Khu Bảo Tồn Loài Người
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Đúc nồi vàng
Chương 34: Đúc nồi vàng
Bình minh lại đến, kéo theo lũ trẻ con tập thể d·ụ·c buổi sáng. Đây đã bắt đầu trở thành một trong những hoạt động thường lệ.
Hôm nay, hắn sẽ dành thời gian dạy cả lớp về con số.
Một lúc sau, đứng trên bục giảng, cầm lấy cây tre gõ gõ ra hiệu cho mọi người chú ý.
Hắn bắt đầu chậm rãi giảng giải tác dụng của các con số, cái mà mọi người hôm nay sẽ được học.
Vậy, số học là gì? Đơn giản mà nói, số là dùng để đếm, để tính toán số lượng. Ví dụ, trong lớp hiện tại có 47 người, 3 vị bô lão dự thính tổng cộng là 50 người.
Dự thính là gì? Hiểu nôm na là học ké đi. Vì cả lớp luôn luôn tập trung học nên vai trò giá·m s·át có vẻ như không cần thiết.
Nhưng mấy vị bô lão vẫn luôn luôn có mặt trong mọi buổi dạy học của hắn, thậm chí còn chăm chú nghe giảng hơn cả đám lìu tìu bên dưới nữa.
Không sao cả, có tinh thần học tập như vậy là rất tốt.
Tiếp tục, đếm và tính toán số lượng có lợi ích gì?
Có rất nhiều lợi ích, ví dụ thực tế, hiện tại bộ lạc có tổng cộng 167 người trừ đi gần 10 đứa trẻ nhỏ tuổi có lượng ăn uống không nhiều.
Muốn để cho một người không có kinh nghiệm nấu nướng thường xuyên có thể nấu đủ lượng thức ăn cho toàn bộ lạc thì phải làm thế nào?
Rất đơn giản, học giỏi là được. Tính số lượng đồ ăn một người mỗi bữa cộng lại với nhau sẽ ra chính xác lượng đồ ăn cần nấu một bữa.
Hiện tại, nếu bô lão chuyên phụ trách nấu nướng bị ốm thì kiểu gì bộ lạc cũng sẽ bị ăn đói hoặc làm thừa đồ ăn.
Các bô lão thi nhau gật gù công nhận, rất khó để một người mới có thể áng chừng chính xác lượng đồ ăn mỗi bữa cho bộ lạc.
Thật ra, hắn chỉ muốn lái đến vấn đề đồ ăn nhằm mục đích tăng cường tính hấp dẫn của buổi học thôi.
Còn định nghĩa chính xác hắn cũng chịu, chẳng nhớ nổi. Chỉ cần biết, số đếm là thứ không thể thiếu trong đời sống thì ổn rồi.
Tiếp đến là giờ dạy số đếm từ 0 đến 10. Rồi cách ghép số từ 10 đến 100.
Rất đơn giản, vì hai bàn tay 10 ngón nên mọi người đều có thể nắm bắt một cách dễ dàng.
Tiếp tục để cho mọi người ôn luyện, hắn bắt đầu lượn lờ nghĩ xem công việc hôm nay của mình.
Gọi một người của đội nung gốm ra hỏi xem đám dây thừng bện từ tơ nhện được để ở chỗ nào?
Hắn muốn xem xem với lượng tơ nhện khá là nhiều tối hôm qua, hắn có thể tạo ra bao nhiêu cây cung.
Khi đi lên cầu hắn cũng phải giật nảy cả mình.
Ái chà chà, 3 cuộn dây được cuốn bằng 10 lõi để gia tăng đường kính và giảm độ giãn.
Một đống lớn mũi tên đang được mấy người phụ nữ gắn lông đuôi, sau đó buộc lại bằng những sợi tơ nhện nhỏ.
Co dãn, bền chắc, tơ nhện đúng là một chất liệu tuyệt vời khi chưa có vật liệu nhựa hay cao su.
Cũng may mắn là đám nhền nhện con nào con lấy đều to bự chảng, nếu không hắn cũng không biết phải tìm cái gì để làm dây cung thời điểm này.
Hôm nay là ngày mọi người đi kiếm ăn, nên ngoài hang động có vẻ khá quạnh quẽ.
Nhóm rèn sắt cũng đục xong một ngăn chứa đồ tầm 2 mét vuông. Với tốc độ làm việc 2 ngày như thế là quá ổn.
Có lẽ chỉ cần một thời gian ngắn nữa, hang động sẽ được mở rộng hơn rất nhiều.
Chắp tay sau đít, đi đi lại lại suy nghĩ xem làm khuôn đúc nồi như thế nào cho hợp lí.
Nặn một cái nồi thì không có vấn đề gì, nhưng làm sao để tạo ra một cái khuôn đúc nồi lại là vấn đề.
Gọi mấy người trong đội chuyên nặn đất sét lại, nói cho họ về ý tưởng của hắn.
Đầu tiên, nhào một đống đất sét loại lớn. Úp ngược cái nồi bằng gốm sứ loại lớn vào để tạo hình.
Đắp một lớp đất nữa thành một vòng bên ngoài, sau đó rút cái nồi lên.
Nhìn cái khuôn xiên xiên xẹo xẹo trước mắt, hắn cũng không biết nói gì hơn.
Biết sao được, vạn sự khởi đầu nan. Hắn cũng chẳng nghĩ ra được cách nào hay hơn cả.
Chí ít, hắn đã nhìn ra hình dáng của một cái nồi.
Gọi nhóm thợ rèn đang đục đẽo dừng lại. Đem một cái gầu nhỏ bằng sứ dầy làm nồi đựng vàng quặng.
Sau đó dúi sâu vào bếp lửa lò rèn. Tất cả mọi người bắt đầu yên tĩnh chờ đợi.
Chỉ có người thêm củi đốt cho lửa lò thêm mạnh.
Đám người cũng chưa hiểu hắn muốn nung chảy đống đá có nghĩa là gì. Một thợ rèn còn cầm sẵn cây búa hạng nặng chờ sẵn.
Có vẻ mọi người vẫn đang nghĩ sẽ phải làm gì đó giống như rèn đao hay rìu ngày trước.
Vừa chờ vàng bị nung chảy vừa giải thích cho nhóm người hiểu cách thực hiện.
Một số loại kim loại có nhiệt độ nóng chảy không quá cao có thể bị nung chảy thành dạng lỏng sền sệt.
Khi đó dùng kẹp nhấc chỗ kim loại lỏng ra đổ từ từ vào khuôn, một lát sau nhiệt độ hạ xuống kim loại sẽ cứng lại.
Quá trình này gọi là đúc. Còn việc đập gõ tạo hình như mấy hôm trước làm rìu làm đao thì gọi là rèn.
Mấy người cũng gật gù tỏ ý đã hiểu, nhưng thực chất thế nào thì hắn cũng không chắc chắn.
Kể cả không hiểu cũng không sao cả, chờ lát nữa nhìn thấy là được.
Không có phương pháp dạy học hay giải thích nào rõ ràng bằng hành động thực tế cả.
Chờ một lúc vẫn chưa thấy dấu hiệu nóng chảy, hắn gọi người cầm một ít than kíp lê hôm trước ra cho vào lò.
Tác dụng của than kíp được nhìn thấy một cách rõ ràng. Một lúc sau mấy cục vàng nhỏ đã có dấu hiệu mềm hóa và hóa lỏng.
Vớt ít xỉ và tạp chất khỏi nồi vàng nóng chảy, quá trình quan trọng nhất đã đến.
Tất cả mọi người tránh xa khỏi khu vực khuôn đúc. Rất nguy hiểm nếu người cầm nồi vàng lỏng tuột tay.
Hi vọng mọi thứ sẽ ổn.
Vàng nóng chảy được rót từ từ vào khuôn, lần đầu làm việc nhưng cũng không có gì quá khó khăn.
Một lúc sau, thấy vàng đã cứng lại, nhắc mọi người đổ nước lạnh cho nguội hẳn rồi mới lấy ra khỏi khuôn.
Đúng là cái nồi vàng, sau khi được cọ rửa sạch sẽ. Cái nồi vàng óng đã hiện ra trước mắt mọi người.
Vì khuôn đúc làm không đúng chuẩn nên thành nồi khá dầy.
Rất may mắn, bộ lạc có một sức khỏe tốt nên dù nồi dầy và nặng cũng không ảnh hưởng nhiều.
Hớn hở chạy đến kiểm tra thành quả, hiện tại, hắn rất muốn chụp một tấm ảnh đăng lên mạng xã hội để khoe khoang về sự giàu có của mình.
Một cái nồi được đúc toàn toàn bằng vàng, dầy nặng không biết bao nhiêu cân.
Gọi mấy bô lão ra nhìn, hắn mạnh dạn cầm một cây búa nhỏ để chỉ ra tính ưu việt của sản phẩm mới này.
Trước tiên, cầm búa gõ vào cái nồi vàng mới, chỉ vang lên tiếng bịch bịch trầm nặng.
Cái nồi chỉ hằn lên vài vết búa, không hề hấn gì cả.
Đến lượt cái nồi gốm. Hắn ra sức đập mạnh. Choảng một tiếng, mảnh gốm vụn văng đầy đất.
Các bô lão và mọi người đều nhìn vào đau lòng không thôi.
Một cái nồi gốm được sử dụng để đun nấu hằng ngày cứ thế bị hắn đập vỡ.
Dù có nồi vàng thì cái nồi gốm vẫn có thể giữ lại đựng nước hoặc chứa đồ được mà.
Nhưng dưới cơn húng c·h·ó, hắn làm gì quan tâm đến mấy cái này.
Tiếp đến, mọi người chỉ việc làm theo mẫu cái đầu tiên này là được.
Nhắc nhóm tạo khuôn có thể để khe hở nhỏ hơn, làm cho thành nồi mỏng để giảm độ nặng đi một chút.
Hắn lại mê mẩn nhìn cái nồi bằng vàng nguyên chất vừa được khiêng vào động, vừa nhìn vừa suy nghĩ ngẩn ngơ.
Một lúc sau, những con mồi đã bắt đầu được chuyển về hang động để xử lý.
Số lượng thỏ rừng vẫn mang tính áp đảo, ngoài ra còn xen lẫn vài loài thú nhìn rất lạ.
Về hình dáng tổng thể giống như con trâu rừng, không có sừng và cũng không phải loài có móng guốc.
Thân hình cơ bắp với đuôi to nhưng ngắn. Nhìn răng lợi khá cùn của nó hắn đoán đây là một loài ăn cỏ loại nhỏ.
Có lẽ việc vận chuyển con mồi về hang thuận lợi hơn nên bộ lạc đã bắt đầu mở rộng thực đơn sang cả những loài ít xuất hiện vào lúc chiều tối.
Vết thương bằng rìu sâu gần đứt xương trên cổ là nguyên nhân t·ử v·ong của nó.
Hai thùng tiết canh bằng tre cũng được đeo về cùng.
Không có gì bất ngờ, hôm nay bộ lạc sẽ có một ngày bội thu.
Người thử nước muối hôm qua vẫn cặm cụi dọn dẹp chỗ lòng mề và bãi mổ xẻ thịt thú rừng trước cửa.
Nhìn không có biểu hiện gì về việc trúng độc hay không thoải mái cả, gương mặt vẫn rất hồng hào hớn hở.
Chỉ có thân hình vẫn khá gầy còm chứng tỏ lịch sử ăn uống đói kém lâu dài.
Tro than vẫn được pha và lọc liên tục từ hôm qua tới giờ. Mấy thùng nước bằng ống tre loại lớn được chuẩn bị sẵn cũng đã chứa kha khá.
Hắn đang nghĩ xem nên chuyển sang đồ đựng bằng gì cho hợp lí.
Ống tre chỉ là giải pháp tạm thời hoặc đựng đồ khô thôi.
Quá nhiều thứ phải suy nghĩ khiến đầu óc hắn cũng hơi loạn.
Có lẽ đã đến lúc làm một cái mâm quay cho nhóm nung gốm sứ có thể tạo ra những cái chum cỡ lớn để chứa đồ.
Ngày mai, khi sức lao động trở lại, hắn sẽ triển khai việc này.
Mọi việc cứ thế tiếp diễn, lớp học thì ôn luyện cách đọc, các con số, cách đánh vần.
Nhóm thợ rèn và thợ gốm sứ đang bắt tay hợp tác để đúc nồi vàng, với lượng vàng hôm qua mang về, bộ lạc ít nhất có thể đúc được 10 cái nồi tương tự.
8 sọt vàng mỗi sọt mấy chục cân cơ mà. Cái nồi đầu tiên hắn cũng chỉ dùng hết hai phần ba lượng vàng của một sọt mà thôi.
Tuy thế, thành nồi và đế nồi cũng đã rất dầy. Những cái sau còn được làm mỏng nhẹ hơn nữa.
Hắn quay lại với lớp học, giải thích những con số, cách ghép số và những từ mới khó đánh vần hơn.
Đây mới là tương lai của bộ lạc, chỉ cần vài năm nữa khi đám lìu tìu có đủ kiến thức.
Bộ lạc mới có thể hoàn toàn phát triển được.
Nếu tất cả chỉ dựa vào một mình hắn thực sự là quá khó khăn.
Một ngày đi săn của bộ lạc cũng trôi qua nhanh chóng.
Hôm nay, bô lão đã tự tính toán số lượng đồ ăn đầy đủ cho 3 ngày tiếp theo. Sau đó gọi bộ lạc trở về khi lượng đồ ăn đã dư ra một chút.
Có một điều đặc biệt, khi thủ lĩnh trở lại, mấy người phía sau còn mang theo 2 con chim.
Chính là loài hắn đặt tên là cú vọ. Nhìn thấy con chim thực tế hắn mới biết hắn đặt tên sai bao nhiêu không hợp thói thường.
Không có một tí tẹo nào liên quan đến con cú trên trái đất cả.
Đây hoàn toàn là một con diều hâu cỡ lớn, cổ dài mỏ lớn, nhọn, quặp có vẻ gì đó giống mỏ vẹt.
Loài này ăn tạp cả các loại hạt và động vật cỡ nhỏ. Dĩ nhiên gồm cả trẻ con của bộ lạc.
Hiện tại, cả hai con đều đ·ã c·hết, nguyên nhân thì nhìn cây cung thủ lĩnh mang theo là đủ hiểu.
Hắn không ngờ thủ lĩnh có thể làm quen nhanh và bắn chính xác đến vậy.
Ngày đầu tiên chính thức sử dụng đã có thể săn về hai con chim, mặc dù mục tiêu khá lớn nhưng điểm này cũng không thể phủ nhận cha hắn có năng khiếu bắn cung tuyệt vời.
Trời vẫn chưa tối hẳn, 6 cái nồi bằng vàng đã được tạo ra, cái sau đẹp hơn cái trước.
Đến cái thứ 6 thậm chí vừa lớn vừa tròn. Đúng là trăm hay không bằng tay quen, chỉ cần có phương hướng rõ ràng, nhóm người này hoàn toàn có thể tự mình cải tiến sản phẩm sao cho giống những gì hắn miêu tả.
Vậy là tối nay mọi người có thể thưởng thức đồ ăn được nấu bằng nồi vàng với nước muối từ tro than.
Nghe có vẻ hơi dìm hàng cái nồi xíu, nhưng chả sao cả, hắn còn đang hi vọng loại nước muối tạm bợ này sẽ cải thiện thể chất cho bộ lạc nữa đây này.
Cái nồi vàng cũng chỉ là giải pháp quá độ thay thế các dụng cụ yêu cầu độ bền cao hơn gốm sứ mà thôi.
Thật buồn vì vàng quá mềm để có thể rèn đúc thành v·ũ k·hí. Cũng quá nặng để chế tạo áo giáp hoặc khiên.
Trong khi đó, mọi người trong bộ lạc vẫn còn đang xôn xao vì chiến lợi phẩm của thủ lĩnh kìa.
Loài chim này chính là nỗi lo ngại lớn nhất với đám trẻ ngày trước. Thế mà hiện tại đã bị hạ gục bởi thứ v·ũ k·hí mới.
Hắn đang chú ý nghe cha hắn chém gió một cách hăng say về quá trình làm sao có thể bắn được con chim này.
Một lúc sau hắn cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra, thực sự mà nói, nghe cha hắn kể xong hắn cũng không biết phải nói gì mới tốt.
Để bắn được hai con chim này, toàn bộ số mũi tên có mũi bằng sứ được hắn nung ra đã b·ị b·ắn sạch.
Phải biết hắn nung tận 2 mẻ, tổng cộng phải tầm 150 mũi tên đấy.
Hôm trước bắn thử hắn cũng chỉ dám dùng có 5 mũi mà thôi. Tưởng đâu cha hắn là thần tiễn, hóa ra là thần phá của.
Con chim này bị c·hết cũng không oan, vì thông thường nó sẽ đỗ ở tầm cao để rình mò, có thấy người nó cũng chẳng sợ hãi.
Một cái bia sống đứng im thù lù trên ngọn cây mà bắn đến tầm 70 mũi tên mới trúng.
Đúng là không biết phải nói gì.
Nhìn vẻ mặt thủ lĩnh đang nhìn hắn như muốn nói, nào con trai, hãy khen ta đi. Cha của ngươi rất giỏi đấy.
Hắn cũng đành giả vờ giả vịt đứng lên vỗ tay hoan hô, dù sao cũng giảm được 2 con thú săn mồi trong rừng.
Nếu đám này b·ị b·ắn sạch, hắn có thể nhờ người cho hắn vào gùi để đi tham quan trong rừng được rồi.
Cả bộ lạc cũng bắt đầu vỗ tay hoan hô theo hắn. Nhắc nhở mọi người nhớ giữ lại lông vũ để còn làm thêm mũi tên.
Hắn để mọi người bắt đầu xử lí thịt chim và chuẩn bị bữa tối.
Thấy đám người bắt đầu nhổ lông sống con chim, hắn mới nhớ ra.
Cần phải đun một nồi nước sôi dội lên như vặt lông gà vậy. Có lẽ sẽ dễ dàng làm sạch hết đám lông lá.
Bữa tối cũng diễn ra một cách vui sướng với canh xương hầm măng. Nước muối cũng được cho thêm làm cả bộ lạc đều trầm trồ khen ngon miệng.
Hương vị đậm đà hơn hẳn, dù hắn chỉ cho thêm một chút. Cũng bởi bộ lạc chưa từng sử dụng muối nên hắn cũng không dám cho nhiều.
Mọi thứ cứ phải dần dần mới tốt. Cái gì cũng cần có khúc dạo đầu.
Rồi một ngày đầy những niềm vui với bộ lạc cũng đã qua, sau buổi họp bàn giao công việc ngày mai hắn cũng bắt đầu chuẩn bị đi ngủ.
Lớp bình dân học vụ của bô lão lại bắt đầu. Mọi người hăng say vừa học vừa vót tên và buộc lông chim.
Không rõ mọi người ngủ khi nào, hắn vẫn mặc kệ sự đời chìm vào giấc mộng.
Ngày mai sẽ là ngày huấn luyện bắn cung chính thức đầu tiên cho bộ lạc.
Hi vọng có thể tìm được một vài người có năng khiếu thật sự. Năng khiếu giống như cha hắn thì hắn cũng thấy sợ hãi quá chừng rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.