Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Khai Linh như ý.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Khai Linh như ý.


Dù không thể thay đổi đích đến, thậm chí không thể thay đổi hướng đi thì đã sao?

Cánh cửa mở ra lần nữa, Hàn Vũ ngẩng mặt nhìn lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thần giai là giới hạn của mọi linh kỹ trên thế gian này, một sinh vật chỉ được phép có tối đa 6 linh huyệt, đây là quy tắc, là lằn ranh giới hạn của thế giới này đặt ra.

Sáng sớm Hàn Vũ đã thức giấc, người mặc quần áo bệnh nhân, bởi vì tối qua hắn không về qua nhà nên chỉ có thể mượn bộ quần áo này mặc tạm.

Hàn Vũ 978 tuổi sẽ chọn hướng đi nào? Sẽ đưa ra những quyết định nào? Có gì khác với Hàn Vũ 15 tuổi?

Vậy việc hắn trọng sinh đáng lẽ phải không thể xảy ra, quá vô nghĩa và không cần thiết.

Ghế bên cạnh trống trơn, vị nữ quân nhân kia đã đi vào trước lo liệu thủ tục gì đó.

Lịch Hiện đại, ngày 28 tháng 9 năm 3081.

Hắn đã mua đồ ăn sáng trên đường đi, lúc này về nhà chỉ để thu dọn chút đồ đạc.

Hàn Vũ không biết có thật sự tồn tại cái gọi là định mệnh như người ta nói, cũng không biết có thứ sức mạnh hay thực thể nào đang đứng sau nắm giữ số phận của mọi thứ hay không.

Khai linh là trạng thái xuất hiện khi chủng kỹ Thông Linh từ cấp 0 tiến vào cấp 1. Nhân tộc bình thường sẽ mất từ vài tháng đến vài năm từ lúc mới Thông Linh để tự mình đi đến bước này.

“Rồi! Quên làm sao được? Tổ sư nhà chị.” Người cha ánh mắt nhăn nhó, nhưng trên môi không dấu được vui vẻ.

Tuy nhiên, tất cả những quyết định này có thể vẫn không thay đổi được kết cục cuối cùng của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần thay đổi cách đi và thái độ đi, chuyến hành trình này đã tràn đầy những điều mới mẻ thú vị rồi.

Phở nằm ủ rũ ngay trên dầu giường, mặc kệ mặt trời dần ló dạng ngoài cửa sổ, hôm nay nó không buồn gáy, cũng chẳng buồn ăn, chỉ gục đầu im tại đó.

Chương 9: Khai Linh như ý.

Hắn cảm nhận được từng luồng khí mỏng manh đang dần lấp đầy thực quản, rồi lại kéo nhau như dòng nước đổ về dưới bụng.

Tiếng nói của hai cha con xa dần, biến mất sau ngã rẽ cuối hành lang, để lại Hàn Vũ với hàng ghế tĩnh mịch.

Điều này đồng nghĩa với việc nếu một linh sư có thể khai linh ra 7 linh huyệt, người đó lập tức liền sở hữu chủng kỹ Thông Linh cấp 1 Thánh giai(SSS) tất nhiên đây chỉ là trên sách vở.

Tiếng bước chân vang vảng trên hành lang bệnh viện, Hàn Vũ đưa tay vào túi quần, nắm chặt lấy Tụ Diện Phi Lôi Bảo mà cha hắn bỏ mạng mang về.

Trước khi vào việc, hắn thuận lợi về qua nhà một chút, Dao và cả xác con Ngọc Hải Ngạc Ngư đều đã bị đưa đi phục vụ điều tra, cả ngôi nhà mới hôm qua còn rộn rã tiếng cười, sau một đêm liền quạnh hiu không một bóng người.

Trước khi Thông Linh chính thức bước vào cấp 1, trong trạng thái khai linh đó, cơ thể con người hay linh thú đều sẽ hình thành linh huyệt, chính là nơi cơ thể cất giữ linh khí.

Hàn Vũ như trở về quảng trường năm ấy, dưới hàng chục ngàn con mắt chú mục, đủ loại tâm tình đọng lại trong khoảnh khắc. Cơ thể hắn bước vào một trạng thái kì diệu, kéo theo cấp độ sinh mệnh cũng đang từ từ được nâng lên.

Mà nghi lễ Khai Linh là việc dùng một tổ bảo phụ trợ gia tốc quá trình này lên nhiều lần.

Vốn dĩ trong dự tính của hắn, ít nhất vài tuần sau mới có thể Khai Linh, lúc đó cơ thể hắn cũng đã được Thông Linh cấp 0 rèn luyện đến giới hạn.

Bất kì ai có thể khai linh ra bậc S, nhất định sẽ trở thành tâm điểm của cả quần đảo, dễ dàng đạt được sự quan tâm và bồi dưỡng đặc biệt từ Ngô gia, nói là một bước lên trời cũng không sai.

Tại quần đảo Trường Xa hàng tỉ linh sư lẫn linh thú cùng sinh sống, cũng chỉ 3 người có được 5 linh huyệt (Thông Linh bậc S) mà thôi, một trong số đó chính là vua của nơi này, người đứng đầu Ngô gia, linh sư tiên cấp Ngô Thiên Quý.

Định mệnh là thứ không thể thay đổi, cũng không cần ai thay đổi, đó là lý do nó được gọi là định mệnh.

Tối qua hắn thức trắng đêm, vừa tu luyện Thông Linh, vừa nghĩ thông rất nhiều chuyện.

Từ lúc này, Hàn Vũ đã chính thức trở thành linh sư cấp 1, linh khí hấp thụ sẽ càng nhanh và nhiều gấp mấy lần.

Cấp bậc Thông Linh mà mọi người tiếp xúc đến thường là 4 bậc đầu D-A, khai linh ra bậc S là sự kiện vô cùng hiếm thấy.

Bóng lưng Hàn Vũ khuất dần sau hành lang bệnh viện.

Cả quần đảo một năm có hàng trăm ngàn người mới khai linh, vậy nhưng gần mười năm nay chưa xuất hiện thêm bất kỳ một nhân tài tư chất bậc S nào.

Linh khí dần ngưng kết, chỉ cần mở ra linh huyệt thứ hai này, tư chất của hắn liền được tăng thêm một bậc, tiềm năng được nâng cao, địa vị và tài nguyên nhận được cũng sẽ khác biệt.

Hàn Vũ không có quyền đòi hỏi, mà hắn cũng không cần điều đó.

Vị Thượng tá này vẫn là rất ra sức, chỉ sau một đêm đã bố trí xong việc Khai Linh cho hắn, xem ra là muốn nhanh chóng dùng việc này để chèn ép vị Đại tá họ Huỳnh kia, Hàn Vũ cũng vui lòng chấp nhận.

Hàn Vũ nghe được, không ý kiến, chỉ lầm lũi bước đi.

Công trình nửa cổ đại nửa hiện đại này là một tổ bảo hết sức nổi tiếng, được tạo thành từ một trong số những loại linh trận cổ xưa nhất mà con người từng chế tạo ra.

Vào lễ Khai Linh đầu năm mới, đài khai linh được di chuyển và lắp đặt tại giữa quảng trường thị trấn, nó chính là sân khấu không thể thiếu trong nghi lễ truyền thống này, cũng là nơi được mọi thiếu niên đặt trọn kì vọng.

Một người đàn ông trung tuổi mặc trang phục kĩ thuật viên đứng kế bên thềm đá nhìn Hàn Vũ gật đầu, biểu thị có thể tiến hành.

Thông Linh tự động thi triển, chủng kỹ khắc sâu trong huyết mạch cũng kết nối với linh trận phía dưới, hoàn thành một tổ hợp kỹ xa xưa.

Đây có lẽ cũng là người duy nhất từ cổ chí kim có thể khai linh liền mở ra 7 linh huyệt, hắn về sau thành tựu Thánh cấp, cấp độ mà suốt trăm ngàn năm chưa đầy mười người đạt đến.

Hàn Vũ được cho phép liền từ tốn nhích người, đặt chân lên từng bậc thềm cổ kính, mỗi bước chân lại kéo theo từng mảng kí ức năm nào ùa về trong tâm trí.

Thông Linh thực sự rất kì diệu, cho dù nó là chủng kỹ nguyên thủy nhất của mọi giống loài trên thế gian, nhưng vẫn còn rất nhiều câu hỏi chưa được giải đáp.

Mỗi năm tại đảo An Bang đều tổ chức một lần Lễ Khai Linh vào đầu năm mới, trung bình có khoảng 1 vạn thiếu niên tham gia mỗi lần, đây là có cả những người đến từ mấy đảo nhỏ lân cận.

“Két…” Cửa mở, một cặp nam nữ bước ra, nhìn qua nét mặt và thái độ có thể nhận ra hai người là cha và con gái.

Thiếu nữ kia chạc tuổi hắn, được ưu tiên Khai Linh trước, đủ thấy người đàn ông kia cũng là nhân vật quan trọng.

Hắn không có lấy nổi một người thân đi theo cổ vũ, còn phải nhờ bạn bè giúp đỡ mới miễn cưỡng đặt chân lên bậc thang cuối cùng.

Chưa xong, khai linh còn đang tiếp tục, linh khí vẫn không ngừng được hấp thụ, len lỏi đến từng đường gân múi cơ như người đang gột rửa, sau đó linh khí lần nữa dồn về một điểm, lần này là tại giữa ngực.

“Cạch…” Cánh cửa tự động khép lại.

Thiếu niên Hàn Vũ chưa tròn 16 tuổi, tay chống nạng, bước đi khập khiễng, nét mặt hom hem không sức sống.

Cảnh tượng một mình ngạo nghễ đứng trên đài khai linh, hét lên một tiếng thiên địa quay cuồng, linh áp lan toả bộc lộ ra tư chất phi phàm nghịch thiên, khiến người người trầm trồ ghen tị, từ đây bước lên con đường trở thành nhân vật truyền kì thiên cổ, là điều mọi thiếu niên đều mơ đến, cũng là điều hầu hết chỉ thấy trong mơ.

Với số lượng đó, cũng chỉ có khoảng vài ba người Khai Linh ra tư chất bậc A mỗi năm tại đây.

“Bố! Tư chất bậc B nha… đừng quên bố hứa gì nha.” Cô gái nhí nhảnh hích vai người đàn ông bên cạnh.

Nhưng nó đã xảy ra, Thời Gian Trường Hà đã đảo chiều, đây nhất định là một sự kiện nằm ngoài “định mệnh”.

Thông Linh là một chủng kỹ cơ bản của cơ bản, nhưng cũng đồng thời vô cùng đặc biệt, mỗi sinh vật sẽ thức tỉnh Thông Linh ở một cấp bậc khác nhau, số lượng linh huyệt mà Thông Linh tạo ra trong cơ thể sinh vật sẽ quyết định mức độ hoàn thiện của nó, hay nói cách khác cấp bậc của Thông Linh phụ thuộc vào số lượng linh khiếu một người có thể khai linh ra.

Một kẻ thương tích đầy mình, một kẻ thì mới Thông Linh 5 ngày, cả hai dần cảm nhận được giới hạn, cơ bắp căng cứng, da thịt như muốn nứt ra, dòng linh khí đang trôi chảy bỗng nhiên bị nghẽn lại, cơ thể theo phản xạ ngừng kích hoạt Thông Linh, nếu tiếp tục cưỡng ép sử dụng sẽ dẫn đến tổn thương khó lường.

Hoàn thành một vài thủ tục báo danh tên tuổi đơn giản, hắn được dẫn tới trước một vật thể đồ sộ có hình dáng như đài cao với năm cột đá dựng đứng xung quanh, phía dưới đài gắn mấy chục đoạn dây điện to lớn chằng chịt.

Nhưng hắn dám khẳng định rằng mỗi sinh vật có trí khôn đều có khả năng đưa ra những quyết định cá nhân, và chỉ cần có đủ thực lực cùng cơ duyên, ai cũng thể làm ra những quyết định thay đổi cuộc đời mình.

Hàn Vũ gật đầu, đứng dậy đi tới.

Thông Linh của Hàn Vũ thức tỉnh vốn dĩ là bậc C, có thể giúp hắn tạo thành 2 linh huyệt, nhưng cần thêm điều kiện là cơ thể phải được Thông Linh cấp 0 rèn luyện đến cực hạn, đồng thời ở vào trạng thái tốt nhất.

Nhưng vậy thì đã sao?

Hàn Vũ lặng lẽ rời đi, ra khỏi cửa phòng đã thấy một nữ quân nhân trẻ đứng đợi ở cửa, cô ta được Thượng tá Liên cử đến đưa hắn đi Sở Vệ Quân, hai người đã gặp mặt trao đổi trước đó.

Nhìn quanh một lượt, năm cây cột đá vẫn đứng đó, hoa văn kì quái nhàn nhạt không chút b·iểu t·ình, Hàn Vũ tiến đến giữa đài, nơi có hai ụ đá nhô lên đến nửa người, phía trên khắc hình bàn tay lõm xuống.

Đối với Hàn Vũ hôm nay, một linh huyệt... tư chất bậc D... đã là khai linh như ý.

Linh huyệt càng nhiều, cấp bậc Thông Linh càng cao, thêm một huyệt là thêm một bậc, một sinh vật sẽ có thể có tối thiểu 1 linh huyệt và tối đa 7 linh huyệt, tương ứng với 7 cấp bậc của Thông Linh từ D đến SSS.

Hàn Vũ quả quyết nhấc tay khỏi ụ đá, linh khí còn ngưng tụ tại giữa ngực mất đi đầu nguồn, dần hoà tan ngược về cơ thể.

Còn Thông Linh bậc SSS từ lâu bị coi là một truyền thuyết, bởi vì ngay cả Hàn Vũ đời trước từng quan sát Thời Gian Trường Hà suốt trăm năm, biết được vô số sinh linh mạnh mẽ trong hàng chục ngàn năm lịch sử, vậy mà hắn cũng chỉ thấy đúng một người từng khai linh đạt được Thông Linh Thánh giai.

Ít phút sau, Hàn Vũ đã có mặt tại Sở Vệ Quân, ngồi trên ghế chờ trước cửa một căn phòng đang khép kín.

Nhưng thế gian mười chuyện thì chín việc không như ý, tình huống của Hàn Vũ lúc này không cho phép hắn chờ đợi, càng không được phép cầu toàn, cần phải sớm có được thực lực, ít nhất là đủ để tự bảo vệ bản thân trước đã.

Chai dịch truyền giỏ giọt bên cạnh, Bà Mai vẫn hôn mê b·ất t·ỉnh nằm trền giường, khuôn mặt người phụ nữ tần tảo chăm lo chồng con không biết từ khi nào đã lấm tấm những tàn nhang xen lẫn vết chân chim.

Bàn thức ăn được chuẩn bị tỉ mỉ chu đáo vẫn nằm đó, chỉ là đã không còn mùi thơm, nó không đợi được người cần đến, mà Hàn Vũ cũng không có thời gian chờ đợi.

Thời gian dần trôi, mặt trời nghiêng qua đỉnh đầu, giữa quảng trường đông nghịt quần chúng vây quanh, có một thân hình tiều tụy khiến người ta chú ý.

Hắn thản nhiên bước xuống đài, để mặc chính mình năm 16 tuổi ngã ngửa tại chỗ, khoé miệng ứa máu đỏ lòm mếu máo khóc không thành lời: “Cha mẹ! Con xin lỗi, con xi...”

Hàn Vũ của năm đó và hôm nay cùng làm một việc, đó là không ngừng thúc d·ụ·c Thông Linh đưa linh khí nhập thể, nhưng thái độ khác biệt hoàn toàn, một bên là cắn răng gượng ép cơ thể đến tột cùng, một bên vẫn bình thản như thường, giống như đã biết trước kết quả.

Trách số phận vô tình? Trách ông trời bất công? Vô nghĩa.

Khai linh ra tư chất bậc B, tại hòn đảo này đã là việc rất đáng chúc mừng.

Tiến hóa Thông Linh vẫn luôn là nan đề làm nhọc lòng vô số tiên hiền, chỉ là một chủng kỹ cơ bản đã có thể vây khốn bao nhiêu anh tài như vậy, thế giới này thật sự chưa bao giờ đơn giản. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thánh giai nghĩa là vượt qua giới hạn của trời đất, nếu không dựa vào cơ duyên cộng thêm vô vàn nỗ lực cùng cố gắng, không có chuyện thiên địa này dễ dàng để ngươi bước qua vạch kẻ đó.

Hình dáng và chức năng của nó vẫn liên tục được cải tiến, nhưng công dụng cũng như tên gọi thì hàng chục ngàn năm đều không thay đổi, Đài Khai Linh.

Hắn thừa hiểu điều đó, nhưng hắn không có lựa chọn, bố mẹ đều đã mất, chính mình tàn tạ thành dạng này, hắn buộc phải Khai Linh, không phải để vượt trội hơn người, mà để tìm cho mình hi vọng sống sót. (đọc tại Qidian-VP.com)

Linh khí quy tụ về một điểm, linh huyệt hình thành, nằm dưới rốn hai đốt ngón tay, tên gọi Đan Điền, là huyệt đầu tiên mà rất nhiều Nhân tộc đều có thể khai mở.

Chân đứng vững, hai tay đặt lên hai ụ đá hai bên, gật đầu sẵn sàng...

Lựa chọn vài thứ cần dùng, đi lên phòng thay một bộ quần áo thể thao kín người đơn giản.

Gần một nghìn năm sau, Hàn Vũ lần nữa đặt chân trên mấy bậc thềm này, khác biệt ở chỗ khung cảnh đặt giữa một căn phòng khép kín, hắn có thể tự mình bước đi mà không cần ai nâng đỡ, phía dưới không có ai ngoài hai người xa lạ giá·m s·át, điểm duy nhất giống đời trước mỉa mai thay là cha mẹ hắn vẫn không thể góp mặt.

Trên cả Chí Linh Đại Lục, trong hằng hà sa số những sinh vật đang tồn tại, số lượng sinh vật tại ngay lúc này đang sở hữu Thông Linh bậc SS có thể đếm trên đầu ngón tay. Mà không phải tất cả đều là vừa khai linh liền đã là bậc SS, những kẻ này phần lớn là đạt được cơ duyên bất phàm, nhờ đó tiến hóa Thông Linh thêm một bậc.

“Ốm yếu như vậy! Sao không về nhà tẩm bổ vài năm rồi hãy đến Khai Linh?” Có người nhỏ giọng bàn tán.

Tiết mục chính bắt đầu, đài khai linh lan tỏa linh áp, nam thanh nữ tú thay nhau tiến lên triển lộ tài năng, đủ loại tư chất, thiên phú dần hé lộ. Người người phía dưới reo hò thảo luận không ngớt lời.

“Vào đi Vũ!” Tiếng nữ quân nhân nói vọng ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông trời chưa từng thiên vị hắn, cũng không có trách nhiệm phải để ý đến hắn.

Cùng một chủng kỹ, cùng một đặc tính, nhưng tại sao mỗi người lại có Thông Linh cấp bậc khác nhau? Không ai có câu trả lời chính xác, chỉ có thể đổ tại số mệnh.

Có thể đời này, hắn lại sẽ một lần nữa dừng bước ở Thần cấp, lần nữa cô độc nhắm mắt, bất lực nằm xuống.

Trong không gian huyết mạch, chủng kỹ Thông Linh bừng sáng lung linh, hình ảnh người đang đứng cũng có chút biến đổi khuôn mặt người đó biến thành chính Hàn Vũ, linh áp cấp một trầm ổn tỏa ra hòa cùng đủ loại hơi thở xung quanh.

Một bên là Tháp An Bang sừng sững nguy nga, trước mặt là mười cái Khai Linh Đài uy nghiêm cổ kính, dưới vòm trời xanh thẳm, từng thiếu niên bước lên đài cao dưới vô vàn lời chúc phúc của người thân, bạn bè.

“Ù... ù...” Linh trận vận chuyển, từng cột đá nối nhau bừng sáng, hoa văn lấp loé quang mang, mấy chục loại linh áp ôn hoà lan toả, một luồng năng lượng truyền từ hai bàn tay thẳng vào cơ thể, xuyên qua từng mao mạch vọt lên đến tim, thẩm thấu tới từng góc n·ộ·i· ·t·ạ·n·g rồi tiếp tục vọt lên đầu não.

“Định mệnh…! Ngươi đoán thử xem?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Khai Linh như ý.