Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 26: Lý gia

Chương 26: Lý gia


Ba ngày sau, Trần Chính mở mắt, vẻ mặt buồn bực. Khối lôi kích mộc trong tay rơi xuống hoá thành vụn gỗ. Mặc dù luyện hoá xong, tu vi của hắn tăng trưởng thêm một đoạn nhưng không biết do khối lôi kích mộc này quá nhỏ hay thời gian bị lôi đánh đã trôi qua quá lâu, hắn không hề luyện hoá được một chút đặc tính lôi điện nào ẩn chứa trong đó. Bảy trăm linh thạch chỉ đổi lấy tăng trưởng một chút tu vi còn không bằng mua linh đan sử dụng.

Thu thập tâm tình, Trần Chính đứng lên ra ngoài. Hôm nay hắn dự định nghe ngóng một lần cuối thông tin về Lý gia rồi mới quyết định hướng đi tiếp theo.

Tiến về một quán trà lớn ở thành Đông, hắn đưa linh thạch cho tiểu nhị, gọi một chén linh trà rồi ngồi xuống yên lặng nghe ngóng những tu sĩ xung quanh trò chuyện.

Ba ngày liên tục, ngày nào Trần Chính cũng tới quán trà này. Sau nhiều thông tin thoát ra từ miệng các tu sĩ xung quanh, hắn cũng xác nhận Lý gia này có danh tiếng khá tốt. Vị Lý Bằng huynh đệ kia cũng không nghe đồn có tiếng xấu gì. Đa số khi nhắc đến Lý công tử, các tu sĩ đều chỉ khen một câu Lý gia xuất hiện chân long.

Trần Chính cũng bỏ ra một khối linh thạch hạ phẩm hỏi thăm tiểu nhị quán trà về Lý Bằng. Sau khi nghe được tiểu nhị trả lời vị Lý công tử đó làm người hiền hòa, quảng giao bằng hữu. Nhưng từ khi phát hiện thiên linh căn thì khá ít xuất hiện. Rất nhiều người lên cửa kết giao nhưng đa số Lý gia đều lấy lý do bế qua tu luyện từ chối. Từ đó Trần Chính mới hoàn toàn yên lòng.

Ngày hôm sau, hắn đổi một thân trang phục mới gọn gàng, đơn giản nhưng không mất lễ nghi, sau đó tiến tới Lý gia bái phỏng.

Lý gia quả thật là hào môn của Quảng Lăng Thành. Trạch viện họ Lý nằm trên một khu đất rộng đẹp nhất ở thành đông, hai bên cửa lớn, có 6 tu sĩ đứng canh gác. Thi thoảng lại thấy có khách ra vào bái phỏng. Trần Chính cũng theo lễ nghi tiến đến gần hộ vệ chắp tay nói.

“Tại hạ Trần Chính, bằng hữu của Lý Bằng công tử. Nhận lời mời của Lý công tử, hôm nay tại hạ tới bái phỏng. Nhờ đạo hữu chuyển lời thông báo”.

Tu sĩ hộ vệ kinh ngạc quan sát kĩ Trần Chính. Sau khi không phát hiện điều gì khác lạ, hắn chắp tay đáp lễ.

“Mời Trần đạo hữu chờ một chút”.

Sau đó vị tu sĩ này chạy vào trong. Trần Chính nhàn nhã đứng chờ. Xung quanh, một vài vị khách cũng đang chờ bái phỏng, nghe lời của Trần Chính khá là ngạc nhiên xen chút chế giễu. Từ ngày vị Lý công tử là thiên linh căn, cửa Lý gia gần như bị đạp đổ. Ngày nào cũng có người tiến đến bái phỏng kết giao vị chân long Lý gia này. Nhưng rất ít người được Lý gia tiếp đón mà đa số đều uyển chuyển từ chối.

Trần Chính không quan tâm ánh mắt xung quanh, lặng lẽ chờ. Cũng không để hắn đợi lâu, cửa lớn Lý gia đã mở ra, Lý Bằng xuất hiện cười rạng rỡ.

“Ha ha, Trần huynh. Lý Bằng chờ Trần huynh đã rất lâu. Xin mời Trần huynh vào thăm tệ xá”.

Trong ánh mắt kinh ngạc của những vị khách khác, Lý Bằng không đợi Trần Chính đáp lễ đã nhiệt tình kéo hắn vào trong nhà.

“Vị đạo hữu lạ mặt này là ai? Cớ sao Lý công tử nhiệt tình như vậy?”. Một vị khách giật mình hỏi.

“Ta đâu biết. Có lẽ đệ tử một gia tộc lớn, hoặc tông môn tu tiên nào đó”. Vị khách còn lại nghi vấn trả lời.

Bên trong Lý gia được trang trí sang trọng, thể hiện rõ vị thế hào môn quý tộc của mình. Nha hoàn, thị nữ đi lại tấp nập vội vàng. Trần Chính kéo tay Lý Bằng nói.

“Lý huynh xin từ từ để ta tự đi. Ta tới Quảng Lăng thành đã mấy ngày nhưng hôm nay mới xong việc nên đến bái phỏng”.

“Trần huynh để Lý mỗ đợi thật lâu a. Lẽ ra Trần huynh nên đến sớm, để tiểu đệ được tận tình địa chủ, dẫn Trần huynh thăm thú Quảng lăng thành.

Cùng lúc đó, sâu trong Lý gia, cha của Lý Bằng đang nghe một vị tổng quản báo cáo.

“Báo cáo gia chủ, vị Trần Chính này xuất thân không rõ. Nghe công tử nói hắn đã gặp và cứu công tử trong thập vạn đại sơn. Tu vi luyện khí tầng 8, biến dị lôi linh căn, sư thừa không rõ. Theo thông tin khi vào thành, hắn đã 21 tuổi nhưng theo tiểu nhân quán sát thì tuổi của hắn chỉ tầm 18 19 tuổi hoặc thấp hơn bằng với công tử. Tám ngày trước, hắn vào thành, thuê một căn nhà ở thành đông, ở trong đó một ngày, sau đó tiến về Vạn Bảo, Phù lâu. Sau đó lại ở trong nhà ba ngày. Hắn có vẻ là người khá cẩn trọng, trước khi tiến đến bái phỏng, dành hẳn 3 ngày ở trà lâu nghe ngóng thông tin về gia tộc. Chủ yếu là hỏi thăm về danh tiếng và nhân phẩm của Lý gia ta và Lý công tử rồi mới tiến đến bái phỏng”.

Gia chủ Lý gia Lý Minh, tu vi trúc cơ hậu kỳ, ngồi trên ghế chủ vị lắng nghe tổng quản báo cáo, nghiền ngẫm từng câu trong đó. Một lát sau hắn mới hồi đáp.

“Ừm. Thân phận của thanh niên Trần Chính này tuy thần bí nhưng chắc hẳn không có vấn đề, không phải do hai gia tộc kia phái đến. Mà ta nghĩ, họ cũng không đủ đảm lượng để phái một vị biến dị linh căn tiến đến với ý đồ xấu. Nhà họ nếu có tu sĩ biến dị linh căn, giấu đi còn chẳng kịp sao dám dùng cho mục đích xấu.

Bằng nhi từ ngày trắc linh cũng ít bạn bè ngang hàng để kết giao. Hẳn nó cũng khó chịu. Ngươi ra bảo nó dẫn vị Trần tiểu hữu này vào đây để ta tiếp kiến tạ ơn cứu mạng của hắn với Bằng nhi”.

Vị tổng quản khom người nói phải sau đó đi ra khỏi phòng, tiến về gặp Lý Bằng và Trần Chính đang đi dạo trong trạch viện Lý gia. Hắn tiến đến khom người thông báo.

“Công tử, gia chủ cho mời Trần công tử tiến đến phòng khách gặp mặt”.

Lý Bằng nghe xong vui mừng quay sang nói với Trần Chính.

“Đi Trần huynh. Cha ta muốn gặp huynh”.

“Tới Lý gia, đi bái phỏng Lý gia chủ là điều nên làm. Mời Lý huynh dẫn tiến”.

Trần Chính đáp lễ rồi đi theo Lý Bằng tiến đến một căn phòng khách rộng lớn. Ở chủ vị, gia chủ Lý Minh, cha của Lý Bằng đã ngồi chờ ở đó. Uy áp, khí tức mạnh mẽ của trúc cơ hậu kỳ dù không cố gắng thể hiện ra nhưng vẫn mang đến cho Trần Chính áp lực nặng nề. Nhưng khi hắn bước qua cánh cửa vào trong lại rất thoải mái, không hề cảm nhận được một chút uy thế nào. Có lẽ vừa rồi, vị tiền bối này chỉ tiết lộ một tia khí tức, thể hiện thực lực của Lý gia cho hắn thấy.

Trần Chính nhìn về phía chủ vị khom người bái lễ.

“Vãn bối Trần Chính, tham kiến tiền bối”.

Thấy Trần Chính trước một tia uy áp do mình tiết ra mà không hề bối rối, thất lễ, Lý gia chủ gật đầu cười đáp.

“Trần tiểu hữu không cần đa lễ. Hôm nay nghe tin tiểu hữu đến bái phỏng, ta rất vui mừng vì có dịp được khoản đãi, cám ơn tiểu hữu đã cứu mạng tiểu tử nhà ta”.

Lý Minh không hổ là gia chủ một gia tộc lớn. Phút trước còn uy nghiêm làm người khác khó thở, phút sau đã tươi cười niềm nở khiến người ta thoải mái. Dù vậy nhưng Trần Chính không dám thất lễ trước một vị trúc cơ chân tu.

“Vãn bối không dám. Là vãn bối quấy rầy tiền bối và Lý huynh đệ”.

“Tiểu hữu không cần câu nệ. Cứ coi Lý gia như nhà của mình. Nên ăn thì ăn, nên chơi cứ chơi. Đừng khách khí với Lý gia ta. Không biết Trần tiểu hữu năm nay bao nhiêu tuổi? Sư thừa là vị cao nhân nào?”

Lý gia chủ sau khi vào câu chuyện bắt đầu quan tâm thân thế của Trần Chính. Nghe vậy, Trần Chính trầm ngâm, sau đó quyết định nói thật số tuổi của mình. Dù sao đã xác định bái phỏng Lý gia, thể hiện một chút tiềm lực của mình cũng sẽ giành thêm được nhiều sự tôn trọng hơn từ đối phương. Với tu tiên giả, nếu tu vi không cao, thì tư chất linh căn, tuổi trẻ chính là tiền vốn lớn nhất.

“Vãn bối năm nay 17 tuổi, còn mấy tháng nữa thì sang 18. Về phần sư thừa, sư mệnh chưa cho phép, vãn bối không dám tiết lộ. Mong tiền bối thông cảm".

Trần Chính tính nhẩm ngày ở Nam Việt mình mới 16, trải qua một năm rưỡi lưu lạc, đến nay cũng gần 18 tuổi rồi. Hắn cảm khái thời gian trôi qua thật nhanh.

“Một số vị cao nhân tính tình quái lạ. Tiểu hữu giấu kín cũng là điều nên làm. Ta thấy tuổi của tiểu hữu chỉ hơn Bằng nhi nhà ta mấy tháng, lại có ơn tri ngộ, cứu mạng con ta. Chi bằng tiểu hữu xưng hô ta là bá phụ, ta xưng hô tiểu hữu là hiền điệt, tránh cho xa lạ l·àm t·ình cảm xa cách”.

Chương 26: Lý gia