Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Để Tiểu Thử hoá hình

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Để Tiểu Thử hoá hình


Những tiếng hú gọi nhau vang dội cả một vùng thảo nguyên rộng lớn, chúng đung đưa thân thể của mình hướng về nơi khác rời đi.

“Đại vương a! Ta là cõng người cả ngày đi đường, chỉ phiền làm chút cơm nhỏ ngài đã trách ta, ta thực thương tâm...” Tiểu Thử hướng Thắng làm một bộ khuôn mặt sầu khổ, thương tâm than vãn.

Nơi đó có một núi lớn xương hung thú, vừa nhìn là biết có hơn chục đầu vừa được làm thịt, hiện tại đang bị vất lăn lóc trồng lên nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Muốn chơi mánh khóe? Con chuột này thật là...” Thắng cười lạnh trong lòng thầm nghĩ.

Thắng lúc này đang ngồi cạnh hồ nước ban nãy, hiện tại nơi này đã không còn nhuốm màu máu đỏ, nó đã trở lại trong xanh như lúc ban đầu, hắn cầm trên tay hai khối thịt lớn đang hơ hơ trên đầu ngọn lửa sáng rực, mùi thơm từ thịt nướng cũng theo đó vất vưởng ra xung quanh.

“Vậy ra ngươi là Tiểu Thử đệ đệ. Ta xin giới thiệu một chút, ta là Yêu tiên, là sư tỷ của ngươi! Dù sao cũng là người nhà, không nên tỏ ra sợ hãi như vậy!” Yêu tiên mỉm cười hiền hậu, hướng Tiểu Thử xoa nhẹ.

“Cũng có lý...” Thắng xoa cằm, nhìn chằm chằm vào đầu chuột lớn này, hắn biết con hàng này đây là thoái thác ý tứ nha.

Sống tại tiểu thế giới hơn năm trăm năm, nàng hiện tại đã không còn cái nhiệt huyết của tuổi trẻ nữa, thay vào đó là một sự ung dung, đĩnh đạc và cao quý của một mẫu nghi thiên hạ.

Suốt mấy ngày vừa qua, Thắng phải luôn tự mình vào bếp, vì con hàng này chỉ biết ăn, không thể động tay chân nấu nướng nên mọi việc từ nấu nướng cho tới rửa bát đều là hắn tự làm.

“Ta gọi ngươi ra đây là muốn ngươi thay ta, dạy cho đầu chuột lớn này cách hoá hình!” Thắng nhàn nhạt hướng Yêu tiên nói một chút về lý do mình gọi nàng ra.

“Con mẹ nó làm chút cơm nhỏ? Ngươi nhìn xem cái đống này mà nhỏ?” Thắng tức giận, đôi mắt trừng lớn chỉ tay về phía sau mình.

“Chẹp chẹp, xem xét tình hình phải dạy ngươi cách nấu! Chứ cứ như thế này ta chẳng khác nào người hầu cho ngươi...” Thắng lắc đầu nhìn về phía Tiểu Thử, có chút không hài lòng.

Không có nhân dạng? Không sao, hắn đã có một bộ công pháp có thể giúp cho hung thú trở thành nhân dạng nha! Chẳng phải trong tiểu thế giới hiện tại có Yêu tiên hay sao? Nàng ta sau hàng trăm năm phát triển, đã có thể đưa yêu tộc từ yêu thú bình thường mang hình dáng của nhân loại, không sai một ly.

Nằm bên dưới đáy hồ nước, Cự Ngạc cảm nhận cỗ hơi thở của Yêu tiên, nó sợ hãi run lên cầm cập.

Mấy ngày hôm nay đi cùng đại vương, nó cũng chính thức được trải qua một lần nhân sinh, biết thế nào là thịt nướng chấm muối, kèm thêm chút cơm trắng, ăn vào không những ấm bụng, mà dinh dưỡng cũng rất cao.

“Đứng trước mặt mình là một vị sư tỷ xinh đẹp, lại còn hiền dịu như vậy, khác hoàn toàn với tính các độc ác của sư phụ a! Vậy thì có gì phải sợ hãi? Nhìn tỷ ấy cứ như là tiên nữ giáng trần vậy!” Tiểu Thử hơi híp mí mắt, cảm nhận sự nhẹ nhàng, vuốt ve của Yêu tiên.

Tiểu Thử nằm bên cạnh, miệng chảy đầy nước miếng, đôi mắt cứ dán chặt vào khối thịt lớn trên tay đại vương nhà mình mà vô thức nuốt một ngụm nước bọt.

Mà khối lượng ăn của hai người không phải là ít, nếu tính tổng lại chắc phải cỡ trăm miệng ăn, vậy thử hỏi xem một mình nấu nướng liệu có xoay sở được hay không? Người khác thì Thắng không biết nhưng lúc này thì hắn tự xoay sở được, chỉ là mệt vãi shit mà thôi.

Ánh chiều tà cuối ngày buông xuống, báo hiệu một ngày mới lại sắp qua, các sinh vật tại mảnh thổ địa này cũng theo đó mà di chuyển tìm nơi nghỉ ngơi sau một ngày hoạt động mệt mỏi.

Màn đêm cũng dần bao phủ toàn bộ đại địa, thay thế bầu trời trong xanh là những vì sao tinh tú, lấp lánh trên thương khung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng ngọn lửa bùng cháy theo từng giọt mỡ trên những miếng thịt rơi xuống làm nhộn nhịp cả một vùng không gian tĩnh lặng trong màn đêm.

Thấy vậy, nước dãi nước miếng từ trong mồm Tiểu Thử lênh láng vãi ra, miệng bập bẹ vài câu: “Ấy, đại vương a! Ta học, ta học...”

Dù Tiểu Thử nhập đầu vào Thắng sớm hơn Yêu tiên, nhưng xét về cấp độ hiện tại cũng như tư duy cao cao tại thượng của mình, Yêu tiên chỉ coi Tiểu Thử như một tên đệ đệ mà thôi.

“Vậy là ngươi không muốn ta dạy? Thế thì miếng thịt này ta tự ăn mà thôi!” Thắng hơi híp mắt nhìn về phía Tiểu Thử, đưa que thịt nướng to bằng một cái thùng phi đưa lên miệng toan gặm một miếng.

“Đệ tử bái kiến đạo tổ!” Khi nhìn thấy Thắng, Yêu tiên liền lễ phép hướng y cúi chào. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đệ tử đã biết! Đảm bảo chỉ trong vài phút Tiểu Thử đệ đệ sẽ thu được dạng người!” Yêu tiên hướng Thắng khẳng định chắc nịch.

“Vậy thì tốt!” Thắng gật đầu, sau đó bỏ mặc Tiểu Thử với Yêu tiên một bên, bản thân cặm cụi vào ăn chỗ thịt còn tại trên giá nướng.

Phục dụng xong xiên thịt, nước dãi của Tiểu Thử cũng coi như tạm ngừng, nó liền nhìn Thắng đầy chính đáng mà nói:

Lùng bùng.

“Đúng rồi! Là nó đấy, nó gọi Tiểu Thử, ít nhiều gì cũng là đệ tử của ta! Nhưng vì ta hiện tại chưa thể đưa nó thành nhân dạng nên nhờ ngươi truyền thụ yêu pháp cho nó...” Thắng gần đầu.

“Vậy chúng ta... bắt đầu nhé?” Yêu tiên nhẹ nhàng, câu từ như có chút dụ hoặc khiến Tiểu Thử đắm chìm trong đó, vô thức gật đầu.

Có thể nói, trong tiểu thế giới, nếu không xét về sức mạnh mà chỉ xét về khí thế thì nàng giám nhận số hai, không ai dám nhận số một.

Không cần suy nghĩ nhiều, cái này phải làm càng sớm càng tốt! Vậy là hắn liền gọi Yêu tiên ra khỏi tiểu thế giới, chuẩn bị cho nàng làm thầy của Tiểu Thử, dạy hoá hình pháp.

“Yêu tiên, dạy nó cái công pháp nào mà lập tức có thể hoá hình ấy! Chứ đừng dạy mấy chiêu phải tu luyện các thứ, tốn thời gian lắm!” Thắng ngồi một bên, ăn mấy miếng thịt lớn, hướng Yêu tiên nói vọng lại.

“Là nó sao đạo tổ?” Yêu tiên hướng Tiểu Thử chỉ chỉ.

“Đại vương, Tiểu Thử là thực rất muốn học, nhưng không có tay chân nha! Ngài nhìn xem, một đầu chuột như ta sao có thể nấu nướng?”

Chương 142: Để Tiểu Thử hoá hình

Phải nói rằng, sống một đời chuột quả là không phí phạm.

Thấy được sự nhẹ nhàng cùng thân thiện của Yêu tiên, Tiểu Thử liền buông lỏng cảnh giác, lỗi sợ hãi cũng theo đó bay đi!

Tuy uy áp từ trên người nàng thả ra có chút kinh khủng, khiến Tiểu Thử bên cạnh phải sợ hãi nằm sấp, bụng dán mặt đất, nhưng khi nhìn thấy Thắng, nàng vẫn tỏ ra thái độ cung kính có thừa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy đạo tổ nói vậy, nàng liền không nhanh không chậm hướng tới Tiểu Thử đang nằm im lìm ở một góc.

Hiện tại Yêu tiên đã là cấp hoàng sơ kì, cộng với việc khí thế của bản thân đã được chui rèn qua bao năm tháng, nhất là kể từ khi nàng chiếm đoạt được thương khung làm lãnh địa, tầm nhìn và tư duy cũng theo đó biến hoá nhiều, trở nên cao cao tại thượng, khó ai có thể bì kịp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nấu xong một lượng lớn thức ăn, còn phải rửa một đống dụng cụ nấu nướng, luôn tay luôn chân là vậy thế mà đầu chuột lớn này lại chỉ biết ăn xong rồi chềnh ềnh cái bụng ra đi ngủ, hoàn toàn không có phụ giúp ý tứ, thế nên Thắng mới gai mắt, tính dạy con chuột này cách nấu nướng, như vậy bản thân có thể nhàn hạ hơn nha.

Vì thế lúc này Tiểu Thử cùng Cự Ngạc khi cảm nhận được khí thế này, liền vô cùng sợ hãi, chúng cảm tưởng như mình thấy thần minh tồn tại vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Để Tiểu Thử hoá hình