Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 23: Vạn Bảo thương hội
Dọc đường vừa đi, Trương Ngọc vừa giới thiệu các quy tắc trong thành cho Trần Chính.
“Quảng Lăng tiên thành nằm ở phía Nam của Trung châu tu tiên giới. Tiếp giáp với thập vạn đại sơn nên trong thành, vật liệu yêu thú và linh dược là hai ngành kinh doanh nhiều nhất ở đây. Thành hiện do ba gia tộc liên hợp cai quản là Lý gia, Trương gia và Hồ gia. Về quy tắc trong thành cũng rất thoải mái. Tu sĩ chỉ cần nộp đủ linh thạch thì sẽ được ở trong thành và nhận bảo hộ của đội tuần tra. Ngoài ra trong thành cấm chỉ giao đấu.”
Trần Chính gật đầu, những quy tắc này không khác gì tu sĩ canh cửa đã giới thiệu. Trương Ngọc tiếp tục giới thiệu các cửa hàng hai bên đường đi qua bao gồm họ kinh doanh mặt hàng gì, ông chủ là ai, tín dự như thế nào, thậm chí thế lực chống lưng là thế lực nào, hắn cũng nói ra được. Vẻ mặt Trần Chính cực kỳ thỏa mãn với những thông tin Trương Ngọc cung cấp. Biết rõ những cửa hàng xung quanh sẽ tránh cho hắn không ít phiền phức khi mua bán. Linh thạch quả thật dùng đúng chỗ.
“Ngoài những cửa hàng nhỏ này, Trương huynh đệ hãy giới thiệu giúp ta những cửa hàng lớn nhất”. Trần Chính đưa ra đề nghị.
“Nói về lớn nhất ở Quảng Lăng thành này thì có 6 cửa hàng. Trong đó, xếp vị trí thứ nhất là Vạn Bảo lâu của Vạn Bảo thương hội”. Trương Ngọc chỉ về phía tòa lâu cao 6 tầng ở trung tâm tòa thành. Tiếp đó hắn giới thiệu kĩ hơn.
“Vạn Bảo lâu là chi nhánh của Vạn Bảo thương hội đặt tại Quảng Lăng thành. Vạn Bảo thương hội là thương minh lớn nhất Trung Châu, nghe nói họ không chỉ có chi nhánh trải dài ở Trung châu tu tiên giới mà còn mở rộng làm ăn ra các vùng đất phía Bắc và các vùng đất phía Tây. Sở dĩ, Vạn Bảo thương hội làm ăn lớn như vậy không chỉ do kinh doanh giỏi mà còn vì nghe đồn phía sau họ có hóa thần tu sĩ tọa trấn. Tín dự của họ là tốt nhất tại đây và cũng là ưu tiên số một khi mua bán của tu sĩ nơi này. Vạn Bảo lâu có 6 tầng. Tầng 1 2 phục vụ tu sĩ luyện khí kỳ. Tầng 3 4 phục vụ tu sĩ trúc cơ kỳ. Tầng 5 phục vụ tu sĩ kết đan kỳ. Tầng 6 nghe nói là nơi lâu chủ cư trú”. Trương Ngọc giới thiệu về Vạn Bảo lâu với giọng điệu kính nể.
Trần Chính gật đầu đồng ý. Nếu làm ăn lớn tới vậy, tín dự là điều không phải bàn với Vạn Bảo lâu. Nếu không họ cũng không phát triển mạnh như thế.
“Các cửa hàng còn lại thì sao?”
“Năm cửa hàng còn lại thì là của năm tông môn lớn tương ứng là: Linh Phù các của Thần phù tông, Trận lâu của Vạn Trận tông, Luyện khí lâu của Huyền Thiết tông, Linh dược lâu của Thần Nông tông và Đan lâu của Dược Vương Cốc. Năm cửa hàng này xếp dưới Vạn Bảo lâu vì họ chỉ kinh doanh một loại mặt hàng chứ không đa dạng như Vạn Bảo lâu. Tương ứng là Linh Phù bán phù chú, Trận lâu bán trận pháp, Luyện khí lâu bán pháp bảo pháp khí và họ cũng nhận luyện chế theo yêu cầu, Linh dược lâu thì thu mua và bán ra hạt giống, linh dược, Đan lâu thì bán ra đan dược cấp thấp, cũng thua mua các loại linh dược. Đan lâu cũng nhận luyện chế đan dược giúp tu sĩ nhưng phí thu thường rất cao. Ngoài ra Đan lâu không bán đan dược cấp cao. Tu sĩ nào muốn mua các loại đan dược đó hoặc là tiến về Dược Vương Cốc, hoặc là tham gia đấu giá hội tìm kiếm. Về cơ bản, năm cửa hàng này đều chỉ cung cấp vật phẩm cấp thấp do đệ tử luyện chế phục vụ tu sĩ luyện khí kì, về giá cả thì cao hơn các cửa hàng khác nhưng hàng của họ đảm bảo về chất lượng nên vẫn rất nhiều tu sĩ chấp nhận mua bán ở đây.
Các vật phẩm cấp cao, hoặc Trần huynh phải tiến về tông môn của họ, hoặc tham gia các buổi đấu giá do Vạn Bảo lâu tổ chức mời có cơ hội nhìn thấy.” Trương Ngọc nói một hồi rất dài giới thiệu về năm cửa hàng còn lại.
Nghe lời Trương Ngọc giới thiệu, Trần Chính gật đầu đồng ý với ý kiến của hắn. Nếu hắn là người mua, ngoài Vạn Bảo lâu, hắn cũng sẽ tới 5 cửa hàng này chỉ vì một chữ đảm bảo chất lượng. Đan dược không thể ăn bậy, phù, trận, khí thì chất lượng không tốt có thể ảnh hưởng xấu khi chiến đấu. Bỏ thêm tiền mua cái an tâm cũng là điều nên làm.
“Trương huynh đệ giới thiệu giúp ta về chủ nhân của Quảng Lăng tiên thành, danh tiếng của họ như thế nào và tình hình của họ hiện nay”. Trần Chính chợt nhớ tới Lý Bằng nên đưa ra câu hỏi với Trương Ngọc.
“Quảng Lăng thành hiện do ba gia tộc thống trị gồm Lý gia, Hồ gia và Trương gia. Cả ba gia tộc đều đã sống và kinh doanh lâu đời ở nơi đây. Nghe nói rất lâu trước đây, nơi này chỉ là một trấn nhỏ tên Quảng Lăng trấn. Ba gia tộc này đã ở đây từ thời đó. Sau này, các tu sĩ tán tu tràn vào thập vạn đại sơn săn bắt yêu thú càng ngày càng nhiều, Quảng Lăng trấn ngày càng trở nên nhộn nhịp kéo theo sự hỗn loạn bởi các tu sĩ tranh giành yêu thú, g·iết chóc lẫn nhau.
Các lão tổ trúc cơ của ba gia tộc lo lắng sẽ có thế lực mạnh hơn đỏ mắt trước lợi nhuận của Quảng Lăng trấn đã họp bàn và quyết đoán mời Vạn Yêu tông đứng ra giúp đỡ xây dựng Quảng Lăng thành cũng như chống lưng cho ba gia tộc. Đổi lại ba gia tộc sẽ cắt nhượng 50% lợi nhuận của Quảng Lăng thành nộp lên cho Vạn Yêu tông. Quả nhiên, có sự tham dự của Vạn Yêu tông, Quảng Lăng thành được xây dựng với quy mô như Trần huynh thấy hiện nay, sự hỗn loạn cũng bị Vạn Yêu tông cường lực trấn áp. Ngoài ra, Vạn Yêu tông khi đó cũng bỏ ra giá lớn đẩy 3 vị lão tổ trúc cơ của 3 gia tộc lên kim đan sơ kỳ. Từ đó, ba gia tộc thay mặt Vạn Yêu tông quản lý thành trì. Hàng năm họ đều đưa con em ưu tú của gia tộc mình gia nhập Vạn Yêu tông coi như giữ gìn sợi dây liên kết giữa hai bên.
Về sức mạnh các gia tộc thì mỗi đời đều duy trì cân bằng với nhau. Mỗi khi có gia tộc nào mạnh lên, hai gia tộc còn lại sẽ liên kết với nhau để duy trì lợi ích được cân bằng. Trải qua nhiều đời, họ đã có những mối quan hệ chồng chéo rất rắc rối.
Hiện nay thì ba gia tộc đều có lão tổ Kim đan tọa trấn. Về tu vi cụ thể thì tiểu đệ không biết rõ. Nhưng mấy năm gần đây, Lý gia có xu hướng mạnh lên. Nghe đồn Lý gia xuất hiện một tu sĩ thiên tài đã được Vạn Yêu tông dự định nên hai nhà kia đang liên kết với nhau âm thầm chèn ép Lý gia.
Lý gia hiện nay đang kinh doanh vật liệu yêu thú. Danh tiếng của họ khá tốt nên cũng nhiều tu sĩ chọn đến đó bán vật liệu. Trương gia thì tổ chức thường thuê các tán tu, tổ chức các đội săn yêu thú đi sâu vào thập vạn đại sơn. Hồ gia thì làm bảo tiêu, vận chuyển hàng hóa hộ các cửa hàng trong thành.”
Trương Ngọc giới thiệu một tràng dài về lịch sử thăng trầm của ba gia tộc làm Trần Chính hiểu rõ hơn về kết cấu tại Quảng Lăng tiên thành. Chợt nhớ tới họ của Trương Ngọc, hắn quay sang hỏi:
“Huynh đệ cũng họ Trương. Chẳng lẽ là Trương gia là gia tộc của huynh đệ?”
“Trần huynh nói đùa. Tiểu đệ nếu có phúc phận đó thì đâu cần làm nghề này. Tiểu đệ cũng chỉ tới từ nơi khác, tu vi thấp không dám vào thập vạn đại sơn nên mới chọn làm nghề này thôi”. Trương Ngọc cười giải thích.