Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Phát hiện bí mật.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Phát hiện bí mật.


Thông thường thì mỗi một chủng kỹ sẽ cho phép sinh vật học thêm một linh kỹ cùng cấp độ, nghĩa là ở cấp độ 2, Phở có khả năng học được tối đa 2 linh kỹ cấp 2, còn Dao lại có thể học được tận 3 cái, sự chênh lệch này càng về sau sẽ càng lớn hơn.

Đối với hầu hết linh sư cấp độ thấp, tiêu hao chân khí luôn là vấn đề hết sức cần lưu tâm, lấy được năng lực vượt cấp đã quá khó, có được rồi thì lấy đâu ra linh khí để kích hoạt càng đau đầu hơn.

Để cho cẩn thận, Hàn Vũ lấy ra hai viên thuốc nhược hóa cho Dao và con cá nhỏ mỗi đứa một viên, con rết uống xong thì chui vào lòng hắn ngủ ngon lành.

.....

Do Nhân tộc thể chất và Ảo Ngư khác biệt rất nhiều, hắn không thể tùy ý biến hình như con cá kia trừ khi tăng cấp Biến Thân đến cấp độ đủ cao, với cái năng lực cấp 1 hiện tại, Hàn Vũ chỉ có thể biến đổi một chút cấu tạo da và cơ mà thôi.

Trên đỉnh ngọn núi Kỳ Vân hùng vĩ, một đám khói đặc mù bay thẳng lên trời tạo thành hình thù quái dị.

Đóng nắp hộp, Hàn Vũ lập tức kích hoạt linh kỹ vừa mới lấy được.

Hàn Vũ đã xong, nhưng con cá nhỏ thì chưa, nó vẫn đang ngọ ngoạy không ngừng dù đang trong cơn mê, đây là quá trình chủng kỹ bắt đầu hòa hợp cùng huyết mạch, mấy ngày trước hắn từng trải qua, cũng có vài cách để giảm đau đớn và tăng tỉ lệ thành công trong quá trình này, nhưng Hàn Vũ hiện tại rất nghèo, cho nên “Nhất Kích Ảo Ngư” chỉ có thể tự dựa vào chính mình.

Nếu hắn sử dụng năng lực này một thời gian, hình ảnh thể hiện trong không gian huyết mạch cũng sẽ biến thành Nhân tộc chứ không phải Ảo Ngư như hiện tại nữa.

Lập tức hắn cảm nhận được không gian huyết mạch có chút rung động, đây là phản ứng xảy ra khi nó đi đến giới hạn, nếu như cưỡng ép lấy thêm năng lực mới thì hậu quả khó lường.

Trao Đổi tiếp tục, sau mười phút Hàn Vũ thuận lợi lấy về Nhất Kích cấp 2, con cá tội nghiệp thì đang quằn quại cố gắng dung nạp chủng kỹ mới.

Mở nắp hộp ra, con Biến Hình Ảo Ngư bên trong đang bơi lờ đờ dưới đáy nước, nó đã bị tiêm vào một loại thuốc chuyên khắc chế linh thú, bây giờ đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, ai làm gì cũng không phản kháng, thường thì người ta sẽ dùng cách này khi muốn thực hiện các loại khế ước hạn chế lên linh thú.

Hàn Vũ đưa tay cầm lấy sinh vật trong suốt to bằng bàn tay, thân thể không sương mềm nhũn như sứa, linh áp cấp 2 bậc S bao phủ lấy con vật.

Đối với hắn, sống vì bản thân chính là không nuông chiều bản thân, có mục tiêu nhưng không tham lam, lấy được bỏ được, dù khó khăn hay sung sướng đều phải giữ mình tỉnh táo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Linh bảo này chỉ cần một người liên tục sử dụng theo cách thông thường, sau một thời gian ngắn nhất định sẽ hòa làm một cùng cơ thể và biến thành linh kỹ, hoặc cũng có thể làm theo cách giống Hàn Vũ lúc này để xem nó như một loại tiêu hao phẩm giúp mình học tập linh kỹ.

Hành động này của hắn là nhằm kích hoạt công năng thứ hai của Nhất Kích Bảo, nhân bảo hợp nhất.

Được cho phép rồi thì vẫn còn phải xem đặc tính năng lực đó thế nào nữa.

Kim Giáp thì là một con rết đang gặm ăn một khối kim loại, Hàn Vũ có thể dùng thử cái này nếu hắn muốn đi mổ dạ dày, khi nào biến đổi cơ thể ăn được sắt thép rồi thì mới có khả năng xem xét.

Hắn sẽ không đem theo hai con linh thú của cha mẹ bên người, quá dễ trở thành đặc điểm nhận diện, ít nhất cũng đợi đến khi hắn có được không khiếu đủ để chứa đựng cả hai rồi tính.

Nếu là bố mẹ của Hàn Vũ nhìn thấy hắn lúc này sẽ có cảm giác hơi ngờ ngợ, giống như đây là con trai mình nhưng vừa già đi hai mươi tuổi, còn nếu không quen biết thì sẽ rất khó phân biệt ra.

Lần này hắn dùng Trao Đổi cấp 2 lên một con linh thú cấp 1, thứ hắn muốn hoán đổi cũng chỉ là linh kỹ nên mọi chuyện đơn giản hơn nhiều, tất nhiên đó là đối với hắn, còn con Ảo Ngư này thì không hề. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Biến Thân] (T)

Việc từ linh bảo biến thành linh kỹ có lợi mà cũng có hại.

Phần khác là vì kinh tế không đủ, hai người chấp nhận hi sinh bản thân, muốn dành dụm từng chút vun đắp cho con trai sau này.

“Trời đất! Mới nổ tháng trước, giờ mới đầu tháng lại nổ nữa à?”

Hiện tại Võ Đạo đi đến đâu chưa ai biết nhưng danh hiệu ‘Nhất Kích Võ Thần’ sớm đã uy chấn Bắc Nguyên, bảo phương của Nhất Kích Bảo thì được lưu truyền sang tận Đông Hải từ vài chục năm trước.

Cũng vì vậy mà nếu đối phương không cho phép, năng lực bị nhắm đến sẽ rơi vào thế giằng co giống như khi Hàn Vũ làm với Minh Chiến, cả hai đều không thể kích hoạt thứ kia, trừ khi một bên cấp bậc áp đảo.

Cấp độ của năng lực này được phân biệt hoàn toàn dựa trên hiệu quả sử dụng, Nhất Kích cấp 1 có thể tăng tốc cơ bắp lên 1.5 lần, mà cấp 2 thì con số này là 2 lần, cấp 3 là 3 lần đồng thời kéo dài thời gian,…

Chỉ cần thay đổi thêm kiểu tóc, để thêm chút râu ria, hắn có thể tạm thời yên tâm.

Còn Hàn Vũ với diện mạo già dặn mới thì rảnh rỗi đến mức đi nhìn trộm ký ức của một con cá biển.

Mỗi một chủng kỹ không chỉ tăng thêm một lựa chọn để tăng cấp bản thân, mà nó còn đồng nghĩa với tố chất cơ thể được tăng cường, sinh mệnh được đề thăng, còn có thể gia tăng tuổi thọ và hay nhất là không gian huyết mạch càng kiên cố, nhờ đó tăng thêm khả năng học tập càng nhiều linh kỹ.

Ảo Ngư vô lực giãy dụa, chỉ một buổi sáng phải hoán đổi chủng kỹ hai lần, nếu biết nói tiếng người, nó nhất định sẽ “hỏi thăm” tổ tông ba đời Hàn Vũ.

‘Tiêu hao linh khí, thay đổi cấu tạo và hình dạng cơ thể.’

Bố mẹ Hàn Vũ nhờ chăm chỉ làm việc cũng coi là có của ăn của để, hai người cũng học được linh kỹ thứ hai ngoài thiên phú, nhưng họ đều quyết định không tăng cấp linh kỹ này.

Nhân tộc có chút khác biệt, bởi vì Nhân tộc đã có sẵn một linh kỹ, chính là thiên phú.

Hàn Vũ đang tính bỏ qua thì bỗng có một hình ảnh hiện lên làm hắn chú ý, lấp ló trong bụi rong rêu chìm nổi, con Ảo Ngư thấy được một ông già râu tóc lùm xùm bơi trong nước, mặt mũi kẻ này thâm trầm, trên người bọc một màng nước giống hệt Thủy Y Bảo của bố Hàn Vũ.

Làn da hơi xạm đi, vài chấm đen mới xuất hiện trên mặt, cằm nhọn hơn, vết nhăn trên trán và hai bên mũi cũng càng hằn sâu rõ ràng, mi mắt từ hai mí biến thành một mí, màu da mới khiến khóe mắt trông sâu và nhỏ hơn, kết hợp với biểu cảm lãnh đạm của Hàn Vũ càng thêm bí hiểm và thành thục.

Hàn Vũ cũng biết chỉ sau ít năm nữa thôi, thứ này sẽ được sản xuất hàng loạt phục vụ mục đích cải cách q·uân đ·ội, đó mới là thời điểm mà đủ loại tân võ kỹ ra đời, kéo theo võ đạo hát vang tiến mạnh.

Hoán đổi chủng kỹ cao hơn cấp độ hiện tại của mình nghe qua cũng đủ hấp dẫn, là đường tắt để thăng cấp, nhưng chính vì vậy nên nguy hiểm trong đó là vô cùng vô tận, phải xem xét rất nhiều yếu tố như đặc điểm năng lực, tố chất cơ thể, cấp độ cấp bậc, độ phù hợp của chủng tộc,… Và sẽ luôn có tỉ lệ thất bại.

Nếu như hai người có được nhiều hơn hai không khiếu những việc này sẽ không xảy ra, nhưng nếu như vậy thì họ cũng chưa chắc đã lựa chọn nghề ngư dân và thợ làm bánh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Con cá nằm đang nằm trong tay Hàn Vũ bị cơn đau đánh thức phần nào, có chút động đậy nhưng không thể làm được gì, lúc nãy nó bị tiêm thuốc nhược hóa với liều lượng dành cho linh thú cấp 2, không đến một ngày đừng nghĩ tỉnh táo trở lại.

“Anh im đi! Toàn nói xui nói bậy.” Một đôi vợ chồng trẻ cãi nhau vớ vẩn.

Mở chiếc hộp kia ra, con Ảo Ngư nằm đã im ắng trở lại, hô hấp cũng dần bình ổn, thăm dò thì biết nó đã thành công hòa hợp cùng năng lực mới, có được chủng kỹ Nhất Kích, có thể coi là linh thú cấp 2.

Hàn Vũ có chút suy nghĩ, lầm lũi quay lưng đi tiếp…

Rảo bước trên con đường cũ trở về thị trấn, t·iếng n·ổ xa săm khiến Hàn Vũ cũng như mọi người đi đường phải quay đầu nhìn lại.

Vay Mượn là một thiên phú rất hiếm thấy, tên gọi là vậy nhưng thực ra khi sử dụng thì không phải Hàn Vũ tạm thời có được năng lực của đối phương, mà giống như là đang dùng một cái linh bảo hay tổ bảo vậy.

Chủng kỹ khi tăng cấp đều sẽ nâng cao cấp độ sinh mệnh của sinh vật, cùng là cấp 2 nhưng có ba cái chủng kỹ cấp 2 và có một cái chủng kỹ cấp 2 là hai thái cực rất khác biệt.

Mặt trời dần lên, không khí ấm áp hơn phần nào, vẫn là thiếu niên ngồi giữa thảm cỏ, nhưng khuôn mặt đã khác xa Hàn Vũ lúc trước.

Còn một khi nó biến thành linh kỹ, vậy nó đã gắn chặt với linh sư không dễ gì bỏ ra được, buộc người ta phải tìm cách tận dụng và phát huy nó tối đa.

Nếu như Nhất Kích chỉ nằm ở dạng linh bảo, nó vẫn sẽ được trọng dụng, nhưng lúc nào cũng có thể bị thay thế, như vậy sẽ khó lòng phát triển.

Vay Mượn không có tác dụng khi không tiếp xúc cơ thể, và cũng khá vô dụng đối với những năng lực chỉ tác động lên bản thân sinh vật sở hữu.

Một linh bảo bé nhỏ nhưng nếu biết được lai lịch và câu truyện đằng sau mới thấy thế giới bao la, thiên hạ đời nào cũng không thiếu nhân tài.

Kết quả này thật sự rất tốt, nếu không thì Hàn Vũ lại phải tốn thêm tiền và thời gian, hắn bỗng dưng nảy ra ý tưởng đem con cá này bán cho vị Nhất Kích Võ Thần kia xem thử, không khỏi buồn cười.

Hàn Vũ cũng muốn làm kĩ càng hơn nhưng điều kiện không cho phép, chỉ biến đổi tầm này đã tiêu tốn của hắn 4 tiếng đồng hồ, cả quá trình khó chịu vô cùng, tất nhiên với hắn cũng chỉ như muỗi đốt, cái quan trọng là hắn còn việc quan trọng hơn cần làm ngay lúc này.

Tranh luận nảy lửa một thời gian thì người ta đành phải liệt năng lực này vào một loại linh kỹ mới là Võ Kỹ, viết tắt là V.

Tất nhiên câu truyện trên cũng không phải nguyên nhân khiến một cái Nhất Kích Bảo cấp 2 có giá hơn sáu trăm ngàn Ngô tệ, gấp đôi linh bảo cấp 2 thông thường.

Sau đó hắn còn moi ra từ trong người nó một viên đá màu trắng nhỏ bằng đốt ngón tay, đây chính là thú hạch cấp 1.

Thứ này mới là lý do khiến Nhất Kích Bảo trở nên đắt đỏ như vậy, nó là một năng lực mà người ta có thể vượt cấp sở hữu, Nhất Kích cấp 2 nhưng gánh nặng đối với không gian huyết mạch chỉ là cấp 1.

“Võ đạo sao? Ta cũng muốn thử một chút!” Hàn Vũ cười thầm.

Một năng lực sẽ luôn có hạn chế, ngay cả bậc SSS còn có nói gì đến những bậc dưới. Thế giới này sẽ không cho phép tồn tại bất kì năng lực nào mà nó không thể kiểm soát.

Trước hết Hàn Vũ lấy ra Nhất Kích Bảo, vật thể hình ống tre tí hon này là một linh bảo có lai lịch không tầm thường, nó vốn dĩ được sáng tạo ra từ hàng trăm năm trước bởi một vị tuyệt thế thiên tài sống tại Bắc Nguyên.

Mấy chục giây trôi qua, kẻ này đến trước một tảng đá lớn hay thứ gì đó tương tự vậy, từ sau lưng nên con Ảo Ngư không nhìn thấy hành động của gã, chỉ có bóng lưng gầy guộc bị khuất lấp bởi đám rong rêu, bỗng nhiên tảng đá lớn di chuyển tạo ra động tĩnh không nhỏ, con cá bị giật mình liền quay đầu bơi đi mất.

Vị kia năm 19 tuổi bằng vào tự thân nghiên cứu mà lĩnh ngộ thành công năng lực Nhất Kích, thứ này lập tức đánh vỡ hiểu biết của giới linh sư, nó không được tính là thể kỹ vì không có khả năng cường hóa vĩnh viễn thân thể, lại cũng khó mà tính là linh kỹ bởi vì vẫn tiêu hao linh khí nhưng không hề tạo ra linh áp, tên ban đầu của nó cũng không phải Nhất Kích.

Trao Đổi kích hoạt, Dao đã sớm cuộn tròn thành một khối, hai không gian huyết mạch giao thoa, lần lượt là Liên Chủng rồi đến Biến Thân cùng lúc dị động.

Nhất Kích nhìn qua có vẻ không có gì ghê gớm, nhưng sức mạnh thực sự của nó nằm ở tính phổ biến cao, tiêu hao linh khí ít, chi phí học tập thấp, phù hợp với mọi đối tượng.

Ngoài rong rêu cũng chỉ có rong rêu, hơn nữa trí nhớ của cá vốn rất hạn chế, nếu là thường thú căn bản không có gì để xem, con vật này là linh thú cấp 1 nên... còn có thứ để xem, nhưng cũng không có gì đáng xem.

Hiện tại ở Đông Hải thì bảo phương của Nhất Kích Bảo đang bị độc quyền nên mới có cái giá chua chát như vậy, còn ở Bắc Nguyên nó đã sớm trở thành hàng bình dân từ lâu rồi.

Đến Liên Chủng thì thấy hàng chục con rết đủ kích cỡ đang quấn lại với nhau trông hết sức kinh dị, cái này Hàn Vũ dùng bình thường, nhưng đối tượng vẫn chỉ có thể là chủng tộc Kim Ngô, vì năng lực này vẫn nằm trong cơ thể Dao.

Ngậm khúc tre trong miệng, linh khí truyền vào nhưng Hàn Vũ không hề kích hoạt nó, mà tiếp tục hấp thu linh khí từ linh thạch trong không khiếu, rồi lại đưa hết qua vật nằm trong miệng, cứ vậy lặp đi lặp lại suốt mấy chục phút.

Lấy ra một viên linh thạch mới bỏ vào không khiếu, linh khí được bổ sung, công việc tiếp tục.

Trước khi nhắm mắt suôi tay, bà Mai để lại một câu rằng: “Thế giới này đã quá bất công với chúng ta, đừng như mẹ, đừng tự n·gược đ·ãi thêm chính bản thân mình.” Có lẽ bà muốn khuyên con trai nên biết sống cho chính bản thân, Hàn Vũ còn nhớ rõ như in.

Nhất Kích Võ Thần cất công phát triển linh kỹ của bản thân thành linh bảo không phải vì mục đích kinh doanh, mà là có ý đồ muốn truyền bá võ đạo đến muôn nơi.

Hàn Vũ lắc đầu cười trừ, hắn hiện tại không thiếu vấn đề cần giải quyết, không nên để một vài thông tin mờ mịt này làm mất tập trung.

Thế nhưng hôm nay Nhất Kích Bảo cũng không phải nhân vật chính.

Hàn Vũ bỏ ra linh khí, tạm thời được điều khiển năng lực nằm bên trong sinh vật, đây chính là Vay Mượn.

“Dao… Đến đây!” Hô nhẹ một tiếng, con rết ham ngủ liền chui ra từ trong bụi cây.

Hàn Vũ cũng không căng thẳng, đến bước này hắn đã nắm chắc kết quả chín phần mười, dù không thành công hắn vẫn sẽ yên ổn, chỉ là mất đi một con linh thú tốt mà thôi.

Liên Chủng nhanh chóng được hoán đổi cùng Biến Thân, Dao mới chỉ thức tỉnh năng lực này gần đây nên nó vẫn chỉ là cấp 1, Hàn Vũ hoàn toàn có thể chịu đựng được.

Như lúc này chẳng hạn, trong cơ thể Dao có ba chủng kỹ, Hàn Vũ có thể nhờ vào Vay Mượn xem qua.

Hai tay ôm chặt Kim Ngô tay, sau đó sử dụng Vay Mượn.

Nhất Kích rất thực dụng, đặc biệt là trong cận chiến, linh khí tiêu hao rất ít, Hàn Vũ chỉ có một linh khiếu cấp 0 mà vẫn xài được Nhất Kích cấp 2 là đủ hiểu, những năng lực khác sẽ không có chuyện như vậy, đến như Di Lôi Bảo tiêu hao chỉ ở mức thấp cũng cần hắn ít nhất lấy được không khiếu cấp 1, linh nguyên cao gấp 5 lần cấp 0 mới có thể dùng.

Đối với một kẻ có được thiên phú Trao Đổi thì chủng tộc gì không quan trọng, chủng kỹ gì cũng không quan trọng, chỉ cần ngươi có càng nhiều chủng kỹ đã thức tỉnh càng tốt.

Giấu Tụ Điện Phi Lôi Bảo cũng như Di Lôi Bảo trên người, rồi lôi hết mấy thứ còn lại ra, cũng chả có gì ngoài tiền và đồ ăn cho hai con linh thú.

Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, thiếu niên khi đi thì áo ấm balo vướng víu, lúc về chỉ có một mình một người, khuôn mặt già đi vài chục năm.

Hai ngày nghỉ ngơi yên ổn giúp Hàn Vũ hồi phục phần nào, tất nhiên là chưa hoàn toàn bình phục nhưng hắn không muốn liều lĩnh chờ đợi, Hàn Vũ chưa bao giờ thích cảm giác luôn có nguy cơ tiềm ẩn rình rập bên cạnh, hắn truy cầu tự do bởi vì muốn được tự chủ số mệnh của chính mình.

Thông Linh thì có hình một con rết nằm khoanh tròn hấp thụ linh khí, Hàn Vũ có thể Vay Mượn, nhưng có kích hoạt thì linh khí cũng chỉ truyền vào cơ thể Kim Ngô, vì năng lực này chỉ tác dụng lên bản thân và vẫn nằm trong người nó.

Hàn Vũ không khỏi nhíu mày, đây rất có thể là nơi cất giấu bí mật của một kẻ nào đó sống ngay trên Kỳ Vân Đảo này, hình ảnh hắn vừa thấy khả năng cũng mới chỉ xảy ra cách đây không lâu, bởi vì bảy ngày là thời hạn trí nhớ của Ảo Ngư.

Để con rết vào lại hốc cây, Hàn Vũ trở lại chỗ ngồi, tiếp tục cùng con cá đáng thương “luận bàn võ đạo”.

Linh sư cấp độ này lúc chiến đấu thường sẽ phải căn ke từng ly linh nguyên, cố gắng sử dụng linh kỹ sao cho hiệu quả và hợp lý nhất, nếu vẫn không được thì cũng chỉ còn cách dùng sức mạnh thể chất và năng lực cận chiến quyết định.

Hàn Vũ lúc này đang có được Thông Linh cấp 1 và Không Khiếu cấp 2, đúng ra hắn có thể học được một linh kỹ cấp 2 và thêm một linh kỹ cấp 1, nhưng hắn chỉ có thể học thêm một linh kỹ cấp 1 mà thôi, bởi vì hắn đã có thiên phú Trao Đổi cấp 2.

Thú hạch sẽ theo cấp độ Thông Linh mà đổi màu, linh nguyên cũng thay đổi theo cấp độ linh khiếu. Cấp 0 thì không có thú hạch, linh nguyên trong suốt, còn sau đó sẽ có màu lần lượt là trắng, lục, lam, tím, vàng, đỏ theo thứ tự từ cấp 1 đến 6.

“Liên Chủng Ảo Ngư sao? Hẹn mày kiếp sau.” Hàn Vũ không ngần ngại rút ra con dao bướm kẹp sau hông, thành thạo mở ra lưỡi dao rồi tiễn con vật xấu số một đoạn đường.

Nhìn đâu cũng thấy mất mát, nhưng thực ra thiếu niên này vừa được thêm rất nhiều thứ.

Muốn vượt qua hạn chế này, chỉ có cách biến thứ kia thành của mình.

Hắn thậm chí còn tùy ý nhìn qua một chút ký ức của con rết này, cũng không có gì ngoài ăn và ngủ, thêm một vài cảnh máu me khi nó cứa vào da thịt đủ loại động vật biển, thêm vài hình ảnh rời rạc của ông Khải và chính hắn, dù sao linh thú trùng tộc cấp độ này trí tuệ đều rất thấp, cũng không thể bắt nó ghi nhớ cái gì cao siêu, nghe hiểu mấy khẩu lệnh của chủ nhân đã là hết sức đáng khen.

Chương 15: Phát hiện bí mật.

.....

Điều này là không thể tránh khỏi, cũng không ai muốn tránh, phải biết rằng học tập và thăng cấp linh kỹ đều tốn kém và cần thời gian, đối với những gia đình bình thường thì đây là chi phí khó lòng gánh nổi.

Trở lại hiện trạng, Phở đã ăn xong đang bay lượn trên cao làm nhiệm vụ trinh sát, Dao cũng được Hàn Vũ cắt cử đi tuần xung quanh đề phòng bất trắc.

Kẻ thù lớn nhất của một người là chính bản thân mình, nếu không cẩn thận thì tưởng như bạn đang sống vì bản thân, nhưng thực chất lại đang sống vì “kẻ thù”.

Cất thứ này vào hộp, Hàn Vũ tiếp tục lấy ra một bộ quần áo mới từ trong balo, thay đồ tại chỗ.

Hình ảnh bị che lấp rất nhiều bởi rong rêu, nhưng có lẽ cũng vì vậy nên con cá này mới thoát khỏi ánh mắt của kẻ kia, hắn bơi lặn trong nước hết sức mượt mà dứt khoát trái ngược với khuôn mặt già nua, hơn nữa còn liên tục nhìn ngó xung quanh như đang tra xét, ánh mắt sáng rực tỏa ra linh áp đẩy lùi rong rêu xung quanh.

Thiếu niên ngồi tĩnh tọa giữa núi rừng buổi sớm, vài giọt sương vừa thức giấc giật mình rớt khỏi tán lá.

Khúc tre xinh sắn hòa tan dần trong miệng rồi hoàn toàn biến mất, sau đó trong không gian huyết mạch của Hàn Vũ, tại ô vuông đầu tiên trong bảng linh kỹ, màu đen dần được xua đi, thay vào đó là hình ảnh một người đang đứng tấn vững chãi.

Nhưng đỉnh điểm thì phải đến sự kiện trọng đại nhất thời kỳ này, Thánh Giả thứ 9 xuất hiện, danh xưng Võ Thánh, người đưa võ đạo đi đến một tầm cao không ai ngờ tới.

Hàn Vũ tiếp tục tìm một chỗ kín đáo, kiếm thêm ít củi khô, mồi lửa bắt vào, đưa tất cả những thứ còn lại về với cát bụi, xử lý tốt đống tro tàn rồi phủi tay ra về.

Ảo Ngư không chút phòng bị chấp nhận Trao đổi, chủng kỹ Biến Thân bị kích động, một luồng năng lượng ẩn sâu trong cơ thể cá nhỏ bị lôi ra ngoài, mà linh kỹ Nhất Kích của Hàn Vũ cũng tối dần đi, linh khí trong cả cơ thể hắn lẫn con cá nhỏ không ngừng giảm xuống.

Dù trường hợp xấu nhất xảy ra Hàn Vũ vẫn nhất định phải làm việc này, hắn có thể giữ lại Dao nhưng không thể đem theo một con Liên Giáp Kim Ngô bên người hiện tại, quá bỏng tay.

Bản thân Dao đã có Thông Linh và Kim Giáp cấp 2 lâu năm nên quá trình hòa hợp cũng không quá đáng sợ, chủ yếu là muốn xem cơ thể nó có thể tiếp nhận năng lực mới này hay không, nếu không được thì khả năng nó chỉ lấy được linh kỹ Biến Thân và mất đi một chủng kỹ, tự xem chính mình.

Làm nghề gì rồi cũng phải đối mặt với những khó khăn mới mà thôi, cuộc sống luôn biết cách cho chúng ta vài thứ và cũng khiến chúng ta phải thiếu đi vài thứ, lấy được càng nhiều thì lại cần càng nhiều, đúng là châm trọc.

Một phần là vì cả hai đều có tư chất bậc C, chỉ có được 2 không khiếu, lượng linh nguyên dùng để sử dụng thiên phú cũng đã giật gấu vá vai, ông Khải lúc chiến đấu với ngạc ngư đều không dùng đến linh kỹ thứ hai vì sợ cạn linh nguyên, bà Mai phải chia ra làm hai mẻ bánh mỗi ngày chỉ bởi vì cần đợi linh nguyên khôi phục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Áo đen kín cổ dài tay, quần thun bó, trắng đen xen kẽ, dùng nước chỉnh lại một chút tóc tai, trên hòn đảo sợ là này đã không có ai còn nhận ra Hàn Vũ của hai ngày trước.

Hàn Vũ đợi đến khi linh kỹ hoàn thiện ổn thỏa lại dùng ý thức thăm dò vào không gian huyết mạch, lúc này chỉ cần hắn tập trung vào ô linh kỹ kia hình ảnh liền sẽ chuyển động, người đàn ông đứng tấn liên tục thực hiện các động tác đấm đá cực nhanh, đây chính là Nhất Kích cấp 2.

Người phát minh lúc này lấy cho nó cái tên Nhất Kích, ám chỉ mục tiêu của bản thân là bằng vào một kích đánh bại mọi đối thủ, cũng tuyên bố sẽ dành cả đời mở ra lối đi riêng, muốn khai sáng Võ Đạo trở thành Võ Đạo Tổ Sư.

Hại là nó sẽ không còn là vật phẩm có thể dễ dàng trao đổi với người khác nữa, đồng thời tạo nên gánh nặng cho không gian huyết mạch.

Khúc tre này dù có chút tinh xảo, nhưng nó sinh không phải để làm cảnh, có thể nói nó chính là khởi nguồn cho một niên đại mới, nơi Võ Đạo danh chấn tứ phương, Võ Giả thậm chí trở thành chức nghiệp cao quý ngang hàng linh sư.

Thiên phú sẽ luôn thăng cấp bằng với cấp độ linh sư, cũng đồng nghĩa với việc nó luôn tạo nên gánh nặng bằng một cái linh kỹ cùng cấp.

Lợi thế thì là có thể dễ dàng kích hoạt nhanh gọn, tiêu hao linh khí ít hơn chút và một vài đặc tính hiệu quả cũng khả quan hơn, thêm nữa là có thể kết hợp với những năng lực khác trong cơ thể để tiến hóa.

“An Bang vừa xong, giờ đến Kỳ Vân đi theo cho có đôi có cặp hả?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mười phút trôi qua, linh kỹ Nhất Kích trong không gian huyết mạch đã biến mất, thay vào ô vuông đó là hình ảnh một con cá đang không ngừng thay đổi hình dạng, từ hình tròn thành hình cầu, hình lập phương, hình trụ đủ thể loại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Phát hiện bí mật.