Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Tiểu Thanh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Tiểu Thanh


Khi đã kéo gần đến khoảng cách đủ để t·ấn c·ông, Dương Như Hoa xuất kiếm, kiếm khí rực lửa chém thẳng về phía lưng người kia.

Người đàn ông thấy Tần Phong hung tợn, lại không chịu yếu thế, thì vênh mặt, cao giọng nói:

Dương Như Hoa định bế khí xông vào, từ trong đám khói lại bắn ra vô số kim châm, cản lại bước chân của nàng.

-Nghe nói, ngay cả Minh Chủ Võ Lâm Bắc Ly – Hoa Phi Vũ cũng đã động lòng.

Chỉ có như vậy thì làm sao có thể ngăn cản Dương Như Hoa, kiếm trong tay nàng liên tục xoay vòng, không một ám khí nào có thể xuyên qua.

Một mũi tên màu đen xuyên qua lớp ma khí đang bao vây quán trọ của Tần Phong, xuyên thẳng qua tim của người mà Dương Như Hoa đã cố ý giữ lại mạng sống.

-Nửa tháng trước, rất nhiều môn phái đã liên kết với nhau, đưa ra một thỏa thuận ngầm.

Người này sử dụng một thanh loan đao màu bạc, vậy mà lại có thể đối kháng với Thiên Tử Kiếm, chứng tỏ nó là một thanh bảo đao trong giang hồ.

-Phong lang, có lẽ người mà những người này thật sự muốn đi theo là hai người chúng ta, chỉ là bọn họ đã gặp hai kẻ l·ừa đ·ảo kia trước mà thôi, chàng đừng làm hại đến bọn họ.

Tần Phong thấy nương tử của mình khó chịu, hướng ánh mắt dữ tợn, nhìn hai người bọn họ, nói:

Phụ nữ thường có một giác quan vượt ngoài năm giác quan bình thường, hay gọi đó là giác quan thứ sáu. Nhờ đó mà Dương Như Hoa lại có thể đuổi theo người này mà không bị mất giấu giống như Tần Phong, dù khinh công của nàng kém xa so với Tần Phong.

Nhưng tất cả đều đã sợ đến mức không thể nói được, làm sao có thể giải thích đây.

Dương Như Hoa bị làm cho bất ngờ, theo bản năng, nàng nhìn sang chỗ Tần Phong, thì thấy hắn đã động thân, đuổi theo hướng mũi tên được phóng ra.

Người phụ nữ bên cạnh thấy vậy, mặt mày tái mét, run giọng nói:

Tần Phong nhìn người này, lên tiếng:

-Hai tên g·iả m·ạo các ngươi, muốn dọa bọn ta sao?

Một mũi tên màu đen xuyên qua những khe hở mà người dân xung quanh đang đi lại, bắn thẳng đến người nàng.

Toàn thân người này run cần cập, hắn không biết phải trả lời câu hỏi của Dương Như Hoa thế nào, bởi vì không có ai sai khiến bọn hắn, thứ sai khiến bọn hắn không hẳn là con người, mà là tham vọng của chính bọn hắn.

Đáng tiếc, võ công người này chỉ vào hàng cao thủ nhị lưu, so với cao thủ chân chính là Dương Như Hoa thì kém xa.

-Hắn lại cưới được mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành trên Mỹ Nhân Bảng về.

-Xin Ma Thánh đại nhân tha lỗi, bọn tiểu nhân chỉ là người phàm, không thể phân biệt thật giả, cho nên mới bị hai kẻ lừa gạt đó lừa.

-Nhân sĩ giang hồ vừa căm hặn, vừa ghen tị với hắn.

Nàng ta luống cuống tay chân, định bỏ chạy, nhưng một trảo của Tần Phong nhanh như điện đã chụp đến, cơ thể nàng ta nổ tung thành một màn sương máu.

-Sao lại là hai mỹ nhân tuyệt sắc trong giang hồ, không phải chỉ có một mình Tiểu Thanh cô nương hay sao?

Đợi khi toàn bộ kim chân đã bắn ra hết, khói trắng cũng tiêu tan, Dương Như Hoa tưởng rằng đã để người này chạy thoát, nhưng người này vẫn đứng ở đó, chỉ là đang quay lưng về phía của nàng.

Chỉ một chiêu rút kiếm của Dương Như Hoa, sát khí cùng kiếm khí bạo phát, năm tên gần nàng nhất không tránh khỏi c·ái c·hết.

-Ngươi thật sự là Ma Thánh – Tần Phong?

Dương Như Hoa đã đề phòng từ trước, tuy trình độ bắn tên của người này rất cao siêu, nhưng nàng vẫn dễ dàng tóm lấy mũi tên, giữ lại nó trên tay, những người dân xung quanh không hề phát giác ra điều gì.

Chỉ nghe lão già kể chuyện trong quán trà kể:

Chỉ là, khi hắn cùng Dương Như Hoa bước vào quán trọ, tại một bàn không xa cửa ra vào, cũng có một cặp nam nữ đang ngồi, xung quanh có rất nhiều người vây quanh.

Nhưng hai người đó lại cứ nhìn chằm chằm vào hai người Tần Phong, điều này làm cho Dương Như Hoa cảm thấy không thoải mái.

Dương Như Hoa đành dừng lại, hạ thân xuống một quán trà, ở đây đang tụ tập rất nhiều người giang hồ lại với nhau, để nghe kể chuyện.

Người kể chuyện tỏ vẻ thông minh, lại thay người kia trả lời:

Ông chủ quán trọ và đám người làm đã quỳ xuống dưới chân Tần Phong xin được tha thứ:

Dương Như Hoa chỉ để lại một người còn sống, chĩa mũi kiếm vào cổ họng hắn, nàng hỏi:

Kiếm khí của Dương Như Hoa phá không mà đến, bắt buộc người này phải quay người lại, rút v·ũ k·hí ra chống đỡ kiếm khí của nàng.

-Cút!

Chắn trước mặt người đó là Tần Phong, hắn cuối cùng cũng đã đuổi đến.

-Ngươi nói chúng ta g·iả m·ạo ai?

Tần Phong đến Đông Lạc trước, là vì muốn xem hai vị chân long thiên tử tranh đoạt thiên hạ, ai thắng ai thua.

-Tiểu Thanh!

Tần Phong nhìn lướt qua hai người bọn họ, không quan tâm mà đi theo sự sắp xếp của tiểu nhị.

Ánh mắt nàng khóa chặt lấy người vừa bắn ra mũi tên đó, nàng phi thân lên trời trước sự kinh ngạc của những người dân xung quanh, đuổi theo người đang có ý định chạy trốn.

Nghe người kể chuyện giang hồ kể đến đây, có người liền lên tiếng:

-Các ngươi nhìn đủ chưa, muốn c·hết sao?

Thấy mình sắp bị Dương Như Hoa khống chế, người này lôi trong người ra hai hộp gỗ nhỏ, sau đó ném về phía Dương Như Hoa.

Nàng đi dạo trên đường, nhìn nàng có vẻ đang tập trung suy nghĩ điều gì đó, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Thực ra, nàng chỉ đang diễn mà thôi, nàng đang rất đề cao cảnh giác, xem có kẻ nào đang theo dõi nàng hay không.

Rất nhiều tiếng phản đối, cảm tưởng như bọn họ có thể trở mặt với nhau bất cứ lúc nào. Sau đó, lại là những lời nói d·â·m d·ụ·c hướng về Dương Như Hoa.

Tần Phong và Dương Như Hoa đi bước vào một quán trọ thuộc phạm vi nước Đông Lạc.

Trong đầu bọn chúng, nào còn những suy nghĩ viển vông nữa, bọn chúng bây giờ chỉ muốn thoát thân mà thôi.

-Ngươi là Ma Thánh – Tần Phong?

Tần Phong thấy những người này toàn là những kẻ vô dụng, có g·iết cũng chẳng làm sao, nhưng vì Dương Như Hoa đã lên tiếng, cho nên hắn đã đuổi hết tất cả bọn chúng đi:

Nhưng Tần Phong biết rõ, ở Đông Lạc cũng xuất hiện hai người có long khí hóa hình, cho dù một người đã bị Tần Phong đâm xuyên tim, vẫn còn một người nữa là Tam hoàng tử của Đông Lạc – Trần Lĩnh.

-Ai cho các ngươi lá gan dám hạ độc để g·iết bọn ta?

Nàng cũng ngay lập tức phi thân đuổi theo, nhưng tốc độc của Tần Phong nhanh như lưu tinh, mà khinh công của nàng không giỏi, nàng không cách nào có thể theo kịp hắn.

Cả hai người Tần Phong và Dương Như Hoa đều cảm thấy kì lạ, không ngờ có người dám bao vây bọn họ, không hiểu những người này lấy can đảm ở đâu ra.

Vốn dĩ đang nịnh nọt hai người kia, nhưng cả hai lại là giả và đã bị g·iết, những người này sợ rằng Tần Phong sẽ hiểu lầm bọn họ cũng là đồng phạm của hai người kia, sau đó g·iết sạch bọn họ.

Không nói nhiều lời, Dương Như Hoa xuất kiếm, một kiếm chém ra, kiếm khí rực lửa, cắt đôi người đàn ông g·iả m·ạo Tần Phong.

Dương Như Hoa đột nhiên lên tiếng:

Đến lúc này, Dương Như Hoa không nhịn nổi nữa, việc trong thiên hạ có nhiều người g·iả m·ạo nàng và Tần Phong, nàng đã biết, và cũng rất tức giận, hôm nay không ngờ lại thật sự gặp được.

Tần Phong hỏi:

Người ngồi ngay bên cạnh người vừa lên tiếng thắc mắc:

Tần Phong chỉ cười không đáp. Người đó thấy vậy lại hỏi lại:

Chương 46: Tiểu Thanh

-Hai ngươi đã biết bên trong thức ăn có độc, vậy chắc chắn bây giờ hai ngươi đã trúng độc, các huynh đệ đừng sợ, nàng ta chỉ đang dọa chúng ta mà thôi.

Nhưng làm sao mà chúng có thể thoát thân, khi ma khí của Tần Phong đã phong tỏa hết toàn bộ lối ra của quán trọ.

-Các … n..g…ư…ơi, lààà… thật …

Kiếm khí rực lửa của Dương Như Hoa tung hoành ngang dọc, chỉ còn những cao thủ nhất lưu mới còn sống, nhưng chúng cũng đang rất chật vật chống đỡ.

Nhưng chỉ một lúc sau, có không ít người giang hồ xông đến, bao vây lấy hai người lại, trong số họ cũng có không ít cao thủ nhất lưu và nhị lưu.

Tiền bạc, danh vọng, mỹ nhân là những thứ mà con người ta ham muốn, có thể c·hết vì nó.

-Giả mạo?

-Đại nhân tha mạng, là bọn chúng ép bọn tiểu nhân phải hạ độc vào đồ ăn của hai người, không phải do chúng tiểu nhân cố ý.

Tất cả như được đại xá, vội vàng bỏ chạy. Những người khác vốn đang ở quán trọ cũng vội thanh toán rồi rời đi, sợ rằng nếu ở lại không may tâm trạng Tần Phong không tốt, sẽ ra tay với người vô tội.

Những người vây quanh hai người này cũng không ngừng run rẩy, hai chân bọn họ đã sắp không thể đứng vững nữa rồi.

Bên trong thức ăn mà Tần Phong và Dương Như Hoa ăn có độc, cả hai người đều biết rõ, nhưng hai người vẫn ăn thoải mái, vì loại độc này không đủ để uy h·iếp hai người bọn họ, chỉ cần vận công một chút, độc tính đã theo mồ hôi thoát ra ngoài.

-Bởi vì, g·iết được Ma Thánh, sẽ chiếm đoạt được nương tử của hắn, mà nương tử của hắn cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc trên giang hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người này mặc trang phục giống y hệt với Tần Phong, vóc dáng cũng khá giống với hắn. Nếu không phải Dương Như Hoa vẫn luôn ngày đêm ở bên cạnh Tần Phong, sợ rằng nàng cũng phải nhận nhầm người.

Bị Dương Như Hoa nói trúng, những người này chột dạ, vội lui lại một bước, nhưng sau đó người khi nãy lại lên tiếng:

Người đàn ông vỗ ngực:

-Đương nhiên là g·iả m·ạo ông đây, Ma Thánh – Tần Phong.

Vô tình, Dương Như Hoa lại biết lí do tại sao có người muốn g·iết Tần Phong.

Tần Phong im lặng không ra tay, bởi vì hắn biết Dương Như Hoa có thể giải quyết dễ dàng những người này.

Những người này vẫn vây lấy Tần Phong, bọn họ đang chờ độc tính trong thức ăn phát tác, nhưng bọn họ sẽ mãi mãi không bao giờ chờ được.

Một hộp giữa đường nổ tung, khói trắng bốc lên mù mịt, che khuất tầm nhỉ của Dương Như Hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Hơn nữa, Giang Hồ Đệ Nhất Mỹ Nhân – Tiểu Thanh cô nương cũng đã tuyên bố, bất kể là già trẻ lớn bé, dù tăng hay tục, chỉ cần có thể g·iết được Ma Thánh, nàng ta sẽ nguyện cả đời đi theo, nâng khăn sửa túi cho người đó.

Những ám khí này v·a c·hạm với Thiên Tử Kiếm, vậy mà lại không hề b·ị c·hém hỏng, có thể thấy vật liệu làm ra chúng là cực kì tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Các ngươi có phải đang chờ chúng ta độc phát rồi mới ra tay đúng không?

Vì Dương Như Hoa có ý muốn bắt sống, cho nên không chém vào những điểm yếu, vì vậy mà người này có thể cầm cự được đến bây giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Như cảm nhận được nguy hiểm, người kia xoay người né tránh, đồng thời ném ra vô số ám khí về phía sau lưng, ngăn cản Dương Như Hoa.

Y phục trên người bọn họ y hệt hai người Tần Phong, hình dáng bên ngoài cũng giống đến bảy tám phần, chỉ có khí chất thật sự là hai người bọn họ thua xa Tần Phong và Dương Như Hoa.

Dương Như Hoa đã bỏ đi, nàng không cần thiết phải nghe thêm nữa, nàng đã hiểu vì sao những tên giang hồ kia lại mạo hiểm cả mạng sống để g·iết Tần Phong rồi.

-Ma Thánh – Tần Phong độc bá giang hồ, nhưng lại làm nhiều chuyện ác, đã huyết tẩy rất nhiều môn phái giang hồ, dẫn đến kẻ thù vô số.

Nói rồi, bọn họ liên tục dập đầu thật mạnh xuống đất, đến mức máu trên trán đã chảy đầm đìa.

Tần Phong nhếch miệng cười:

-G·i·ế·t được Ma Thánh, không nhưng có danh có lợi, lại cưới được hai mỹ nhân tuyệt sắc trong giang hồ, có mấy người là không động lòng cơ chứ?

-Không sai, ông đây nói các ngươi là g·iả m·ạo.

Một người trong đám người lên tiếng hỏi Tần Phong:

May mắn, Dương Như Hoa đứng ra, nói với Tần Phong:

Tần Phong và Dương Như Hoa quay lại bàn của mình, hai người là người giang hồ, đã quá quen với cảnh gió tanh mưa máu, cho nên vẫn có thể ăn uống tự nhiên.

-Đợi g·iết được Ma Thánh, ta sẽ không tranh công với các ngươi, nhưng người phụ nữ này là của ta.

Tần Phong vẫn im lặng không đáp lại lời hắn.

-Bất kì là ai, chỉ cần g·iết được Ma Thánh, được tôn lên làm minh chủ võ lâm thiên hạ, ngoài ra còn được nhận một vạn lượng hoàng kim đến từ các phái góp lại.

Dương Như Hoa vô cùng khó chịu, không ngờ những người này lại t·ục t·ĩu đến thế. Không nhịn được, một lần nữa nàng lại xuất kiếm.

Dương Như Hoa cũng là mỹ nhân trên Mỹ Nhân Bảng, nhan sắc đương nhiên khuynh quốc khuynh thành, những người này đương nhiên cũng đánh chủ ý đến nhan sắc của nàng.

Thấy Dương Như Hoa lên tiếng nói giúp, tất cả thi nhau quỳ xuống, dập đầu nói theo:

Chỉ sau vài đường kiếm, y phục của người này bị Dương Như Hoa chém rách nhiều chỗ, bên trong vậy mà rơi ra những thanh đồng nhỏ, dáng người thật sự của người này lộ ra, đó chắc chắn là một thiếu nữ, hơn nữa phải rất xinh đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bắc Ly đã tiêu diệt Bắc Mạc, có lẽ không lâu nữa sẽ đến lượt Đông Lạc.

Ngươi đàn ông trả lời:

Một người khác lại lên tiếng:

Bây giờ bọn họ mới biết, hai người vừa mới vào mới là Ma Thánh và nương tử của hắn thật sự. Ra tay tàn nhẫn như vậy, dù không phải thật thì cũng không ai dám không tin là thật.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Tiểu Thanh