Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 116: chuẩn bị tiến vào khu rừng cấm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 116: chuẩn bị tiến vào khu rừng cấm


Nhìn lũ chuột con bé như vậy, mà trọng tải của bản thân khoảng 200 cân, Hoàng có chút lo lắng, sợ bọn này không nâng được mình bèn hướng Thắng hỏi dò: “Anh Thắng, bọn chuột con này liệu có được không?”

Nhìn núi thây trước mặt mình, cảm giác con nào con nấy cũng toả ra uy áp kinh thiên, khiến Hoàng sợ hãi run rẩy, miệng khô khan âm thầm nuốt nước bọt, vô thức gật đầu lia lịa.

Và tại sao một nhân loại cấp chiến binh lại có thể thu phục được một đầu hung thú cấp siêu nhân cùng đoàn chuột cấp sư làm sủng vật???

Hoàng là không biết Tiểu Thử nếu để nói về đồng cấp thì nó mạnh bá đạo, bởi trong người nó vừa có pháp tắc, lại có công pháp gia trì nên xét về mặt bằng chung thì không ai có thể qua được nó trừ Bạo Vương, nhưng đấy là sức mạnh, còn về tốc độ thì không ai có thể bắt kịp Tiểu Thử.

Chẳng mất bao lâu, Tiểu Thử đã hoàn tất việc đi săn, nó nhanh chóng quay trở lại bên người Thắng.

Thắng liền quay sang cùng khuôn mặt mỉm cười hướng Hoàng hỏi: “Thế này đã đủ chú mày ăn chưa?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn Hoàng lúc này thì yên tĩnh ngồi ngoan ngoãn trên tấm ván gỗ kia, trong đầu y lúc này là mười vạn câu hỏi vì sao!

Thắng thúc giục Hoàng, đẩy gã hướng phía lũ chuột con, sau khi xác định thằng cu em này đã an toạ trên kiệu chuột, Thắng mới tiến tới chỗ Tiểu Thử, nhảy lên lưng chuột lớn, bắt đầu một cuộc hành trình vào trong khu rừng nguyên sinh mà bản thân trước đây không dám vào.

“Hả? Cần gì phải cái gì túi dinh dưỡng? Với lượng lớn lương thực từ Tiểu Thử kiếm được, chúng ta thừa sức mà ăn rồi, ăn đến một tháng cũng chưa chắc hết a!” Thắng hơi khó hiểu nhìn Hoàng.

“Anh Thắng...” Hoàng thật không biết nói sao a, rõ ràng nơi đây không có đầu hung thú nào khác ngoài con chuột lớn này cùng đạt chuột nhỏ nha. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy uy thế của Tiểu Thử không phả lên người của Thắng, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được dạng sóng năng lượng đang vô thức từ trên người Tiểu Thử phát ra.

“Xem xét, chuẩn bị đi thôi!” Thắng hướng Hoàng vẫy tay, ra hiệu tiến về phía Tiểu Thử. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy thế, Thắng đành phải giải thích qua cho Hoàng hiểu về phân cấp độ tại đây, cũng như của toàn bộ vũ trụ, và so sánh tương quan giữa hai hệ thống.

Nghe được lời khẳng định chắc nịch, Hoàng mới an tâm phần nào, nhưng vẫn có chút đề phòng nhìn con chuột lớn trước mặt, cảm nhận uy thế từ trên người nó vô thức phả ra, làm Hoàng bất giác run lên vài cái.

Chương 116: chuẩn bị tiến vào khu rừng cấm

Tuy đây không phải lần đầu tiên y gặp một đầu quái vật cấp siêu nhân, nhưng khu căn cứ của Hoàng chính là bị một quái vật cấp siêu nhân tàn phá, vì thế trong thâm tâm y vẫn luôn sợ hãi khi đối mặt với những quáI vật ở cấp độ này.

Một núi thịt hung thú cấp quân chất đống trước mặt hai người.

Nghe được lời giải thích của Thắng, Hoàng mới như bừng tỉnh đại ngộ ồ lên một cái.

Ầm!

Vì sao con chuột đó có thể biến hoá chỗ thịt ấy ra vào tùy ý?

Nhìn Hoàng một hồi, lại quay sang nhìn Tiểu Thử, như chợt nghĩ ra điều gì, Thắng liền vỗ ót mình một cái liền hướng Hoàng cười ha hả, sau đó bảo Tiểu Thử lấy thịt hung thú từ trong vòng không gian ra cho thằng em này chiêm ngưỡng.

Cái này không đơn thuần là sợ do bị ám ảnh, mà có cả sự chênh lệnh về cấp độ, hiện tại Hoàng mới chỉ là siêu chiến binh cấp 25, tương đương với cấp sư trung kì, và Tiểu Thử lại đang là cấp siêu nhân, cũng tức là cấp Vương sơ kì, cách nhau ba đại cấp độ thì hỏi sao không sợ? Chưa đến mức vãi cả cứt là đã đủ thấy tinh thần Hoàng rất mạnh mẽ rồi!

Nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Thử mà bọn chúng đầu nào cũng có ngụy pháp tắc thiểm quang thuật trên thân. Đúng là một người làm quan thì cả họ được nhờ!

“Đại vương... Tiểu Thử biết tội!” Tiểu Thử hướng Thắng xin lỗi.

“Hahaha chú mày lại đi nghi ngờ bọn này à? Nhìn kĩ xem cấp bậc của chúng như nào! Anh còn sợ chú mày không bằng một đầu chuột nhỏ ấy chứ!” Thắng có chút buồn cười, lũ chuột con này tuy nhỏ bé nhưng đều là con cháu của Tiểu Thử, tuy không mang một đầu pháp tắc hoàn chỉnh nhưng nguỵ pháp tắc vẫn là có.

“Thật là... mau lên, nhanh ngồi lên tấm ván gỗ rồi chúng ta xuất phát!”

Sau khi đã trấn an được sự lo lắng của Hoàng, Thắng mới hướng Tiểu Thử ra chỉ lệnh thu toàn bộ lương thực vào trong tiểu không gian của nó.

Thắng chẹp chẹp miệng hướng Hoàng giải thích, không quên hướng Tiểu Thử truyền đạt thông tin, chuẩn bị đi kiếm một lượng lớn thức ăn, để hắn cùng Hoàng tiến vào khu rừng u ám.

Sau khi nghe Thắng giải thích, hoàng vô thức hít một ngụm khí lạnh. Lại liên tưởng đến chỗ thịt mình vừa ăn, hắn thật không dám tin mình vậy mà đã cắn nuốt một nửa con hung thú cấp siêu phàm đây! Cảm giác như đang mơ vậy.

“Khi quái vật hoặc hung thú tiến giai đến cấp độ nhất định thì linh trí sẽ khai thông, từ đấy có thể học hỏi được nhiều thứ, trong đó có tiếng nói của nhân loại! Và hiện tại cấp bậc của Tiểu Thử cũng không thấp, nên cũng học được chút ngôn ngữ của loài người.”

Chỗ thịt đó đã biến đi về đâu?

Không nhìn không biết, nhìn rồi Hoàng mới hoa dung thất sắc, thật con mẹ nó quái dị nha! Bọn này ấy vậy mà toàn cao thủ cấp siêu chiến binh trở nên, còn mạnh hơn cả hắn.

“Nó đi săn mấy đầu hung thú cấp quân chủ để làm thức ăn, nếu săn hung thú cấp thấp quá thì lại không đủ bõ bèn cho hai chúng ta dùng!” Không đợi Hoàng hỏi hết câu, Thắng đã chặn họng nói trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cái... cái này...”

Hoàng sợ hãi, rụt người về phía sau.

“Anh Thắng, đợi em về khoang thuyền, lấy chút túi dinh dưỡng đã. Khi vào đấy, không biết thời gian như nào, nếu kéo dài mà không có thức ăn sử dụng, sẽ rất dễ kiệt sức vì đói.” Hoàng tính toán chu toàn, hướng Thắng tạm hoãn.

“Vậy thì lên đường thôi! Vì đầu chuột này khó tính, không cho người lạ cưỡi trên lưng nên anh chuẩn bị trước cho chú mày một tấm ván, chịu khó ngồi trên đấy! Yên tâm, có lũ chuột con khiêng kiệu, chú mày không phải đi bộ đâu...” Thắng đưa tay chỉ về phía chiếc ván gỗ lớn, bên dưới là lít nha lít nhít chuột con.

Nhìn thấy con hung thú này quay về tay không, Hoàng có chút nghi hoặc thầm nghĩ: “Không lẽ không săn được con hung thú nào? Cũng phải, nơi cổ đại hoang dã như này, nguy hiểm trùng trùng, quái vật cấp siêu nhân chắc cũng không chỉ một đầu chuột lớn này! Nó chưa bị những loài siêu nhân khác ăn thịt là may lắm rồi!”

Nhiều lần kinh hãi, nước bọt trong khoang miệng đã hết từ lúc nào, nhưng Hoàng vẫn vô thức ừng ực vài cái.

Nếu cho Hoàng solo với chúng, chắc gì đã ăn được bọn chuột này. Đấy là còn chưa nói con nào con nấy cũng cấp sư trở lên, có con còn lên cấp tông nữa kìa, nếu để bọn chuột này nghe Hoàng lời nói, chắc chắn sẽ tức giận kinh hô: “Đúng là mắt c·h·ó nhìn chuột!!!”

Hàng tá câu hỏi dấy lên trong đầu, tuy tò mò nhưng hắn hiểu, biết nhiều chỉ hại c·hết thân, tốt nhất nên ngoan ngoãn yên phận hoàn thành trách nhiệm của mình.

“Chú mày sợ cái đéo gì? Đây là sủng vật của anh, yên tâm! Nó không ăn thịt mày được đâu. Anh đảm bảo!” Thắng vỗ vai trấn an thằng em, thấy nó vẫn còn hơi hoảng, Thắng lại bồi thêm một câu: “Ơ hay, anh bảo rồi, nó không ăn thịt mày đâu! Cỡ như mày còn đéo đủ nó nhét kẽ răng, cho nó còn nhổ nước bọt!!!”

Ở một bên, Tiểu Thử sau khi tiếp nhận chỉ lệnh của Thắng, nó liền xoay người rời đi, lao v·út vào rừng cây tùng bách to lớn.

“Mẹ mày, thu hồi d·â·m uy của mày lại!” Thắng hùng hổ đi tới, đá vào người Tiểu Thử khiến nó sợ hãi thu hồi uy thế.

Đây thuần túy là đang hạ mã uy a! Đè đầu ma mới khi vừa gặp, điển hình của bọn ma cũ bắt nạt ma mới đây mà.

Nghe theo lời của Thắng, Hoàng bắt đầu cẩn thận hơn đánh giá, cảm nhận sức mạnh cơ bắp từ chúng phát ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nó nó vậy mà nói được tiếng người!” Hoàng lại tiếp tục kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Thử, khi thấy nó hướng mắt về đây trừng lớn y liền sợ hãi vội rụt cổ lại, không dám nhìn tiếp.

“Nó đây là...”

Vì sao con chuột kia có thể dịch chuyển nhanh đến vậy!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 116: chuẩn bị tiến vào khu rừng cấm