Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Kẻ Cuồng Nộ
Unknown
Chương 33: Ngọn Đuốc Sống
Làng Gras chìm trong biển lửa, ánh lửa hừng hực đốt cháy màn đêm, thắp sáng gương mặt kẻ cuồng nộ. Mad chưa bao giờ thích lửa, càng không thích những kẻ châm lửa. Vậy nên gã điên tiết lên được khi kẻ phóng hoả cứ hoài ném những quả cầu đỏ rực về phía mình.
Krilla là một kẻ phiền phức. Cô ta mạnh và rất khôn ngoan, còn cả cái kiểu đứng yên như trời trồng rồi ném lửa vào đối thủ kia nữa, nó làm Mad bực mình. Trong khi gã bị quay mòng mòng thì cô ta lại thảnh thơi như không.
"Con chuột nghe lén."
Lại nữa. Hình như vốn từ của Krilla chỉ có nhiêu đó hay sao ấy, cô ta hết gọi Belle đến kêu Mad bằng cái tên chẳng chút mĩ miều kia. Có điều lần này âm sắc của cô ta gay gắt hơn, hay là cô ả tức giận do vừa bị Mad đánh trúng?
Trận chiến giữa Mad và Krilla mới bắt đầu cách đây ít lâu, cũng chưa cọ sát được gì nhiều. Sau vài chiêu giao hảo thì người ở kèo trên là Mad. Còn Krilla, sức phá hủy của cô ta không phải chuyện đùa, Mad không mong mình hay bất cứ ai trúng phải đòn cầu lửa của ả. Cũng may là Belle đã chạy khỏi chỗ này.
Mad không nói chẳng rằng, lao lên trước, đâm thẳng vào Krilla. Krilla không phải kẻ ngu, cô ta tránh đi trước khi gã kịp nhảy bổ tới trước mặt mình. Trong khi Mad chuyên đánh giáp lá cà thì Krilla lại thiên về đấu tầm xa, thành ra hai người cứ một đánh một né, mãi mà chưa giải quyết được gì.
"Nghiêm túc đi." Mad lè nhè, gã chán chạy nhảy rồi.
Giờ, sau khi bị nện cho một cú vào gò má thì Krilla nhất quyết không chịu để Mad áp sát thêm một lần nào nữa. Chỉ cần gã tiến một bước là cô ta nhảy đi ngay. Chuyện này thật mất thời gian.
Mad nhìn ngó xung quanh, không có ai ở quanh đây cả. Gã mừng vì điều đó bởi gã không muốn có ai vô tình bắt gặp cảnh tượng sắp tới. Để giải quyết vấn đề nhanh nhất có thể, gã cần một chút tiểu xảo.
"Làm luôn cho xong đi." Mad làu bàu, buông một hơi thở dài.
Từ tấm lưng rộng của gã trai tóc đen, vô số những cái xúc tu gớm ghiếc đâm chồi, xé toạc lớp áo vải mỏng bên trên. Đó là lý do Mad ít khi để mớ chi quỷ của mình mọc ra từ lưng, gã thường cho phép chúng chồi ra ở tay hoặc gáy hơn. Và cơn đau mỗi khi con quái vật bên trong xé rách da thịt để thoát ra ngoài không hề dễ chịu chút nào.
Mad nghiến răng, hít vào một hơi sâu bằng đường miệng để hạ cơn đau xuống. Dù đã trải qua bao nhiêu lần nhưng cảm giác này vẫn làm gã khiếp đảm. Bảo sao những con quỷ khác nhất quyết không biến thành người, cơn đau khi lấy lại nguyên dạng cũng là một phần nguyên do.
Quay lại với đống rắc rối đã khiến Mad phải dùng đến xúc tu, Krilla, cô ta có vẻ đang rất sốc. Khuôn mặt với một bên gò má nay đã sưng tấy của cô ta đụt ra, đôi mắt mang dấu thánh giá kì dị thì cứ trố ra nhìn những cái xúc tu đang lơ lửng trên đầu gã.
"Quỷ." Cô ta vô thức thốt ra một lời, thật vui là cô ả không hét toáng lên.
Vậy ra cô ta biết nói những lời khác nữa chứ không chỉ có mỗi 'lũ chuột nghe lén'. Quả là một phát hiện lớn.
"Bớt nói nhảm đi." Mad khó chịu, gã đã bao giờ nói rằng gã ghét cái tên gọi đó chưa nhỉ? Hình như là rồi, và không chỉ một lần.
Những xúc tu của Mad có thể vươn ra rất xa, vậy thì thành ra trận đấu này đã cân bằng rồi. Cuối cùng cũng có thể nghiêm túc chấm dứt chuyện vô nghĩa này.
Dường như việc Mad là quỷ tác động rất lớn đến Krilla, cô ta cau có, những nếp nhăn in hằn trên vầng trán nhăn nhúm. Không nói lời nào, cô ta lần đầu tiên chủ động lao vào Mad, đôi tay lăm lăm hai quả cầu rực lửa.
Mad không ngần ngại chào đón ả, gã biết cách để đối phó với những kẻ điên loạn thích nhào vào người khác. Có điều, những xúc tu của gã khá nhạy cảm với lửa. Với những tác động vật lý bình thường như chém hay đập thì những chi quỷ này hồi phục rất nhanh nhưng với lửa thì chúng mất nhiều thời gian hơn để tự lành.
Mad tặc lưỡi, xoay người tránh né ngọn lửa được người kia dâng tới. Cô ta chắc đã nhìn ra điểm yếu của gã rồi nên mới được nước lấn tới như thế. Biết rằng đấu tầm xa sẽ giảm khả năng trúng đích, Krilla mạnh bạo áp sát Mad, cô ta càng lúc càng bạo dạn hơn khi không chừa cho mình khoảng trống nào. Thật ngu ngốc.
Krilla khiến Mad chật vật lúc đầu bởi sức nóng của mình nhưng rất nhanh cô ta đã lộ ra rất nhiều sơ hở. Hơn nữa, như đã nói trước đó, Mad mới là người có lợi thế khi đánh giáp lá cà như thế này.
"Ta có tay đấy." Gã nói chuyện hiển nhiên đó bằng một giọng điệu bất thường. Đợi đến khi Krilla nhận ra thì đã quá trễ.
Mad dùng kiếm đâm một nhát ngọt lẹm vào bụng Krilla, gã đảo mắt tránh nhìn vào nét mặt bàng hoàng vỡ vụn của người kia. Dù có là kẻ địch đi nữa thì cũng không thoải mái khi nhìn người khác sụp đổ. Dường như số lượng lửa tạo ra có ảnh hưởng đến sức mạnh còn lại của một Tiên lửa như Krilla, thành ra cô ta mới yếu xìu như vậy. Chỉ mỗi việc tạo ra quả cầu lửa khổng lồ lúc nãy thôi đã đủ bị vắt kiệt sức rồi.
Máu từ vết thương chí mạng của Krilla trào ra ngoài, đầu tiên là nhỏ giọt, tiếp đến là tuôn trào như một thác nước đỏ lòm khi Mad rút kiếm. Gã để cho cô ta dựa vào người mình để từ từ trườn xuống, dù rằng như vậy sẽ làm máu dây ra khắp người gã. Giờ thì cả một bên mạn phải của gã đầy máu là máu, mớ chất lỏng sền sệt nhuộm đỏ tay cầm kiếm của gã, nhỏ lóc tóc từng giọt xuống đất.
[Cuối cùng cũng xong.] Mad tạm thở phào, phẩy phẩy thanh kiếm để làm sạch máu.
Đoạn đường cả trước lẫn sau đều đang hừng hực cháy, ngọn lửa dữ tợn sẵn sàng thiêu đốt bất cứ kẻ nào bước ngang qua. Vậy nên Mad định sẽ đi đường vòng để thoát khỏi cái chỗ nóng rát này. Đường lui của gã đáng ra rất hoàn hảo nếu như cái xác đằng kia yên phận làm một cái xác câm lặng bình thường.
Krilla nhổm dậy, cả người bốc cháy dữ dội. Cô ta đã tự biến mình thành một ngọn đuốc sống. Thật ngu ngốc khi đã chừa cho cô ta chút khoan hồng.
Mad tặc lưỡi, lần này gã không thể dùng xúc tu để gây sát thương trực tiếp lên Krilla nữa. Đành vậy, gã phải tự lực cánh sinh thôi. Mad tập trung vào Krilla, dò đoán xem cô ta sẽ làm gì tiếp theo. Rồi từ sau lưng cô ả, gã thấy có một bóng người đang chạy về phía này, tay lăm lăm một cái xô lớn. Là Belle, ả đang làm gì ở đây vậy?
"Hưởng cho hết nè." Belle hét lên khi đã tiến lại gần sát Krilla.
Xô nước lớn trên tay Belle đổ ào lên Krilla, làm dịu ngọn lửa của cô ta. Mad chớp lấy thời cơ, dùng xúc tu của mình xé toạc cô ta ra. Bây giờ mới thật sự là chấm dứt.
Belle vứt cái xô sang một bên, vác nó theo cả một đoạn đường dài khiến hai tay ả mỏi nhừ. Ả ngó lơ ánh nhìn của người kia nhưng không hoàn toàn phớt lờ nó.
"Nhìn cái gì? Tôi biết hết rồi." Ả nói, khiên cưỡng đảo mắt.
Belle và Mad đang nói đến thân phận quỷ dữ của gã, thì ra nó cũng không khó nói như thế.
"Làm thế nào?" Gã hỏi, vẻ mặt dè chừng.
"Nếu đã quyết định giữ Drake thì anh nên bịt miệng cậu ta lại đi, giọng cậu ta lớn lắm đấy."
Vào cái đêm Belle ra tay giúp đỡ Kei, ả đã vô tình nghe được lời qua tiếng lại giữa hai người. Mà cũng không hẳn là vô tình, ả đã theo dõi hai người họ.