Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50: Thổ D·ụ·c Đại Xà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Thổ D·ụ·c Đại Xà


Nàng hiểu Thổ D·ụ·c Đại Xà ra sao, vì đây cũng không phải lần đầu tiên các nàng chạm chán với nó.

Thân hình to lớn thuộc loại đại mãng, nó không có lọc độc, chỉ dùng thân thể cùng sức mạnh của thổ linh lực để g·iết c·hết con mồi.

Chương 50: Thổ D·ụ·c Đại Xà

Nó nhất quyết không t·ấn c·ông, chỉ thi thoảng lại dùng hình thể của mình đánh bay tuyết lên khiến bụi tuyết bay mù mịt.

Viên khoáng thạch màu xám thoáng sáng lên.

Bên Võ Huyền, năm người không có t·ấn c·ông mà chỉ đứng im phòng bị.

Từ trong rừng nó lao vụt ra ngoài, cái đầu lớn của nó mở rộng muốn táp tới Thương Ngưu và Thương Cuồng.

Đám sủng thú thì không chỉ có không cam tâm chứ chẳng hề run sợ.

Nó cong người dùng đuôi quét ngang sang chỗ Thương Ngưu.

Con hung thú kia cũng cực kỳ lì lợm, nó như muốn tiêu hao sự nhẫn lại của năm người và đám sủng thú.

Mấy con sủng thú của đám người Võ Huyền không có lệnh của chủ nhân nhưng chúng tự động t·ấn c·ông về phía bụi rậm bằng sủng kỹ của mình.

Hỏa Cầu, Diệp Đao, Phong Đao t·ấn c·ông vào bụi rậm khiến tuyết trắng bắn tung lên, bụi tuyết lả tả rơi xuống.

Bảy người các nàng thường xuyên phải đi qua Diện Thú sâm lâm, gặp phải Thổ D·ụ·c Đại Xà cũng không phải là điều gì đặc biệt.

"Xì, xì..."

Khi đối thủ ngửi phải khiến đối thủ bị t·ê l·iệt và giảm hai đến năm phần tốc độ của đối thủ.

Còn con hung thú kia thì vẫn tiếp tục làm kẻ săn mồi, ẩn nấp bên trong rừng cây.

Năm người nghe vậy thì trở lên căng thẳng.

Bụi tuyết b·ị đ·ánh lên còn dày đặc hơn lần trước, chỉ thấy một màu tuyết trắng xóa.

Cứ như vậy, tình thế rơi vào im lặng.

Thương Cuồng tương tự với Thương Ngưu, hắn một thân dung hợp với sủng thú.

Võ Huyền có thể nhìn thấy trong bụi tuyết Phong Đao và Diệp Đao bị thứ gì đó to dài đánh tan.

"Bịch."

Từ trong bụi tuyết phát ra tiếng kêu kích thích của con hung thú, nó đang tràn ngập kích thích với phản ứng của những con mồi trước mặt.

Vừa đến chỗ bụi tuyết, Ngũ Sắc Điểu liền thả ra một làn gió màu hồng lên người Thương Ngưu và Thương Cuồng.

Tiểu Ưng thân thiết với Mộc Thố, nó liền phóng phong đao theo hướng Mộc Thố chỉ.

Theo đó là một tiếng quật mạnh.

Mấy con sủng thú cũng được chủ nhân mình ra lệnh không cho t·ấn c·ông, cứ thế đứng im một chỗ nhìn chằm chằm vào bên trong rừng cây.

"Muội biết tính Thổ D·ụ·c Đại Xà rồi đấy, hiện tại ai ra khỏi khu vực này trước tiên chính là mục tiêu của nó." Thương Ngưu nói.

Máu tươi bắn ra từ mắt trái của Thổ D·ụ·c Đại Xà.

Cái thân mình dài hơn mười thước của nó như một tảng đá lớn sần sùi khiến người ta cảm thấy nếu bị nó đè lên thì không chắc có gãy xương hay không.

Mộc Thố đứng trong tay Võ Huyền, hai tai dựng đứng, chân nó chỉ về phía rìa ngoài chỗ bụi tuyết đang rơi.

Thương Khê giơ tay lên, nàng cùng Mộc Lôi Đồng Hoa thả ra một luồng phấn màu vàng bay về phía Thổ D·ụ·c Đại Xà.

Thân thể không biến hình quá lớn như Thương Ngưu, trên tay mọc ra trảo hổ.

Khiến Võ Huyền chẳng thể thấy được chỗ ấy ra sao.

"Xoạch xoạch."

"É, é."

Trong ống tay áo Thương Mạnh là Cuồng Thử.

Như vậy có thể biết được sủng kỹ của con hung thú sẽ không quá mạnh.

Trên thân còn xuất hiện hàng loạt vệt vằn màu đỏ.

Thương Ngưu và Thương Cuồng hai tay gồng mạnh, thủ thế bắt lấy đầu của Thổ D·ụ·c Đại Xà.

Võ Huyền thầm mắng một tiếng, trong sách viết hung thú linh trí thấp.

Quá trình biến đổi chỉ trong nháy mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thương Khê gọi năm người lại, nàng hết sức nhỏ giọng nói.

Giờ là thấp chưa, nếu cứ tin vào trong sách, thì chắc hắn bị nhai tận xương mất.

Mộc Thố cũng không chỉ tay, nó cũng phóng ra hai Diệp Đao lớn về phía ấy.

Thương Ngưu và Thương Cuồng lao về phía Thổ D·ụ·c Đại Xà.

Sự việc cứ thế diễn ra nửa canh giờ.

Trên thân xuất hiện những đám lông dày màu trắng, người hắn như to ra gấp đôi, hai tay biến đổi thành hai trảo lớn màu trắng, đôi chân biến lớn dẫn tới cắm sâu xuống đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong Đao và Diệp Đao bắn vào trong bụi tuyết, một tiếng 'Xì!' vang lên.

Hắn vẫn chẳng hề cảm ứng được thực lực của con hung thú ra sao, chứng tỏ loài hung thú đang muốn tập kích bọn họ cực giỏi che dấu.

Võ Huyền nhờ vậy thầm xác định được huyết mạch của con hung thú đang trốn kia không cao hơn số sủng thú của bọn họ.

Bụi tuyết sắp tan hết một lần nữa bị con hung thú đánh bay tuyết dưới mặt đất lên.

"Khó, có lẽ gặp phải Thổ D·ụ·c Đại Xà rồi, con s·ú·c sinh này không ngờ mùa đông đến lại đi đổi lãnh địa." Thương Ngưu trầm thấp nói.

Tiếp theo là Võ Huyền và Thương Mạnh, phía sau là Thương Khê.

Thương Cuồng cũng không phải kẻ ngu, hắn cũng nhân cơ hội dùng trảo đâm thẳng vào con mắt còn lại của Thổ D·ụ·c Đại Xà rồi vội vàng lùi lại.

Võ Huyền bày trận xong không có buông lỏng, hai mắt nhìn chằm chằm tới đám bụi tuyết không rời.

Chương 50: Thổ D·ụ·c Đại Xà

Miệng của Thương Ngưu thì ngập ngụa máu chảy ra bên ngàoi, cùng lúc đuôi của Thổ D·ụ·c Đại Xà quất chúng người của Thương Ngưu khiến hắn bay về phía Võ Huyền và Thương Khê.

Còn Thương Ngưu thì toàn thân thay đổi, chiếc áo lông khoác trên người rơi xuống đất, hai lớp y phục dày rách toạc rơi lả tả xuống đất .

Bằng mắt có thể thấy làn gió màu hồng tạo thành một lớp khiên bao quanh hai người.

Hắn mở rộng miệng, cắn xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thổ D·ụ·c Đại Xà bị cả hai tóm lấy đầu, miệng không thể cắn hai người.

Lại còn b·ị đ·ánh cho một trận, không ngờ lần này lại không may gặp nó ở đây

"Phụt."

Chúng muốn cảnh cáo con hung thú kia.

Con hung thú này thường xuyên đổi chỗ lãnh địa để săn bắt con mồi.

Mộc Lôi Đồng Hoa đứng trên vai Thương Khê.

Những lần trước có đại ca đi theo, nó không dám làm gì các nàng.

Thương Cuồng vẫn duy trì trạng thái dung hợp sủng thú, hắn cố dằn giọng nhỏ hết mức, the thé nói. "Chạy không?"

Bên Võ Huyền không dám tiếp tục t·ấn c·ông vì như vậy chỉ làm hao tổn linh lực. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dùng linh lực của mình điều khiển tinh huyết chảy ra bốn phía, lại dùng linh lực vẽ thành những ký tự in trên mặt tuyết.

Đặc biệt Thổ D·ụ·c Đại Xà không giống những loài hung thú không có linh trí khác, linh trí của khá cao có thể xem như một đứa trẻ năm bảy tuổi, thậm chí còn thông minh hơn thế.

Hồng Hộ Phong, sủng kỹ phụ trợ, giúp tăng cường phòng ngự với ba phần sức mạnh của người được nó thổi qua.

Võ Huyền một bên lắng nghe, hắn trong đầu đang nhớ lại đoạn giới thiệu Thổ D·ụ·c Đại Xà.

Sủng kỹ Thương Khê và Mộc Lôi Đồng Hoa tung ra gọi là Hoàng Phấn, công dụng của nó rất đơn giản.

Thổ D·ụ·c Đại Xà dường như đã từng ăn khổ của Hoàng Phấn, nó tức tối đập tuyết dưới mặt đất.

Thương Ngưu chính là cực điên, không thèm né tránh cái đuôi quất tới.

"Cầu cứu đại ca." Thương Khê nghiêm túc nói.

Trên trời có Tiểu Ưng và Ngũ Sắc Điểu theo sát bọn họ.

Hoàng Phấn lan tỏa vào trong rừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn âm thầm lấy trong ngực ra một lọ tinh huyết cùng một viên khoáng thạch màu xám.

Hung thú huyết mạch lam sắc hạ phẩm, thổ thuộc tính.

Tiểu Ưng và Ngũ Sắc Điểu còn dùng cánh tăng thêm sức gió đẩy Hoàng Phấn mau chóng vào trong rừng.

Trong tay của Võ Huyền là Mộc Thố.

Hắn đặt viên khoáng thạch xuống, đổ lọ tinh huyết lên nó.

Bốn người Võ Huyền gật đầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Thổ D·ụ·c Đại Xà