Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Không nhẽ...tôi đang ghen
- Đi bộ cũng được, nhưng với 1 điều kiện - Hắn cười (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đi bộ đi mà - Tôi năn nỉ
- Được được - ông chủ chạy vào lấy
- Oh year, cuối cùng cũng không phải trông cửa hàng nữa rồi la~là~lá~la~
Tôi không cho hắn nói tiếp, tôi đứng dậy, phóng về phía quán nước. Tôi gọi 1 coca và 1 cam. Xong quay lại chỗ ngồi, đương nhiên là tôi đưa hắn nước cam rồi:
Chương 13: Không nhẽ...tôi đang ghen
Thế là cả 3 vào cửa hàng bắn s·ú·n·g:
- Hay chúng ta ra kia chơi đi
Ra ngoài cổng đã có 1 chiếc xe lamborghini đợi chúng tôi, chỉ vì đi mua vài món đồ mà đi sang trọng vậy hả, tôi quay qua nói với hắn:
- Ra đằng kia chơi nha
- Vậy cậu uống nước gì?
Đây mà là con xe bình thường ấy hả, Bugatti La Voiture Noire phải hơn trăm tỉ đấy chứ đùa, đúng là chỉ bình thường với hắn thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Được, vậy thì đi thôi - Hắn cười tà mị
Không nói lên lời thế nên tôi mặc kệ hắn luôn, tôi đang đưa mắt nhìn xung quanh thì đập vào mắt tôi là 1 khu vui chơi siêu lớn. Dù đã lớn nhưng tất nhiên là tôi không thể cưỡng nổi cám dỗ ở khu vui chơi. Tôi bảo:
- Cậu mà không để tôi mua là tôi thuận miệng cắn cậu trước bao nhiêu người đấy
- Tôi..tôi chỉ nói thế thôi, chứ không phải nhận anh là chồng tôi đâu
Vì không muốn làm tâm điểm chú ý của mọi người, tôi nói:
Tôi không biết hắn có âm mưu gì nữa, tôi lương lự không trả lời thì hắn nói tiếp:
- Mua lại cả cửa hàng luôn cho nhanh - Hắn đưa thẻ
- Có cần tôi đi lượm lại liêm sỉ cho cậu không? - Tôi nhìn ngó xung quanh
- Uống cafe vào buổi tối không tốt đâu, nhỡ cậu uống nhiều cafe rồi đột tử thì tôi trở thành góa phụ chắc
- Sao, không nhẽ Hoắc Cửu Cửu tiểu thư lại sợ
- Kệ cậu - Tôi quay đi, đỏ mặt
Ai chẳng biết nam chính luôn sẽ có 1 cặp chân dài, điều đó là điều đương nhiên nhưng giờ phải làm sao thì hắn mới chịu đi bộ đây :
Sao mình ngu vậy trời, vì bị khiêu khích nên lỡ lời, cầu mong là hắn không đưa ra điều kiện gì quá đáng là được. Tôi đi theo hắn đến cửa hàng tạp hóa, tôi bước vào. Toàn bộ đều là đồ ăn tôi thích, tôi nhanh chóng cầm giỏ chạy vòng quanh lấy hết những thứ tôi thích. Sau 1 hồi chọn lựa cũng xong, tôi quay lại chỗ tính tiền:
Cũng bó tay với ông chủ cửa hàng. Tôi quay sang, nói:
- Hay chúng ta đi xe nào bình thường thôi, để không gây sự chú ý
Tôi há hốc mồm. Hắn vẫy tay gọi mấy người vệ sĩ vào, họ bê hết đồ ăn đi về. Còn ông chủ thì đang nhảy tung tăng đi về:
2 đứa quay qua nhìn chủ nhân giọng nói, sao lại đụng độ nữ chủ nữa vậy. Cô ta chạy đến chỗ chúng tôi:
Tên Dạ Thần bắn được 30/30 phát, Dao Dao 28/30, tôi vốn dĩ chưa học chơi s·ú·n·g bao giờ nên chỉ được có 12/30, cảm giác có chút nhục. Đương nhiên 2 người bọn họ sẽ được tặng quà rồi, 1 cặp vòng cổ đôi, còn tôi thì chỉ được 1 chú gấu bông nhỏ:
Sao tôi lại có chút bực bội trong người thế này?, đừng có quên tôi vẫn còn ở đây nha. Tôi lên tiếng:
- Hôm nay, để tôi bao - Hắn nói
Quen quá rồi nên tôi cũng chẳng bơ ngỡ như mấy ngày đầu nữa:
- Nếu Dạ Thần đã nói vậy thì chúng ta cùng đi nha - Cô ta cười, chạy ra khoác tay nam chủ
- Hả - Hắn ngạc nhiên
- Trùng hợp thật đó, tình cờ gặp được 2 cậu ở đây
- Miễn là cậu mua, tôi sẽ uống
- Cô cũng không tệ - Hắn cũng cười, đáp
- Điều kiện gì??
- Vòng cặp đẹp đấy, 2 người đeo vào chắc hợp lắm
Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi cái quần què, cứ đấy mà chắc chắn, máu tôi như đang sôi sùng sục lên nhưng vẫn phải kìm. Tôi nhìn bọn họ cười nói vui vẻ, sao tôi lại cảm thấy khó chịu đến vậy?. Không nhẽ, tôi đang ghen..., không không, chắc chắn không phải đâu
- A, Dạ Thần...
- Chỉ mua từng này thôi sao?? - hắn hỏi
- Cậu uống nước không?
Sau khi đem s·ú·n·g ra, chúng tôi bắt đầu chơi.
- Thì ra là lo lắng cho cho chồng tương lai à? - Hắn cười (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn quay qua nhìn tôi, cười rồi quay lại nhìn nữ chủ:
- Ai sợ chứ, làm thì làm
- Đi bộ có thể giúp chúng ta có đôi chân thon dài
Thế là 2 đứa chúng tôi, chạy vào chơi hết từ trò này sang trò khác. Sau 1 hồi vật vã, tôi và hắn cùng ngồi nghỉ ở chiếc ghế gần quán nước. Kaka, quán nước đã bị tôi nhìn trúng, tôi quay sang hắn, hỏi:
- Nhưng tôi muốn uống cafe - Hắn thắc mắc khi thấy tôi đưa hắn ly nước cam
- Ông chủ, cho tôi 3 cây s·ú·n·g...- Hắn nói
Bộ không coi mình ra gì luôn à?, mình còn chưa nói gì mà cái tên đáng ghét này đã nói. Không hiểu sao từ khi xuyên vào đây, hảo cảm của tôi đối với nữ chủ đã xuống số âm rồi, chứng kiến nhiều lần cô ta gây họa nên tôi cũng chẳng còn thích cô ta như xưa.
Dù biết hắn vẫn chưa loang xong nhưng tôi vẫn kéo hắn đi. Đến trước cửa hàng, tôi đang định gọi chủ quán thì 1 giọng nói vang lên:
- Vậy cứ để cho tôi hiểu theo nghĩa tôi thích đi - Hắn nhìn tôi
- Chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra thì tôi nói - Hắn đắc ý
- Có phải hơi nhiều không? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Dài, đương nhiên là dài - Tôi đáp
- Chân tôi không đủ dài à? - Hắn hỏi
- Được, ngồi đợi tôi đi mua
- Hay chúng ta đi bộ đi
Đang vu vơ nhìn xung quanh thì lại 1 quán chơi bắn s·ú·n·g bị tôi nhắm trúng, tôi nhìn hắn:
Hắn đưa mắt nhìn về phía khu trò chơi, không để hắn nói gì, tôi cầm tay hắn kéo đi. Hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì đã bị tôi kéo đi nên vẫn có chút thẫn thờ, sau 1 hồi để hắn tự loangding thì sau 5'p hắn cũng nhận ra.
Chẳng lẽ để hắn bao sao, đương nhiên là không rồi, đó không phải phong cách của tôi:
- Chắc chắn rồi - Hắn đáp
- Đi bộ? - Hắn khó tin
- Trùng hợp thật đó, vậy cùng đi đi
- Không! đây là đang nuôi vợ béo, rồi làm thịt cả thể (đọc tại Qidian-VP.com)
- Liêm sỉ của tôi chỉ rơi khi ở cùng cậu thôi - Hắn cười
- Muốn mua nữa cơ nhưng tôi không xách nổi - Tôi bĩu môi
- Bình thường sao? - Hắn suy nghĩ rồi quay qua chỉ vào 1 chiếc ô tô khác
- 1 ly Cafe
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.