Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 31: Thú triều chi chiến

Chương 31: Thú triều chi chiến


Khi Trần Chính về tới cửa nhà đã thấy một tu sĩ đứng chờ ở đó. Chờ hắn tiến lại gần, tu sĩ kia vội bái phỏng.

“Tại hạ là Lý An, phụ trách đăng ký tu sĩ tham gia chống thú triều. Không biết Trần đạo hữu có đăng ký không? Nếu đạo hữu tham gia, quân công lập được khi trảm sát yêu thú trong chiến đấu sẽ có thể đổi được rất nhiều bảo vật quý hiếm do tam tộc cất giữ”.

Trần Chính hơi nghi hoặc. Hắn tưởng việc tham chiến của tu sĩ trong thành là bắt buộc. Dù sao, tổ chim vỡ thì làm gì có quả trứng nào lành lặn. Hắn cũng dự định tự nguyện tham gia chiến đấu. Dù sao như thế còn tốt hơn một mình chạy trốn để rồi không biết sẽ bị bao nhiêu yêu thú vây công ăn thịt.

Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của hắn, Lý An vội giải đáp.

“Đa phần các tu sĩ sinh sống lâu dài hoặc có sản nghiệp ở Quảng Lăng thành sẽ bắt buộc phải tham gia chiến đấu chống lại thú triều. Dù gì thì đó cũng là họ ra sức bảo vệ tài sản, người thân của mình. Chỉ có những tán tu hoặc tu sĩ cư trú trong thời gian ngắn hạn như Trần đạo hữu, Quảng Lăng thành sẽ động viên tham gia tự nguyện chứ không ép buộc. Tất nhiên, một khi các tu sĩ như Trần đạo hữu không đồng ý tham gia sẽ phải đóng một khoản phí bảo vệ rất lớn để làm quỹ thưởng cho các tu sĩ tham gia chiến đấu, hoặc nếu không đóng nổi phí bảo vệ, sẽ phải rời đi Quảng Lăng thành”.

“Ra vậy. Dù sao ta cũng có chút giao tình với Lý gia của đạo hữu, như vậy ta đăng ký tham gia chiến đấu”. Trần Chính rõ ràng mọi việc, cũng không suy nghĩ quá lâu mà quyết định tham chiến.

“Được. Đây là lệnh bài quân công do Quảng Lăng thành chế tạo. Trần đạo hữu đeo nó bên hông sẽ giúp nhận được các thông tin chỉ thị khi chiến đấu diễn ra. Ngoài ra, nó sẽ giúp ghi nhận việc đạo hữu g·i·ế·t yêu thú và quy đổi thành quân công tương ứng. Tại hạ còn có việc, xin được cáo lui”.

Lý An thấy có thêm người đăng ký, rất vui mừng. Hắn đưa cho Trần Chính một cái lệnh bài, sau đó vội vã đi gõ cửa nhà kế tiếp.

Trần Chính cầm lệnh bài đi vào trong nhà, xem xét một lát thấy trên đó chỉ hiển thị thông tin rất đơn giản. “Trần Chính – Quân công :0”. Ngoài ra bên dưới có một khoảng trống ghi “Chỉ lệnh” nhưng chưa có thông tin gì. Hắn nghiên cứu sơ bộ thấy không thú vị liền đeo vào bên hông.

Sau đó, Trần Chính lấy ra phù lục, đan dược vừa mua được, chia ra cất cẩn thận vào túi trữ vật để đảm bảo khi chiến đấu có thể tiện tay lấy ra. Cuối cùng hắn cầm ra khối lôi hỏa thạch, bắt đầu vận công luyện hóa lôi hỏa chứa trong đó.

Ba ngày thoáng qua, khối lôi hỏa thạch trong tay Trần Chính đã mất hết tinh hoa, rơi xuống đất hóa thành những mảnh đá vụn. Sau khi kiểm nghiệm tung ra một pháp thuật chưởng tâm lôi, hắn phát hiện trong hố nhỏ do lôi cầu nổ gây ra có những đám cháy đen vẫn còn ánh lửa. Chứng tỏ, lần này hắn luyện hóa lôi hỏa đã thành công. Tu vi của hắn cũng tăng lên được một nửa của luyện khí tầng 8. Nếu luyện hóa hết 2 khối lôi hỏa thạch còn lại, có lẽ hắn sẽ đột phá luyện khí tầng 9.

Cầm ra khối lôi hỏa thạch thứ 2, đang chuẩn bị luyện hóa thì lệnh bài bên hông rung lên khiến Trần Chính bỏ dở. Cầm lệnh bài xem xét thông tin trên đó, hắn cười khổ, thú triều cuối cùng cũng bắt đầu công thành.

Trần Chính vội vã ra khỏi nhà, theo thông tin trên lệnh bài vội vã chạy tới tường thành phía đông nam tập hợp. Khi hắn tới nơi, các tu sĩ khác cũng lục tục kéo đến.

Đứng chờ sẵn nơi đó là một vị tu sĩ trúc cơ sơ kỳ, vẻ mặt nghiêm túc nhìn các tu sĩ khác tập hợp. Mười phút sau, thấy các tu sĩ đã đến đủ theo danh sách, vị tu sĩ trúc cơ bắt đầu giới thiệu.

“Ta là Lý Ngọc, tu sĩ Lý gia, tu vi Trúc cơ sơ kỳ. Hiện ta được giao phụ trách dẫn dắt các ngươi bảo vệ đoạn tường thành góc đông nam”. Nói xong, Lý Ngọc tản ra một chút uy áp của tu sĩ trúc cơ, dường như để chấn nhiếp các tu sĩ lòng mang ý đồ xấu.

“Bái kiến Lý tiền bối”. Các tu sĩ khác cảm nhận uy áp trúc cơ, sợ hãi không chút chậm trễ hành lễ bái kiến.

Có vẻ hài lòng với thái độ của các tu sĩ trước mắt, Lý Ngọc thu hồi uy áp sau đó nói tiếp.

“Hiện giờ là thời khắc tồn vong của Quảng Lăng thành và tất cả các ngươi. Muốn bảo vệ gia sản, bảo vệ tính mạng, hãy rút vũ khí lên tường thành chiến đấu. Các ngươi nên nhớ đây là cuộc chiến giữa 2 giống loài, sẽ không có tình thương gì ở đây cả. Hoặc là yêu thú c·h·ế·t, hoặc là ta, các ngươi, và người thân của các ngươi trở thành thức ăn trong miệng yêu thú. D·ụ·c huyết, phấn khởi chiến đấu bảo vệ gia viên, bảo vệ giống loài là sứ mệnh duy nhất hiện giờ của các ngươi. Đổi lại, nếu chiến thắng, quân công của các ngươi sẽ được đổi thành những phần thưởng xứng đáng”.

Nói rồi, Lý Ngọc nhìn ánh mắt hừng hực của các tu sĩ, cảm thấy rất hài lòng. Sau đó hắn nói tiếp.

“Tiếp theo sau, ta sẽ chia đội. Có tất cả 9 đội, mỗi đội sẽ có 2 tu sĩ luyện khí hậu kỳ, 4 tu sĩ luyện khí trung kỳ, 4 tu sĩ luyện khí sơ kỳ. Các đội sẽ xuất chiến xen kẽ với nhau. Các đội 1 3 5 7 sẽ xuất chiến trước. Sau đó, khi linh lực đã tiêu hao quá nửa sẽ rút về, tới lượt các đội số 2 4 6 8 lên. Đội số 9 sẽ nằm dưới chỉ huy của ta bao gồm 4 tu sĩ luyện khí hậu kỳ và 4 trung kỳ, là đội lưu động sẽ tiếp ứng cho các vị trí bị yêu thú xông phá. Sau đây ta đọc tới tên ai người đó đứng vào đội tương ứng”.

Tiếp đó Lý Ngọc bắt đầu điểm danh. Các tu sĩ nghe tên mình lần lượt xếp vào các đội ngũ.

Trần Chính chờ mãi tới đội thứ 8 vẫn chưa thấy tên của mình. Một lúc sau, tới đội thứ 9 hắn mới nghe điểm danh tên mình.

“Đôi thứ 9: Trần Chính, Triệu Thái, Lưu Đại Hải, Dương Thành Nhân, Châu Bình, Ngô Hào, Quách Phong, Trịnh Mộng Đình”.

Đợi các đội tu sĩ tập hợp xong, Lý Ngọc phất tay ra lệnh “Lên thành”.

Các tu sĩ theo đội ngũ của mình từ từ bước lên thành. Có người vẻ mặt lo lắng, sợ hãi, kẻ thì hăng hái, chờ mong. Các đội ngũ đều im lặng bước đi.

Khi lên đến tường thành, tất cả đều bị trấn trụ bởi tràng cảnh trước mắt mình. Ngay cả Trần Chính cả năm trời sống trong thập vạn đại sơn, tưởng rằng hắn đã là kẻ thấy qua việc đời nhưng khi nhìn khung cảnh trước mắt, hắn cũng phải hít một hơi khí lạnh.

Trước mắt hắn, bên ngoài màn sáng của trận pháp là vô số yêu thú đủ các tộc loài, trải rộng và che kín tầm mắt. Nào là yêu thú dưới mặt đất, nào là phi cầm đủ chủng loại đang vây kín bốn phía Quảng lăng thành. Nơi chúng đi qua bất kể là cây cối, hay nhà cửa ruộng đồng gì đều bị san thành bình địa.

Trên tường thành, các tu sĩ đa số là luyện khí kỳ đang cầm vững vũ khí trong tay. Ánh mắt của mỗi người dù lúc đầu có ngạc nhiên, có sợ hãi, hay là gì thì khi nhìn đến yêu thú vây tứ phía, ánh mắt cũng trở nên quyết liệt. Họ đều biết chẳng còn đường thoát, chỉ có một con đường duy nhất là rút vũ khí chiến đấu, liều một đường sinh cơ cho mình.

Bên ngoài tường thành, lũ yêu thú cũng đang rục rịch bước chân nhưng chưa thấy chúng phát động tán công. Dường như chúng còn đang chờ chỉ lệnh nào đó.

Chương 31: Thú triều chi chiến