Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 14: Đại cơ duyên

Chương 14: Đại cơ duyên


Cảm khái xong, Trần Chính nhớ tới hai chữ “di vật” mà Lý tiền bối nhắc tới.

Hắn cẩn thận quan sát bộ xương, không phát hiện túi trữ vật hay vật phẩm khác. Hắn cau mày.

Khoan đã, hắn chợt nhớ tới tu vi nguyên anh của Lý tiền bối. Hô hấp hắn dồn dập hơn, hắn nhìn xuống hai bàn tay của bộ xương. Một chiếc nhẫn sang trọng đang đeo trên ngón giữa tay trái. Chỉ có nhẫn trữ vật mới xứng đáng với thân phận tu sĩ nguyên anh, thái thượng trưởng lão của ông ấy.

Trần Chính cẩn thận rút chiếc nhẫn ra khỏi bộ xương rồi cầm lên quan sát. Nhìn bên ngoài, chiếc nhẫn như được chế tạo từ ngọc thạch, hoa văn trên đó được khắc tỉ mỉ khéo léo, nhìn rất sang trọng.

Hắn cười khổ, với tu vi yếu gà như hắn, sang trọng hay không hắn cũng đâu dám để lộ ra ngoài, nếu được hắn ước gì nó nhìn bình thường như những chiếc nhẫn ngọc trong thế tục.

Bỏ qua phần tự giễu, hắn bắt đầu nhận chủ theo hướng dẫn mình biết. Đầu tiên hắn nhỏ một giọt máu lên chiếc nhẫn. Chờ chiếc nhẫn hấp thu hết giọt máu, hắn đưa ý niệm vào trong, tạo thành ấn ký. Hai bước này như hai lần tạo mã khoá bảo vệ cho nhẫn trữ vật. Nếu như tu sĩ khác tu vi không cao hơn hắn quá nhiều có nhặt được chiếc nhẫn thì cũng không thể mở nó ra, trừ khi hắn ngã xuống thì hai lớp khoá này mới biến mất.

Cuối cùng là bước truyền linh lực của chủ nhân vào chiếc nhẫn. Lớp linh lực này sẽ là năng lượng dự trữ sẵn, giúp hắn sau này mở ra sẽ tiêu hao ít hơn và mở ra nhanh hơn. Trần Chính không nghĩ chiếc nhẫn sẽ hấp thu nhiều linh lực đến như thế.

Chiếc nhẫn như một cái động không đáy còn linh lực trong đan điền hắn thì sụt giảm mắt thường thấy được. Một lúc sau, cảm ứng thấy đan điền sắp khô cạn, hắn dự định dừng lại. Không thể để chiếc nhẫn hút thêm nữa. Nó sẽ ảnh hưởng tới căn cơ tu tiên của hắn, thậm chí khiến hắn sụt giảm tu vi trở về tầng 3.

“Di, xong rồi”

Dường như tâm hữu linh tê, chiếc nhẫn cũng dừng hút ngay khi linh lực của hắn sắp chạm đáy.

Tuy nhiên hắn cũng chưa thăm dò không gian bên trong ngay mà ngồi xuống hấp thu linh khí luyện hoá để phục hồi linh lực trong cơ thể. Sau khi cảm thấy linh lực trong đan điền đã phục hồi được một nửa, hắn mới đưa tâm thần tràn vào trong chiếc nhẫn thăm dò.

Bỗng dưng đang đói thì trên trời rớt xuống một miếng bánh to vào đầu, Trần Chính cũng có chút tâm thần không yên.

Dù sao khi đọc du ký hắn cũng có nghe kể về những trường hợp tu sĩ nhặt được bảo vật, tưởng là vận may thì ai ngờ lại là âm mưu đoạt xá của mấy lão quái vật.

Nhưng Trần Chính vẫn quyết tâm thử, đơn giản hắn không nghĩ mình xui xẻo đến thế. Giống như bạn xem tivi thấy rất nhiều thông tin về những người buôn bán ma tuý nhưng thực tế ngoài đời mấy người có tiếp xúc với họ.

Cộng thêm công năng thần dị của chiếc la bàn, và suy tính hiệu quả của nó suốt chặng đường 5 ngày qua. Đại hung, tiểu hung cũng đã vượt qua theo lời vị Âm Dương thượng nhận kia nói, ứng với câu trong hung có cát, trong cát có hung của ông ta.

Cảm thấy ý niệm đã thông suốt tới bên trong chiếc nhẫn mà không có mối nguy nào, Trần Chính tập trung vào quan sát.

“A, đây là…”

Hắn kinh ngạc há miệng. Dường như hắn đánh giá thấp độ lớn của miếng bánh trên trời rơi xuống này. Ban đầu là kinh ngạc về độ lớn cả trăm mét vuông của chiếc nhẫn này.

Sau đó là càng kinh ngạc hơn, khi quan sát kĩ, hắn nhận ra đây không chỉ là nhẫn trữ vật bình thường mà dường như là một chiếc động thiên pháp bảo.

Hắn nhận ra động thiên pháp bảo vì không gian bên trong ngoài đồ vật, hắn phát hiện một ngôi nhà gỗ nhỏ, một cái vườn trồng vài cây linh quả gì đó. Chỉ có động thiên pháp bảo mới cho chứa được sinh vật khác sống và phát triển trong đó. Minh chứng là mấy cây linh quả trong đó dù trải qua nhiều năm vị Lý tiền bối này ngã xuống nhưng chúng vẫn sống khoẻ mạnh.

Trần Chính dự định xác nhận lần cuối. Hắn chuẩn bị đi vào trong không gian của chiếc nhẫn. Nếu thật sự là động thiên pháp bảo thì với tư cách là chủ nhân, hắn có thể ra vào thoải mái.

Nhưng trước hết, hắn chuyển sang một góc tối không đáng chú ý trong hang, gom bụi đất xung quanh tạo thành một lớp mỏng dưới chân mình. Sau khi hoàn thành, thân hình hắn loé lên rồi biến mất trong hang động.

Mấy phút sau, thân hình Trần Chính lại bất ngờ xuất hiện trở lại trong hang. Hắn quan sát chiếc nhẫn và quan sát lớp bụi dưới chân mình. Như xác nhận suy nghĩ của hắn, trên chiếc nhẫn bám một lớp bụi nhỏ và dưới lớp bụi cũng lưu lại hình một vòng tròn kích cỡ bằng với chiếc nhẫn trên tay.

Trần Chính chế giễu tham niệm của mình. Một động thiên pháp bảo chứa được vật sống đã giá trị kinh người, hắn còn mong muốn gì hơn. Vừa rồi, hắn vừa kiểm tra xem khi chủ nhân ra vào bên trong không gian, chiếc nhẫn có biến mất không hay sẽ nằm lại ở vị trí cuối cùng của chủ nhân ở bên ngoài. Hiển nhiên, khi chủ nhân ra vào, chiếc nhẫn sẽ rơi đúng ở vị trí cuối cùng người chủ đứng.

Điều đó làm hắn bỏ qua ý định khi bị đuổi g·i·ế·t sẽ chui vào trong chiếc nhẫn trốn tránh. Như thế không khác gì bắt ba ba trong hũ. Kẻ thù chỉ cần cầm chiếc nhẫn về hang ổ, ngồi canh chừng cũng đủ vây c·h·ế·t hắn trong đó. Chưa kể nếu rơi vào tay một tu sĩ cấp cao, nó hoàn toàn sẽ bị luyện hoá và hắn sẽ càng c·h·ế·t nhanh hơn.

Trần Chính nghe nói những động thiên pháp bảo cấp cao nhất bình thường thì to như kích thước khi luyện chế, nhưng nếu chủ nhân vào trong sẽ tự động thu nhỏ như hạt bụi để tránh bị phát hiện. Những động thiên pháp bảo này được gọi là không gian giới tử.

Tất nhiên, không gian giới tử chỉ có trong truyền thuyết hoặc nếu có người sở hữu sẽ chẳng ai để lộ ra. Đây là một lá bài tuyệt vời dành cho khi tranh đấu hoặc trốn tránh kẻ thù khi nguy hiểm.

Bên cạnh đó, Trần Chính cũng phát hiện, mỗi khi chân thân ra vào không gian trong chiếc nhẫn khá tiêu hao linh lực dự trữ. Lần vừa rồi, hắn ra vào đã tiêu hao một nửa linh lực lúc nãy hắn truyền vào.

Đối với các tu sĩ cấp cao, khi linh lực đã chuyển hoá thành pháp lực với số lượng cực kỳ khổng lồ thì có lẽ không phải vấn đề quá lớn, nhưng đối với tu vi yếu ớt của hắn, mỗi lần ra vào có lẽ hắn sẽ phải cân nhắc thật kĩ vì nó tương đương với cả ngày tu luyện của hắn.

Thu nạp thêm bụi đất xung quanh để tạo thành một lớp dày hơn, đủ cho chiếc nhẫn chìm xuống và che lấp nó, Trần Chính dự định lần này sẽ vào lâu hơn. Sau khi tìm hiểu rõ ràng mọi thứ xung quanh hắn mới trở ra. Hoàn tất mọi sự chuẩn bị, thân hình hắn lần nữa loé lên rồi biến mất trong hang động.

Không gian bên trong chiếc nhẫn tuy rộng rãi nhưng khá trống trải. Bên trong chỉ có đơn giản một ngôi nhà gỗ nhỏ và một cái vườn trồng 3 cây linh quả không biết tên và một vũng linh tuyền cấp 2.

Trần Chính tới gần quan sát vườn cây. Ba cây linh quả này là ba loại khác nhau, cao thấp không đồng đều và có vẻ đã nhiều năm tuổi. Không biết vị Lý tiền bối này trồng nhiều năm hay tìm được trong hoang dã rồi di dời vào đây trồng. Trên cây cũng không có trái cây, không biết phải bao nhiêu năm nữa mới nở hoa kết trái.

Tu sĩ Nguyên Anh có lẽ dư thừa tuổi thọ để chờ đợi nhưng với hắn thì 3 cái cây này giờ chỉ có giá trị tô điểm cho không gian này nhiều hơn. Nếu may mắn tu vi đột phá cảnh giới cao hơn, tuổi thọ kéo dài, có lẽ hắn sẽ chờ được đến ngày thu hoạch.

Trần Chính chú ý tới màu đất của cái vườn này khác với màu của những đám đất xung quanh. Dường như đây là linh thổ, một loại đất cấp cao rất hiếm gặp, chuyên để trồng linh dược, linh quả.

Hắn không phân biệt được đây là linh thổ cấp mấy nhưng theo màu nâu đậm gần như thành màu đen của chúng, có lẽ giá trị của đám đất này cũng rất kinh người. Chỉ tới cấp bậc Nguyên Anh đại tu sĩ mới đủ khả năng và tài sản góp nhặt, sở hữu chúng. Có đám linh thổ này, linh dược linh thảo có thể duy trì phát triển khoẻ mạnh lâu dài kể cả trong hoàn cảnh thiếu thốn linh khí.

Linh tuyền cấp 2 có lẽ do Lý tiền bối di dời vào trong này, cung cấp linh khí cho động thiên. Tuy không đủ tu luyện nhưng nó đủ để cung cấp linh khí cho linh dược, linh quả sinh sống, phát triển.

Trần Chính cảm thán không thôi với sự giàu có của Lý tiền bối. Thật là tiền nhân trồng cây, hậu nhân hưởng bóng mát.

Chương 14: Đại cơ duyên