Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 4: Thập Vạn Đại Sơn

Chương 4: Thập Vạn Đại Sơn


Thập Vạn Đại Sơn có tổng cộng bao nhiêu ngọn núi, chưa từng có ai kiểm nghiệm được. Ngoài các loài yêu thú, độc trùng mạnh mẽ là sự đe dọa cho những tu sĩ đặt chân thám hiểm, nơi đây còn có những mảnh rừng rậm bát ngát bao trùm rất dễ làm tu sĩ lạc mất phương hướng.

Tu sĩ còn như vậy chứ đừng nói đến phàm nhân. Trần Chính từng thăm dò qua những người dân Nam Việt bản địa, dù là những thợ săn ưu tú nhất họ cũng chưa từng dám đi quá sâu vào trong rừng.

Theo họ miêu tả, khi đi sâu tới một ranh giới nhất định, sẽ có những khí tức cực kỳ hùng mạnh tỏa ra đe dọa đẩy lùi bước chân của họ. Theo những người già kể lại, truyền thuyết nói rằng, vượt qua ranh giới đó là địa bàn của những yêu thú mạnh mẽ vượt xa những mãnh thú hàng đầu như hổ báo, là thứ mà người phàm không thể đối phó.

Là người từng trải nghiệm thực tế, Trần Chính xác nhận ranh giới trong lời những người dân đó ở khoảng tầm ba nghìn mét. Ngay cả trước đây với võ công của mình, Trần Chính cũng chỉ dám lởn vởn quanh khu vực này.

Trần Chính từng thắc mắc hỏi những người dân bản địa rằng có khi nào những yêu thú khí tức mạnh mẽ kia vượt ranh giới t·ấn c·ông con người thì ngay cả những người già sống lâu nhất ở nơi đó cũng xác nhận chưa bao giờ có yêu thú x·âm p·hạm. Đôi khi chỉ có một vài loài mãnh thú linh trí thấp như hổ báo lao ra khỏi núi rừng thì chúng cũng chỉ rình t·ấn c·ông những s·ú·c· ·v·ậ·t chăn nuôi của người dân rồi lại rút vào rừng rậm.

Những người già ở đây thường hay kể cho con cháu họ nghe rằng: Người dân Nam Việt có thể yên ổn sinh sống và săn bắn, khai thác bên cạnh Thập Vạn Đại Sơn tất cả là dựa vào phúc ấm tổ tiên.

Theo lời kể, dân tộc Nam Việt có nguồn gốc xa xưa và hùng mạnh không kém những dân tộc khác. Tổ tiên của dân tộc là Lạc Long Quân. Theo truyền thuyết, ngài là chân long mang trong mình huyết mạch chí cao vô thượng của long tộc. Còn mẫu tổ của dân tộc Nam Việt là nàng Âu Cơ, một tiên nữ xinh đẹp và là con gái của Thần Nông, nàng sống trên những ngọn núi cao.

Một lần du lịch tới vùng đất Nam Việt, Lạc Long Quân đã gặp Âu Cơ. Sau đó tình yêu đã nảy nở giữa hai người và cả hai đã kết duyên vợ chồng. Nàng Âu Cơ sinh ra một bọc trứng có 100 người con.

Một ngày, Lạc Long Quân nói với Âu Cơ rằng:” ta thuộc long tộc thích sống ở nơi biển sâu, nàng là tộc tiên thích sống ở vùng núi cao, hai người chúng ta tới từ hai chủng tộc và môi trường rất khác nhau nên rất khó để chung sống với nhau lâu dài. Chẳng bằng chúng ta chia nhau mỗi người 50 đứa con theo mình về nơi sinh sống phù hợp”.

Sau đó, họ chia nhau mỗi người 50 người con. 50 người con có huyết mạch Long tộc nồng đậm sẽ theo Lạc Long Quân xuống biển, 50 người con huyết mạch tiên tộc nồng đậm theo Âu cơ lên núi đi đến vùng Phong Châu và lập nước.

Trước khi đi, Lạc Long Quân đã đi một chuyến vào sâu trong Thập Vạn Đại Sơn hiệp ước với những tồn tại mạnh mẽ nơi đây về ranh giới hoạt động của yêu thú ở mặt phía nam nhằm tạo ra mảnh đất sinh tồn hiện nay cho con cháu ngài. Sau khi Lạc Long Quân đi, trải qua nhiều đời phát triển phồn thịnh, mới có dân tộc Nam Việt ngày nay.

Trước đây khi nghe truyền thuyết những người già kể, Trần Chính vẫn chưa tin lắm. Nhưng khi thực tế chứng kiến ranh giới kì lạ trong Thập Vạn Đại Sơn, hắn cũng nghĩ truyền thuyết nếu được truyền lại nhiều đời như vậy hẳn cũng có căn cứ nào đấy.

Mặc dù vậy, lần này, Trần Chính vẫn quyết định mạo hiểm vượt qua ranh giới để tìm kiếm cơ hội tăng cao tu vi cho mình. Hắn từng thử leo l·ên đ·ỉnh một ngọn núi không có khí tức của yêu thú với hi vọng tìm được một hướng đi đúng nhưng tất cả đều vô ích. Trải dài trong tầm mắt là bát ngát màu xanh của cây cối và những đồi núi nhấp nhô.

Đành đánh cược vào vận khí, hắn chọn đi theo hướng ít có mãnh thú hoạt động vì theo hắn biết, những loài yêu thú có ý thức lãnh địa rất cao, chúng sẽ không cho phép những loài khác, đặc biệt là những loài mãnh thú yếu ớt sống trong phạm vi lãnh địa của mình.

Theo Hoàng Long du ký ghi chép, các loài yêu thú chia theo cấp bậc từ 1 đến 3 tương đương với tu sĩ luyện khí, cấp 4 đến 6 tương ứng tu sĩ trúc cơ, cấp 7-9 tương ứng Kim đan chân nhân. Tới cấp 10, yêu thú cần trải qua lôi kiếp tẩy lễ, nếu vượt qua yêu thú sẽ hóa hình thành hình người mới tu hành tới cấp độ cao hơn. Từ cấp 10 trở đi, sách chỉ ghi vắn tắt: yêu thú đã tương ứng với cảnh giới đại tu sĩ Nguyên Anh. Về phần yêu thú cấp cao hơn thì không thấy trong sách ghi chép.

Quyết định hướng đi, Trần Chính lấy ra một bột thuốc hòa với nước rồi bôi lên người mình. Theo các thợ săn bản địa giới thiệu, đây là bột chế biến từ một loài cây rất quý tên Long Hương. Cây này là vật không thể thiếu của các thợ săn già dặn. Loài cây này theo lời họ đoán, nó mang mùi hương của rồng, sau khi xoa lên người sẽ giúp che lấp bảo vệ con người trước khứu giác mạnh mẽ của các loài thú hoang. Hắn cũng không biết cây này có tác dụng với yêu thú mạnh hơn một bậc so với những con mãnh thú không linh trí kia không nhưng hẳn là sẽ có tác dụng suy yếu.

Thu xếp đủ lương thực nước uống, hông giắt Hàn Ngưng kiếm, Trần Chính vận khinh công nhảy vào trong rừng rậm. Hiện tại mặc dù tu vi đã là luyện khí tầng 1 nhưng do không có pháp thuật đi kèm, hắn vẫn dựa vào khinh công và kiếm pháp trong võ lâm thế tục làm chỗ dựa chính cho cuộc thám hiểm. Cũng may, linh khí cao cấp hơn chân khí của võ giả rất nhiều, nhờ vậy mà sức mạnh của hắn cũng được tăng cường đáng kể.

Dựa vào linh khí, thân pháp của hắn nhanh và bền bỉ hơn, kiếm pháp sau khi được vận linh khí cũng tăng mạnh độ sắc bén. Dù yếu thế ở thiếu đi pháp thuật t·ấn c·ông từ xa nhưng nếu cận thân t·ấn c·ông, dựa vào sự nhanh nhẹn của khinh công, kiếm pháp cộng thêm Hàn Ngưng kiếm sắc bén, một số loài yêu thú cấp thấp yếu ớt chắ hẳn vẫn sẽ đối phó được.

Kiếm pháp Trần Chính tu luyện là một bộ đạo gia kiếm pháp tên là Dưỡng Kiếm Thuật. Kiếm này chú trọng dưỡng tâm, tích khí tựa như quá trình mài kiếm. Nuôi dưỡng càng lâu, độ chân khí càng nhiều, kiếm rút ra càng mạnh.

Bộ kiếm pháp này coi trọng “nhanh, chuẩn, thẳng và hiểm”. Rút kiếm t·ấn c·ông phải nhanh, đâm phải chuẩn, chọn vị trí phải hiểm và đã xác định t·ấn c·ông thì phải thẳng tiến không lùi bởi một tiếng thì mạnh, hai tiếng thì suy, ba thì kiệt. Hắn từng dưỡng kiếm 5 năm, khi rút ra vượt cấp chém g·iết cao thủ tông sư, dựa vào đó đột phá trở thành tông sư trẻ tuổi, niềm hi vọng của gia tộc. Hiện tại chân khí đã vô dụng, hắn quyết định thử nuôi kiếm bằng linh khí. Nhưng trong ngắn hạn chưa biết được có tác dụng như thế nào.

Dựa vào khinh công. Trần Chính cẩn thận di chuyển bằng cách nhảy trên những cành cây nối nhau trong rừng. Mỗi bước chân, tâm thần hắn đều căng cứng, tầm mắt liên tục quan sát động tĩnh, tai lắng nghe từng tiếng động trong khu rừng.

Hắn không dám di chuyển dưới mặt đất vì không biết dưới tầng lá cây ẩm thấp kia đang chờ hắn là những thứ gì. Rất nhiều loài độc trùng thích ẩn nấp ở những nơi ẩm ướt và nọc độc của chúng dù là tu sĩ luyện khí cũng có thể bị đe dọa đến tính mạng. Trên tầng cây, mặc dù cũng có yêu thú nhưng thường hình thể của chúng lớn cộng thêm tầm mắt rộng hơn sẽ giúp hắn dễ dàng tránh đi.

Cũng may hiện tại là ban ngày, yêu thú đa số đã vào giờ nghỉ ngơi, chỉ có một số ít loài hoạt động nên nguy hiểm đối với hắn cũng giảm xuống rất nhiều. Buổi tối mới thực sự là giờ hoạt động cao trào của yêu thú, độc trùng.

Bởi thế, ngoài việc quan sát nguy hiểm, tìm kiếm linh dược, hắn cũng cần tìm sẵn một chỗ trú ẩn an toàn vào ban đêm để tránh việc nửa đường phải quay về hang đá ban đầu rất mất thời gian.

Chương 4: Thập Vạn Đại Sơn