Bắt Đầu Từ Kiếm Ma
Long Cơ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 261: Lạc Hiền Vương
Không rõ dung mạo nhưng Bạch Tuyết cùng Ma Hê Thủ La Kiếm đều từng được đề cập miêu tả, ngoài ra còn có khí tức của Lý Quân Thiên, loại khí tức sắc bén lạnh lùng như kiếm khi vận khởi cương khí kia không lẫn vào đâu được.
p/s: Cầu đề cử!!! (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngự Linh Đại Đạo không thiện về tu bổ thân thể, thậm chí tổn hao sinh mệnh cực lớn bởi tác dụng phụ khi khống chế “linh” trừ một số trường hợp đặc biệt ra thì Ngự Linh Sư đều trông già hơn tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
...
“Tiểu bối ngông cuồng, ngươi nghĩ rằng phong vương xong có thể khinh thị người trong thiên hạ hay sao? Ở giữa Vương Giả cũng có sự chênh lệch, càng đừng đề cập đến tân tấn Vương Giả như ngươi, cơ bản không thể hiểu nổi lực lượng của Vương Giả lâu năm như bản vương”.
Lý Quân Thiên trình bày sự thật, cũng không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì. Nhưng chính bởi vì Lý Quân Thiên tỏ ra vô cùng tùy ý cùng không quan trọng như vậy, để cho Lạc Hiền Vương càng cảm thấy bị coi thường, bị xem nhẹ, giống như bị xúc phạm.
Lạc Hiền Vương hùng hổ chỉ trích, tức giận đến giống như râu của hắn cũng hơi dựng lên. Nếu như nói đúng sự thật...Lý Quân Thiên kỳ thực lớn tuổi hơn Lạc Hiền Vương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Võ Thiên Cảnh không có phân chia cảnh giới đại biểu cho vô hạn khả năng, sức mạnh vô hạn, tương lai vô hạn nhưng vẫn có mạnh có yếu, không thể nghi ngờ Lý Quân Thiên hiện tại đã mạnh hơn xưa một khoảng, chỉ là chưa thể khôi phục lại đỉnh phong để phát hiện ra mà thôi.
Điều này Lý Quân Thiên trải qua chiến đấu đã cảm nhận được rõ ràng, Trần Vệ đúng là mạnh hơn Phùng Tá Chu một chút nhưng không nhiều, đều tương đương với Đạo Thiên Cảnh viên mãn.
“Ngươi có chuyện gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ tất cả những điều kiện như vậy mới tạo nên tình thế như hiện tại, cuối cùng tạo ra sự kiện gặp mặt này.
Kỳ thực nếu như Lý Quân Thiên không b·ị t·hương thì sẽ không dùng ra kiếm khí thông thường, từ đó khí tức của Lý Quân Thiên sẽ không dễ bị nhận ra.
Lạc Hiền Vương thân ở vị trí cao đã lâu, đi đến nơi nào đều là nhân vật đỉnh cao, lúc nào bị người không nể mặt mũi như vậy. Cho dù đối mặt với các Vương Giả khác cũng chưa bao giờ bị lãnh đạm, điều này khiến cho Lạc Hiền Vương hơi tức giận.
Lý Quân Thiên đi vào linh vực của người ta, tất nhiên người ta nhận ra ngay lập tức. Nhất là xưa nay Lý Quân Thiên còn mạnh như vậy, giống như cả một viên thiên thạch ném xuống hồ nước, làm sao có thể không nhận ra.
Kỳ thực không phải Lạc Hiền Vương gây chuyện không đâu, phải biết không phải ai từ hạ giới phi thăng lên cũng có khả năng phong vương, trường hợp này vô cùng hiếm có, thậm chí trong vòng mấy nghìn năm trở lại cũng chỉ có duy nhất Lý Quân Thiên mà thôi.
Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ liền có thể hiểu được, nhưng hắn chẳng thèm ngó tới, không đáng để quan tâm. Các Vương Giả đều không phải kẻ ngu, nghĩ sâu xa đều có thể hiểu được, cũng coi như thủ đoạn thông thường để cân bằng thực lực của Thần Triều mà thôi. So sánh với việc bất mãn với Thần Triều thì bọn hắn cũng thật sự có bất mãn với Lý Quân Thiên.
Nhưng cũng vì như thế, Ngự Linh Sư sống càng lâu thì bản lĩnh cũng cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng Vương Giả bởi vì có lực lượng của Thần Triều tạo thành trường hợp đặc biệt, có thể sống được thật lâu, lực áp chế lên “linh” cũng vô cùng mạnh mẽ. từ đó sống càng lâu, thực lực cũng theo đó tăng lên nhanh đến cấp bậc đỉnh tiêm.
Điều này không phải Lý Quân Thiên thao tác cái gì, chỉ là đại đạo của hắn chậm rãi phản kháng lực áp chế từ thiên địa, đại đạo đang xâm lấn ngược về Thế Giới Cửu Châu, mở rộng ảnh hưởng của đại đạo, cũng mở rộng ảnh hưởng của Lý Quân Thiên.
Kỳ thực Lý Quân Thiên chỉ đi qua mà thôi, không phải hướng về phía Lạc Hiền Vương cho nên chưa từng nghĩ đến sẽ đụng độ, bị người tìm đến cửa tất nhiên không hiểu lý do vì sao.
Lý Quân Thiên cảm thấy nói chuyện không hợp liền không muốn nói nhiều, lập tức lấy ra kiếm Quy Khư, lực lượng cấm kỵ chảy xuống hóa thành hắc lôi bao bọc quanh lưỡi kiếm.
“Ngươi chính là Võ Vương?”
Đáng tiếc, Lý Quân Thiên cũng không phải Ngự Linh Sư, tuổi tác của hắn cũng không nhỏ, thực lực càng không cần phải nói. Dựa theo A Cửu nói, tứ đại cao thủ cùng thập bát vương giả là cao thủ cùng một cấp độ, chênh lệch không phải rất lớn, lấy Thái Sư Trần Vệ đứng đầu.
Lạc Hiền Vương xuất hiện ở trên Ma Hê Thủ La Kiếm, trực tiếp đứng ở trên sân, coi như không mời mà xâm nhập vào trong nhà người khác. Lý Quân Thiên vốn đang chậm rãi chữa thương liền mở mắt ra, đánh giá người khách không mời mà đến này.
Rời khỏi La Châu, một đường chậm rãi vượt qua Phúc Châu, đám người của Lý Quân Thiên đi vào Thượng Châu.
Lạc Hiền Vương tất nhiên không phải trường hợp đặc biệt, nhìn hắn cũng không già hơn tuổi nhưng xét về tuổi tác thực tế hắn kém Lý Quân Thiên gần hai mươi tuổi, dựa theo giang hồ có thể tính là thấp hơn gần hai bối phận chứ không ít.
Lần trước đánh chạy Thái Phó, tình báo của Lý Quân Thiên đã truyền khắp Thần Triều, tất nhiên không bao gồm dung mạo của hắn, không có biện pháp đặc thù là không thể nào ghi chép lại dung mạo của Lý Quân Thiên, thậm chí thực lực không đủ còn không thể ghi nhớ được, nhìn không rõ, không nhớ được, thậm chí chậm rãi quên đi tất cả.
Lý Quân Thiên xông vào nhà người ta, sau đó người ta lại xông vào trong nhà của hắn...ừm nói như vậy cũng không sai, chỉ là Lạc Hiền Vương càng trực tiếp chạy đến trước mặt Lý Quân Thiên, lộ ra càng đường đột hơn một chút mà thôi.
Một nửa phía đông của Thượng Châu là đất phong của Lạc Hiền Vương, một trong mười tám Vương Giả của Đại Việt Thần Triều. Ở trong đất phong, Vương Giả chính là chúa tể, khống chế tất cả. Đây là một loại linh vực ở cấp độ cực cao, lại là linh vực tự nhiên, không thuộc về “linh” nào mà là toàn bộ Thần Triều công nhận, được xây dựng lên bởi lực lượng thiên mệnh qua ngày rộng tháng dài bồi đắp đến một cấp độ cực kỳ cao.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lý Quân Thiên không có ý định che giấu tung tích của mình, bị nhận ra cũng không phải chuyện gì kỳ quái, càng không đến mức khó chịu. Nhưng Lý Quân Thiên cũng sẽ không khách khí với vị khách không mời mà đến này, hơi đánh giá đối phương xong mới lạnh nhạt hỏi.
Chương 261: Lạc Hiền Vương
“Há? Ta chỉ đi ngang qua”.
Lạc Hiền Vương là một người trung niên, mái tóc hoa râm lộ ra tuổi tác của hắn đã không trẻ. Dưới vương bào gọn gàng là một cái bụng mượt mà, chứng tỏ rằng ngày thường rèn luyện không ít, không phải loại hưởng sống hưởng thụ giàu sang vàng son kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn chưa từng muốn che giấu tung tích của mình, nếu không ở trong trạng thái hóa đạo thì chưa chắc đã có người cảm ứng được khí tức của hắn.
Ý tứ rất rõ ràng, là ngươi đi đến cho nên ta mới hỏi thăm. Lý Quân Thiên hơi nhấc lông mày, tỏ ra không quan trong nói.
Một kiếm đâm ra ngoài.
Bởi vì Vương Vị có thể truyền thừa cho hậu nhân, cho nên không phải Vương Giả nào cũng mạnh. Người trẻ mới kế thừa Vương Vị, thực lực thua xa những người ngồi ở ngai vị lâu ngày, cuối cùng trở thành một loại quán tính. Các lão vương giả bất giác đều có cảm giác ưu việt hơn đám hậu bối, bày ra tư thế của một đám trưởng giả.
Không quan tâm đối phương là ai, Lý Quân Thiên cũng chưa có ý định đi tìm hiểu đổi phương là ai, chỉ muốn biết đối phương đến đây muốn làm gì.
Nếu tình báo không sai sót, Lạc Hiền Vương cũng ở cấp độ này, hoặc yếu hơn một chút thì tương đương với Đông Hải Thần Hoàng, cỡ Đạo Thiên Cảnh đỉnh phong. Nhìn chung, đều có thể đánh thắng được.
Chuyện này không ảnh hưởng đến sức mạnh uy năng của lực lượng đại đạo, chỉ có thể ảnh hưởng đến năng lực, giống như quyền hành được thăng cấp, vị cách được nâng cao chứ không ảnh hưởng đến sát phạt cụ thể.
Ảnh hưởng trong lúc bất tri bất giác diễn ra, Lý Quân Thiên không quan tâm cho lắm, nếu không hắn chỉ cầm một ý nghĩ đi cảm ngộ liền có thể rõ ràng. Lại nói Lý Quân Thiên vẫn còn trong trạng thái trọng thương, thật sự không muốn đụng chạm đến đại đạo, cho nên vẫn chưa phát hiện ra bản thân đã tiến thêm một bước ở Võ Thiên Cảnh.
Tất nhiên Lạc Hiền Vương không biết điều này, hắn cũng thật sự coi Lý Quân Thiên chỉ là một tiểu cô nương hai mươi tuổi mà thôi. Ngự Linh Đại Đạo có thể tốc thành, chỉ cần khống chế một “linh” cực mạnh thì có thể nhảy lên trở thành cường giả hàng đầu, cho nên sẽ không xuất hiện tình trạng khinh thị người mới.
“Bản Vương Lạc Hiền, nơi này là đất phong của ta”.
Tức là mới trở thành Vương Giả có thể không mạnh, nhưng trở thành Vương Giả lâu ngày có đủ thời gian tích lũy nội tình, khống chế nhiều “linh” hơn, tăng thực lực đến mức tối đa.
Người thường giống như hạt mưa rơi vào trong hồ, lăn tăn một chút liền biến mất, không đáng chú ý đến, người ta sẽ không tận lực đi để ý. Nhưng người ta muốn không để ý đến Lý Quân Thiên cũng không được, đây chính là bi ai của việc quá mạnh, nhất là Lý Quân Thiên cũng không tận lực đi ẩn tàng bản thân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.