Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 143: Ra tay

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Ra tay


Lôi Cung một lần nữa hét lên. “Vũ Di Tước, chúng ta chấp nhận trả cho ngươi dược linh và dược liệu ta c·ướp được, ngươi hãy để chúng ta đi.”

Vũ Di Tước cảm nhận được khí tức của Thủy Xà quen thuộc, nó có phần mừng rỡ hét to. “Thủy Xà, mau cùng ta tới đ·ánh c·hết mấy tên nhân loại này.”

Lôi Thanh Trúc chẳng muốn nói với Lôi Cung, tình thế đã càng ngày càng nguy hiểm, nàng chợt hét lớn hướng mấy người Võ Huyền nói. “Mấy vị, xin giúp đỡ Lôi gia chúng ta, chúng ta nguyện báo đáp.”

“Giá trị tài sản của Lôi gia có chịu nổi mức giá, năm cây dược linh, một trăm cây dược liệu tam cấp không?” Võ Huyền hỏi.

Cương Thanh Thu bĩu môi nói. “Khi mạng nguy cấp, chỉ sợ bọn họ có bao nhiêu cũng bỏ hết ra.”

Vũ Di Tước thấy lạ lạ, vốn Thủy Xà ở trong hang động này sợ nó vô cùng, đến việc đi canh cửa nguy hiểm cũng là nó ép Thủy Xà phải nhận, từ trước đến giờ Thủy Xà chưa bao giờ dám cãi lời nó.

Võ Huyền nhìn kỹ mới thấy rõ được xung quanh hang động này lại mọc đầy những Lam Quang Thảo, một loại dược liệu vô dụng nhưng lại có thể phát quang bên trong hang động, nếu hắn đoán không nhầm phía dưới hang động này là một mỏ Lam Thủy Thạch, chỉ có như vậy mới có thể mọc được nhiều Lam Quang Thảo như thế này.

“Về sau để ý chút là được, với lại nghe Thủy Xà nói người của Lôi gia vào đây c·ướp hết dược liệu và dược linh, chúng ta lấy một nửa chắc cũng không quá đáng, mọi người nên đến gần một chút xem cho rõ.” Võ Huyền nháy mắt với Phong Mẫn Nghi ý bảo nàng không cần che dấu khí tức..

Quả nhiên năm người theo sau Thủy Xà chưa tới một dặm đã thấy tiếng hô hào của đám người Lôi gia, họ lúc này đang đối mặt với sự vây công của linh thú, Võ Huyền hỏi Phong Mẫn Nghi. “Có bao nhiêu Thú tứ cấp?”

Rõ ràng nó đã quá quen thuộc với nơi này, chẳng mấy chốc Thủy Xà dừng lại ở một gò đất, sâu bên trong hang động không hề có ánh sáng mặt trời chiếu đến, vậy mà lại phát ra những ánh sáng màu vàng yếu ớt.

***Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Phong Mẫn Nghi nghe Võ Huyền nói xong thì phi mình đến bên cạnh trận chiến, nàng tuy nói không hét nhưng lại truyền linh lực vào giọng nói, lên giọng vang cả hang động. “Lôi Thanh Trúc, Lôi Cung, hai người còn nhớ Phong Mẫn Nghi ta không?”

Võ Huyền thì thầm vào tai Phong Mẫn Nghi vài câu, lại đưa Điệp Điệp cho nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Di Tước đang ở thế thắng, dĩ nhiên nó không đáp ứng, nó hét lớn đầy tức giận. “Đừng hòng, bọn ta không thể g·iết ngươi, nhưng các ngươi cứ ngoan ngoãn ở đây trở thành nô lệ của bọn ta đi.”

Thủy Xà liền chủ động tiến lên phía trước, bên trong hang động giống như Thủy Xà nói, rất rộng rãi, tuy nhiên không khí nơi đây đặc biệt ẩm ướt, dưới nền hang động cũng có rất nhiều vũng nước lớn.

Thủy Xà lướt trên mặt nước như một mũi tên, tốc độ của nó chẳng hề chậm chạp khi có Võ Huyền cùng Phong Mẫn Nghi ngồi trên, tốc độ của nó một mực di chuyển ở mức tối đa vượt qua những khúc cua.

Võ Huyền quay lại nhắc nhở ba người Thương Khê. “Mọi người bá·m s·át ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hang động được chiếu bởi ánh sáng màu lam của Lam Quang Thảo khá bắt mắt nhưng lại chẳng thể chiếu sáng được toàn bộ, vậy nên ở khoảng cách gần vẫn là xem rõ nhất.

Khí tức của đám người đi đến không cao nhưng ở trong năm người đi đến lại có một khí tức tứ cấp hậu kỳ làm cho tất cả trở lên gấp gáp, ở đây, chỉ có duy nhất Vũ Di Tước cùng Lôi Dạ Thú của tộc trưởng Lôi gia là tứ cấp hậu kỳ, nếu người tứ cấp hậu kỳ kia tham gia trận chiến khẳng định thế đánh sẽ bị nghiêng về một bên.

“Có thể chịu được nhưng có thể đó là một năm tài sản của họ.” Cương Thanh Thu nói. “Dẫu sao Lôi gia mới nổi gần đây, trong nhà cũng chỉ có bốn người đạt tới tứ cấp.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong Mẫn Nghi gật đầu đồng ý. “Ta cũng có ý này.”

Võ Huyền ôm sát nàng vào người, hắn xoa mái tóc mượt mà của nàng. “Chúng ta không phải là c·ướp, không cần cái giá lớn như thế, để cho người ta một con đường, sẽ dễ làm ăn hơn, muội nhìn xem, tuy phần thắng vẫn nghiêng về bên Vũ Di Tước.

Lôi Cung cùng Lôi Thanh Trúc cũng cực kỳ cảnh giác với nhóm người mới đến, tuy thế trận đang nghiêng về phía bên Vũ Di Tước, nhưng bọn họ còn quân bài tẩy chưa sử dụng và cũng có lý do để tất cả tứ cấp của bên họ sống sót.

Phong Mẫn Nghi nhắm mắt một hồi liền nói. “Bên Lôi gia có sáu con tứ cấp cùng với hai người tứ cấp, còn bên Thú có tới mười năm con, có cần tới giúp không? Chỉ nửa canh giờ bên Lôi gia sẽ bị diệt sạch.”

“Vậy lấy ba cây dược linh đi, làm người không thể quá tham lam.” Võ Huyền mỉm cười nói.

Thủy Xà liền đáp. “Chủ nhân còn cách một dặm nữa.”

Chương 143: Ra tay

Hắn lại hỏi Thủy Xà đang bò phía trước. “Còn xa không?”

Có điều nếu để một nhóm tộc nhân c·hết ở đây, thì trở về tộc không dễ nói chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Di Tước sau khi hét lớn lại lao vào Lôi Dạ Thú t·ấn c·ông, một con sử dụng Thủy Pháo phóng ra một cột nước lớn quét ngang Lam Quang Thảo trên đất bắn mạnh về phía đối phương, một con phóng ra Lôi Điện đón đỡ, có thể nói cả hai tương đối ngang tài ngang sức.

Thu lại Thủy Lê Giao vào lại đồ đằng, Võ Huyền ra lệnh. “Dẫn đường đi.”

Hắn lại hướng Phong Mẫn Nghi. “A di xuống cuối đi, đề phòng bất chắc.”

Lôi Cung vẫn đấu với một con hung thú, trên mặt hắn không kìm được xấu hổ. “Ta cũng rất muốn, song con Vũ Di Tước này giảo hoạt quá, chặn đứng cửa ra, ta phải tự mình làm mồi nhử, để cho Lôi Điểu về thông báo cho mọi người đấy chứ.”

Nhìn hai người trò chuyện có phần ám muội, nhưng ba người Cương Thanh Thu chú ý đến trận chiến cũng không để ý.

“Có chuyện gì sao Huyền ca?” Cương Thanh Thu tiến đến hỏi.

“Đi tiếp.” Võ Huyền gật đầu nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lôi Thanh Trúc cùng Lôi Cung nghe người đến là hoàng hậu bệ hạ thì mừng rỡ. “Lôi Thanh Trúc, Lôi Cung bái kiến hoàng hậu bệ hạ, xin hoàng hậu giúp một tay.”

Nhưng người Lôi gia không phải là ngốc, chẳng lẽ bọn họ không chuẩn bị gì mà cứ thế xông vào hang Thú hay sao? Chúng ta cũng là có chuẩn bị mà đến phải không?”

“Là muội lỗ mãng.” Cương Thanh Thu cúi đầu nói.

Nay lại dám không nghe lệnh, chẳng lẽ con rắn lớn này hôm nay chán sống.

Võ Huyền nhíu mày quan sát quần chiến đằng xa, hắn nhíu mày nói. “Không vội, nước chưa tới giọt cuối, không phải nước quý, cứ để bọn họ đánh tới cửu tử nhất sinh ra tay cũng không muộn, Thanh Thu, muội lại đây.”

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

Nay có nhóm người mới đến đây, chỉ sợ cũng không có thiện ý.

Tuy là muốn về sau ra tay nhưng năm người cùng Thủy Xà đi đến không hề có ý định che dấu khí tức, năm người cùng Thủy Xà vừa xuất hiện lập tức dẫn đến sự chú ý của hai người tứ cấp Lôi gia là Lôi Cung và Lôi Thanh Trúc cùng mười mấy con Thú và sủng thú đều nhìn lại.

Lôi Thanh Trúc nghe thế mới bình tâm gật đầu, nàng buồn bực nói. “Huynh thông báo sớm hai ngày, có phải người trong gia tộc đã có đủ viện quân tới hay không?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Ra tay