Khống Chế Thành Nghiện
Tây Tây Đặc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63: Đừng nhắc lại chuyện đã qua
Đường Y Ykhôngchịu nổi bầukhôngkhí này,côđứng dậy rời khỏi phòng khách.
Tần Chính đột nhiênnói– “Nếu con của hai chúng ta cònthì…”
Ông lão ngậm miệng lại, trong đáy mắt của ông đềuhiệnlên mấy chữ -khôngtin được.
côcảm giác máu toàn thân mình đều tụ lên mặt.
Tần Chínhnói– “khôngcần.”
Bên taicôvang lên tiếngnóicủa Tần Chính, Đường Y Y nhấc chân, để phía dưới đùi, ngồi xếp bằng lại.
Sắc mặt Đường Y Y lập tức căng thẳng lên – “Sao vậy? Nín khóc, có gì từ từnói.”
Khi ông bước vào, phát giác thấy bầukhôngkhí vô cùng vi diệu trong nhà, cũng may có hai con mèo theo ông, nhảy tới nhảy lui trong phòng khách, khiến bầukhôngkhí thoải mái hơn hẳn.
Tay Tần Chínhđangxoa xoa vò vò nội y của Đường Y Y, rất ra dáng củamộtkẻđãcó “kinh nghiệm”, thái độ vô cùng lạnh nhạt,khôngcó chút nào ghét bỏ và bài xích.
Ngày hôm sau, Đường Y Yđimộtchuyến ra quán trà thảo luận với nhà thiết kế về ý tưởng của mình, Tần Chính đội mũ lưỡi trai, toàn bộ quá trìnhanhluôn ở bên cạnhcô,anhkhôngmở miệng, nhưng khí tức mạnh mẽ củaanhkhiếnkhôngaikhôngđể ý tới.
Đường Y Y nghe thấyâmthanh nuốt nước bọt của Tần Chính,côchà xát hai cánh tay, lạnh lùng cảnh cáoanh.
khôngngờ là người đàn ông nàyđãlàm.
Ánh mắt nóng bỏng củaanhchạy theo giọt nướcđangchảy vào trong cổ áo của Đường Y Y.
Chuyện côngđãxong, Vu Chu nhắc đến việc riêng – “ThằngnhỏVu Dương tính tìnhkhôngtốt, nếu như có làm gìkhôngphải, mong Đường tổng bỏ qua cho nó.”
Tần Chính thả lỏng hai tay, ngẩng đầu lên nhìncô– “Hai tay của em đều bị thương, giặt như thế nào?”
Đường Y Y sững sờ - “Giảm cân?”
Gân xanhtrêntrán Tần Chính nhưẩnnhưhiện,anhvuốtnhẹngón tay – “Con mèo mập đó có phải cần giảm cân haykhông?”
mộtlát sau, Đường Y Y vào bếp lấy cây kéo, lên sân thượng cắt lá của cây bạc hà xanh tốt rậm rạp, bỏ vào túi.
Nhưng khi đó bản thâncôtrong hoàn cảnh như vậy, tình huống vô cùng bất đắc dĩ,khôngcònsựlựa chọn nào khác, chỉ có thể tiếp nhận những gìanhlàm, rồi dần dần thích ứng với nó.
Tần Chính giữ chặt taycô, bao đôi taynhỏbé củacôtrong lòng bàn tay mình – “anhxin lỗi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ lại cũngkhôngcó gì là kỳ lạ, toàn thân củacô, đều doanhchăm sóc vệ sinh,khôngsótmộtnơi.
Tần Chính lấy máy hút bụi ra – “Bữa sángsẽxong nhanh thôi.”
Sau đó ôngkhôngbiết mìnhđãrời khỏi căn nhà đó như thế nào.
Tần Chính nhíu mày – “Quần áo bỏ vào máy giặt rất dơ, nội ykhôngthể bỏ vào cùng được.”
Xoay cổ liếc nhìn, khóe mắt Đường Y Y khẽ giật giật, Tần Chính lật từng mép vải chà chà xát xát, giặt còn sạch hơn so với Đường Y Y.
Tần Chính liếc xéo – “Nó bự gấp đôi Cát Tường.”
Tần Chính nhìn lướt qua – “Em lấy?”
Nhắc máy lên đầu dây bên kia im lặngmộtlúc lâuthìvang lên tiếng khóc đầy lực của Lưu Đình Vân.
Mắt Đường Y Y mở lớn, hô hấp củacôngừngmộtnhịp, sau đó lại dồn dập lên,côvẫn nghĩ là người giúp việc làm những việc này giúpcô.
Tần Chínhđanghúp cháo – “Còn phải dùng khăn khô lau lại?”
Phú Quýđangnằm trong ổ trái tim đột ngột run lênmộtcái.
Nén cảm giác khiếp sợđangbùng lên trong trái tim mong manh của mình, quản gia lập tứcnói– “Để tôi cho người đến làm.”
Ai vui mừng?! – Trong lòng Đường Y Y châm chọc.
Đường Y Y nhìn theo ánh mắt của Tần Chính, pháthiệnáo T-shirt của mình bị cuốn lên lộ ramộtkhoảng da bụng trắng nõn.
“Mặt em sao đỏ như vậy?” – Tần Chính đưa tay chạm vào mặt Đường Y Y, bọt nước từ tayanhrun run rẩy rẩy chảy xuống.
Chương 63: Đừng nhắc lại chuyện đã qua
Khoảng cách giữa hai ngườiđãvượt qua phạm vi bình thường, sắc thái ái muội vây quanh, tình cảm nam nữđanglên men, chỉ cầnmộtchút chất xúc tácsẽxảy ra phản ứng.
Đường Y Y bĩu môi – “Em chỉ sợanhđột ngột ngã vật ra, miệng sùi bọt mép, lúc đó bị tình nghi là kẻ g·i·ế·t người chính là em.”
anhkhôngtưởng tượng được bản thân mình cómộtngàysẽvìmộtngười nào đó làm những chuyện như thế này, tự tay nấu ăn làm việc nhà, có vẻ những việc như thế này cũngkhôngkhó tiếp nhận cho lắm.
Đường Y Y nhìn mớ vải xô màu trắng còn quấntrênđầuanh, lớp phía ngoài thấm ramộtít máu,khôngbiết khi nàothìrướm ra, dưới lớp quần áoanhđangmặc còn vết thương do côn quất vào.
Đường Y Y lấy giấy tờ đất ra – “Đây là Hoàng Tiêu đưa cho em hôm đó.”
“khôngcó.” – Đường Y Y trả lời – “Nếuanhmuốn cùng em chung sống tâm bình khí hòa, sau này đừng nhắc về chuyện cũ trước mặt em.”
“anhlấy vài lá rửa sạchsẽbỏ vào ly.”
Tần Chính nhướn mày – “Là gì vậy?”
“thậtđángyêu.” – Đường Y Y cườinói– “anhgởi qua máy cho em.”
Tần Chính nhìn vậy cơn giận bốc lên, dùng sức ném Phú Quý ra xa, dùng tay kéo kéo áo T-shirt hơi nhăn lại của Đường Y Y ra, cảm giác trơn mềm sượt qua tay,anhkhôngkháng cự được tăng thêm sứctrêntay.
anhnhíu mày – “Quá phiền!”
Trong đầucôhiệnlên hình ảnh người đàn ông này lau người chocô, mặtcônóng lên như lửa đốt.
Tư thế củaanhcực kỳ áp bức, lưng Đường Y Yđãdán sát vào ghế salon – “Sốt rồi hả?”
Tần Chínhkhôngđưa tay lấy, mà đưa miệng đến bên tay Đường Y Y ngậm miếng hồng vào, ăn vào rồinói– “Ngọt.”
Vẻ mặt Tần Chính đầy nét nghi vấn – “Ăn trực tiếp?”
Tiếng chuông cửa vang lên, ông quản gia mang theo bữa sáng và hai chú mèo đến.
“điđánh răng rửa mặtđi, đừng đứng nghệch ra đó.”
Đường Y Ynói– “Vậythìcho vào máy giặt.”
Vẻ mặt Tần Chính run rẩy,anhđột ngột ngẩng đầu, đôi mắt phía sau tròng kính sâukhôngthấy đáy – “Người congáinhư em, khi quan tâmanhthìnóidễ nghemộtchútkhôngđược sao?”
Tần Chính khoát tay.
“Emkhôngcần nhìnanhbằng ánh mắt đó.” –anhchớp mắt khẽ cau mày, giọngnóitrầm thấp – “Emkhôngphảikhôngbiết là đàn ôngkhôngcó năng lực khống chế vào buổi sáng hay sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Y Y cất tiếng cắt lờianh– “Đừngnói!”
Mấy ngày này trong tháng?! – Là những ngày…
Tuổi tácđãlớn,khôngchịu được kinh hãi, tạm thời vẫn còn trong dư chấn.
“Nếu nhắc lại những chuyệnđãqua, từng chuyện từng chuyệnthìbốn chữ ‘hỉ nộ ái ố’ chỉ thấy hai chữ tiêu cực trong đó thôi.”
Ánh mắt nóng bỏng của Tần Chình dời lên phíatrên, dĩ nhiên vẫn đầy trêu chọc, gợi tình.
Đường Y Y mím môi – “Ừm.”
Cúp điện thoại, Đường Y Y chợp mắtmộtlát, Tần Chính cầm di động lại đưacôxem ảnh chụp.
Ông nhìn về phía Đường Y Y, giọngnóicất lên mang chút ít hà khắc – “Khi lau bàn, lau xong bằng khăn ướtthìphải lau lại bằng khăn khô, nếukhôngthìsẽkhôngthậtsựsạch.”
“Được rồi.” – Trong mắt Tần Chính xẹt quamộttia lạnh – “Vậyanhđilàmmộtsố việc.”
Đường Y Y gật đầu – “Đúng vậy.”
Giờ nghĩ lại, Đường Y Y cảm thấy vô cùng lúng túng,côcảm giác tất cả lỗ chân lôngtrênngười đềuđangmở ra.
Phú Quý ngước đầu lên nhìn Tần Chính kêu meo meo hai tiếng, rồi cùng với Cát Tường bỏđichỗ khác, tựa như muốn khoe mẽ vớianh– ‘cậu đây có ngườiyêunhé!’
Bầukhôngkhí xung quanh hai người có chút vi diệu.
Đường Y Y lấy những lá bạc hà còn dư trảitrênsân thượng hong dưới nắng mặt trời.
Vẫn còn ẩm ướt, còn vết nước, có dính chút sợi vải.
Thái độ Vu Chu đối vớicôrất nhún nhường,khôngcó ý định lấp l**m với Đường Y Y, biết gìthìnóiđó.
Tần Chính thong thả ung dung – “Trong khoảng thời gian em nằm viện, đều là doanhlàm, em yên tâm,anhsẽkhônglàm hỏng hai mảnh vải này của em.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vẻ mặt Đường Y Y lạnh lùng – “Chuyện trong quá khứkhôngcần nhắc lại.”
Đường Y Ynói– “An tâm.”
“Để em làmđi.”
Hôm nay là cuối tuần,côkhôngcó việc gì phải làm, bản thân định ngủ đến khi tự nhiên tỉnh, buổi chiềuthìđến quán tràđangthi công.
Đường Y Y đem mấy miếng hồng còn lại bỏ vào miệnganh.
Sau khicôrửa mặt xongđira, tiếng nước chảytrênsân thượng vẫn còn,anhvẫn đứng bên cạnh bồn nước, lưng khẽ cúi, sống mũi cao thẳng nghiêng xuống, đôi môi mỏng nhấpnhẹ,trêngò má là vẻ mặt nghiêm túc củaanh.
Trước mặtanhbỗng dưng xuấthiệnmộtmiếng hồng, kèm theo là giọngnóiôn nhu – “Có ănkhông?”
Gương mặt Đường Y Y cứng lại – “Vậythìkhôngcần nữa, vứtđi.”
Mặt Đường Y Ykhôngđổi sắc – “anhnghĩ nhiều.”
Tần Chính sờ sờ chóp mũi, quay đầuđi.
Đường Y Y gọi điện cho cha của Vu Dương, thám thính xem tình hình như thế nào.
Đường Y Y bỗng dưng duỗi tay, ngăn cản hành động tiếp theo của Tần Chính, dùng sức đẩyanhra.
Ông vừanóixong, pháthiệngiọng điệu của mìnhkhôngổn lắm,đangđịnh giải thíchthìnghe thấy Đường Y Ynói– “khôngphải dùng khăn ướt lau thôi là sạch đâu nha!”
Tần Chính để chậu đồ xuống, vặn vòi mở nước.
côlập tức kéo áo xuống, ngực phập phồng thở kịch liệt.
Đường Y Y cúi đầu nhận ảnh,trênlỗ tai cảm thấy ẩm ướt, khuỷu taicôthúc ngang, lập tức nghe thấy tiếng rên của người đàn ông bên cạnh.
“Được vậythìtốt quá.” Vu Chunói– “Nó dạo nàyđangluyện bút lông ở nhà ông ngoại nó, để kiềm chế tâm tính lại, tôi dự định sắp xếp cho nó ra nước ngoài.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Quản gia trợn mắt há hốc mồm, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía tần Chính.
Tách khỏi Tần Chính, Đường Y Y lái xe rời khỏi,côđinửa đườngthìnhận được điện thoại của Lưu Đình Vân.
Ông quản giađangđịnh quét tước căn phòng, lại pháthiệnhình nhưđãdọn dẹp rồi, xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, ông đưa tay sờ sờ mặt bàn gần với mình nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong tấm ảnh làmộtđứa bé trắng trẻo mập mạp, là congáicủa Trương Tiểu Huy, nửa tuổi. Ngồi trong cũiđangđưa miệng cắn chiếc tất màu sắc rực rỡtrênchân mình.
anhbuông máy hút bụitrêntay, ngồi sát vào người congáitrênghế salon..
“Biếtrõ.” Hai tay Đường Y Y chống xuống đầu gối, cả người nghiêng về phía trước – “Ngay cả quỹ từ thiện em có thể mở,thìnóigìmộtđứa bé,khôngtính là gì.”
Tần Chính giật mình.
“anhtrông Phú Quý và Cát Tườngđi, emđigọi điện thoại.”
Đầuđangbị thương, lại bị tập kích bất ngờ, Tần Chính bị đẩy lảo đảo lui về phía saumộtbước mới đứng vững lại được.
“Nâng chân em lên.”
Tần Chính cúi đầu gởi ảnh qua chocô.
Đường Y Y bước nhanh qua – “Lấy nội y của em ra để bên cạnh, lát nữa emsẽtự giặt.”
Tần Chính hí mắt – “Vậy sao?”
Cảm giác mát lạnh chui vào mũianh,anhhít sâumộthơi, cảm thấy quả nhiênkhôngtệ.
Đường Y Ykhôngtrả lời.
anhkhống chế cả ngườicôchìm vào hơi thở của mình, dùng ánh mắt tùy ý miêu tả những gìanhđangnghĩ.
Nơi sâu thẩm trong đôi mắtanhlóe lênmộttia sáng rất nhanh, hầu kết rung lên – “Có phải emđangmời gọianhkhông?”
“Xong việc rồi?”
Mặt Tần Chínhkhôngđổi sắcnói– “Cả ngày nayanhkhôngcó việc gì phải làm.”
Đường Y Y liếc mắt nhìn sang – “Khách là nữ, 40 tuổi.”
Ngườiđãnhư vậy mà cònkhôngchịu ngồi yên.
Chuyện hôm trướcanhmuốn đích thân nghe kết quả.
Trương Tiểu Huy và Quý Thời giờđãcó traigái.
Tần Chính bán tính bán nghi, lựa vài lá thuận mắt, rửa sạch rồi bỏ vào ly nước rồi uống vào.
Nắng ngày hè chói chang, quần áo mỏng manh, cảm giác trong cơ thể thay đổi, nhiệt độ tăng cao, tất cả những điều đórõràng.
Ánh mắt Tần Chính nháymộtcái, áp người gần hơn, hơn thở nóng ẩm phun lêntrênđôi môi Đường Y Y,anhđè thấpâmthanh của mình xuống, trong đóẩnchứa tình cảmđangbành trướng nhanh chóng – “khôngchỉmộthạt.”
Chuyện giấy tờ đất Đường Y Y chỉnóicho Tần Chính biết,khôngtiết lộ cho người khác.
“Còn nữa, em đừng vui mừng quá sớm, trongmộtthánganhchỉ giặt giúp em giặt mấy ngày này thôi.”
“khôngcó chuyện gì đáng để em nghĩ lại sao?”
Buổi sáng hai người ngồi ở phòng khách xem tivi, hai con mèo ngồi xổmtrênghế sofa, Cát TườngđiđâuthìPhú Quý lẽo đẽo theo sau mông tới đó.
Tần Chính duỗi tay vén mái tóc lộn xộn của Đường Y Y, ngón tayanhnhẹnhàng gõ gõ vàomộtđiểm – “Bên trong này cómộthạt đậuđangnảy mầm.”
Giặt xong quần áo, Tần Chính lại quét dọn vệ sinh, Đường Y Y ngồitrênghế sofa, rảnh rỗi đến mệt rã rời.
trênsân thượng.
Mùi hương bạc hà nhènhẹập vào mũicô, Đường Y ngửa người ra sau – “Làm gì vậy?”
“Em còn gặpmộtngười khách nữa.” Đường Y Y nhìn đồng hồ - “anhvề nhà trướcđi.”
Khóe môi Tần Chính ngoéo lênmộtcái, tiếp tục quét dọn vệ sinh.
côcó cảm giác ở trước mặt Tần Chính, bản thân mình tr*n tr**khôngmảnh vải che thân.
Tần Chính lấy mắt kính xuống, nhéo nhéo sống mũi,trênngườianhtỏa ra cảm giác mất mát lạc lõng, khí tức u ám khiến người kháckhôngdám lại gần.
Đuôi lông mày của Đường Y Y khẽ nhướng, mới hiểu ra vì sao dạo này Vu Dươngkhôngxuấthiện.
cônóitrắng ra những gì mình muốn, tựa nhưmộtcon dao sắc đâmmộtnhát vào tim Tần Chính, khiếnanhđaukhôngthở nổi.
Tần Chính xoay người, dùng ánh mắt trêu tức nhìn Đường Y Y – “Ngại ngùng?”
Phú Quý nằm trong ngực Đường Y Y, móng vuốt bấu vào áo T-shirt củacô, cọ tới cọ lui.
Đường Y Ynói– “Bạc hà.”
Tần Chính thản nhiênnói– “Em có biết khi mình lấy nóthìcó ý nghĩa gìkhông?”
Đường Y Y nhìn nhìn cục bông trắng muốtđangđingoe nguẩy trước mặt – “Đúng là mập.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.