Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 96: Cổ điện, Tà Niệm Nguyền Ấn

Chương 96: Cổ điện, Tà Niệm Nguyền Ấn


"Thanh Phong ca ca, chiêu thức vừa rồi mà ngươi sử dụng chính là võ học cao cấp trong Triền Lực Võ Bộ sao?"

Giang Thừa Phong một bên phi hành, một bên mở to mắt, hỏi thống soái của mình.

Ngay vừa rồi hắn đã nhìn thấy cách dùng Triền khí chân chính, chỉ cần một chiêu đã san bằng cả một tiểu tông môn, uy lực, cùng tốc độ ra đòn đều quá kinh khủng.

"Chẳng trách, người trong Đệ Tam Quân Đoàn lại dám tự tin vào khả năng càn quét tà niệm hoặc là dứt điểm võ giả cấp thấp của mình như vậy."

Giang Thừa Phong lẩm bẩm trong lòng, không khỏi có chút hoảng sợ.

Chiêu thức mà Nguyễn Thanh Phong sử dụng chỉ cần tung ra một thức đầu tiên, quang cầu sẽ tự động tung ra mười một thức còn lại.

Giang Thừa Phong là hồn giả, hắn có thể cảm nhận được một luồng uy áp vô hình từ Tinh Chấn khiến linh hồn của bản thân bị định trụ, không thể di chuyển né đòn.

Đừng nói là Thông Huyền cảnh, cho dù là Thiên Võ cảnh cũng tuyệt đối không chịu nổi một chiêu Tinh Chấn như vậy.

Nguyễn Thanh Phong sau khi thi triển Tinh Chấn còn thừa rất nhiều Triền khí, nói rõ, vị tiểu sư này hoàn toàn có thể tung ra thêm vài đòn tương tự nữa, nếu như những thành viên của quân đoàn đối địch bị Nguyễn Thanh Phong áp sát, chắc chắn là không còn đường sống.

"Thấy được sao? Đây chính là uy lực chân chính của Triền Lực Võ Bộ.

Sau này ngươi phải học Khởi Động Thức cho thât nhuần nhuyễn.

Phải nhuyễn đến mức khi tung Khởi Động Thức chỉ cần vận khí, không cần khoa tay múa chân mới làm được."

Nguyễn Thanh Phong đưa tầm mắt quét liên tục về ngọn núi phía dưới, mở miệng trả lời.

"Vù....vù.."

Tiếng gió thổi vi vu, vọng lên không trung, truyền vào trong mỗi thành viên trong nhóm Nguyễn Thanh Phong.

"Leng..kenggggg"

Âm thanh từ Tinh Không Phong Linh bên trong Huyền Môn Vũ Trụ của Nguyễn Thanh Phong phát ra.

Bên dưới dãy núi cao trùng điệp, một cổ điện to lớn đứng độc lập, cổng chính của cổ điện có nhiều hoa văn kỳ quái được khắc họa, in sâu vào bên trong cánh cửa, mỗi hoa văn phát ra một luồng khí tức khác nhau, vận hành theo quy luật, tạo nên một trận pháp.

Bên ngoài hàng loạt sợi xích được làm từ Tử Lăng Thần Thiết kéo dài từ chân núi dẫn sâu vào bên trong cánh cổng chính.

"Leng....kengggg"

Tinh Không Phong Linh lần nữa rung động.

Nguyễn Thanh Phong nét mặt nghiêm túc, đôi mắt chuyển về trạng thái bản nguyên của Huyết Luân Nhãn, nhìn chằm chằm vào cánh cổng, Nguyễn Thanh Phong cảm giác được, bên trong cổ điện có đại khủng bố.

Đang lúc Nguyễn Thanh Phong có chút do dự thì hàng loạt âm thanh truyền đến tai.

"Ha ha....ha ha"

"Tới đây à, bắt ta...."

"Sư phụ...sư phụ Phong nhi về nha, ha ha"

"..."

Những thành viên trong nhóm của Nguyễn Thanh Phong bắt đầu cười nói một cách kỳ lạ, có dấu hiệu mê sảng.

"Đây là, bị ác niệm tấn công vào thần hồn?"

Nói xong, Nguyễn Thanh Phong vận chuyển Huyền khí đánh vào đĩa chuông của Tinh Không Phong Linh.

Lúc này, ngũ đại Huyền Môn giao động, hàng loạt tia sáng kết nối các ngôi sao trên đĩa chuông xuất hiện, tạo thành các Cổ Ngữ Văn Tự.

"Kengggg........."

Một tiếng chuông gió ngân dài, Cổ Ngữ chi lực xâm nhập vào Huyền khí, chặn đứng toàn bộ những cơn gió ác niệm thổi từ dưới lên, đồng thời tiếng chuông từ Tinh Không Phong Linh cũng tác động vào những thành viên còn lại trong nhóm.

Huyền Lực Cổ Ngữ kết hợp với nhau nhanh chóng tràn vào sâu bên trong linh hồn mỗi người, giúp hóa giải toàn bộ ác niệm đang quấn chặt lấy linh hồn.

Các thành viên trong nhóm Nguyễn Thanh Phong dần lấy lại ý thức, ánh mắt mờ mịt, nhưng, ai nấy đều đổ mồ hôi khi nhìn thấy cảnh tượng bên dưới.

"Phù.....phù..."

Những cơn gió bị chặn đứng từ bên dưới như những lưỡi dao sắt nhọn bị ngăn cản bởi Huyền Lực Cổ Ngữ phát ra âm thanh rít gào, nghe vào rất hung tợn.

Từ trong những cơn gió thổi ngược lên trên, vô số oán niệm chất chứa ngưng thực thành hình.

Gương mặt của tà niệm bên trong ẩn đằng sau hiện lên với vẻ mặt thống khổ, liên tục kêu gào .

"Đây là cái gì? Sát niệm thật khủng khiếp"

Giang Thừa Phong phong bế ngũ giác, hoảng sợ nhìn xuống tà phong.

Vừa rồi, khi tà phong chạm nhẹ vào người, Giang Thừa Phong đã ngay lập tức cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc, nhưng bởi vì ác niệm quấn thân xảy ra quá nhanh, cho nên vẫn chưa kịp suy nghĩ thêm điều gì.

Ảo cảnh tạo ra quá đỗi chân thực, cho dù thần trí biết được là ảo cảnh nhưng tinh thần ý chí cùng nhục thân đều bị kéo vào, không cách nào thoát ra được.

"Vụt....bùng..."

Sinh Mệnh Giới Tuyến trên tay của những thành viên trong nhóm của Nguyễn Thanh Phong liên tục có dấu hiệu thoát khí.

Điều này nói rõ, những công kích vừa rồi không phải chỉ nhắm vào tinh thần ý chí đơn giản như vậy, cơn tà phong kia thậm chí đang nhanh chóng ăn mòn Sinh Mệnh Chi Tức của mỗi người.

Ở sâu trong linh hồn của người bị trúng tà phong, xuất hiện nhiều sợi dây gai đang cắm sâu vào tam phách, nhị hồn, phần dây gai còn lại đang cố gắng tiếp cận những nơi khác trong linh hồn.

Một khi linh hồn bị bám đủ số lượng dây gai, tất cả đều có thể tưởng tượng được kết cục của mình, tuyệt đối là hồn phi phách tán, nhục thân mục rửa.

Nếu cả bảy người bị loại, đồng nghĩa với Đệ Tam Quân Đoàn số điểm về âm, khi đó không thể nào chuộc mạng được.

"Thật đáng sợ, nguyền ấn tàn độc này là thứ gì? Trong cổ thư chưa từng ghi chép"

Giang Thừa Phong cùng những người bị trúng nguyền ấn, lập tức hoảng loạn, liên tục nuốt thêm đan dược để trị thương, bổ xung Sinh Mệnh Chi Tức.

Rõ ràng là một chiêu thức rất hiểm độc, nhưng lại khiến người ta rơi vào ảo giác hạnh phúc, hơn nữa hoàn toàn không gây đau đớn.

Phải biết, Huyền Chủ đại nhân từng nói qua, vào khảo hạch, bọn họ có thể không c·h·ế·t, nhưng bắt buộc phải chịu cảm giác từ những đòn của đối thủ.

Bây giờ, cả bảy người có thể cảm giác được Sinh Mệnh Chi Tức đang trôi qua nhanh chóng, nhưng trong cơ thể lại rất dễ chịu, bình an, đây chẳng khác gì đun ếch bằng nước lạnh, khiến nó chỉ có thể từ từ đón nhận cảm giác sinh mệnh dần đi đến hồi kết.

Nguyễn Thanh Phong đứng ở một bên, nhìn thấy cảnh thành viên trong nhóm mình sắp làm chuyện dại dột, lập tức ra tay, ngăn chặn mọi người.

"Tất cả thả lỏng người, đừng tiếp tục vận chuyển Sinh Mệnh Chi Tức.

Sinh Mệnh Chi Tức của các ngươi càng mạnh, thì tốc độ cắn nuốt của nguyền ấn càng nhanh.

Lập tức buông lỏng, từ từ giải trừ nguyền ấn, tuyệt đối đừng vận dụng chân khí để bổ xung Sinh Mệnh Lực."

Nguyễn Thanh Phong vận chuyển Huyền Lực Cổ Ngữ truyền vào Tinh Không Phong Linh, ngay lập tức, hình ảnh một chiếc chuông gió hư ảo hiện lên ngay sau lưng hắn.

"Keng....keng...."

Sóng âm tỏa ra, khắc nên những đường vân được tạo thành từ nhiều đoạn thẳng với nhau, giống như mô tả một mật nghĩa gì đó, hoa văn cắm vào sâu bên trong linh hồn của bảy người bị trúng tà phong.

Lực lượng Cổ Ngữ đi kèm Huyền Lực xông thẳng đến nguyền ấn đang từ từ trói chặt linh hồn mỗi người, nhanh chóng tháo bỏ những sợi dây gai đang bòn rút Sinh Mệnh Chi Tức.

"Lực lượng thật kỳ lạ."

Nguyễn Thanh Phong cảm giác được năng lượng phát ra từ sợi dây gai nguyền ấn, trong lòng cảm thán, nói.

Nguyền ấn này có uy lực rất kém cỏi, thậm chí có thể nói là không gây bất cứ ảnh hưởng gì.

Tuy nhiên, tính chất của nó lại giống như một hạt giống, chỉ cần một nguồn lực lượng đầu vào rất nhỏ, sau đó, khi bám vào đối phương sẽ lập tức hút khô Sinh Mệnh Chi Lực trong mỗi người để nảy mầm.

Điểm đặc biệt ở đây là loại nguyền ấn này không thể kết liễu mục tiêu, nguyền ấn hấp thu Sinh Mệnh Chi Lực theo mật độ, mật độ Sinh Mệnh càng dày đặc thì nó hút càng nhiều, nếu mật độ Sinh Mệnh thấp thì nó cũng không hút được bao nhiêu.

Điều này giống như một cái cây, cần dựa vào độ ẩm không khí để quyết định nó sẽ hút nước hay thoát nước.

Chính vì vậy, trừ khi võ giả quá hoảng loạn, vội vàng bổ xung Sinh Mệnh Chi Khí cho cơ thể liên tục, nếu không thì mười nguyền ấn sẽ không bao giờ nảy mầm đủ số lượng cho việc kết thúc mục tiêu.

Qua một thời gian ngắn, những thành viên trong nhóm của Nguyễn Thanh Phong cuối cùng cũng hóa giải được hoàn toàn nguyền ấn, lần lượt, đứng dậy, cảm ơn thống soái của mình

Giang Thừa Phong thở dài một hơi, ánh mắt cảm kích nhìn về Nguyễn Thanh Phong, nói: "Đa tạ, Thanh Phong ca ca."

Mấy lần chiến đấu trước, bởi vì địch nhân quá yếu, cho nên, ngoại trừ khả năng sát phạt, dọn dẹp chiến trường nhanh chóng thì vai trò của soái vẫn chưa được thể hiện quá rõ ràng.

Bây giờ, Giang Thừa Phong mới hiểu, vì sao soái loại quan trọng đến mức mà đáng giá một trăm vạn điểm.

Ngoại trừ thực lực áp đảo, thì khả năng hóa giải lực lượng không nhìn đẳng cấp này có phần hơi biến thái.

Muốn hóa giải cho người khác thì ít nhất tu vi của người hóa giải cũng phải tương đương hoặc là cao hơn nhiều khi so sánh với người xuất thủ, nếu không việc giải quyết sẽ rất khó, thậm chí là bất khả thi.

Hơn nữa, có nhiều lực lượng không phải cứ dùng lực là sẽ giải quyết được, còn phải am hiểu pháp môn, thậm chí là am hiểu nguồn gốc của lực lượng ám vào người bị thi triển.

Chẳng hạn như loại dây gai nguyền ấn vừa rồi, không phải cứ dùng lực là có thể luyện hóa được, nói đùa, lực lượng có thể tồn tại trong Niệm Huyền Thiên bí ẩn này thì làm sao dễ dàng hóa giải?

Các thống soái mặc dù có tu vi thua kém tà niệm, nhưng lại có thể giải trừ tà niệm quấn thân một cách dễ dàng như vậy, đây tuyệt đối là chìa khóa để chiến thắng những tà niệm cao cấp.

Hơn nữa khi giao tranh đoàn chiến, lực lượng hóa giải từ các thống soái có thể giúp những võ giả tu vi thấp chống cự uy áp đến từ soái phe địch.

Giang Thừa Phong cảm thấy, các thống soái có giá trị một trăm vạn điểm thì còn quá rẻ.

Chỉ cần hơn thua nhau một đến hai thống soái đã là một lợi thế mang tính tuyệt đối, không có cách nào san lấp.

Nguyễn Thanh Phong xoa đầu Giang Thừa Phong, mỉm cười, gật đầu, nói: "Nơi này có đại khủng bố, khả năng cao là tà niêm cao cấp, chúng ta phải liên lạc tiếp viện, chỉ cần tiêu diệt được tà niệm trong cổ điện kia, Đệ Tam Quân Đoàn chắc chắn có thể nắm lấy tiên cơ."

Nói xong, Nguyễn Thanh Phong lấy ra một cánh hoa Phong Đào, khắc họa ấn chú lên trên, thả nhẹ vào không khí.

...

Đặng Phi Long vừa dùng Tinh Chấn để hủy diệt một lượng lớn tà niệm, thì từ trên cao, một cánh hoa Phong Đào rơi vào tay.

"Đi thôi, cùng Thanh Phong thống soái tụ họp."

Nghe được âm thanh từ Phong Đào diệp, Đặng Phi Long cùng cả nhóm của mình lấy tốc độ nhanh nhất rời đi.

Chương 96: Cổ điện, Tà Niệm Nguyền Ấn