Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Kẻ Cuồng Nộ
Unknown
Chương 39: Mũi Tên Rực Lửa
Thật sảng khoái. Belle chưa từng nghĩ mình sẽ nếm trải qua mùi vị của sự trả thù, nó thật ngọt ngào. Máu trong người ả sôi lên, thiêu đốt ả từ bên trong và bùng phát ngọn lửa đỏ bao trùm lấy cái vỏ đã rỗng nát vì thù hận. Belle sẽ g·iết Galar, theo cách đau đớn nhất, ả sẽ cho hắn nếm trải nỗi đau mà hắn đã gieo cho ả.
Belle đâm mạnh hơn, nhanh hơn, tàn nhẫn cười ngoác cả miệng khi những giọt máu tanh nồng dấy lên gò má, xâm nhập cả vào khóe mắt. Những lọn tóc xoăn đen nhánh của ả đung đưa, hòa nhịp vào vũ điệu điên loạn của máu và nỗi đau.
"Belle." Mad nặng giọng, chỉ một tiếng gọi của gã đã lôi được người kia ra khỏi cơn lốc cuồng nộ.
Giọt máu nơi khóe mắt Belle chảy xuống thành dòng khi ả ngẩng mặt lên nhìn Mad. Ả đang làm gì thế này? Bị chi phối bởi thù hận và phát điên lên vì nó, Belle đã chẳng còn là mình nữa, Natasha đ·ã c·hết từ lâu rồi.
Galar không ngừng rên rỉ, khuôn mặt hắn méo mó như tấm vải đã bị vò cho rúm ró. Tấm áo đắt tiền của hắn xộc xệch với phần ngực nay đã thấm đẫm máu, nhơ nhớp y như cái nhân cách tồi tàn của chính chủ.
"Đừng để tôi làm ảnh hưởng đến cô, hãy cứ làm những gì cô muốn." Mad không có ý định, như đã nói trước đó, gã không muốn đánh giá một ai. Chỉ là, gã hi vọng Belle không day dứt vì hành động của mình.
"Không… Tôi không muốn làm việc này nữa." Belle lắc đầu, e dè rụt tay lại.
Ả sẽ g·i·ế·t Galar, chắc chắn, nhưng không phải theo cách này. Không phải ả ban cho hắn sự khoan hồng mà là đang cố giữ lại chút lương tri cho mình.
Tiếng đập vang dội nơi lồng ngực trái của Belle dần dà khi cơn cuồng nộ trong ả vơi đi bớt. Đến khi bên tai không còn sấm rền của trái tim nữa thì ả mới đủ tỉnh táo để nghe thấy có một luồng âm thanh ầm ĩ khác đang kéo tới ngày một dồn dập. Hòa cùng âm thanh tàn phá của lửa, tiếng vó ngựa và tiếng kim loại của những bộ giáp mới chiếm đóng bầu không khí.
Từ đằng xa, một kẻ lạ mặt mang theo một nhóm người khác nữa cưỡi ngựa tới. Rõ ràng đó không phải bạn, cũng chẳng phải du khách chỉ đi ngang qua.
Galar trong tay Mad thoi thóp kêu la ú ớ, hắn đang kêu cứu bằng cái giọng đã biến chất vì đau đớn của mình. Thật xui xẻo cho hắn, Mad ghét những kẻ ồn ào. Gã bóp nát hắn trong tay, không tỏ ra chút gì khi nghe bên tai âm thanh gãy vụn của xương đốt cổ. Đáng lý ra hắn không được c·h·ế·t yên ổn thế đâu.
Lại một kẻ được ban phước nữa, Mad có thể thấy điều đó qua đôi mắt dị biệt của kẻ đó. Hắn, tên lạ mặt mới xuất hiện, ẩn sắc sau chiếc mặt nạ dị hợm che khuất nửa mặt dưới, phóng ánh nhìn trừng trừng xoáy sâu vào mắt Mad. Đó không phải là một ánh nhìn thiện chí, và Mad cũng không đáp lại nó một cách niềm nở.
"Lùi lại." Mad ra hiệu cho Belle vòng ra sau mình, gã có ác cảm với tên đeo mặt nạ này, đặc biệt là khi trên tay hắn lăm lăm cây cung to quá khổ so với hắn, hay con ngựa trắng của hắn.
Conerr White, hay cái tên nào đó tương tự, giương cung và ngắm bắn. Hắn, cái tên chỉ vừa mới ló mặt ra chiến trường khói lửa này được vài giây, chưa gì đã nóng lòng được tham gia. Trong tích tắc, đầu mũi tên của Conerr phụt cháy.
[Tiên lửa, lại một kẻ nữa. Hay thật.] Mad nhăn mũi, tỏ vẻ khó chịu. Ngày hôm nay của gã là một chuỗi những màu đỏ của máu và lửa. Quả là bừng sáng, theo đúng nghĩa đen.
Ngọn lửa đỏ nhỏ nơi đầu mũi tên của Conerr lao vun vút trong không khí, xé toạc màn đêm và lăm le thiêu đốt Mad cùng nó. Mad dễ dàng né được đòn tấn công bất ngờ của người kia, gã chỉ cần lùi lại vài bước và lách người ra khỏi lộ trình của mũi tên lửa. Có điều mọi thứ không hề chỉ dễ dàng như thế. Khi mũi tên cắm phập xuống đất, ngọn lửa của nó lan ra nhanh như có sẵn dầu. Lại thêm một đám cháy góp phần vào biển lửa.
Mad tặc lưỡi trong lúc xoay người toan chạy. Nhưng lửa của Conerr rất khó chịu, nó bám theo gã, đón đầu trước những nơi gã sẽ đặt chân. Mad thì còn đỡ, gã biết mình phải làm gì, Belle thì không được khá khẩm như vậy, ả cũng không hợp với lửa lắm. Cả hai tháo chạy được vài bước thì không di chuyển nữa, lửa xung quanh đã biến đi đâu mất.
Có vẻ như những ngọn lửa đã bị cái gì đó hút và hấp thụ. Dóng theo nơi cuối cùng mà ánh đỏ kia tồn tại, Mad bắt gặp Kei và ánh nhìn nhẹ nhõm của con bé.
"Nhóc đã làm gì vậy?" Mad không nhìn Kei, gã tranh thủ đánh mắt về phía Conerr và không giấu được sự hả hê trước cái nhíu mày của hắn.
"Đây là cái thu lửa, Serena đã đưa nó cho tôi." Kei chìa thứ trong tay mình ra cho Mad nhìn, con bé dè chừng giữ món đồ không lọt vào tầm ngắm của Conerr như sợ hắn cướp mất.
Cái thu lửa mà Kei nói đến là một cái ống gỉ sét nhỏ vừa đủ để nằm gọn trong bàn tay gầy guộc của con bé, thú thật là trông nó chẳng khác gì một món đồ bỏ đi. Mad không có thời gian để ngắm nghía nó kỹ hơn, chờ đợi gã còn có một đội quân.
"Ta không biết nhóc dùng cái thứ đó như thế nào nhưng đừng dừng lại." Mad giữ Kei trong phạm vi bảo bọc của mình rồi lại miệt mài quay lại với kẻ địch mới.
Conerr đã giương cung trở lại, thất bại lần trước khiến hắn sốt sắng hơn thấy rõ. Có lẽ hắn không ngờ rằng lần này hắn còn thất bại ê chề hơn trước sự giúp sức của Kei và cái thu lửa. Những ngọn lửa của Conerr đều không tồn tại được quá lâu, Kei dập tắt chúng gần như là ngay sau khi chúng vừa ló diện. Dù đã nhận ra điều đó nhưng Conerr vẫn không chuyển hướng tấn công sang Kei thay vì Mad, sự ngay thẳng của hắn quả là tốt lành đến khó chịu.
Trong lúc Mad đối phó với những mũi tên và kẻ địch, Kei cũng đang bận rộn với những công tắc trên cái thu lửa. Cô bé tóc đỏ muốn thu hết tất cả lửa lại nhưng điều đó không hề dễ dàng. Biết rằng mình không thể chạy lung tung, con bé chỉ đành quay tròn trong khoảng không hạn hẹp của mình, cố dập tắt nhiều đám lửa nhất có thể.
Vì quá chú tâm vào đám lính đang bâu lại mình đông như kiến, Mad trong lúc không để ý đã bị trúng tên của Conerr. Kei và Belle ở gần đó còn nhận ra điều đó trước cả gã. Kei gấp gáp quay người lại phía gã và vấp phải chân mình.
"Mad…" Con bé chỉ kịp thốt lên một tiếng trước khi bị mất thăng bằng và chao đảo.
"Cẩn thận đi nhóc, đừng làm hỏng tiền công của ta." Sigurd chộp lấy tay Kei để ngăn cú ngã của con bé, hắn xách con bé cho nó đứng thẳng dậy và chỉ buông tay khi nó đã có thể tự đứng vững trở lại.
'Tiền công' mà Sigurd đang nói đến là cái thu lửa, nó là lý do mà hắn giúp Belle. Kì lạ là đến cả Belle, chủ nhân của cái thu lửa, không hề biết nó là gì và dùng vào việc nào, ả cũng vì thế mà khá nghi ngờ khi nó lại được đem ra làm cái giá phải trả cho Sigurd. Nhưng giao kèo là giao kèo, Belle đã đưa cái ống gỉ sét của mình cho Serena và dặn cô đưa nó cho Sigurd sau khi cả đám thành công thoát khỏi đây, hắn có lẽ cũng chỉ đợi nhiêu đó. Mà việc đó cũng không quan trọng vào lúc này.
"Sigurd... giúp Mad…" Kei chỉ tay về phía cái bóng cao lớn hơi khom người, gã chắc là đang định rút tên ra.
"Ta biết rồi." Sigurd để lại Kei và chạy lên trước.
Ngay lúc đó một tiếng động lớn vang dội, đánh bật những tạp âm xung quanh. Chỉ kịp thấy Belle trúng tên và ngã xuống.