Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 36: Luyện hóa lôi kiếp thạch
Trở về tới nhà, Trần Chính mở trận pháp, treo bảng hiệu bế quan bên ngoài. Sau đó hắn thả tiểu Kim ra, sau khi đút cho nó một ít thịt yêu thú, hắn dặn dò tiểu Kim canh chừng xung quanh trong khi hắn bế quan.
Chuẩn bị hoàn tất, hắn về phòng, thân hình lóe lên chui vào trong động thiên pháp bảo. Hắn ngồi trên bồ đoàn, khởi động tụ linh trận phụ trợ, sau đó lấy 4 khối lôi thạch ra đặt trước mặt. Suy nghĩ một chút, hắn cầm lên trước 2 khối lôi hỏa thạch bắt đầu luyện hóa.
Một tuần sau, Trần Chính xuất hiện lại trong ngôi nhà thuê, kiểm tra một vòng trận pháp thấy không có gì thay đổi. Hắn yên tâm bớt chút thời gian chơi với tiểu Kim, đút cho nó ăn một ít thịt yêu thú rồi lại dặn dò nó canh chừng, tiếp tục đi vào phòng. Thân hình lại lóe lên rồi biến mất trong phòng.
Trở lại căn nhà gỗ trong động thiên, hắn nhìn 2 khối lôi kiếp thạch trước mắt trầm tư suy nghĩ. Vốn suy tính của hắn là luyện hóa hai khối lôi hỏa thạch cộng thêm tụ linh trận phụ trợ hẳn là đủ để hắn đột phá tầng 9. Nhưng cuối cùng, luyện hóa xong hết hắn vẫn còn một khoảng cách nhỏ mới chạm tới bình cảnh tầng 9. Dường như nguyên nhân là do hắn đánh giá sai độ dày linh lực cần tích lũy của luyện khí hậu kỳ.
Ngoài ra, 2 khối lôi hỏa thạch sau, hắn luyện hóa độ hiệu quả cũng thấp dần. Dường như linh lực của hắn hấp thu đặc tính trong lôi hỏa thạch gần bão hòa. Khi thử tạo ra một quả cầu chưởng tâm lôi ném về phía trước, cái hố do nó tạo ra kèm theo đặc tính lôi hỏa b·ốc c·háy có vẻ rộng hơn và lâu hơn.
Bây giờ đặt trước mắt Trần Chính là 2 chọn lựa. Một là dùng tụ linh trận tích lũy, dùng cách nước chảy đá mòn mài rồi phá vỡ bình cảnh tầng 9. Các này hơi tốn thời gian nhưng thắng ở an toàn.
Cách thứ hai là luyện hóa hai khối lôi kiếp thạch trước mắt. Nếu thành công, chắc chắn sẽ đột phá tầng 9 mà còn có thể tăng tiến một đoạn dài linh lực của tầng 9. Tuy nhiên, lôi kiếp thạch theo lời Lý lão tổ, ẩn chứa một tia thiên uy còn sót lại của lôi kiếp. Hắn không biết thân thể của mình có gánh được không.
Đắn đo được mất một lúc, hắn quyết định đánh cược một lần. Tay hắn lấy ra tất cả đan dược chữa thương đang có trước mắt. Sau đó, cầm lên một khối lôi kiếp thạch, vận công luyện lôi quyết bắt đầu luyện hóa từng chút một khối lôi kiếp thạch trong tay.
Ban đầu, những tia lôi điện nhỏ mang theo một tia thiên uy của lôi kiếp theo công pháp luyện hóa bắt đầu chui vào kinh mạch Trần Chính. Chúng mang theo uy thế và sự bạo ngược muốn diệt tuyệt thế gian của thiên lôi đánh vào kinh mạch và thân thể của Trần Chính khiến hắn đang ngồi luyện hóa mà cái trán cau lại, cả người khẽ run bần bật, một vài chỗ, máu còn ứa ra theo lỗ chân lông. Nhưng hắn vẫn gồng mình chịu đựng, dùng linh căn và công pháp vừa cảm ứng, dẫn dụ những tia lôi điện này đi theo đường hành công của Luyện lôi quyết.
Những tia lôi điện này vừa di chuyển, vừa phá phách xung quanh gây tổn thương không nhỏ cho Trần Chính. Cuối cùng khi chúng đi đủ một đại chu thiên, những tia lôi điện mang thiên uy này hòa vào đan điền của Trần Chính.
Thở phào nhẹ nhõm, Trần Chính buông lôi kiếp thạch trong tay xuống, ăn 1 viên đan dược chữa thương sau đó cẩn thận cảm nhận lôi linh lực của mình sau đó vẻ mặt cực kỳ vui mừng.
Trong lôi linh lực ở trong cơ thể, hắn cảm nhận được một tia thiên uy như có như không. Có lẽ do mới luyện hóa một tia nhỏ trong lôi kiếp thạch nên chưa biểu hiện rõ ràng.
Điều tức cơ thể một lúc, Trần Chính lại cầm lôi kiếp thạch lên bắt đầu quá trình luyện hóa gian khổ của mình. Theo thời gian, từng tia lôi điện mang theo thiên uy của thiên kiếp bị hắn luyện hóa vào đan điền. Trong quá trình này, cơ thể hắn cũng vẫn phải gánh chịu những đau đớn do thiên uy của lôi kiếp sót lại gây ra. Nhưng thời gian dài, cơ thể hắn cũng dần quen với điều đó.
Ngoài điểm tốt ở linh lực, kinh mạch trong cơ thể hắn dưới sự rèn đúc của lôi điện trong lôi kiếp thạch cũng dần dần dày hơn và mở rộng ra thêm một chút. Máu thoát ra khỏi các lỗ chân lông của hắn cũng dần dần từ màu đỏ chuyển thành màu đen, dường như là những tạp chất trong cơ thể bị rèn luyện đào thải ra ngoài.
Tu tiên không tuế nguyệt. Hai tháng sau, Trần Chính mới mở mắt cảm nhận linh lực cường hoành của luyện khí tầng 9 trong cơ thể rồi cười lớn. Hai tháng này, hắn chịu đựng đủ sự dày vò, đau đớn từ việc luyện hóa lôi kiếp thạch.
Cũng may, việc luyện hóa lôi kiếp thạch cũng mang đến cho hắn nhiều thu hoạch bất ngờ. Thứ nhất, linh lực trong cơ thể hắn không chỉ đột phá luyện khí tầng 9 mà còn tinh tiến lấp đầy gần ba phần tư đan điền.
Thứ hai, linh lực của hắn nhờ hấp thu thiên uy sót lại trong lôi kiếp thạch, đã mang theo một chút thiên uy của lôi kiếp. Theo hắn cảm nhận, linh lực này của hắn có tác dụng khắc chế với yêu thú và những công pháp tà đạo.
Thứ ba, quá trình hấp thu dù đau đớn nhưng cũng giúp rèn luyện cơ thể, kinh mạch của hắn. Giờ đây cơ thể hắn trở nên mạnh mẽ hơn so với khi chưa rèn luyện, dù chưa sánh vai được với các tu sĩ trải qua tẩy lễ của trúc cơ nhưng cũng vượt xa thân thể tu sĩ luyện khí hậu kỳ. Cộng thêm kinh mạch được mở rộng và thành kinh mạch dày hơn giúp linh lực của hắn vận chuyển thuận tiện, nhanh chóng hơn với số lượng nhiều hơn.
Quả nhiên là thu hoạch vô cùng lớn.
Trần Chính vui mừng thoát ra khỏi động thiên, thu hồi chiếc nhẫn rồi ra thăm tiểu Kim. Hai tháng này bận rộn hắn cũng không thoát thân ra thăm nó được.
Thấy hắn, tiểu Kim vui mừng lao đến. Trần Chính vuốt ve đầu nó một cách cưng chiều, sau đó đút cho nó mấy miếng thịt yêu thú. Đang vui chơi, chợt hắn nghe tiểu Kim tâm thần giao lưu báo có một tu sĩ đã đợi hắn bên ngoài mấy ngày nhưng tiểu Kim thấy hắn bế quan không dám quấy rầy, chỉ một mặt canh chừng, đề phòng.
Nghe vậy, Trần Chính đứng dậy đi ra bên ngoài. Quả nhiên trước cửa đang có một tu sĩ luyện khí sơ kỳ đứng chờ. Ánh mắt hắn có vẻ sốt ruột. Thấy Trần Chính ra ngoài, hắn vội bước đến chào hỏi.
“Bái kiến Trần công tử, tiểu nhân chờ ngài đã lâu”.
“Không biết đạo hữu là vị nào? Vì sao lại nói chờ Trần mỗ đã lâu?”
“Tiểu nhân thất lễ. Vì đợi rất lâu nên khi thấy Trần công tử xuất hiện mới quá vui mừng. Tại hạ là Ngô Tuấn, là người của Lý Bằng thiếu gia. Hơn mười ngày trước, thiếu gia nhận được tin Vạn Yêu tông sắp mở sơn môn chiêu mộ dệ tử vội sai tiểu nhân tiến đến thông báo cho Trần công tử đến Lý gia để cùng tiến về Vạn yêu tông như đã hẹn. Tuy nhiên công tử treo lệnh bài bế quan, nên tiểu nhân không thể gặp mặt. Lý thiếu gia chờ 5 ngày vẫn chưa thấy ngài xuất quan, dưới sự thúc d·ụ·c của đoàn đội trong gia tộc bắt buộc đã phải xuất phát 5 ngày trước. Trước khi đi Lý thiếu sai tiểu nhân chờ nơi đây, nếu Trần công tử xuất quan thì thông báo cho ngài về tin tức để ngài không bị lỡ dịp chiêu mộ”.
Ngô Tuấn nói một tràng dài kể lại tiền căn hậu quả khiến Trần Chính hiểu rõ.
Trần Chính chắp tay đa tạ đối phương, sau đó đưa cho đối phương mấy khối linh thạch cùng một bình đan dược cấp thấp coi như tạ ơn công sức đối phương chờ đợi.
Chờ Ngô Tuấn trở về phục mệnh, hắn đi vào nhà suy tính. Tính ra từ giờ tới lúc Vạn Yêu tông mở cửa chiêu mộ đệ tử vẫn còn 20 ngày. Với tốc độ di chuyển của tu sĩ hậu kỳ tầng 9 chắc hẳn hắn sẽ tới kịp.
Nghĩ thế, hắn vào nhà viết một bức thư bái biệt Lý gia chủ và Lý lão tổ, sau đó thu dọn đồ đạc trong nhà. Trước hết hắn ghé qua tòa môi giới bất động sản, trả khế đất và nhận lại một phần linh thạch. Sau đó hắn ghé qua Lý gia, nhờ tu sĩ Lý gia chuyển giúp hai bức thư cho Lý gia chủ.
Tiếp đó, hắn đạp lên phi kiếm, lao về cổng thành tây, xuất thành bay hướng Vạn Yêu tông.