Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: C·h·ế·t Không Toàn Thây

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: C·h·ế·t Không Toàn Thây


Lam Xà vì đứng lên nhắc nhở mà không kịp giữ bình tĩnh nên đã bị té ngã, đầu đập xuống mặt đất chảy ra không ít máu.

Lại có kẻ vô cùng bình thản, cứ như quái vật ở trước mặt chỉ là không khí, làm như không có bất kỳ thứ gì có thể làm hắn mất đi sự bình tĩnh... (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiếu niên đang đắm chìm trong thỏa mãn thì bị một bóng người đập vào mắt.

Lời nói đó như là có ma lực làm cho tất cả mọi người lấy lại tinh thần, dù vẫn còn thấy đầu óc đâu đớn nhưng đã có thể suy nghĩ một cách bình thường.

Trên người mặc một chiếc áo khoác màu đen, bên trong lại là đồ tù nhân, trông vô cùng kỳ quái.

Tiếng kêu không còn nữa nhưng đám người vẫn chưa thể lấy lại thần trí, tinh thần bị trùng kích nặng nề muốn khôi phục nhanh chóng không phải là chuyện dễ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt không chút cảm xúc, khóe miệng lại có một nụ cười trông rất vui vẻ, trên người lại tỏa ra khí chất vô cùng quỷ dị làm người khác thấy kinh sợ.

Mà hắn là ai vậy ?

Hình ảnh hơn trăm người b·ị c·hém thành từng khúc, mùi máu tươi nồng nặc len lỏi vào lỗ mũi, hai thứ này đã đủ để bọn họ ám ảnh cả đời.

Máu tươi theo đó chảy tí tách xuống mặt đất.

Dù thế nhưng không ai đáp lại câu hỏi của hắn, bởi vì bọn họ thấy tên thiếu niên này quá quỷ dị, trên người khí chất quá đáng sợ.

Trong lúc nàng còn đang say đắm trong đó thì con quái vật ở trước người đột nhiên đứng thẳng lên, sáu chiếc chân khớp kéo lên cao.

" Ngươi là oắt con lúc nãy mà, đến đây mau lên "

Chỉ cần tiến thêm một bước nữa thôi là hắn sẽ trở thành một cỗ t·hi t·hể, không đúng phải là mảnh vụn t·hi t·hể mới đúng.

Đây là ý nghĩ trong đầu nàng vào lúc này.

Bọn quái vật ngay lập tức ngừng lại việc kêu rên.

Có kẻ vẻ mặt vô cùng bình tĩnh nhưng cánh tay, đôi chân lại run rẩy. Ánh mắt liếc tới liếc lui, yết hầu co giật cử động liên tục.

Thiểu niên trông rất trẻ trung, nhiều lắm mười ba mười bốn tuổi.

Hàn Thanh Tuyền cũng không phải là ngoại lệ, tiếng kêu rên đó làm nàng không thể đứng vững được.

Nhưng Lam Xà lại thấy hắn rất quen mắt, nhìn kỹ lại thì thấy đây không phải là nhóc con ngồi ăn cơm với Trần Hổ hồi nãy hay sao.

Hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm thiếu niên đứng ở cách đó không xa, dù nhìn không rõ ràng nhưng nàng vẫn có thể thấy được một hai, nàng thấy thiếu niên giơ tay ra lệnh cho bọn quái vật.

Vút v·út v·út !!!

" Mẹ ơi, chỉ một tí nữa thôi..."

" A !"

" Sợ hãi nha ~~~"

Một nữ tử lấy bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve chiếc chân sắc bén như dao mác, vẻ mặt thỏa mãn trông thật quen thuộc.

Lam Xà nhìn mặt đất dưới chân xuất hiện to lớn vết cắt mà chảy mồ hôi lạnh.

Nhưng mạnh mẽ luôn có lợi thế, những người có tinh thần ý chí đầy đủ cường hãn thì rất nhanh đã lấy lai thần trí.

" Các vị, đã bình tĩnh lại chưa vậy ?"

" Thế nào rồi ~~~"

Hắn bị cắt thành vô số khối nhỏ, biến thành hàng trăm mảnh. Những kẻ xui tám đời đứng cạnh đó cũng bị vạ lây, c·hết không nhắm mắt.

Mùi máu tươi tanh tưởi xen lẫm những mùi khác làm cho không ít người nôn thốc nôn tháo, không thể chịu nổi.

" Này !!!"

" A "

Hơi lạnh thổi vào cơ thể, lạnh đến tận xương tủy, trái tim như đã bị đông cứng.

Tử Vũ lại hỏi một lần nữa, và lần này đã nhận được câu trả lời.

Bàn tay nhỏ nhắn thon dài bị thấm ướt bởi máu tươi, trên da thịt xuất hiện vài vết đứt nho nhỏ làm cho bàn tay xinh đẹp hoàn mỹ có thêm tỳ vết.

" Còn không mau đến đây !!!"

Trên mặt thiếu niên xuất hiện nụ cười, sự thỏa mãn hiên ra rõ ràng hơn bao giờ hết.

" Đứng đó coi chừng bị g·iết đấy "

Bị nhìn như vậy làm bọn quái vật thấy bất an, đến tiếng kêu rên cũng bị thay đổi.

Nhưng đó chỉ là bề ngoài, lồng ngực đập thình thịch cố gắng hít thở thật sâu, sự sợ hãi bao trùm thâm tâm, trong lòng đã phiên giang đảo hải.

Hàn Thanh Tuyền chính là một người như vậy, dù đã thoát khỏi choáng váng nhưng nàng không hề đứng lên mà ngồi yên tại chỗ.

Trên mặt nở nụ cười hành nhạt, tiếp đó hời hợt mở miệng.

Tử Vũ không quan tâm đến kẻ đã nổ s·ú·n·g, mà dùng ánh mắt bình thản nhìn lướt qua bọn quái vật nhền nhện.

Có kẻ đem sự sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt.

Lam Xà thấy mình kêu rồi mà nó vẫn cứ đứng trơ ra đấy thì lại càng gấp hơn nữa.

Kẻ nổ s·ú·n·g là một tên giám ngục, không biết hắn đã làm thế nào mà giấu được khẩu s·ú·n·g khỏi ánh mắt của bọn nhền nhện.

Hàn Thanh Tuyền lui lại vài bước, bởi vì nàng thấy quái vật nhền nhện đang run rẩy.

So với Lam Xà cảm thán vận may của bản thân thì những người khác lại cảm thấy vô cùng hỏng bét.

" Ông trời phù hộ, hôm nay vận may đúng là không tệ " (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng không còn cách nào khác, đau đớn làm cho nàng phải tuân theo bản năng mà nắm chặt hai tay.

Câu trả lời là một phát s·ú·n·g, giữa ngực bị thủng một lỗ thật sâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rét ô ô ô ...

Cứ tưởng mình hét lớn vậy làm cho quái vật chú ý.

Nàng thấy ánh nhìn của đối phương quay về phía mình.

Xuất hiện vô số tàn ảnh, khu vực quanh tên đó chục mét b·ị c·hém sạch sẽ.

Thiếu niên khi thấy không còn bất kỳ một ai đứng vững nữa thì giơ bàn tay ra hiệu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tử Vũ vẫn như cũ, nụ cười nhàn nhàn trên miệng không hề biến mất.

" A "

" Ư ư "

Kỳ dị tiếng kêu lại vang lên làm sắc mặt Lam Xà cứng đờ.

RÉT E E E E E !!!!!!!!!

Bề ngoài không có quá lớn đặc biệt, bình phàm phổ thông không quá đẹp nhưng không hề xấu.

Nàng giơ cánh tay lên cao để nhìn kỹ, dòng máu đỏ tươi theo cổ tay chảy dần xuống dưới khủy tay.

" Ồ "

" Cảm giác thật tốt..."

Phạm vi quanh đó chục mét máu chảy ra thấm ướt mặt đất, vô số t·hi t·hể mảnh nhỏ nằm la liệt.

" Lá gan không nhỏ, đám nhóc này không phải là thứ mà ai cũng dám đựng vào đâu "

Chẳng lẽ hắn là người khống chế quái vật ?

Tử Vũ chỉ nhẹ nhàng nhìn lướt qua người của nàng sau đó liền thu hồi ánh mắt.

Chương 10: C·h·ế·t Không Toàn Thây

Lam Xà không nhịn được mà cảm thán, thầm nhủ vận khí quá tốt.

Nhóc con...ngươi thành công nhận được sự chú ý của ta.

Thiếu niên đi đến cũng không có gây ra quá nhiều sự chú ý, chỉ coi là một người sống sót bị quái vật xua đuổi đến mà thôi.

Nàng chịu đựng đau đớn nhanh chóng ngồi bệt xuống mặt đây, hai tay bóp thật chặt làm cho v·ết t·hương rỉ ra vô số máu tươi.

Thiếu niên chậm rãi bước đến trước đám người, ánh mắt vô cảm lướt qua khuôn mặt của từng người một.

Nàng nhìn lại bàn tay của mình, cũng hiểu vì sao lại thấy nhói nhói cùng ẩm ướt.

Oành !!!

Một vài con quái vật nhanh chóng hành động, giơ lên to lớn chân khớp chém thẳng về phía tên giám ngục đó.

Tiếng kêu rên đinh tai nhức óc vang vọng khắp quảng trường, đám người thấy đầu óc choáng váng cứ như bị búa đập vào đầu.

Bàn tay đau rát nhưng không thể ngăn được cảm giác kích thích đang dâng trào trong người.

Cảm giác sợ hãi bao phủ thân thể, sắc mặt tái nhợt nhưng lại không thể dập tắt ngọn lửa hưng phấn trong lòng nàng.

Dòng suy nghĩ của hắn bị cắt đứt một cách đột ngột bởi một tiếng hét.

Rét rét e e...!!!

Tinh thần hoảng hốt, thần trí hỗn loạn, kẻ đứng thì té ngã, kẻ ngồi lại ôm đầu nằm dưới đất kêu rên vì sự đau đớn khó tả.

Rét e e...

Cũng không biết lấy đâu ra lá gan để nổ s·ú·n·g nữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: C·h·ế·t Không Toàn Thây