phúc,...
Những tấm lụa như khoác lên vô số bức tranh mô tả về gốc nhìn đa chiều, đến từ nhiều ánh mắt đã trải qua hết thế gian hồng trần duyên số, trải qua hết gió sương giang hồ, cho đến vũ trụ tinh không huyền bí.
Đoàn Trí gọi đây là những Dải Lụa Sáng Thế.
Những dải lụa sẽ viết từ thuở sơ khai, cho đến hiện tại, kể về những câu chuyện thế gian, đi từ phàm trần cho đến vũ trụ rộng lớn, cuối cùng lại quay trở về thời điểm bắt đầu của Hỗn Mang Sáng Thế, như một vòng luẩn quẩn.
Mỗi khi có một tấm lụa rơi xuống Nhị quốc, một lần dị biến sẽ xảy ra.
Tất cả võ giả cùng với kỳ thú có linh, chỉ biết rằng, thế gian đang rung chuyển.
Tiếng sáo trúc hòa chung với tiếng chuông gió mang theo một sức mạnh thần diệu, khiến tất cả đều cảm giác được, con đường võ đạo trong tiềm thức của mình đang mở rộng rất nhiều.
Âm thanh hợp tấu như xua tan hết thảy thế gian muộn phiền, tẩy hết sạch hết phong trần, duyên hoa trong tâm thức của mỗi sinh linh.
Tuy nhiên, muốn nhìn thấy hết phong cảnh thật sự, ta cần phải đứng ở một độ cao khác biệt.
Từ thiên Hư Cực Niệm xa xôi, nhìn về Thế Giới Thụ.
Lúc này, những tấm lụa từ thiên ngoại tinh không rơi xuống, giống như đang kết nối những tầng thế giới lại với nhau, giúp ổn định lại nguồn năng lượng cuồng bạo của Hỗn Mang Thạch.
Chỉ thấy, màn sương trắng tỏa ra từ Hỗn Mang Thạch có dấu hiệu tan bớt đồng thời đang không ngừng hội tụ về nhiều hướng khác nhau hình thành những lực lượng vô đinh.
Lực lượng vô định tỏa ra, kết hợp với những Dải Lụa Sáng Thế hình thành những cánh cổng thời không giống như được lôi điện bao trùm, có mặt ở khắp mọi nơi.
Những cổng thời không này, nhờ có tác dụng từ Huyền Lực, Sáng Thế lực, Hỗn Mang vô định chi lực, cộng với sức mạnh từ Khung Cửi Vận Mệnh.
Do đó có khả năng tồn tại song song với lực lượng quỷ dị đặc trưng của Hư Cực Niệm.
Sương trắng hoàn toàn tan đi, không gian, thời gian không còn bị gián đoạn, đứt gãy,
Giờ phút này, thời không bắt đầu được được kết nối, toàn bộ vũ trụ bị Hỗn Mang Thạch lôi kéo đang dần dần trở thành một chỉnh thể đồng nhất.
Mặc dù thời không của nơi này chắc chắn vẫn có tính chất khác biệt rất lớn so với nơi khác.
Nhưng ít nhất thời gian trôi qua ở đây đã giống như ngoại giới, sẽ không còn chuyện thời gian ở Nhị quốc trôi qua gấp mười lần, so với Nguyệt Trúc Hoàng Triều như lúc trước nữa.
Hư Cực Niệm không thể tính toán, không tồn tại ý thức, không thể biểu diễn, một khi võ giả di chuyển ra vào Hư Cực Niệm, nếu tồn tại sai lệch thời không, thì chắc chắn ý thức sẽ sớm xảy ra vấn đề.
Đoàn Trí có Khung Cửi cho nên không sợ, nhưng những người khác, nếu cũng có ý định đi ra ngoài tìm chân trời mới đâu?
Dù sao chẳng ai muốn suốt ngày phải đi đánh nhau với một đống tà niệm cả.
Trước đây, Hỗn Mang Thạch đem đến lực lượng phân tách thời không, chỉ mới là một phần nhỏ của Hư Cực Niệm, đã có thể khiến cho nhóm Nguyễn Ngọc Chúc gặp rắc rối đến mức, cần phải có Khung Cửi trợ giúp mấy năm liền mới thích nghi được.
Nếu khi đó không phải Hỗn Mang Thạch mà là quỷ dị đặc trưng tác động vào, Đoàn Trí chỉ sợ phải viết đại kết cục giúp bọn hắn.
Chính vì vậy hắn phải định trụ thời không sao cho cả hai ít nhất cũng có một điểm chung.
Hơn nữa, sau này khi giao lưu với thế giới bên ngoài, lại không cần phải tính toán thời gian, một bên chia mười, một bên nhân mười, thậm chí là trăm ngàn, thật sự rất mệt mỏi.
"Hưumm.....Hưum...mmmm"
Tiếng sáo kéo dài trong ba tháng.
..........
Thần Thụ lâm.
Ba tháng này, rất nhiều kỳ thú nghe được âm thanh từ tinh không hải ngoại truyền đến đã đột phá gông cùm cảnh giới.
Những kỳ thú ở đây, không tu luyện võ đạo, không tu luyện yêu pháp, hay bất cứ con đường tu hành nào.
Bọn chúng là những giống loài còn sót lại sau khi thích nghi với thay đổi thời không trong Nguyên Sơ sơn mạch.
Tất cả lớn mạnh là nhờ lực lượng từ Hỗn Mang Thạch tẩm bổ tự thân, cùng với thiên phú có sẵn, từ đó khiến lực lượng của mình sinh ra thuế biến.
Ba tháng trước, tam đại thú vương sinh mệnh như chỉ mành treo chuông, bây giờ, đã long sinh hoạt hổ, thực lực trong ba tháng qua còn tiến thêm một bước dài.
"Ta cảm giác những lực lượng trước đây nuôi lớn bản thân đã bị yếu đi"
Thanh Long ngâm lên nói.
"Không sai, tất cả những kỳ thú còn lại đều có cảm giác như vậy"
Hắc Mã đồng thuận, gật đầu
"Chẳng lẽ là vị đại năng kia gây ra?"
Hươu Tím huýt dài, tỏ ý thắc mắc.
Cả ba thú vương còn lại đồng loạt đưa ánh mắt nhìn về phía đồng bạn của mình, ánh mắt mang theo nghi vấn.
"Hừ, nhìn cái gì? Các ngươi có thể sống là nhờ vị đại năng kia truyền xuống lực lượng.
Ánh mắt nghi vấn đó là muốn gì?"
Nói xong, Hươu Tím gọi Bạch Lang đến, yêu cầu kể lại toàn bộ sự việc.
"Grừuuuu.....Grừuuuu"
Một tiếng hổ gầm truyền đến, một con hổ khổng lồ lông mượt như nhung, mắt màu ngọc bích, vội vàng chạy đến.
"Đại nhân, đại sự không ổn, đại sư không ổn à"
Con Hổ khổng lồ lên gầm gừ cảnh báo.
"Chuyên gì? chẳng lẽ phương Đông lại tiếp tục có quỷ dị tràn vào?"
Thanh Long lên tiếng hỏi, trong tiếng ngâm mang theo lo lắng.
Mới vừa bước chân khỏi cửa tử đâu, bây giờ lại có thêm cửa ải mới.
Những kỳ thú còn lại cũng đổ mồ hôi trong lòng, bọn hắn mặc dù vừa đột phá, nhưng nếu quỷ dị quá mạnh, e là sẽ lành ít dữ nhiều.
"Không phải, đại nhân.
Là sương mù tan mất, để lộ một vòng xoáy lớn trên không trung.
Ta đã đi khắp nơi để tìm xem, nhưng chỉ duy nhất phương Đông là xuất hiện.
Hơn nữa, sương mù những nơi khác cũng đã biến mất, chúng ta có thể tự do đi lại"
Hổ khổng lồ âm thanh mang theo vui buồn lẫn lộn.
Vui, vì cuối cùng cũng được di chuyển thoải mái, sau này quỷ dị tìm đến, còn có nơi để bỏ trốn.
Buồn, vì sương mù tan đi, để lại vòng xoáy lớn như vậy, có thể là nguồn cơn cho quỷ dị xuất hiện.
Thanh Long cùng ba vị thú vương nghe được lời này lập tức trở nên kỳ quái, bọn hắn cũng chưa từng gặp phải tình huống như vậy.
"Chúng ta sẽ đi kiểm tra một chút, các ngươi tập trung một vài loài có tốc độ nhanh, đi cùng Hắc Mã thú vương đến phía Tây thăm dò.
Khí tức mà vị nhân tộc đại năng kia truyền đến, chính là bắt nguồn từ đây"
Sau một hồi thảo luận, Thanh Long nhìn về Đại Hổ, đưa ra quyết đinh.
"Đại nhân, vị nhân tộc đại năng kia, thật sự mạnh mẽ như vậy sao?"
Bạch Lang có chút nghi ngờ, tru lên vài tiếng, hỏi dò.
"Không cần nghi ngờ, có thể thổi tung sương mù, định trụ thời không ở nơi này, không phải là loại như chúng ta có thể nghi luận"
Thanh Long nghiêm giọng nhắc nhở.
Lần trước Địa Ngục Khô Lâu mạnh hơn bọn hắn gấp mười mấy lần còn bị sương mù bao phủ, dịch chuyển đi nơi khác.
Người có thể không sợ màn sương, tuyệt đối không phải là thể loại hời hợt, chắc chắn phải là cường giả trong cường giả.
Nghe được lời này, Bạch Lang có chút chột dạ, nó tự nhiên cũng hiểu bản thân mình quá đa nghi.
Cuối cùng tất cả chia ra, đi làm phần việc của mình.
..........
Thế Giới Thụ có dấu hiệu ổn định, hoàn tất quá trình kết nối.
Những võ giả, kỳ thú khắp thế gian, nhờ có nguồn năng lượng dồi dào, do đó tạo nên rất nhiều đột phá.
"Chậc, chậc, sinh ra ở vạch đích, thật sự là ghen ghét hai thằng đần này
Biết vậy ta lại mượn của bọn hắn thêm chút ít"
Nhìn cần câu trong tay mình, Đoàn Trí tặc lưỡi, nét mặt có chút tiếc nuối.
Đây là cần câu hắn dệt từ Khung Cửi Vận Mệnh để câu "trộm" lực lượng Sáng Thế từ những tồn tại hoàn mỹ vô khuyết trong Hư Cực Niệm.
Chỉ cần câu "nhẹ" một ít lực lượng của Vô cùng với Không trong hơn một năm đã có thể giúp cho Thế Giới Thụ ổn định, đồng thời không ngừng phát triển.
Đoàn Trí thật sự đã tin tưởng, nếu là có thể câu "nhẹ" thêm mấy năm nữa, con đường đánh mặt trang bức của hắn, tuyệt đối là gần hơn rất nhiều.
"Nơi này được sinh ra trong Hư Cực Niệm.
Những lực lượng tạo thành nó bao gồm Sáng Thế, Hỗn Mang Vô Định, cùng Hư Cực Niệm đồng nguyên.
Cộng với Huyền lực từ Huyền Môn, được Khung Cửi dệt nên từ nhiều tầng vũ trụ khác nhau.
Như vậy liền gọi nơi đây là Niệm Huyền Thiên à"
Nhìn Thế Giới Thụ to lớn trước mặt, Đoàn Trí lẩm bẩm.
"Cũng nên trở về"
Ba tháng này, con thuyền gỗ trôi dạt ngoài thiên ngoại tinh không, vẫn tiếp tục đi đến nơi phải đến, khoảng cách trở về đã không còn xa.