Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 33: Tu sĩ trúc cơ xuất chiến
Ngay khi các tu sĩ cho rằng sẽ phải d·ụ·c huyết chiến đấu xuyên đêm thì từ hậu phương của yêu thú, một tiếng gầm vang lên. Lũ yêu thú bất ngờ dừng lại t·ấn c·ông sau đó quay đầu rút lui trở lại rừng, bỏ lại la liệt xác yêu thú dưới chân thành.
Các tu sĩ còn sống sót vui mừng ôm nhau như vừa thoát cơn đại nạn. Nhiều tu sĩ còn kiệt sức ngồi quỵ xuống đất. Có tu sĩ yếu đuối lúc này đã khóc, không biết vì vui mừng mình còn sống, hay là khóc thương tiếc tu sĩ đồng bạn đã táng thân trong miệng yêu thú.
Chờ các tu sĩ phát tiết tâm tình một lát, một giọng nói vang lên bên tai họ.
“Yêu thú chỉ tạm lui do trời tối không tiện cho việc chỉ huy. Các ngươi hãy mau thu thập trở lại thành khôi phục linh lực. Ngày mai sẽ còn một cuộc khổ chiến trước mắt. Đội tuần tra hãy ra thu thập xác các đạo hữu hi sinh, ghi chép cẩn thận. Khi cuộc chiến kết thúc, tiền công và phí an táng sẽ do ba gia tộc đứng ra chi trả tới người thân của họ. Ngoài ra, xác yêu thú do vị tu sĩ nào g·iết, người đó có quyền thu hồi. Khi cuộc chiến kết thúc, các ngươi có thể chọn bán cho ba gia tộc đổi thành quân công, linh thạch xem như chiến lợi phẩm. Xác yêu thú còn lại sẽ do người của ba gia tộc thu hồi”.
Phải nói là 3 gia tộc Lý, Hồ, Trương nhiều đời tại Quảng Lăng thành, có kinh nghiệm chống lại thú triều, rất biết cách vực dậy tâm tình của các tu sĩ. Nghe đến chiến lợi phẩm, tâm tình của các tu sĩ cũng tốt lên phần nào. Họ thu hồi những xác yêu thú do mình g·iết rồi trở lại đội ngũ trên tường thành ngồi xuống khôi phục pháp lực.
Khu vực Trần Chính nghỉ ngơi, các tu sĩ đội 7 8 9 đều nhìn về phía hắn với ánh mắt kính nể. Trận chiến ngày hôm nay hắn không chỉ cứu nhiều người, mà quân công hắn kiếm được do g·iết yêu thú cũng nhiều nhất. Trên lệnh bài của hắn hiện có 268 điểm quân công. G·i·ế·t một yêu thú cấp 1 được 1 điểm quân công, yêu thú cấp 2 được 2 điểm, yêu thú cấp 3 được 3 điểm. Tính ra hôm nay Trần Chính đã g·iết hơn trăm yêu thú cấp 1, bốn năm mươi yêu thú cấp 2, và mười mấy con yêu thú cấp 3. Quả nhiên là sức chiến đấu hùng hậu.
Có được kết quả trên là nhờ Trần Chính đứng trên tường thành, xuất kỳ bất ý tập kích yêu thú bằng bôn lôi thân pháp. Thêm nữa là nhờ chưởng tâm lôi có thời gian tụ lực lâu, mỗi lần hắn tung chiêu là có vài con yêu thú xung quanh bị lôi đ·iện g·iật c·hết. Ngoài ra, ánh mắt của hắn sau thời gian sống trong thập vạn đại sơn đã ghi nhớ rất nhiều điểm yếu của yêu thú, cộng thêm sát kiếm điển ẩm hiểm xảo trá khiến hắn trong cuộc chiến hôm nay đánh đâu thắng đó.
Các tu sĩ xung quanh lại bái phỏng làm quen một lát sau đó đều tản ra riêng phần mình khôi phục pháp lực.
Qua nửa đêm, khi pháp lực đã phục hồi hoàn tất, các tu sĩ lại tập trung ngồi lại với nhau bên đống lửa trên tường thành nói chuyện. Trần Chính cũng lấy mấy bình rượu ngồi xuống chia cho mọi người. Cả đám nâng chén, nói chuyện tâm đắc tu luyện và một số chuyện lý thú. Đôi khi đám nam tu sĩ còn nói những chuyện phong nguyệt khiến các nam tu sĩ thì cười sảng khoái còn nữ tu sĩ phải lãng tránh tạo thành một nhóm riêng, không biết đang thì thầm gì.
Trải qua sinh tử, mọi người đều cảm thấy dễ mở lòng hơn. Những đội hữu xung quanh đây ai biết ngày mai người nào sẽ cứu mạng mình. Những tâm tư lục đục tranh lợi thường ngày đứng trước ranh giới tồn vong đều sĩ bị bỏ lại phía sau. Có thể, khi thú triều rút lui, đứng trước những món bảo vật hay lợi nhuận khổng lồ, họ lại sẽ rút đao kiếm tương bác nhưng lúc này tất cả đều vui vẻ với những người xung quanh.
Thời gian vui vẻ thường ngắn chẳng tày gang, chẳng mấy chốc, bầu trời phương Đông bắt đầu sáng dần lên. Kéo theo đó là sự trở lại của đám yêu thú như những đám mây đen từ đằng xa kéo đến.
Các tu sĩ dừng trò chuyện, trở lại vị trí, cầm lên v·ũ k·hí của mình, sẵn sàng chờ đón lũ yêu thú kéo đến. Những tu sĩ sống sót, trải qua cuộc chiến ngày hôm qua tẩy lễ, hôm nay ánh mắt họ nhìn về đàn yêu thú không còn là sợ hãi, e ngại mà bốc lên ánh lửa hừng hực như muốn xông ra xé nát lũ yêu thú trả thù cho những đồng bạn đ·ã c·hết ngày hôm qua.
Đàn yêu thú cũng không bị những ánh mắt căm hận kia trấn trụ, chúng vẫn lừ lừ tiến tới gần chân thành. Phương xa, một tiếng gầm vang lên. Đàn yêu thú bắt đầu tăng tốc lao về phía tường thành. Đón đỡ chúng vẫn là những mũi tên và những hỏa cầu thuật to lớn do linh nỏ và linh pháo bắn ra.
Sau đó, các tu sĩ lần lượt lao ra khỏi thành gặt hái sinh mệnh những con yêu thú còn sống sót sau đợt t·ấn c·ông. Nhưng như vậy cũng chưa đủ để ngăn chặn bước tiến của đám yêu thú. Trên chiến trường, pháp thuật, bùa chú như pháo hoa nở rộ. Tiếng đám yêu thú gầm gừ inh tai nhức óc.
Tu sĩ Trúc cơ Lý Ngọc đang đứng trên tường thành chủ trì cuộc chiến bỗng phẫn nộ hét lên lao về phía đội 4 5. Thì ra một con yêu thú cấp 4 xen lẫn giữa đám yêu thú cấp 3 bất ngờ tập kích g·iết c·hết tu sĩ luyện khí hậu kỳ.
Lý Ngọc lao tới tung pháp thuật cuốn lấy con yêu thú cấp 4 rời xa vị trí chiến đấu của các tu sĩ luyện khí. Những nơi khác trên chiến trường cũng diễn ra điều tương tự. Từng vị tu sĩ trúc cơ bình thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi nay bùng nổ pháp lực lao ra cuốn lấy đám yêu thú cấp 4 5 6 tranh thủ không gian cho tu sĩ luyện khí chiến đấu.
Pháp lực và uy áp bùng nổ trên chiến trường. Cuộc chiến trở nên đẫm máu và nguy hiểm hơn ngày hôm qua rất nhiều.
Trần Chính cũng không dám chủ quan. Trong ánh mắt kinh ngạc của các tu sĩ khác, hắn thả ra Tiểu Kim chiến đấu cạnh mình. Mỗi khi Trần Chính lao ra khỏi trận pháp, Tiểu Kim thông qua tâm thần sẽ cảnh báo cho hắn xem có yêu thú cấp 4 trở lên ở xung quanh không. Ngoài ra, uy áp từ huyết mạch của Tiểu Kim cũng sẽ làm các yêu thú cấp thấp xung quanh Trần Chính e sợ chậm lại. Nhân cơ hội đó, Trần Chính dùng lôi pháp và sát kiếm điển rất nhanh thu gặt tính mệnh của chúng.
Quân công trên lệnh bài của Trần Chính nhanh chóng tăng lên. Trải qua hai tiếng đồng hồ chiến đấu, lệnh bài đã hiển thị gần 500 điểm quân công.
Lúc này, Trần Chính đang khôi phục linh lực ở trên thành. Hắn bất ngờ nhận được Tiểu Kim thông báo có một con yêu thú cấp 4 đang xen lẫn trong đám yêu thú cấp 3 tới gần. Trần Chính theo ánh mắt của Tiểu Kim, phát hiện đó là một con Linh Miêu màu đen, nó đang trốn trong đám yêu thú tới gần Lý Ngọc tiền bối.
Phát hiện Lý Ngọc gặp nguy hiểm, Trần Chính vội tụ lực Chưởng tâm lôi. Mấy phút sau, khi lôi cầu to hơn đầu người, cảm thấy tâm lực sắp mất khả năng khống chế ổn định lôi cầu, Trần Chính ra hiệu cho Tiểu Kim bay theo tiếp ứng, sau đó dùng Bôn lôi thân pháp tốc độ cực nhanh lao về phía con Linh Miêu. Con Linh miêu lúc này có lẽ đang tập trung chờ sơ hở của Lý Ngọc tiền bối, bất ngờ nó phát hiện một tu sĩ luyện khí hậu kỳ xuất hiện trước mặt nó, sau đó là một lôi cầu không ổn định lao về phía nó. Trần Chính ném ra lôi cầu, sau đó thuận theo Tiểu Kim xuất hiện, ngồi lên lưng Tiểu Kim, giục nó bay lên cao tránh khỏi tầm t·ấn c·ông của con Linh Miêu. Sau đó hắn hô lớn với Lý Ngọc đang chiến đấu với một con yêu thú cấp 4 khác.
“Lý tiền bối, cẩn thận yêu thú đánh lén”.
---------------------
Chương bonus thêm do truyện lần đầu nhận được đánh giá 5 sao từ đạo hữu "Bát nước". Trân trọng cảm ơn các đạo hữu đã theo dõi và ủng hộ.