Khống Thiên Ma Công
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 70: Quân Vương Quyết Đấu
Vẫy tay một cái, Trương Thiên Sư gọi chỉ kiếm quay về, tay trái chỉ kiếm, tay phải mộc kiếm, Trương Thiên Sư lại thi triển ra hai loại kiếm pháp khác nhau.
-A Di Đà Phật!
-Đúng vậy!
Chỉ kiếm phi hành của Trương Thiên Sư gặp cuồng phong trở nên yếu ớt hơn bao giờ hết, đường bay liên tục bị cuồng phong của Tần Phong ảnh hưởng đến, quỹ đạo luôn bị thay đổi nếu Trương Thiên Sư không tập trung công lực vào.
-Thần tăng đã tới, tại sao còn không vào?
Bốn vị cao thủ, Ma Vương – Cầm Thánh – Tần Phá Thiên – Trần Như Ngọc đoạn hậu, đảm bảo t·hương v·ong ít nhất có thể.
-Tần huynh, có phải huynh đến là để xem trận quyết đấu của hoàng thượng?
Tuy nhiên, Trương Thiên Sư làm sao có thể giữ chân được cả ba người, Tần Phong quay người, điều khiển ma huyệt, tiếp tục giao thủ với Trương Thiên Sư, vừa đánh, hắn vừa hét lên:
Túy Tiên Lâu – tửu lâu lớn nhất kinh thành Nam Ly hiện nay, hôm nay đã được bao trọn, không tiếp khách.
Còn Tần Phong, hắn lại để cho những người khác điều khiển q·uân đ·ội, còn hắn thì bỏ đi, hắn muốn đến kinh thành Nam Ly, chứng kiến trận quyết chiến lịch sử giữa các bậc quân vương trong thiên hạ.
Vào một ngày Tần Phong đang cùng những người khác thảo luận về chiến lược tiếp theo, bên ngoài cánh cửa thư phòng của hắn lại vang lên tiếng niệm phật: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Phong cười, gật đầu. Thế là hai người nhanh chóng biến mất trong biển người đi lại trong thành.
Trương Thiên Sư dựa vào nội công thâm hậu cùng đạo pháp tinh thâm, dung hợp liệt hỏa cùng lôi điện vào trong kiếm chiêu. Chỉ kiếm phi hành rực lửa, thiêu đốt cả bầu trời. Mộc kiếm thu hút lôi điện từ khắp nơi khéo đến.
Song kiếm hợp bích, uy lực vô cùng đáng sợ, không ngờ kiếm khí còn có thể lọt qua ma huyệt trận, t·ấn c·ông đến Tần Phong.
Chỉ là hôm nay, trước mặt Tần Phong, hắn lại gặp được người quen, Liễu Nguyên đang đứng trước mặt hắn, mỉm cười, nói:
Quyết định cuối cùng, Tây Hồng lại chuyển hướng t·ấn c·ông, phải dùng thời gian nhanh nhất, chiếm được nhiều đất của Nam Ly nhất.
Tại Bắc Hồng Thành, quân đôi Tây Hồng do Tần Phong dẫn quân đánh Bắc Ly tổn thất không nhiều, tuy nhiên chiến bại, phải rút quân về Bắc Hồng Thành này, khiến cho không khí trong thành gần đây càng lúc càng căng thẳng.
-Ta nghĩ lời quốc chủ Nam Ly nói là thật, chúng ta nên chuyển hướng, chiếm lấy Nam Ly càng nhanh càng tốt.
Cuồng phong kéo theo bão tuyết thổi tan hỏa diễm của Trương Thiên Sư, nhiệt độ xung quanh bỗng chột đột ngột giảm mạnh.
Bắt buộc phải biến chiêu, Tần Phong thu hồi Hỏa Thần Thông, vẫn thi triển Lôi Thần Thông, lại thi triển thêm Phong Thần Thông cùng Băng Thần Thông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại tầng hai của Túy Tiên Lâu rộng lớn, đợi Tần Phong là những tuyệt thế cao thủ đại diện cho các nước, cùng với ba vị quân vương.
Trần Như Ngọc cũng nói:
Chỉ là, những luồng kiếm khi có thể vượt qua ma huyệt trận vẫn rất thưa thớt, Tần Phong có thể dễ dàng đỡ được toàn bộ.
Mọi người chìm vào trong suy nghĩ của mình, Ma Vương là người lên tiếng đầu tiên:
-Hai vị, mau về ổn định đại quân, Trương Thiên Sư cứ giao cho ta.
-Các vị thí chủ, đã lâu không gặp!
Trên không trung, trận đấu về lực lượng giữa Tần Phong và Trương Thiên Sư còn khủng kh·iếp hơn lần hai người giao đấu tại biên giới Bắc Ly – Đông Lạc.
Tần Phong từ từ tỉnh lại, câu nói cuối cùng của Phổ Đức Thần Tăng vẫn còn trong đầu hắn, chỉ là Phổ Đức Thần Tăng thì cũng đã thật sự rời đi từ lúc nào.
-Thiên ý khó cãi, thí chủ, dừng lại ở đây thôi!
Phổ Đức Thần Tăng lên tiếng trước:
Tần Phong cũng không chịu yếu thế, ma huyệt phi hành xung quanh, bản thân cũng đồng thời thi triển ra Hỏa Thần Thông và Lôi Thần Thông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liễu Nguyên lại nói tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)
Phổ Đức Thần Tăng không nói, chỉ nhìn thẳng vào mắt Tần Phong, cơ thể Tần Phong cứng đờ, bóng đen dần dần che đi tầm nhìn của hắn, hắn đã hôn mê ngay sau đó.
Trình Thế Minh đưa lá thư cho Tần Phong và những người khác xem, lại một cuộc họp trong phòng Tần Phong được mở ra. Tần Phong lên tiếng mở đầu:
Nhưng chỉ có hắn thôi thì chưa đủ, q·uân đ·ội Bắc Ly luôn tránh xung đột trực tiếp với quân của Liễu Nguyên, đánh du kích vào điểm yếu của quân Nam Ly, khiến cho Liễu Nguyên bị quay vòng vòng.
Vậy là Tần Phong ngồi vào chỗ, còn ba vị quân vương của ba nước Bắc Ly, Nam Ly, Đông Lạc lại phi thân xuống bên dưới, tầng một của tửu lâu này chính là sân đấu của bọn họ.
Thấy quân Tây Hồng đã lui, Trương Thiên Sư không cần thiết phải đấu với Tần Phong nữa, ra lệnh rút quân, sau đó chờ tới khi người binh lính cuối cùng vào thành, Trương Thiên Sư cũng dừng chiến với Tần Phong.
Trần Như Ngọc và Độc Cô Tuyết ngày đó cũng đã đọc được binh thư, nhưng cả hai chỉ dừng lại ở mức đọc hiểu, không thể linh hoạt áp dụng binh thư, cho nên mỗi khi bên Tần Phong có kế sách gì, phía Bắc Ly đều đã đi trước một bước, khiến cho q·uân đ·ội Tây Hồng không thể tiến thêm được.
Ba tháng sau, Giang Hồ Long Hổ Bảng đưa tin, quốc chủ Nam Ly hẹn gặp quốc chủ Bắc Ly cùng quốc chủ Đông Lạc quyết đấu, nếu như ông ta bại, sẽ tự động giải tán Nam Ly, lui về một nơi không người, không quan tâm đến tranh đấu thiên hạ nữa. Còn nếu ông ta thắng, Bắc Ly và Đông Lạc phải lui binh, trong thời gian ông ta còn sống, không được phát binh t·ấn c·ông Nam Ly nữa.
Còn Tần Phong, tuy hắn còn ngồi đây, nhưng tâm trí luôn nghĩ đến câu nói của Phổ Đức Thần Tăng, phân vân không biết có nên từ bỏ hay không.
-Tốt, vậy chúng ta vừa uống vừa xem.
Chương 70: Quân Vương Quyết Đấu
Chỉ là câu niệm phật thường nghe, nhưng giọng của người niệm lại càng khắc sâu trong lòng Tần Phong, sống lưng Tần Phong đổ đầy mồ hôi lạnh, người mà hắn sợ nhất trong thiên hạ đã tới, Phổ Đức Thần Tăng đang ở ngoài cửa.
Độc Cô Tuyết lại tiếp lời:
Tần Phong đang đi dạo quanh thành, trận quyết chiến vẫn chưa diễn ra, có lẽ Lý Thành cùng Trần Lĩnh còn chưa tới cùng nên, vì vậy hắn vẫn có thể nhàn nhã đi lại.
Thì ra Trương Thiên Sư cùng Tiểu Độc Thần đã hộ tống Lý Thành và Trần Lĩnh đến từ sớm rồi.
Cả hai bên công thủ nhịp nhàng, nhất thời không thể phân thắng bại được luôn.
Ai nấy nghe thấy lời chào của Phổ Đức Thần Tăng, đều đứng bật dậy, chắp tay, cúi đầu chào:
Bên cạnh Trần Lĩnh, ngoài Tiểu Độc Thần, còn có Ngô Xương Quyền mà Tần Phong ấn tượng cũng đến.
Đồng thời, Trình Thế Minh cũng nhận được thư của quốc chủ Nam Ly, nói rằng ông ta tất bại, hãy nhân cơ hội chiếm lấy Nam Ly, sau đó giúp ông ta tiêu diệt hai nước còn lại.
Trong cơn mê man, Tần Phong thấy mình đứng đối diện với Phổ Đức Thần Tăng, tay trái thần tăng cầm chỉ kiếm giống như của Trương Thiên Sư, tay phải cầm mộc đao giống với cha con Liễu Đỉnh – Liễu Nguyên.
Tuy không có chỉ đạo từ Tần Phong hay Ma Vương và Cầm Thánh nhưng Tần Phá Thiên và Trần Như Ngọc vẫn chủ động tiến lên, chặn lại quân Bắc Ly xông ra từ thành, việc lui binh giao lại cho Độc Cô Tuyết.
-Thần tăng, đã lâu không gặp! Chẳng hay thần tăng đến đây, rốt cuộc là có chuyện gì?
Lại nghĩ tới mối thù của Thần Phong Tiêu Cục vẫn chưa được trả, gia gia của hắn là Thiên Cơ Tán Nhân, thực lực ngang ngửa những tuyệt thế cao thủ trên giang hồ, ngay cả hắn cũng không thể tìm g·iết được.
Trước giờ hắn luôn nghĩ dựa vào thần thông của mình thì có thể bách chiến bách thắng. Hôm nay, phải nhận thất bại, cuối cùng hắn cũng hiểu kế sách, tài dẫn binh cũng vô cùng quan trọng, chỉ dựa vào một mình hắn là không thể nào đoạt được thiên hạ.
Nam Ly bất lời, cuối cùng cả hai cha con Liễu Đỉnh – Liễu Nguyên cùng Cái Vương và Đỗ Cuồng chỉ có thể rút quân về phòng thủ, cảnh giác mọi mặt để không bị mất thành nữa.
-Đúng là phải chiếm Nam Ly, tuy nhiên sau này vẫn cần đề phòng quốc chủ Nam Ly, ta sợ rằng đợi khi ba nước còn lại lưỡng bại câu thương, ông ta sẽ trở lại tranh đoạt thiên hạ.
Bên Liễu Đỉnh cùng Cái Vương và Đỗ Cuồng còn thảm hơn thế, Liễu Đỉnh bị Tiểu Độc Thần chặn lại, q·uân đ·ội Đông Lạc liên tục đánh chiếm những thành trì khác.
Liệt hỏa cùng lôi điện của hai bên giao nhau, khiến cho không trung không ngừng phát ra những t·iếng n·ổ rung trời, binh lính giao chiến bên dưới cũng vì thế mà bị ảnh hưởng.
Sau khi Phổ Đức Thần Tăng dừng lại, quay lưng với Tần Phong mà bước đi, chỉ để lại một câu nói vang vọng trong đầu Tần Phong:
Ma Vương đối với Phổ Đức Thần Tăng là kính trọng nhiều hơn sợ hãi, cho nên bình tĩnh nói:
Tần Phong đáp:
Quân Tây Hồng do Tần Phong chỉ huy bị giáp công từ hai phía, đang hỗn loạn vô cùng. Hơn nữa, Tần Phong cùng Ma Vương và Cầm Thánh còn đang bị Trương Thiên Sư quấn lấy không cho đi.
Một tay thi triển Ngự Kiếm Thuật, một tay thi triển Liễu Diệp Bá Đao, đao kiếm hợp bích, uy lực vô cùng. Tần Phong không cách nào chống lại, chỉ có thể để mặc cho Phổ Đức Thần Tăng đánh.
-Hay lắm!
Xét về hỏa diễm và lôi điện, Trương Thiên Sư thuần thục hơn Tần Phong không chỉ một bậc, Tần Phong đang bị Trương Thiên Sư áp đảo, dù cho có ma huyệt xung quanh che chắn.
Quân đội Bắc Ly coi những t·iếng n·ổ lớn như tiếng trống trận, càng đánh càng mạnh, tinh thần đã được đẩy lên mức cao nhất.
Kinh thành Nam Ly vẫn vô cùng nhộn nhịp, tuy tình hình chiến sự căng thẳng, lòng dân có chút hoang mang, nhưng Bắc Ly cùng Đông Lạc vẫn chưa kéo quân đến đây, hơn nữa đối với dân chúng, ai thống nhất thiên hạ không quan trọng, điều quan trọng là cuộc sống của bọn họ có được tốt hay không.
Cánh cửa thư phòng của Tần Phong đã cài bên trong, lại mở tung, Phổ Đức Thần Tăng đứng ở ngoài cửa, từ từ bước vào.
-Tần huynh, có muốn đi cùng ta uống rượu?
Tần Phong đương nhiên cũng không còn tâm trạng để giao thủ với Trương Thiên Sư, đây có thể xem là trận thua đầu tiên của hắn khi dẫn quân.
Trong lúc đó, Độc Cô Tuyết đã ổn định được q·uân đ·ội, dẫn quân Tây Hồng chạy về hướng Tây.
Mỗi bước chân của Phổ Đức Thần Tăng đều rất nhẹ nhàng, nhưng cơ thể của Tần Phong lại theo từng bước chân đó mà run lên.
-Ta nghĩ không đơn giản là vậy, có lẽ bức thư này được gửi cho cả ba nước, tuy nhiên ta đồng ý với ý kiến của Ma Vương, phải nhanh chóng chiếm đất Nam Ly, chiếm được càng nhiều càng tốt.
Tần Phong đáp lại:
Ma Vương và Cầm Thánh đã dừng lại việc thi triển Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc từ lúc nhìn thấy đội quân Bắc Ly đánh úp từ phía sau, cả hai hiện thân, thi triển khinh công, bay đi chặn hậu,
Quân đội Tây Hồng thì ngược lại, vẻ hoảng loạn sợ hãi càng lúc càng hiện rõ trên khuôn mặt, ai nấy cũng đều muốn bỏ trốn, không thể tiếp tục đánh nữa.
Lôi điện của hai bên không hiểu vì sao lại có vẻ nhanh hơn, những t·iếng n·ổ vang do những tia điện quang giao nhau càng lúc càng nhiều.
-Các vị! Các vị nghĩ sao về bức thư này?
Liễu Nguyên mỉm cười với Tần Phong, nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.