Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 17: Trùng tu công pháp

Chương 17: Trùng tu công pháp


Càng tu luyện, Trần Chính càng thấy sự thần kỳ của tụ linh trận. Không chỉ tăng lên nồng độ linh khí khiến hắn mỗi lần hô hấp như uống một ngụm linh thuỷ, nó còn giúp Trần Chính khoá lại linh khí thoát ra trong quá trình tán công, tránh lãng phí không công nhiều ngày tu luyện trước đây.

Hắn rất muốn dừng tu luyện đổi hạ phẩm linh thạch trong trận pháp thành trung phẩm linh thạch để trải nghiệm xem sương mù linh khí còn có thể nồng đậm tới mức nào. Tuy nhiên, cảm thấy như thế quá lãng phí nên hắn từ bỏ suy nghĩ đó.

Hai mươi ngày sau, hắn đột phá luyện khí tầng 3 nhưng không dừng lại. Hắn dự định nhất cổ tác khí đột phá trở lại luyện khí trung kỳ.

Một tháng sau, căn nhà gỗ im ắng đã lâu bỗng cánh cửa mở ra. Trần Chính bước ra với vẻ mặt vui vẻ. Cuối cùng hắn cũng đã trở lại luyện khí trung kỳ. Lần trước, nhờ sự giúp đỡ của Hầu nhi tửu, trong cơn say hắn mơ màng đột phá nên không có cảm nhận gì. Lần này tự thân vận động, hắn cảm giác rõ ràng quá trình đột phá đại quan luyện khí trung kỳ.

Phải nói, các tông môn đánh giá cao biến dị linh căn và thiên linh căn không phải không có lý do. Riêng chuyện ở cảnh giới thấp, đột phá bình cảnh như ăn cơm uống nước cũng đã giúp họ dẫn trước tu sĩ khác không biết bao nhiêu. Trần Chính cũng chỉ cần ba lần khu động linh lực xông phá, v·a c·hạm với bình cảnh trung kỳ là đã xé toạc nó ra.

"Ta cũng được tính là một tiểu thiên tài". Hắn đắc ý suy nghĩ.

Sau đó hắn nhắm mắt cảm nhận tu vi linh lực trong cơ thể. Không hổ là công pháp cấp cao, Linh lực do luyện lôi quyết tu luyện ra không chỉ tinh thuần mà số lượng linh lực còn nhiều gấp đôi công pháp cấp thấp như linh thuỷ quyết.

Cảm nhận linh lực hùng hồn trong cơ thể, hắn vui mừng không thôi, may mà có la bàn Âm Dương, may mà có Lý tiền bối.

Tự đắc một chút, Trần Chính thu thập tâm tình, bảo trì trầm ổn. Hắn động ý niệm thoát ra khỏi động thiên ra ngoài.

Gần hai tháng qua, mọi thứ trong hang động vẫn như cũ. Hắn cầm lên chiếc nhẫn đeo vào tay, sau đó hắn bước tới trước cái xác của Lý tiền bối quỳ xuống vái ba vái.

“Vãn bối Trần Chính, may mắn được gặp tiền bối nơi đây, nhận ơn của tiền bối, kiếp này không có cơ hội được báo đáp ân tình của tiền bối. Vãn bối sẽ cố gắng hết sức đưa di hài của tiền bối về tới tông môn an táng. Nếu Vạn Yêu tông phù hợp, vãn bối cũng sẽ bái nhập tông môn, coi như hoàn thành nguyện vọng cuối cùng của tiền bối”.

Bái lạy hoàn tất, Trần Chính đứng dậy, thu hồi di hài của Lý tiền bối vào động thiên, chôn cất ở một góc.

Sau đó hắn trở vào trong nhà gỗ, cầm ngọc giản Luyện lôi quyết lên nghiên cứu. Tu vi đã đột phá liên tiếp 3 tầng, hắn dự định dừng lại việc tu luyện, chuyển qua tu luyện pháp thuật, tránh cho căn cơ bất ổn.

Trong luyện lôi quyết, Trần Chính tìm được một môn pháp thuật và một môn thân pháp phù hợp với tu sĩ luyện khí. Pháp thuật tên Chưởng tâm lôi còn thân pháp tên Bôn lôi. Hắn tập trung tâm thần nghiên cứu môn Chưởng tâm lôi này trước.

Chưởng tâm lôi là pháp thuật vận hành linh lực vào lòng bàn tay, trải qua thi pháp hình thành một lôi cầu sau đó ném về phía đối thủ. Kẻ địch bị lôi cầu đánh trúng sẽ bị lôi điện kích giật và bất động. Thời gian mất khống chế tuỳ thuộc vào kích thước lôi cầu và tu vi của kẻ địch.

Kích thước của lôi cầu lớn nhỏ phụ thuộc vào độ thuần thục pháp này của tu sĩ, lượng linh lực điều động và thời gian tụ lực. Nếu thời gian đủ dài, linh lực đủ nhiều, theo lý thuyết chưởng tâm lôi có thể uy h·iếp cả tu sĩ trúc cơ kỳ. Nhưng thực tế làm gì có tu sĩ nào đứng im chờ đối thủ tụ lực đầy đủ.

Buông ngọc giản, Trần Chính bắt đầu tập luyện. Linh lực trong đan điền được hắn điều động dọc theo kinh mạch dần tập trung vào lòng bàn tay trái hình thành một lôi cầu bằng viên bi nhỏ sau đó to dần. Vừa thi pháp, hắn vừa điều động tâm thần ổn định lôi cầu trong tay.

Năm giây sau, cảm thấy lôi cầu to bằng nắm đấm trong tay bắt đầu b·ạo đ·ộng, mất ổn định, hắn vội vàng ném lôi cầu về phía trước. Lôi cầu bay một đoạn rồi đập xuống đất gây ra một v·ụ n·ổ tạo thành một cái hố nhỏ.

Hiểu được cơ chế vận hành của pháp thuật, Trần Chính bắt đầu quá trình tập luyện nhàm chán. Thi pháp, tụ lôi, ổn định, rồi ném ra. Mỗi lần linh lực trong cơ thể gần cạn, hắn lại trở về phòng, ngồi vào tụ linh trận khôi phục linh lực.

Niềm vui ngoài ý muốn, Trần Chính phát hiện ra là mặc dù tập luyện pháp thuật rất tiêu hao linh lực, nhưng điều đó ngoài giúp hắn ổn định căn cơ và tu vi thì cũng tăng nhẹ sau mỗi lần phục hồi linh lực.

Mười lăm ngày sau, nhìn mặt đất trong động thiên đã bị Trần Chính luyện tập Chưởng tâm lôi đánh thành hố to hố nhỏ như cái sàng, hắn hài lòng thu tay trở về phòng cầm ngọc giản lên nghiên cứu môn thân pháp Bôn lôi.

Bôn lôi là một môn thân pháp khá kỳ lạ. Tốc độ của nó bảo nhanh thì không nhanh nhưng bảo không nhanh thì cũng không đúng. Tốc độ môn thân pháp này sẽ tuỳ theo tu sĩ tập luyện.

Quá trình thi triển Bôn lôi thuật được chia ra thành tạo lôi và bắt lôi. Tạo lôi là việc tu sĩ vận dụng lôi linh lực trong cơ thể dẫn xuống đôi chân sau đó phóng tia lôi điện về phía trước. Sau đó tu sĩ cần thực hiện là phóng tâm thần thực hiên bắt giữ đường đi của tia lôi điện phóng ra, điểm mà tu sĩ bắt giữ sẽ là điểm tiếp theo thân hình tu sĩ xuất hiện.

Lĩnh hội kĩ càng cách thi triển thân pháp, Trần Chính đi ra bên ngoài nhà gỗ tập luyện. Hắn bắt đầu thử vận chuyển linh lực xuống chân sau đó phóng lôi về phía trước. Tâm thần hắn chăm chú vào tia lôi điện phát ra thực hiện bắt lôi rồi thân hình loé lên xuất hiện cách đó 30 cm. Thân hình hắn lảo đảo mất một lúc mới đứng vững.

Trần Chính cười khổ. Thân pháp này quả thực thật khó và tiêu hao tâm thần. Lôi điện phóng ra quá nhanh, và khoảng cách hắn bắt giữ được khá ngắn. Ngoài ra, môn thân pháp này yêu cầu khá nhiều về sức mạnh của thân thể để có thể ổn định thân hình sau mỗi lần thi pháp. Cũng may thân thể hắn đã được rèn luyện một lần nhờ Hầu Nhi tửu mới đáp ứng được yêu cầu của Bôn lôi thân pháp.

Thu giữ tâm thần, hắn bắt đầu tập luyện làm quen. Quá trình tập luyện thân pháp cũng nhàm chán không kém tu luyện pháp thuật. Mỗi lần tiêu hao hết linh lực hoặc thân thể tới cực hạn, Trần Chính lại trở về phòng phục hồi và nghỉ ngơi.

Ngoài tập luyện làm quen và gia tăng khoảng cách di chuyển của thân pháp, Trần Chính còn thử tập luyện di chuyển theo khoảng cách mà mình mong muốn.

Trải nghiệm sự yếu đuối của thân thể tu sĩ ở cấp thấp, hắn dự định sau này sẽ tập luyện thêm một môn kiếm quyết dùng cho cận chiến. Kiếm pháp hắn đang dùng vẫn là môn kiếm pháp của võ lâm, tuy mỗi lần sử dụng, hắn đều độ nhập thêm linh lực vào nhưng chỉ tăng thêm sắc bén chứ không mạnh mẽ đạt tới yêu cầu của hắn.

Tập luyện pháp thuật hắn mới hiểu, truyền linh lực bình thường là không đủ, cần thêm lộ tuyến vận hành linh lực mới tăng cao được sức mạnh khi xuất kiếm. Vì thế hắn rất cấp bách một môn kiếm thuật dành cho tu tiên giả.

Chương 17: Trùng tu công pháp