Khu Bảo Tồn Loài Người
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Sát nhập
Vừa nãy hắn đã bảo mọi người tham quan sơ qua sau đó nghỉ ngơi rồi. Vất vả lo lắng suốt một chặng đường dài, ai cũng đã ở trong tình trạng kiệt sức.
Nó không cung cấp đủ lượng thực phẩm cho toàn bộ lạc, dẫn đến bộ lạc này gần như quanh năm suốt tháng ở vào tình trạng đói ăn.
Cũng có lẽ vì đồ sứ mang đi trao đổi chỉ có vài cái, kích thước cũng nhỏ nên chưa thể hiện rõ công dụng của chúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Được ăn lượng thức ăn hơn người khác thì phải gánh chịu trách nhiệm lớn hơn người khác, phải chấp nhận nguy hiểm hơn người khác, luôn xông pha phía ngoài cùng để bảo vệ mọi người.
Vấn đề thứ 2, hắn muốn thống kê rõ ràng số lượng người của từng nhóm trong Hà bộ lạc, sau đó gộp lại với các nhóm cũ để người cũ dạy lại người mới.
Thời gian cũng cứ vẫn lặng lẽ trôi đi trong vô thức, những thành viên cũ của bộ lạc vẫn hoạt động theo đúng lịch trình hằng ngày.
Có đến 5 bộ lạc đồng ý di chuyển đến đây, miễn sao có ăn ngày một bữa no.
Hắn tin tưởng nếu có thể mang đi mấy cái nồi lớn, sẽ có bộ lạc chấp nhận.
Đừng nhầm lẫn giữa việc phân phát thức ăn trước sau với quyền lợi, việc phân phát thức ăn theo thứ tự trước sau thuần túy dựa trên nền tảng sức khỏe của mỗi người.
Trong các bộ lạc hắn được nghe kể lại từ những phụ nữ đến từ các bộ lạc khác nhau, hắn chưa phát hiện thấy sự phân hóa giai cấp bao giờ, và cũng chưa từng nghe được một bộ lạc nào có cuộc sống tốt hơn tình huống hiện tại của bộ lạc.
Buổi tối đã tiến đến, món canh thịt hầm vẫn là món chủ đạo.
Mặc dù lịch sử tồn tại đã rất lâu, nhưng sự phân cách và khó khăn khiến cho loài người chưa thể nào phát triển nổi.
Hiện giờ, trong khoảng không gian trống giữa sân của bộ lạc đang bày từng dãy bàn ghế chỉnh tề.
Số bộ lạc còn lại cũng chưa chắc đều có cuộc sống tốt đẹp, có lẽ họ chỉ nằm trong ngưỡng có thể tồn tại được.
Đám hổ báo thì hắn chưa dám nói, vì cũng chưa được mục sở thị bao giờ. Đám chim ưng cũng được hắn loại trừ luôn.
Một loại hoa quả tráng miệng được phát cuối cùng. Không có món ăn cung cấp tinh bột thường xuyên như các loại ngũ cốc ở kiếp trước của hắn.
Dù sao đi nữa, hắn vẫn tâm niệm muốn tìm kiếm mấy loại cây này, đơn giản vì nếu có thể trồng trọt hàng loạt, chúng có thể cho năng suất rất cao.
Chương 40: Sát nhập
Trong thời gian này nhóm hậu cần đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ.
Dù không thích mấy truyện mang tinh thần đại háng, nhưng mình vẫn phải công nhận các cách xưng hô thúc bá tỉ muội... trong văn phong hán việt nó vẫn mĩ miều hơn những từ thường dùng trong xưng hô thuần tiếng Việt.
Dễ dàng trở thành nguồn cung cấp lương thực chính cho loài người.
Ưu điểm duy nhất của địa hình này chính là sự an toàn.
Mặc dù chỉ mai ngày kia sẽ có thêm một bộ lạc nữa, nhưng hắn vẫn muốn tổ chức buổi họp này.
Thủ lĩnh gửi lại 5 người phụ nữ được đổi đến ở bộ lạc trung gian, khi đón bộ lạc kia quay lại sẽ đưa mấy người này về cùng luôn 1 thể.
Nhưng theo ý của hắn, chỉ chọn hai bộ lạc đông người nhất để sát nhập cho lần này. Sau đó chia thêm 6 người đi theo 3 bộ lạc còn lại.
Trong lịch sử không phải không có bộ lạc nào tập trung đông người, hắn đã từng nghe kể có những hang động rộng lớn cung cấp đủ chỗ ở cho hằng nghìn người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn đám bô lão cũng luôn thuộc nhóm ăn cuối cùng là đủ hiểu rồi.
Khi nào bộ lạc có dân số đủ nhiều, hắn sẽ dần thay đổi theo hướng sở thích hóa việc lựa chọn công việc. Còn giờ đây mọi công việc sẽ được phân công theo tình trạng sức khỏe mỗi người.
Bộ lạc của hắn cũng rất may mắn, vì nằm trong địa bàn của đám chim ưng khổng lồ, trong rừng lại có những loài săn mồi cỡ lớn án ngữ.
Hang động lớn tập trung hằng nghìn người đó đã hấp dẫn một đàn động vật săn mồi cỡ trung, khi bộ lạc đó đập đá làm một con đường thoải nhỏ để leo lên hang động thay cho việc phải leo dây thì cũng là lúc chuông tang được gõ vang cho toàn bộ lạc.
Sau bữa ăn thứ 2, hơn 200 người Hà bộ lạc được ra hiệu ngồi lại vị trí, mọi người nghỉ ngơi tiêu cơm khoảng nửa giờ.
Lần trao đổi này gặp bộ lạc của hắn nói có thể chấp nhận sát nhập và đủ khả năng cung cấp đồ ăn. Chỉ cần bộ lạc có nhiều người là được.
Thậm chí gật như bổ củi khi nghe đến phải tuân theo mệnh lệnh một đứa trẻ con chưa dứt sữa không một chút chần chừ nào cả.
Hắn cũng không có gì lo lắng, đều là các thành viên lão luyện, kinh nghiệm sinh tồn trong rừng ở bậc thượng thừa.
Nếu thuần hóa đám ăn thịt, việc mất kiểm soát là rất dễ xảy ra. Đơn cử như nếu thuần hóa một con gà ác, chỉ một cú mổ "yêu" cũng đủ tiễn hắn chầu trời.
Thế nên việc làm cầu tránh cho đám chim ưng soi mói cũng không làm tăng nguy cơ kéo đám săn mồi kia tới.
Nhưng câu chuyện này lại là một câu chuyện buồn, được nhắc đến cho những bộ lạc khác rút kinh nghiệm tránh gặp thảm họa tương tự.
Cũng chẳng sao, mọi người đã thấy rất hạnh phúc. Lượng tinh bột chủ yếu chắc đến từ một vài loại hoa quả ít ỏi không dùng để nấu ăn thành món chính được.
Hay tìm thấy một giống c·h·ó nào đó to cỡ con trâu rừng, khi chúng nhảy xổ lên mừng lấy lòng chủ nhân, nghĩ thôi đã khiến hắn rùng mình.
Phải biết với cường độ hoạt động rèn luyện của mọi người suốt một ngày, ai cũng đã ở trong tình trạng đói meo meo.
Hai hàng người cũ đã quen thuộc nên cũng không có biểu hiện gì quá khích, dĩ nhiên mọi người vẫn rất vui vẻ khi lĩnh phần thức ăn của mình.
Nhìn con suối bên cạnh là đủ hiểu, nếu có người rơi từ cầu tre xuống nước, trăm phần trăm là xác cũng không cần nhặt.
Hắn cũng từng nảy ra ý tưởng thuần hóa một vài loài vật làm tay chân. Nhưng ý tưởng cũng không khả thi và bị bóp tắt vì nhiều lí do.
Biết được tình huống sơ bộ trong đợt trao đổi này, hắn cũng hiểu rõ hơn tại sao nhóm thủ lĩnh Hà bộ lạc lại sảng khoái đồng ý di chuyển khi nghe có người muốn chứa chấp và cung cấp đồ ăn.
Nhưng hiện giờ với những vũ khí sắt, hắn tự tin bộ lạc có thể dễ dàng hạ gục những loài thú săn mồi cỡ vừa và nhỏ.
Nếu không cố tình tìm đường c·h·ế·t mà chọc tới những loài săn mồi cỡ lớn và cực lớn thì hầu như không có mấy rủi ro về sinh mạng.
Chờ tất cả mọi người đã tập trung đông đủ, hắn bắt đầu lên bục để chính thức tuyên bố việc sát nhập hai bộ lạc.
Nếu không phải mũi tên bằng sắt, xác suất lớn là cung tên của bộ lạc hiện tại chưa đủ khả năng xuyên thủng lớp lông vũ trên người chúng.
Cũng trong lần trao đổi này, có tất cả 23 bộ lạc đến tham dự, tính thêm bộ lạc chủ nhà là 24.
Món ăn cũng rất đơn giản, một bát canh thịt lớn, một bát rau được nấu cùng nhưng vớt ra để riêng.
Hắn đã để mọi người chuẩn bị sẵn đồ ăn và chỗ ngủ cho những người này.
Vẫn lí do cũ, không đáng để lũ cô hồn bỏ công sức ra săn bắt.
Cuộc gặp gỡ trao đổi cũng vẫn diễn ra như nó đã từng rất rất lâu về trước, chẳng có mấy thay đổi. Có chăng cũng là bộ lạc của hắn lần này.
Khi lãnh đạo là trách nhiệm thì chắc rằng chẳng có ai muốn tham quyền cố vị, nhất là hoàn toàn trách nhiệm chứ chẳng có tí xơ múi nào.
4 người đều không gặp vấn đề gì lớn, chỉ có điều hành động lẻ loi khiến thần kinh lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng.
Mà đấy mới là lớp lông vũ, chưa tính lớp da cộng thêm lớp mỡ dày.
Nghe đến mức xử phạt kinh khủng mọi người ai lấy cũng đều rụt cổ lại.
Đây cũng là giải pháp hắn chọn để tăng tốc việc hòa nhập giữa hai bộ lạc.
Một vài người chạy thoát trong đêm buộc phải di chuyển sát nhập sang các bộ lạc khác, kể từ đấy không một hang động nào dám làm đường mòn, cũng không bộ lạc nào dám phát triển quá đông dân số.
Mà thôi, chẳng sao cả, vài người cũng không thay đổi được vấn đề, tin vui là có đến 5 bộ lạc đồng ý di chuyển để sát nhập.
Họa hoằn ra mới có mấy con quái thú dưới nước đi qua. Phải biết, dưới nước chính là cấm địa của các loài động vật trên cạn.
Vẫn còn một tổ hai người chưa trở lại, cũng như nhóm bảo kê do cha hắn dẫn đầu.
Số đồ gốm mang theo cũng được chia ra cho các bộ lạc, mỗi nơi một ít vì đổi phụ nữ thì có vẻ không ổn lắm, mà đổi đàn ông thì không bộ lạc nào đồng ý cả.
Con người muốn phát triển nhanh, phải hướng đến chuyên môn hóa. Khi chăm chú vào làm một công việc trong thời gian dài, người ta sẽ có đủ kĩ năng để hoàn thành công việc một cách nhanh chóng và chuyên nghiệp.
Chỗ ngủ của cha hắn có một vài cọng lông nhỏ, hắn đã thử qua. Rất cứng rắn và dẻo dai, nếu xếp chồng vài lớp lên nhau, khả năng cao là đao búa chém vào sẽ bị bật ra ngoài.
Chí ít, trước khi thấy tính thực dụng của những đồ này, sẽ không có bộ lạc nào dám trao đổi nhân khẩu lấy những dụng cụ xa lạ.
Hắn tạm đặt tên bộ lạc mới là Hà bộ lạc, vì bộ lạc này sống trên một vách đá ngay phía trước một con sông.
Nếu thuần hóa đám ăn cỏ, thuần túy là trắng trợn mời gọi lũ săn mồi cỡ lớn tập trung chú ý vào bộ lạc.
Nếu không bị rơi vào hoàn cảnh quá đói kém, sẽ không ai chấp nhận rủi ro cực lớn khi di chuyển cả người già, trẻ con một quãng đường dài như vậy.
Luyện tập, đổi ca gác, rồi lại quay lại luyện tập. Buổi chiều đã có hai nhóm đi cùng những bộ lạc chưa được sát nhập lần này quay trở về.
Tuy có chút không công bằng với những người có đóng góp lớn ngay từ thủa ban đầu, nhưng muốn tập trung lực lượng thì vẫn phải chấp nhận một số hi sinh, thiệt thòi. Chăng có giải pháp nào hoàn mĩ hết cho được.
Cũng vì an toàn và thiếu ăn nên bộ lạc này có lượng dân số cao nhưng lại gầy trơ cả xương sườn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tranh thủ thời gian mọi người đang rất kích động sau khi ăn được hai bữa no nê. Các vấn đề hắn đưa ra sẽ được mọi người chấp nhận một cách dễ dàng.
Nhưng cũng là tin buồn vì nó cho thấy cuộc sống của các bộ lạc khác cũng có vẻ không được tốt đẹp cho lắm.
Cũng vì gần sông nên một phần lớn cánh rừng đều bị ngập trong nước, dẫn đến không có loài săn mồi cỡ lớn nào thường trú ở đây.
Ngay cả ở bộ lạc trung gian, sau khi xử dụng vài hôm, cũng không đồng ý trao đổi nhân khẩu lấy đồ sứ.
Hiện tại mới hơn 1 tháng rưỡi theo lịch ở đây, có thành tựu như này đã khiến hắn rất vui vẻ.
Những giá để bát đũa, dụng cụ nấu ăn cũng được sắp xếp ngăn nắp gọn gàng. Phải nói nhóm hậu cần đã càng ngày càng chuyên nghiệp, hắn thấy rất hài lòng về việc này.
Ô kê con dê, bỏ đi mấy suy nghĩ vẩn vơ. Hắn hi vọng sau khi mọi người nghỉ ngơi xong xuôi, sẽ có một buổi nói chuyện chi tiết mang tính xây dựng để giải quyết các vấn đề về việc sát nhập bộ lạc.
Thậm chí phát kiến ra những ý tưởng mới để cải thiện năng suất lao động nữa ấy chứ.
Nếu mọi người có ý kiến gì hay ho có thể để lại comment nhé, mình sẽ xem xét và sửa đổi)
Chương 40: Sát nhập
5 bộ lạc chấp nhận di chuyển, đồng nghĩa với việc hoàn cảnh sống của 5 bộ lạc này cực kì khắc nghiệt.
Không có ai có biểu hiện dửng dưng trước bát canh thịt đầy ú ụ cả.
Hắn không muốn nghe thấy hay nhìn thấy bất cứ một trường hợp nào về việc phân biệt đối xử kiểu ma cũ ma mới.
Một bàn chân to như cái bát tô úp vào mặt, một cơ thể nặng vài tấn đè lên, một lần có thể không c·h·ế·t, nhưng lần hai lần ba đảm bảo sẽ tật nguyền hoặc lìa đời.
Chưa dứt sữa là nghĩa đen luôn chứ không phải nghĩa bóng. Hắn vẫn bú tí hằng ngày mà.
Điều luật này sẽ được áp dụng xuyên suốt từ nay về sau. Đây cũng là một sự đảm bảo cho bộ lạc mới gia nhập có thể yên tâm sống và cống hiến.
Không phải mình không muốn xưng hô một cách thuần việt, nhưng quá trình đọc truyện lâu dài cộng thêm nếu sửa theo kiểu thuần việt đọc sẽ khá ngượng miệng, ví dụ gọi là chú Đao, chú Phủ hoặc ông Phúc, ông D·ụ·c nghe nó không được quen cho lắm.
Nếu có bất cứ trường hợp nào bị phát hiện và xác nhận, sẽ bị đuổi khỏi bộ lạc. Đây là lần đầu tiên hắn đưa ra hình thức xử phạt nghiêm khắc cho một lỗi vi phạm.
Đến một giới hạn nhất định, bộ lạc sẽ tìm địa điểm mới và tách đôi để đảm bảo không hấp dẫn những loài săn mồi theo bầy đàn kéo đến.
Cái thiếu duy nhất là sức sát thương cũng được hắn bù đắp bằng cung tên và đao sắt, rìu sắt.
8 cái nồi vàng cỡ lớn được chà lau đến sáng bóng, dĩ nhiên mỡ là không thể rửa sạch sẽ, nhưng không ảnh hưởng gì đến việc chúng được lau sáng bóng bằng nước nóng sau mỗi lần đun nấu.
Mỗi khi có con cá ngáo bị đập c·h·ế·t quăng xuống, đến bọt cũng không kịp sủi đã biến mất tăm rồi.
Bốn hàng người xếp hàng lấy đồ ăn theo thứ tự, không gian rất yên tĩnh nhưng không hề trầm lặng.
Nếu phân chia thời kì dựa theo chế độ xã hội, có lẽ các bộ lạc trên hành tinh này vẫn đang ở thời kì đầu của xã hội nguyên thủy.
Vấn đề thứ nhất, hắn khẳng định lại một lần nữa việc mọi người sau khi sát nhập sẽ được đối xử như nhau, kể cả những người thuộc bộ lạc cũ cũng phải tuyệt đối tuân thủ việc này.
Thực ra hắn cũng lo xa mà thôi, với tình huống hiện tại, các bộ lạc gần như đã thông hôn với nhau trong rất rất nhiều năm.
Cùng một ngôn ngữ, cùng hoàn cảnh khó khăn và chưa từng xảy ra mâu thuẫn, khả năng xảy ra hiện tượng bài ngoại là khá thấp.
Chí ít là trong khoảng thời gian ngắn sẽ khó xảy ra.
Lần duy nhất hắn nhìn thấy một con chim nhỏ cũng khiến hắn hiểu rõ.
Cái họ cần chỉ là có đủ ăn, còn nghe theo ai không quan trọng.
Qua sự miêu tả chi tiết của lão Đao, cộng thêm sự bổ sung thêm thắt từ lão Phủ, hắn đã phần nào hiểu rõ được tình hình của bộ lạc mới này.
Cơ thể con người nơi đây cũng đã quen với thực đơn thiếu tinh bột, nên có hay không có cũng chẳng hề hấn gì.
Số còn lại đi theo cha hắn bảo kê bộ lạc còn lại, khoảng cách đường xa hơn nên có thể sẽ quay trở lại muộn nhất sau 2 ngày nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chờ khi nào bộ lạc đủ chỗ ở và lương thực sẽ quay trở lại đón người.
Khi nào chưa sản xuất được vũ khí nóng hoặc vũ khí hạng nặng có khả năng sát thương cực lớn. Hắn sẽ không nghĩ đến việc khiêu chiến loài bá chủ bầu trời đang lượn lờ trên đầu.
Nhất nghệ tinh, hắn muốn quán triệt tư tưởng này đến cùng.
Thứ nữa là bộ lạc cũng quá ít người, 168 người nhưng tính ra cũng chẳng có bao nhiêu thịt. Cộng tổng lại có khi chưa bằng vài con hươu.
Bị đuổi ra bộ lạc gần như đồng nghĩa với tuyên án tử hình.
Thủ lĩnh Hà bộ lạc nghe thấy có ăn liền lập tức đồng ý. Nhìn mọi người trong nhóm trao đổi ai lấy đều da dẻ hồng hào, cơ bắp cuồn cuộn là đủ biết nguồn thức của bộ nào nào dồi dào rồi.
Bát canh thịt cộng với sự hào hứng khi nhìn thấy những thứ mới mẻ cũng chỉ kéo tinh thần của mọi người lên được một lúc mà thôi.
(Mình sẽ để kiểu xưng hô và cách gọi tên các nhân vật giống với các truyện convert, ví dụ như lão Đao, lão Phủ, về các bô lão thì gọi thành Phúc lão, D·ụ·c lão, Học lão...
Cơ thể mệt mỏi sẽ lại cấp tín hiệu đòi hỏi sự nghỉ ngơi để khôi phục, một cơ chế bảo vệ tự nhiên không thể trái lại.
Ngay phía trước tức là vẫn có một khoảng rừng nằm giữa vách đá và con sông này. Vấn đề là khoảng rừng này khá hẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.