Khống Thú
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 150: Ma thú và Quỷ thú
Võ Huyền đặt lên trên bàn một lọ đan dược tam cấp hạ phẩm. “Huynh dùng sáu viên đan dược này trong vòng mười năm ngày, sớm đột phá lên tam cấp, mười năm ngày sau chúng ta đi ra ngoài một chuyến.”
Thấy Phong Mẫn Nghi nghiêm túc, Võ Huyền vỗ vỗ lên mặt nàng. “Xong chuyện theo ta đi gặp một người, nếu cô ta thật sự muốn hợp tác cùng chúng ta thì chúng ta không cần phải đi một mình.”
Thay vì làm nhau khó xử, trực tiếp coi như không thấy nhau là tốt nhất.
Không giống với hôm trước một mặt mộc mạc, ngày hôm nay nàng trang điểm khiến nhan sắc của nàng mỹ lệ thêm mấy phần.
Phong Mẫn Nghi chỉ vừa dứt lời, hơn năm mươi người đã chẳng suy nghĩ trực tiếp gọi ra bản mệnh thú tâm thề trung thành với Võ Huyền.
“Dĩ nhiên họ sẽ không từ bỏ, nhưng ta chắc chắn sẽ không đi cùng với họ.” Võ Huyền nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong Mẫn Nghi lo lắng là thật, nàng chưa từng được tham gia một di tích nào, theo bản năng thứ chưa biết khiến nàng cảm thấy bất an.
Quỷ thú và ma thú cũng chẳng có gì đặc biệt, chúng không phải là một loài gì mới, mà là linh thú cùng hung thú thích nghi với nơi ở tối tăm mà biến hóa thành, nhưng khác với linh thú và hung thú có thực thể rõ ràng.
Võ Huyền chứng kiến cảnh này thì cảm khái, Phong Mẫn Nghi quả nhiên có thủ đoạn thu phục người dưới chướng, chỉ vừa dứt lời đã có hơn một nửa người đã nguyện ý đi theo nàng, chứng tỏ uy tín của nàng rất cao trong đám người.
Chương 150: Ma thú và Quỷ thú (đọc tại Qidian-VP.com)
Quỷ thú giống với hung thú, sắc mạnh thân thể đặc biệt hung mãnh, tuy nhiên linh trí của chúng còn thấp hơn hung thú một điểm, rất khó quản lý.
“Chờ một hai ngày sau đi, giờ ta cần đi xử lý chút chuyện.” Võ Huyền liền trả lời, hắn lại hướng Thương Khê và Phong Mẫn Nghi nói.
Ta hiện tại đã nguyện đi theo thiếu chủ, nếu các ngươi tin tưởng ta đi theo ngài ấy, ta hứa các ngươi đi theo thiếu chủ, tài nguyên tu luyện để các ngươi đột phá thất cấp không thiếu điều kiện là các ngươi phải trung thành, ta để các ngươi suy nghĩ một canh giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong sân lúc này chỉ còn hơn hai mươi người đang đắn đo, họ trung thành với Phong Mẫn Nghi chứ không trung thành với Võ Huyền, vậy nên hắn họ đang đắn đo suy nghĩ.
Thương Khê nghe lệnh hắn liền đến Lạc Sơn trấn tìm Thương Hổ.
Với lại người của Phong Mẫn Nghi cũng đều là cường giả, ngày ngày đều là đi ra ngoài tìm bảo vật, đối với người theo dõi cảnh giác dĩ nhiên rất cao, nếu theo dõi họ bị phát hiện.
Chương 150: Ma thú và Quỷ thú
Trước khi đến đây, Phong Mẫn Nghi cũng đã để sủng thú của mình về hoàng cung truyền tin cho người của nàng đi đến đây.
Người nào nguyện ý thì đứng trước mặt ta thề bản mệnh thú tâm, người nào không nguyện ý có thể rời đi, ta không cưỡng ép.”
Phong Ngôn vừa nhìn thấy Võ Huyền, nàng liền hỏi. “Bao giờ có thể chữa cho phụ thân ta?”
Trên tấm bản đồ đã có bảy nơi được hắn đánh dấu.
Phong Mẫn Nghi từ lời Võ Huyền nói, tự nhiên cũng hiểu một hai, nàng cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà cầm lấy Càn Khôn Giới trên bàn mà thở dài. “Chỗ đan dược này nếu để lộ ra ngoài, chỉ sợ phiền phức rất lớn.”
Quỷ thú và ma thú có những điểm khác biệt.
Võ Huyền cảm nhận từng chút da thịt trên người Phong Mẫn Nghi, hắn không khỏi khen ngợi. “Một thân xinh đẹp, vốn không nên che dấu.”
Nàng làm việc trước nay Cương Thanh Mạc chẳng thể quản được, nên trăm người từ hoàng cung đi ra, người của Cương Thanh Mạc tuy biết cũng không tiện theo dõi.
Thương Hổ có lẽ phải mất một ngày mới trở lại, mà người của Phong Mẫn Nghi thì chỉ mất nửa canh giờ đã đến, nàng đứng trước đám thủ hạ của mình nói. “Đây là thiếu chủ của Trưởng Khống Giả, Võ Huyền.
Phong Mẫn Nghi không để ý đến miệng lưỡi của hắn, nàng hỏi. “Thiếu chủ muốn dẫn chúng ta đi làm chuyện gì sao?”
Vì cả hai đều rất rõ, địa vị của Võ Huyền hiện tại trong Trưởng Khống Giả dù cao nhưng Trưởng Khống Giả từ trước đến nay lấy thực lực vi tôn, tự nhiên sẽ chẳng mấy người thích nghe lệnh của hắn.
“Điều này ta cũng tính đến, vốn Trung Giả sơn mạch là một nơi thích hợp để bọn họ tìm kiếm sủng thú cho mình, nhưng hiện tại đã bị đám người Tinh điện chiếm giữ, vậy nên chúng ta cần tìm một địa điểm khác.” Võ Huyền đã tính đến điều này, hắn lấy tấm bản đồ của tầng hai ra.
Võ Huyền chẳng cần giấu giếm. “Di tích.”
Chỉ chưa đầy một nén hương lại có thêm hơn ba mươi người tiếp tục thề.
Ma thú cũng có điểm đặc biệt là thân hình của chúng đa phần biến đổi đã có thể biến mình thành dạng khí đen, sủng kỹ bình thường khó mà đánh được bọn chúng.
Võ Huyền mỉm cười. “Ta cũng là lần đầu.”
Phong Mẫn Nghi khác với Thương Hổ, nàng trước mặt Võ Huyền không cần kiêng nghị bao nhiêu.
Phong Mẫn Nghi hai mày nhíu chặt, nàng hơi lo sợ nói. “Người của ta liệu có được không? Nghe nói trong di tích mọi thứ đều rất nguy hiểm.”
Phong Mẫn Nghi khẽ nghiêng đầu. “Ngài không đi cùng người của Trưởng Khống Giả? Theo ta biết, người của Trưởng Khống Giả sẽ không từ bỏ di tích.”
Hai bên vốn đã không hòa khí, nay lại xảy ra xung đột thì thật sự không hay.
“Nơi này chẳng phải là chỉ phát triển quỷ thú cùng ma thú!” Phong Mẫn Nghi kinh ngạc nói.
“Chẳng đến mức không tin, hiện giờ ta chưa đủ mạnh, cùng đi với họ chỉ khiến cho hai bên khó xử.” Võ Huyền và Long Quy tiên sinh cả hai đều chưa từng nhắc đến chuyện đi cùng với người của Trưởng Khống Giả.
Phong Mẫn Nghi ngồi trên đùi Võ Huyền mặc sức để hắn khinh bạc, gương mặt nàng ửng hồng cực kỳ mỹ lệ.
Trở về phòng, Võ Huyền thấy Phong Mẫn Nghi đã ở đây cùng ba người Cương Thanh Thu, có điều hắn không nghĩ tới Phong Ngôn cũng ở đây.
Phong Mẫn Nghi chần chừ nói. “Ta vẫn còn có chút lo lắng, để cho bọn hắn mau chóng đột phá, vậy thì cần phải chuẩn bị sẵn linh thú cho họ, nếu cứ để bọn họ bắt linh thú bừa bãi, chỗ đan dược này coi như lãng phí, mà bọn họ cũng không có khả năng phát triển về sau.”
Hắn chỉ tay vào bảy nơi đã đánh dấu trên bản đồ rồi nói. “Bảy nơi còn lại này trên tầng hai chưa bị thế lực nào chiếm giữ, linh thú cùng hung thú đều đặc biệt phát triển, đặc biệt là nơi này, dãy núi Phong Đô.”
Ma thú thì khác, chúng là linh thú biến đổi mà thành, linh trí cực cao, có điều, sống trong môi trường tối tăm, chúng đã có khả năng hòa mình vào bóng tối ẩn nấp, lại chán ghét ánh sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không tin tưởng họ?”
“Thế nên chúng ta mới cần người tuyệt đối trung thành, tránh để những trường hợp xấu nhất xảy ra, chỗ đan dược này, phân phối cho tốt, qua một tháng sau, ta sẽ lại một lần nữa đưa chỗ đan dược còn lại.” Võ Huyền nói.
Thương Ngưu đang muốn hỏi gì đó, xong chợt hắn im miệng chạy về phòng, nhớ tới lời đại ca từng dặn, hắn biết mình không nên hỏi Võ Huyền, điều hắn cần làm là nghe lệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thương Khê đi gọi Hổ ca từ cửa hàng về chỗ cũ, Mẫn Nghi a di theo ta.”
Phong Mẫn Nghi đi theo Võ Huyền đến căn nhà của trước đó, hiện tại bên trong căn nhà chỉ còn Thương Ngưu cùng Thương Hương ở lại để tiện giao dịch với Miêu Cơ.
Phong Mẫn Nghi tự nhiên biết hắn là lần đầu, người mới nhị cấp trung kỳ như hắn tìm đến di tích chẳng lẽ để chịu c·hết, nàng nghiêm túc nói. “Chỉ hy vọng ngươi đừng dẫn họ đi chịu c·hết.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.