Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

chương 196: kéo rồng xuống vũng bùn.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

chương 196: kéo rồng xuống vũng bùn.


Nhìn cốt vương chuẩn bị hư hoá, Thắng như nghĩ tới cái gì, liền lập tức hô hoán gọi lại.

“Vậy tốt, ngươi chờ ta một chút!”

“Ngươi hiện tại cấp bậc gì?”

Cốt vương hơi hạ thấp giọng, đây chính là lý do hắn cảm thấy cốt tộc sắp diệt vong, bản thân đã tiến vào giới toạ viên mãn được hàng triệu năm rồi, vẫn chưa thể tiến giai, thọ mệnh cũng chỉ còn lại ngàn năm nữa là tịnh diệt, khi đó cốt tộc không có hắn toạ trấn, đi theo con đường diệt vong là sớm muộn, thế nên hắn mới cố gắng đầu tư cho Cốt Toại là vậy.

Tiếp nhận văn tế từ phân thân, Thắng hơi híp mắt lại đánh giá.

Thắng viện cớ, hướng cốt vương cho một lời giải thích thoả đáng, tránh đối phương nóng vội, hắn liền quăng thêm một chút khẳng định để đối phương an tâm hơn.

“Được!” Thắng gật đầu đồng ý.

Dù sao cốt vương hiện tại cũng là người của hắn, cho đối phương chút ngon ngọt, thoả mãn lòng tham, thì hắn sợ gì đối phương làm phản?

“Thần vương, ngàI hãy theo ta về cốt giới cùng ta tiêu diệt ma tộc a!” Cốt vương thấy tân thần vương có ý đuổi mình, liền vội vàng quỳ xuống hô lớn.

Lúc này, thần hồn hắn có thêm một tia, có thể liên hệ với tấm da thú trước mặt này, từ phía trên, hắn có thể cảm giác được bản thân có thể liên hệ với toàn bộ cốt tộc.

Thắng lúc này đã không còn thái độ khó chịu khi trước, thay vào đó là một tâm thái bình thản, nhưng ẩn trong đó là một cỗ thượng vị giả thi thoảng lộ ra.

“Mau! Còn lơ lửng trên đấy làm gì? Còn không mau xuống bái kiến, tuyên thệ mãi hiệu trung, kí văn tế hướng thần vương cung phụng?”

Hắn là rất sợ đối phương tính kế mình, nên trước khi tin lời nói của đối phương, cần phải xem xét cho rõ ràng cẩn thận.

“Được rồi, giờ ta đã trở thành thần vương của các ngươi! Tội của Cốt Toại ta cũng không truy cứu. Hiện tại các ngươi có thể đi rồi...” Thắng thu tấm da thú vào tiềm thức, hướng cốt vương hai người ra lệnh trục khách.

Còn hứa hẹn? Có quỷ mới tin, chỉ cần vài tháng nữa, Dạ Vũ hoàn thành cỗ máy thời gian, khi đó bản thân đã cao chạy xa bay, có cho cốt vương mười cái định vị cũng không tìm được ra vị trí của mình.

“Đây... đây là?” Cốt vương hoang mang, hướng Thắng nhìn lại.

Cốt Toại đưa cho phân thân một tấm da thú lớn, phía trên trôi nổi một áng phù văn huyết hồng, thi thoảng lại phát ra vài tia huyết sắc quang mang.

Lúc đầu cốt vương còn có chút đề phòng, nhưng nghĩ tới đối phương có sức mạnh khủng bố, thích g·iết hắn lúc nào chả được, sao phải chơi dăm ba cái trò trẻ con này! Thế là cốt vương liền không nghĩ ngợi, thả lỏng tinh thần cho Thắng tiến nhập vào thức hải.

“Thả lỏng thần hồn ra...” Thắng từ tốn nói nhỏ.

“Hừ, bản vương tại đây còn bao nhiêu là việc, sao có thể rời đi được!” Thắng hơi nhíu mày lại, hướng cốt vương gằn giọng.

Trên cự thạch bắt đầu hiển lộ ra từng tia phù văn huyết sắc, từ từ chuyển đổi linh động, đang từ đỏ như máu liền diễn hoá thành màu xanh lục quang, giống với lục sắc của cốt tộc tồn tại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn là hoàn toàn hiểu ý đồ của cốt vương, tên này là đang muốn cho Cốt Toại để mắt tới mình đây mà.

Dựa theo phân phó của thần vương, cốt vương liền áp tay lên tấm bia đá, bắt đầu tiến vào đốn ngộ.

Thực ra là Thắng nghĩ nhiều, tên cốt vương này chỉ muốn Cốt Toại toàn tâm toàn ý đi theo học hỏi hắn, vừa có thể tránh kiếp nạn, lại có thời gian lớn mạnh, như vậy tương lai cốt tộc mới rạng rỡ được. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đặt tay lên nó, ngươi sẽ được ban tặng một bộ công pháp cao cấp!” Thắng lạnh nhạt hướng cốt vương truyền âm.

Cuối cùng hắn cũng hiểu, đối phương khi biết mình là người của thần ma tộc, liền tính kế, muốn mua dây buộc mình.

Khi trở thành chủ nhân của tấm thần ma thạch này, hắn liền phát hiện nó có một công dụng khá bá đạo, đó là cải tạo lại công pháp, từ công pháp cấp thấp có thể diễn hoá thành tối thượng tồn tại.

Sau một lúc, dựa vào chi kiến giải Dạ Hoàng cùng Vi Đức sư phụ mình, Thắng cũng hiểu sơ sơ về cái tấm da thú này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ, bản thân mới là cấp quân chủ, tiến về giới khác đi đánh nhau để mà nộp mạng à? Hắn đâu có ngu! (đọc tại Qidian-VP.com)

chương 196: kéo rồng xuống vũng bùn.

Cái này từ thời thượng cổ gọi là văn tế, nó được mệnh danh là huyết lệnh chi tế. Chuyên được dùng với mục đích hiến tế ý chí chi lực, hay dân gian còn gọi với cái tên mỹ miều là công đức, thông qua loại pháp này mà người được tôn thờ có thể hấp thụ tinh hoa, ý chí cùng tín ngưỡng của những người kính ngưỡng, tôn thờ mình.

“À, nhân tiện ta muốn hỏi... ngươi, có thể mang người theo về cốt giới sao?” Thắng mỉm cười, hướng cốt vương hỏi.

Dù là thần vương trước, cốt vương cũng chỉ là cúi người mà thôi!

Tuy không thể làm chủ sinh mệnh của chúng, nhưng hắn là có thể từ tấm da thú phát hiện được tên cốt tộc nào đang sinh dị tâm, ác tâm với hắn.

“Được!” Cốt vương gật đầu chắc nịch.

“Thần, Cốt Toại, xin hiệu trung thần vương!” Cốt Toại hô lớn khiến cốt vương tại phía sau gật đầu.

Đây là khí chất của sư phụ hắn cùng Dạ Hoàng, sau khi hoàn toàn được hắn tiêu hoá, loại khí chất này vô tình trở thành một phần của Thắng.

“Thật vậy!” Thắng gật đầu khẳng định.

“a... dạ...” Cốt Toại lơ lửng trên không, lúng túng vội vàng lao xuống vội diễn hoá đám vân vụ thành hình người, hướng Thắng lễ bái.

Thực là tuổi trẻ không biết điều, khi thấy sư phụ mình quỳ gối cầu xin cũng phải biết đường theo tới bên cạnh mà cùng quỳ chứ, đằng này lại lơ lửng trên đầu mà nhìn, thực khiến cốt vương tức đến nghiến răng.

“Nghiệt đồ, không mau hướng thần vương của chúng ta bái kiến?” Cốt vương tức giận, hướng Cốt Toại gầm lên.

“Mẹ nó, vẫn là bị tên này hố một phen!” Thắng âm thầm tức giận, nhưng ngoài mặt thì vẫn bình thản.

Lợi ích đã tới tay, hắn cũng không muốn tiếp xúc với hai tên này quá lâu, tốt nhất là đuổi chúng về cốt giới, càng nhìn, hắn càng cảm thấy mất thiện cảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cốt vương, ta có chuyện muốn nói!”

Cũng chẳng mất bao lâu, hắn cũng hoàn thành việc ký kết.

“Được rồi, ngươi đứng lên đi! Cố gắng tu luyện, thay ta tạm thời trấn áp bọn Ma tộc, đợi ta qua đó, chúng ta sẽ tiêu diệt hết bọn chúng... đưa cốt tộc đến thịnh thế!” Thắng nâng người cốt vương dậy, hài lòng vỗ vai.

Yên tâm, tên thần vương Dị Minh đó sau khi bị ta kích nổ, đã bị trọng thương rất nghiêm trọng, hiện tại chúng không dám động đến các ngươi!”

Lúc đầu cũng định bụng không giúp tên cốt vương này, nhưng nghĩ đến mai sau bản thân sẽ đấu lại toàn bộ người của dị vực, trong khi đó bản thân thế lực lại không có, nên hắn quyết định sẽ đầu tư vào cốt vương, thay mình tại di vực làm một con sâu mọt ở ẩn.

Cốt Toại mà biết tiếng lòng của sư phụ chắc chắn sẽ kêu giời kêu đất, rõ ràng là hắn chưa chêu chọc gì đối phương a, chỉ có tên man di cấp giới toạ đỉnh phong mới là kẻ mà hắn động vào, còn tên nhân loại này hắn là hoàn toàn chưa gặp bao giờ chứ đừng nói chọc giận đối phương.

“Nhưng ngài lúc này đã là thần vương của cốt tộc a! Phải đứng ra thay chúng ta làm chủ a!” Cốt vương lý lẽ đương nhiên, hướng Thắng méo mó, nhưng ẩn bên trong lại là nụ cười đắc ý.

“Đa tạ thần vương ban ân, tiểu cốt xin nguyện thề sẽ theo thần vương suốt đời!!!” Cốt vương tâm tình xúc động, vội hướng Thắng quỳ xuống.

Dùng huyết lệnh chi tế hướng cốt vương hai người nhìn lại, Thắng chỉ thấy một sự chờ mong từ phía cốt vương, cùng lo lắng từ Cốt Toại.

Tại trong mông lung, thức hải của cốt vương, Thắng bỗng nhiên thả ra một tấm bia đá lớn, bên trên khắc đầy bí văn kì lạ, toả ra một cỗ khí tức thiên cổ thời đại.

Xác định được thứ này không có nguy hại gì, Thắng lập tức hướng phía trên đánh lên một tia thần hồn.

Hắn đã thành công kéo một con rồng xuống vũng bùn, từ giờ vũng bùn lầy này đối phương là đã bị dính chặt, chỉ cần văn tế còn tồn tại, tân thần vương khó tránh khỏi tai mắt của tên thần vương Dị Minh, nền này bố cục, tên thần ma tộc này chắc chắn sẽ bị cuốn vào, như vậy, chờ khi hai tên thần vương đánh nhau, cốt tộc sẽ ngư ông đắc lợi.

“Thưa thần vương, tiểu cốt hiện tại đang là giới toạ đỉnh phong viên mãn, chỉ còn một tia là đột phá, thoát khỏi giới toạ trói buộc... nhưng đáng tiếc, công pháp tu luyện yếu nhược, không thể thăng cấp...”

Số mệnh tưởng chừng sắp đứt đoạn, lại được vị thần vương này ban tặng tân sinh, thật khiến cốt vương sung sướng như nhìn thấy tân phụ mẫu, hắn lần này là thực hiệu trung.

“Tiến về di vực e là không được, vì sao khi ta phá huỷ một giới, giới vực nơi này đã bị chấn động, trọng thương. Ta cần ở lại để chữa trị cho chúng, các ngươi đợi ta khoảng trăm năm, sắp xếp ổn thỏa nơi đây, ta sẽ tiến về dị vực giúp các ngươi đòi công đạo.

Nghe vậy, cốt vương liền run lẩy bẩy thầm mắng Cốt Toại làm bừa làm loạn, để vị thần vương này tức giận.

Huyết lệnh chi tế chỉ cảm nhận được tâm tình, không thấy rõ được ý đồ đối phương, nên lúc này Thắng thấy chỉ là chút đắc ý từ phía cốt vương mà thôi.

“Vậy... thần sẽ về cốt giới trước. Tên đệ tử này hiện tại rất yếu kém, mong ngài hãy thay ta chỉ dạy!” Cốt vương lại quỳ xuống thành khẩn, khiến Cốt Toại bên cạnh xúc động không thôi, hắn là lần đầu tiên thấy sư phụ mình, một kẻ trên vạn người lại liên tục quỳ xuống trước người khác như vậy vì hắn.

Tuy không hiểu tân thần vương là có ý gì, nhưng hắn vẫn nhanh chóng tiến lại gần, làm theo lời của thần vương.

“Thần vương có vấn đề gì căn dặn sao?” Cốt vương hơi khó hiểu, không lẽ đối phương thực muốn tiến tới cốt giới cùng mình đánh vào ma tộc? Thế thì quá tốt a!

Phải mất đâu đó hai tiếng, tên cốt vương này mới hoàn toàn lĩnh ngộ, từ trong tiềm thức thoát ra, Thắng cũng là cùng cốt vương ra ngoài.

“Văn tế tôn thần. Đây là chi văn tế của cốt tộc. Thần vương, ngài chỉ cần đánh ấn kí một tia thần hồn, phía bên dưới là điểm chỉ của toàn bộ tộc nhân ta! Chỉ cần văn tế hoàn thành, ngài sẽ là thần vương của cốt tộc!”

“Thật vậy sao thần vương?” cốt vương có chút nghi ngờ, nhưng lại không dám tỏ rõ thái độ, sợ đối phương lại không vui dùng ra thực lực thực sự, hắn là khóc không ra nước mắt a!

Nếu không có đối phương ra tay, cùng hắn trấn áp ma tộc, sợ là cốt tộc không còn sống được bao lâu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

chương 196: kéo rồng xuống vũng bùn.