Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
Nhưng ít nhiều gì hắn cũng đã tiến vào tam thiền, không cần đến thiên nhĩ thông, Thắng vẫn có thể vận dụng khả năng ngoại cảm của mình để liên kết với năng lượng của đại thụ, từ đấy tìm được tiếng nói chung mà người đời gọi là tâm linh tương thông.
Linh hồn của Thắng theo sự biến ảo cùng tần số rung động pháp tắc sinh mệnh từ cây cự sam dần dần hoà hợp.
Nghe thì có vẻ bùi tai, nhưng Thắng cứ có cảm giác sao sao ấy, thật sự là có chút khó tả nha.
Tinh thần thả lỏng, bắt đầu tiến vào trạng thái định để đưa bản thân vào thiên nhân hợp nhất.
Nhìn thấy vậy, thiên đạo liền quay người sang hướng khác, mắt híp lại hình nguyệt nha, miệng không nhịn được mà nhoẻn rộng đến mang tai, phấn khích cười khằng khặc.
Vì để cứu trị thế giới này, ta đã thôi động một lượng lớn ý chí thế giới để bù vào khoảng không đó, dẫn tới hiện tại đã ở trạng thái suy yếu, không thể tiếp tục tồn tại để điều hành pháp tắc nơi này.”
Còn đang tiến thoái lưỡng nan, Thắng liền cảm nhận được một tia pháp tắc sáng tạo. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cho nên ta đã tìm khắc thế giới này để kiếm một kẻ phù hợp, thay ta trở thành thiên đạo tiếp theo... vừa hay nhìn thấy ngươi, một kẻ ngoại lai không tồn tại ở cõi này.
Ở hư không giới, sau khi thôn phệ hố đen, thần hồn của Thắng đã tự liên kết và trở thành thiên đạo, nhưng lúc đó kết quả liên kết mới chỉ ở mức 80% mà thôi, thế nên khi cắt thần hồn, hắn vẫn còn giữ một tia trong thân.
Tuy không thể vận dụng thiên nhãn thông, nhưng Thắng vẫn có thể cảm nhận được hàng ngàn, hàng vạn pháp tắc đang lưu động tại đó.
“Được!” Thắng kiên định gật đầu, hướng phía quả cầu phát sáng giữa trung tâm không gian đi tới.
“Chào người ngoại lai! Xin tự giới thiệu ta là thiên đạo người tiếp quản nơi đây.”
Nhìn mà thèm a, nếu hắn thực sự tiếp quản vùng thế giới này, việc tiểu thế giới bên trong đan điền hội tụ đầy đủ pháp tắc không phải là chuyện khó khăn gì nữa, hắn có thể từ đấy kết hợp với Tạo Thế pháp mà sáng tạo ra một thế giới cấp cao giống với hư không giới. Mới nghĩ đã thấy kích thích a!
“Hơn một năm về trước, có một thông đạo không gian kết nối với giới khác bị phát nổ, dẫn tới thế giới này bị phá hủy nghiêm trọng. Khi đó ta đang tĩnh tu, không phát hiện ra sớm, phải đến khi nó cắn nuốt một lượng lớn sinh mệnh thế giới, ta mới hồi tỉnh.
“Đầy là...” Thắng có chút ngạc nhiên nhìn hướng trước mặt, lúc này phía vùng trắng xóa đó xuất hiện hai thân ảnh, một lớn một nhỏ.
“Đúng vậy, ta là thiên đạo nơi này. Lần này ta muốn tìm gặp ngươi chính là có chuyện.”
Quá lâu, hắn không đợi được. Vì thế tư tưởng đánh vào đa vũ trụ, tìm kiếm đường phá hủy lớp vỏ thời gian, từ đấy tạo bước nhảy thời không mà quay trở lại điểm ban đầu.
“Thiên đạo?” Thắng bất ngờ, có chút thất kinh, nhìn thiên đạo với ánh mắt dò xét cùng đề phòng.
Thiên đạo lắc đầu, hướng Thắng giải thích.
Miễn cưỡng gật đầu, Thắng liền lấy cớ mà đuổi chúng đi, rồi sau đó hướng về phía cây cự sam đi tới.
Một loạt ngôn từ làm Thắng có chút há hốc mồm, mẹ nó, lần này lại là miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống a! Nhưng dễ dàng như vậy cũng quá có chút điềm đi.
Trong tiềm thức, Thắng lại nhìn thấy những hình ảnh khi xưa mà hắn từng kết nối với cự sam, thấy cuộc đời trưởng thành của nó, phải đến khi bản thân đứng trước một không gian trắng xoá, hắn mới không còn nhìn thấy cuộc đời của cây đại thụ này.
Hơn nữa, thần hồn của ngươi rất mạnh, đó cũng là lý do ta chọn ngươi!”
Cũng cùng lúc đó, những sợi ý niệm ẩn dấu trong Thắng bắt đầu thoát ra ngoài, từ trong thân thể tiến vào cây cự sam, hình bóng hai người đó cũng vì vậy ngày một rõ ràng.
Tiểu Thử vẫn chậm rãi đi phía sau Thắng, bình bình ổn ổn ở phía sau thủ hộ.
Không đợi Thắng suy nghĩ, thiên đạo vội kéo tay hắn tiến về phía một vùng trời, nơi đây có một quả cầu đang phát quang, toả ra một luồng ánh sáng thu hút.
Hiện tại điều hắn muốn là quay trở về lúc mình bị đá đến nơi đây a. Hắn có thể chờ đợi, để thế giới diễn hoá, phát triển đến khi có nhân loại, đến thế kỷ 21 là có thể nhìn thấy người thân, gia đình, nhưng như thế là quá lâu, bởi từ giờ cho tới lúc đó cũng phải 65, 70 triệu năm nha.
Khi đó sau khi liên kết đến 80% cơ thể và thần hồn của hắn có hiện tượng như bị mất kết nối, linh hồn thoát khỏi thân xác một phần, không biết khi hoàn thành đủ 100% thần hồn có bị tách ra khỏi thể xác hay không nên Thắng phải hỏi cho kĩ.
Nên bảo hắn tại đây nhìn chúng sinh diễn hoá hàng triệu năm thì thật sự không khác nào tra tấn.
“Đó là...”
Sau trận chiến với di tộc, Thắng chưa kịp đốn ngộ nó đây, hiện tại mới tỉnh dậy, vì trong mộng ảo của Vi Đức, cũng tức là sư phụ hắn, hắn thấy được sự bá đạo của pháp tắc sáng tạo, cho nên khi tỉnh hắn đã hướng nguyên anh ra chỉ lệnh đốn ngộ pháp tắc, vừa rồi là nó đã thành công đốn ngộ pháp tắc nên truyền lại cho bản thể.
Nhìn thấy thái độ của Thắng, thiên đạo không hề tỏ ra sự khó chịu, vẫn cứ hài hòa như ánh sáng quanh thân mà hướng Thắng nói tiếp.
Bỗng linh quang trong đầu Thắng loé lên, đúng a! Chẳng phải hắn còn nguyên anh hay sao, hắn có thể sử dụng nguyên anh thay thế bản thân làm thiên đạo, bản thân vẫn giữ thần hồn.
Ngươi có thể sử dụng các loại pháp tắc để biến hoá, diễn hoá theo hướng ngươi muốn, từ đấy sáng tạo ra một giới theo sở thích của ngươi.
Nhưng từ trên người ngươi ta thấy được sự anh minh, tuy trông không được đứng đắn cho lắm nhưng cũng đã đạt tiêu chuẩn người kế nhiệm.
“Bái kiến đại vương!”
“Vậy a...” Thắng nghe vậy có chút thất vọng, nếu bây giờ bản thân dùng thần hồn trở thành thiên đạo nơi đây, thì mãi mãi chỉ có thể cắm dùi tại phương thế giới này.
“Nào, ngươi đi theo ta. Nhìn thấy đoàn ánh sáng trước mặt không? Đó là thiên đạo ấn kí, chỉ cần ngươi dùng thần hồn tiến nhập vào đó, ngươi sẽ hoàn thành việc tiếp quản nơi này.”
Còn cái ý tưởng dùng phá không quyền để đấm vỡ không, thời gian, xuyên qua dòng chảy là điều không thể sảy ra.
Thấy Thắng hỏi vậy, còn đang mỉm cười hoà nhã thiên đạo như thấy được cá sắp cắn câu, liền nở một nụ cười tươi rói, âm thầm vui vẻ không thôi.
Mở lời là một người đàn ông, toàn thân phát ra ánh hào quang sáng rực, nhưng không hiểu vì sao khi Thắng nhìn lại không hề bị chói mắt, trái lại còn khá êm dịu và hài hòa.
“Khi ngươi làm thiên đạo, ngươi có thể điều hành pháp tắc.
Lúc đầu Thắng còn đặt niềm tin vào kiến thức lý giải của Dạ Minh, nhưng sau khi tiếp nhận tri thức của Vi Đức, hắn mới hiểu được, dòng chảy thời gian là thứ không thể dễ dàng phá vỡ, trừ khi thật sự là nghịch thiên, hoặc tìm hiểu được cái gọi là Nghịch chuyển long mạch mà vị thiền sư kia sử dụng thì may ra mắn mới có thể quay về nhà.
“Chờ đã! Nếu liên kết với thế giới thì thân thể vẫn có thể sử dụng đúng không?”
Và người trong cuộc, Thắng lại không hề hay biết sự dị dạng của kẻ mang danh thiên đạo này.
Chỉ thấy hắn vẩy tay một cái, phía trước mặt Thắng liền xuất hiện một giới cầu, thiên đạo bắt đầu diễn thuyết.
Như vậy trong vô thức, nguyên anh vẫn có thể truyền toàn bộ pháp tắc của giới này cho hắn từng phút từng giây, không những thế thi thoảng hắn vẫn có thể sử dụng ý thức tiến nhập nguyên anh, trở thành thiên đạo a!
Chương 104: Miếng bánh từ trên trời rơi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến lúc đánh nhau với địch nhân, hắn có thể gọi thiên đạo ra tấn công địch nhân nha, quả là một ý tưởng hợp lý, Thắng thật sự là phấn khích, vui vẻ khen bản thân không thôi.
Hiện tại không thể vận dụng thiên nhĩ thông, Thắng thật không biết cây cự sam này muốn nói gì.
Phía trên thân cây toả ra những đoàn ánh sáng xanh lục, vừa nhìn Thắng đã nhận ra đây là pháp tắc sinh mệnh. Hiện tượng này giống như đầu cự sam đang muốn nói gì đó với hắn
“Cái gì? Không được đâu, khi ngươi liên kết với thế giới này, ngươi đã hoàn toàn trở thành thiên đạo, thân xác của ngươi sẽ là một phương thế giới, cần gì tới thể xác cơ chứ.”
Đây là pháp tắc bản thân Thắng có được khi hoàn toàn cắn nuốt hố đen, được sư phụ truyền lại cho công pháp Tạo Thế pháp cùng cái cốt lõi nhất, chính là pháp tắc Sáng tạo.
Thiên đạo hướng Thắng mỉm cười nhẹ nhàng, một nụ cười công nghiệp không có chút cảm xúc.
Thắng thật có chút giật mình, nếu không phải Tiểu Thử nói trước là nó có con cháu đang đợi ở phía ngoài thì chắc hắn đã một cước đã hết lũ chuột này đi rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trở thành thiên đạo có tác dụng gì?”
“Việc? Với một kẻ tầm thường như ta thì có việc gì?” Thắng trên đầu đầy dấu hỏi chấm, hắn thật sự không biết thiên đạo đây là ý gì a, tự nhiên đi tìm một kẻ đang yếu nhược như hắn có việc, nghe thật có chút lừa đảo bên trong nha.
Không những thế ngươi còn có thể trở nên bất tử, nhìn các chúng sinh sống rồi lại c·h·ế·t.
Đặt tay áp lên bề mặt thô ráp của cự sam khổng lồ, Thắng bắt đầu sử dụng năng lượng sóng của mình liên kết với cây đại thụ trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vui a! Rất là vui, chỉ cần ngươi làm thử một ngày là nghiện cả đời nha!”
Không biết cây cự sam này muốn truyền đạt thông tin gì nhưng Thắng đoán hơn phân nửa là chào hỏi đi, bởi hai người từng sống cùng với nhau một đoạn thời gian mà, hiện tại gặp mặt nên cũng có chút tình cảm bằng hữu a!
Phía ngoài cửa hang, có một bầy chuột đang nheo nhóc hướng Thắng kính chào.
Nhưng nếu không liên kết, hắn sẽ không thể đốn ngộ pháp tắc a, việc đánh ra đa vũ trụ chỉ là mộng tưởng hão huyền mà thôi.
Tuy hắn biết nơi đây có thiên đạo tồn tại, nhưng chưa bao giờ bản thân thật sự tiếp xúc qua, nhất là còn gần như vậy, còn chưa kể đến hình như lần này đối phương là chủ động tìm gặp hắn, không biết là nguyên nhân gì nhưng cứ đề phòng vẫn hơn.
Thiên đạo ngừng lại, nhìn Thắng một lúc rồi nói tiếp.
Nếu tính theo thời gian mà hắn không gặp cự sam cũng phải đâu đó tầm bốn tháng a! Còn về thực tế, tính cả lúc hắn bất tĩnh cũng đã được một năm lăm tháng gì rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.