Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Q1. Chapter 14.1. Cơm chùa đất chùa

Q1. Chapter 14.1. Cơm chùa đất chùa


Mộc trung nguyên hữu hoả

Hữu hoả, hoả hoàn sinh

Nhược vị mộc vô hoả

Toản toại hà do manh

Khuông Việt Ngô Chân Lưu

Thiền sư thế hệ thứ tư dòng Vô Ngôn Thông

Phủ đệ Ngô gia

Phường Thái Hòa

Phía Tây thành Thăng Long

Theo đúng lời hẹn, vị tướng trẻ Quách Thịnh đến ngày đã có mặt tại Ngô phủ để đón Ngô Tuấn nhập cung. Vào chào hỏi gia quyến một chút, tới khi nghĩa tử đã sửa soạn đầy đủ, hai cha con sánh bước cùng nhau rời khỏi Ngô gia nhằm hướng cửa Quảng Phúc thẳng tiến. Trên con đường trải nắng vàng trên thảm cỏ xanh mơn mởn với hai hàng cây dọc hai bên, hai cha con có dịp nói chuyện nhiều hơn kể từ ngày Ngô Tuấn bái Quách Thịnh làm cha nuôi. Quách tướng quân vừa đi vừa hỏi:

- Tuấn này, như vậy là con cũng đã đi học được mấy năm rồi đó nhỉ, con là người nhà họ Ngô thì chắc đi học thì học của phái Vô Ngôn Thông nhỉ? Đã học tính, toán, số chưa con?

Ngô Tuấn đáp:

- Vâng, con đi học cũng được mấy năm, học hành, số má, võ vẽ, chữ nghĩa đều học đủ và học của phái Vô Ngôn Thông.

Quách Thịnh nói tiếp:

- Ừ, phái Vô Ngôn Thông với Ngô gia có quan hệ mật thiết. Năm xưa thiền sư Khuông Việt lẫy lừng của Vô Ngôn Thông vốn tên Ngô Chân Lưu, là người nhà họ Ngô mà.

Ngô Tuấn đáp:

- Vâng, nhưng đại sư đã xuất gia, bên trong Ngô gia cũng có lệ gọi thày là đại sư hoặc thày chứ không gọi theo thứ bậc dòng tộc cha ạ.

Quách Thịnh lại hỏi:

- Ừ, thế học bán trú hay nội trú, có ăn có ở trong chùa không?

Ngô Tuấn trả lời:

- Dạ, chỉ học xong là về thôi ạ, cha và các chú bác con đều dạy đám trẻ ở Ngô gia từ bé, Ngô gia không thiếu cơm ăn áo mặc, cơm chùa đất chùa nên để cho các con em nhà chiến sĩ trận vong hoặc hoàn cảnh khó khăn không nơi nương tựa ạ. Thưa cha, ở Ngô gia con chỉ thiếu sự quan tâm, chứ cơm ăn áo mặc không mảy may thiếu một thứ gì cha ạ.

Quách Thịnh nhìn đứa con nuôi rồi khẽ mỉm cười gật đầu nói:

- Đúng là thế gia công tử, được nuôi dạy rất cẩn thận. Nhà họ Ngô con còn có dư cơm gạo đi cứu tế mọi người, nhường lại cơm chùa đất chùa cho người khó khăn hơn là phải lắm.

Ngô Tuấn đáp:

- Vâng, con thấy bác và cha hay nói Ngô gia cũng được hưởng phước của tổ tông, nhất là từ ngày đại sư Khuông Việt nhập cung, tiền đồ của dòng họ cũng khá hơn nhiều dẫu con nghe kể đại sư không bao giờ ham hưởng vật chất, triều đình ban thưởng cũng không bao giờ nhận ạ.

Quách Thịnh nói:

- Ừ, bình thường nhà chùa cũng đã có ruộng riêng, đất riêng để dùng làm nơi nuôi dạy, chữa bệnh cho chúng sanh rồi. Đại sư Khuông Việt thì đã đắc đạo, có đức lớn, vượt ra khỏi vòng tham sân si rồi nhưng gia tộc được hưởng phúc lành âu cũng là kết quả của công đức bao đời thôi, điều đó cũng dễ hiểu.

Ngô Tuấn cũng hướng đôi mắt đen lay láy của mình nhìn lên cha nuôi rồi mỉm cười. Quách tướng quân lại hỏi :

- Về võ thì phái Vô Ngôn Thông cũng là đệ nhị danh gia, vốn còn được bồi đắp thêm võ công phái Mani được ngài Trương Ma Ni để lại ở chùa Kiến Sơ nên rất lợi hại nhưng chắc con cũng mới học nhập môn thôi nhỉ?

Ngô Tuấn trả lời:

- Dạ vâng, con cũng mới bì bõm nhưng con thích học võ lắm cha ạ.

- Ừ, từ giờ vào cung con sẽ được luyện võ cho thỏa chí. Nhưng vào cung thì con sẽ phải học lại võ học nhập môn của phái Diệt Hỉ để làm nền tảng đấy. - Quách Thịnh nói.

- Vâng, được học thêm cả võ của đệ nhất danh gia thì còn gì bằng ạ. - Ngô Tuấn nhanh nhảu đáp.

Quách Tướng quân mỉm cười rồi ôn tồn nói:

- Không phải tất cả, chỉ là bộ võ nền tảng cơ bản của phái Diệt Hỉ thôi và võ đó không có sát chiêu.

Ngô Tuấn ngạc nhiên trợn tròn mắt hỏi người cha nuôi:

- Không có sát chiêu sao ạ, vậy thì đánh thế nào ạ?

Quách Thịnh lại nói:

- Ừm, khác với Đạt Ma sư tổ của phương Bắc vốn xuất phát từ nhà binh, sư chùa còn có đến cả bao nhiêu tuyệt kỹ chém g·iết. Phái Diệt Hỉ cơ bản vốn chỉ có bốn bộ võ đều được thiền sư Diệt Hỉ tham thiền tự ngộ dựa theo truyền thuyết Tứ bất tử của nước Nam để truyền dạy nhằm làm cường kiện thân thể, tự vệ và cũng giúp ích nhiều cho vận mệnh người Việt chứ không phải để g·iết người.

Ngô Tuấn mở to mắt hỏi tiếp:

- Vậy sao ạ, Tứ bất tử thì con biết, là Tản Viên Sơn Thánh, Phù Đổng Thiên Vương, Đạo Tổ Chử Đồng Tử và Đồng Cổ Thần Minh. Căn cơ phái Diệt Hỉ đều dựa theo truyền thuyết bốn vị này và nó cũng đều liên quan, ảnh hưởng vận mệnh người Việt sao ạ, xin cha nói rõ hơn.

Qquách Thịnh nhìn thẳng vào mắt con nuôi và nói:

- Đúng, vận mệnh của người Việt đều thể hiện ở truyền thuyết về bốn vị thánh bất tử từ thời Hùng Vương này, chắc có thể cũng vì lẽ đó mà những truyền thuyết trở nên bất tử. Tản Viên Sơn Thánh và Phù Đổng Thiên Vương thì tượng trưng cho quyền được sống của người Việt, được sống trước tự nhiên đất trời, được sống trước những thế lực ngoại xâm. Chử Đạo Tổ và Đồng Cổ Thần Minh thì tượng trưng cho quyền được tự do, quyền tín ngưỡng, quyền truy cầu hạnh phúc của người Việt. Và cái vận mệnh này, những quyền này đã đang và rồi sẽ theo bước của người Việt ta từ xa xưa cho đến mãi về sau.

Ngô Tuấn gật đầu đáp:

- Vâng, ra là vậy, con đã hiểu. Vậy nhưng bộ võ là bộ võ như thế nào mà giúp ích cho vận mệnh người Việt thế ạ?

Q1. Chapter 14.1. Cơm chùa đất chùa