Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 312: Vô sỉ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 312: Vô sỉ


Bên ngoài, những thanh âm binh binh, chát chát của đội thợ xây vẫn văng vẳng, thi thoảng còn có những tiếng chêu đùa của đám thợ hồ, kèm theo đó là những tiếng cười khanh khách vang vọng khắp không gian.

“Phải!” Thằng bé gật đầu chắc nịch.

Từ sau khi bị xì tương ớt, hắn học thông minh, chỉ dám nén dùng thiên nhãn thông khi đối phương tại phòng bên, hoặc đi tắm... dù tiểu đệ đệ có bị cương cứng, hắn cũng không phải dùng tới huyết mệnh công ép cu cậu xẹp xuống, dẫn tới việc máu tươi từ trong người b·ị b·ắn ra ngoài.

“Chị ấy còn nói cảm ơn sư phụ, vì đã tặng chị ấy nhiều thứ quý giá như vậy. Chị ấy sẽ chân trọng, giữ chúng tại bên người.”

Theo như bình thường, Ánh thức dậy cũng rất sớm, chủ yếu là xuống bếp nấu nướng thức ăn, chuẩn bị cho hắn cùng Với. Cũng thi thoảng cô nàng không có mặt tại dưới nhà, là vì tắm rửa sau một buổi chạy bộ. Bình thường, cứ khoảng 2 đến 3 ngày, Ánh sẽ ra ngoài thể d·ụ·c, chạy bộ đường rừng, nên sau khi đi về, cô nàng sẽ nhảy vào nhà tắm để rửa ráy, vệ sinh...

“Sư phụ!?”

“Đi? Đi đâu?”

‘Từ khi nào cô ấy đã có cơ bắp lực điền rồi!? Không lẽ là vì tu luyện môn Thanh Linh Công pháp?’ Thắng nghi hoặc thầm nghĩ.

Thấy vậy, Thắng liền mơ màng nghĩ lại ngày hôm qua... hình như, thực có trường hợp như vậy...

Tận thế sắp đến, chỉ còn 8 tháng nữa, sau c·hiến t·ranh, tận thế sẽ giáng lâm. Nhìn tình đám người này làm việc, hẳn là sẽ xong trước tận thế.

Giờ thấy cánh cửa phòng tắm khai mở, người bên trong sắp sửa đi ra, hắn không kìm được lòng, hướng trời phật phù hộ, kẻ bên trong không phải Ánh.

Thắng sợ hãi tắt đi thiên nhãn thông, hoang mang nhìn về phía cửa phòng tắm, lòng đầy hoảng sợ.

Sau khi giá·m s·át tên nhóc này tu luyện, hắn thấy cơ bắp của tên nhóc này tuy có huyết mệnh công giúp đỡ việc phục hồi các thương tổn, nhưng vì không được nghỉ ngơi đúng cách, nên cơ bắp khá là cứng rắn, không có độ dẻo dai.

Thắng hồi hộp, trái tim nhảy loạn nhìn chăm chú vào cánh cửa đang dần mở ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thắng đảo mắt nhìn quanh, dùng thiên nhãn thông xuyên qua cả các gian phòng tại trên lầu, nhưng hắn không hề nhìn thấy bóng hình cô nàng đâu cả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, chiếc cửa che chắn phòng tắm cũng vang lên vài tiếng lạch cạch, cánh cửa hơi khép hờ ra, giống như có gì đó tại phía bên trong chuẩn bị bước ra ngoài.

“Xin lỗi, ta thực không phải là k·ẻ b·iến t·hái... ta chỉ là muốn khẳng định, dù em đang đi tắm, vẫn có người luôn bên cạnh trông cho em an toàn... hớ hớ hớ~ !”

“Thật... thật cơ bắp?” Thắng nghệt mặt kinh hô.

Tuy hắn thực ngu trong khoản yêu đương, nhưng thời cơ tới, hắn cũng biết một điều, đã đến lúc phải nắm bắt.

Để khắc phục hiện tượng này, hắn đã cho đệ tử mình tiến hành tắm nước nóng, để cơ bắp sau khi hoạt động với cường độ mạnh được thư giãn, nghỉ ngơi. Sau đó lau khô, ngâm mình vào dòng nước đá lạnh, để các thớ cơ co rút lại, tạo lên sự săn chắc, lại dẻo dai.

Nơi đó lúc này đang có một thân ảnh cao ráo, lực lượng, da găm đen, thân trên để trần, thân dưới mặc một chiếc xà lỏn, trên người thi thoảng còn có chút hơi nước nhẹ nhàng bốc lên. Nếu để ý kĩ, sẽ thấy tên nhóc này cũng khá có nét, nếu vất lên douyin (tiktok trung quốc) chắc chắn sẽ được các em khựa con tôn làm idol. Chỉ tiếc là thế giới này không có douyin...

“Vậy... Ánh đâu? Cô ấy đâu rồi?”

“Sư phụ. Ngươi là có bệnh a! Rõ ràng là hôm qua, sau khi ta tập luyện ở cường độ cao, người đã dặn ta sáng nay phải tắm nước nóng còn gì?”

Thắng ngơ ngác, nhìn về phía cửa phòng tắm.

Người hắn yêu, rời đi không thèm nói với hắn một câu tạm biệt, cứ vậy im ỉm biệt tích, khiến hắn không sầu không được.

Chương 312: Vô sỉ

Thắng vui vẻ, cầm lên chiếc túi thơm mà hít hà. Bên trên, hắn có thể ngửi thấy một mùi hương nhẹ nhàng, mùi hương mà chỉ có trên người Ánh mới có thể phát ra.

Hắn hơi híp mắt lại, tập trung tiêu cự vào một điểm, muốn nhìn rõ cái thân ảnh đang tại trong sương mờ kia.

Nếu Ánh vì bộ công pháp mình cho, tu luyện thành một tên đực rựa, thì hắn thực không thiết sống nữa!

Thắng sung sướng, hắn dám khẳng định trong lòng, việc đối phương tự nhiên đan một chiếc túi thơm cho hắn chủ ý là đang bật đèn xanh, chỉ chờ hắn vít ga vượt đèn nữa là tới đích.

Tuy bọn họ không phải đám người bất hảo, nhưng biết đâu được có vài k·ẻ g·ian trá, ăn bớt chút tài liệu thì thực không đáng.

Từng giây từng phút trôi qua, Thắng lo lắng chờ đợi, nhìn người tại phía sau cánh cửa nhỏ kia.

“A, trước khi đi. Chị ấy có nhắc con truyền lời lại cho sư phụ. Trong lúc chị ấy không tại đây, hãy thay chị ấy trông chừng công trình mà các thợ xây đang thi công.

Vừa rồi vì mải nhìn phần ngực và phần thân dưới, còn chưa kịp nhìn mặt đối phương, hắn đã tắt đi thiên nhãn thông vì quá sợ hãi, thực không dám nhìn nhiều, sợ bị lẹo mắt.

Giọng nói tràn đầy nghi hoặc của Với vang lên, đánh tỉnh tên khốn còn đang thẫn thờ tại trên mặt đất.

Cuối cùng, chị ấy dặn con đưa cho người một chiếc túi thơm. Con để nó tại trên mặt bàn, sư phụ tiện ngồi đấy thì lấy luôn hộ con!”

Không biết là do Ánh quán thời gian xây cho đám người này, hay là do ý thức của bọn họ. Nhưng chỉ cần thấy đối phương thể hiện sự chăm chỉ như vậy, Thắng đã thấy hài lòng.

Với chỉ tay về phía mặt bàn tại phòng khách, tiếp tục nói.

Lần này không thấy cô nàng tại dưới nhà, hắn liền híp lại đôi mắt, lộ ra thần sắc vô sỉ, miệng dãi chảy dài, đảo qua nhà tắm tại tầng dưới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Loanh quanh dưới tầng một, tìm kiếm thân ảnh của Ánh, xem cô nàng đang ở đâu.

Bình thường, sau khi chạy bộ về, Ánh thường lao vào đây tắm rửa. Nên lần này Thắng là khẳng định, đối phương đang tại bên trong.

Không tin tà, hắn liền quay người, muốn tia lại xem thực hư ra sao.

Thắng nắm chặt túi thơm, đưa lên mũi hít hà...

“Là vậy sao?” Thắng buồn rầu, ngồi thu lu một góc.

Hắn thực không dám tin, rõ ràng mới ngày hôm qua còn nhìn thấy đối phương da hồng trắng mịn, không hề lộ chút cơ bắp lực điền nào, vừa nhìn đã động xuân tâm. Còn lúc này thì khác, da dẻ găm đen, cơ bắp nổi cục, vừa nhìn thôi chim chiếc đã tụt bố nó lại, hoàn toàn không giống với phong cảnh hữu tình thường ngày.

“Ngươi... sao ngươi lại đi tắm!?” Thắng vô thức chỉ tay, chất vấn đệ tử mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đám người này thực chăm chỉ, mới có 6 giờ sáng mà đã bắt đầu làm việc!” Thắng hơi ló đầu ra ngoài, không nhịn được mà thán phục một câu.

Là vậy sao!? Hẳn là ý nói đến túi trữ vật mà hắn tặng nàng cách đây không lâu.

“Chị Ánh nói, gia đình chị ấy đang có chút chuyện, nên phải về nhà một chuyến. Phải mất một tháng gì ấy, chị Ánh mới quay trở lại đây!”

“Ánh à, chờ em quay lại đây, chúng ta sẽ vì bố mẹ em sản xuất ra một đội bóng!”

“Sư phụ, sao người lại ngồi trên đất vậy!?” Với khó hiểu, nhìn sư phụ mình dò hỏi.

Căn biệt thự này được xây dựng khá khang trang, rộng rãi, nên hệ thống sinh hoạt, vệ sinh các thứ cũng được bố trí đầy đủ. Ngoài việc mỗi phòng đều được lắp một cái toilet riêng ra thì bên dưới tầng một của căn biệt thự, nơi dành cho khách khứa vẫn có một gian dùng để phục vụ chung.

Đôi mắt hắn híp lại, cong thành vòng nguyệt nha, đê tiện nhìn về phía nhà tắm.

Thiên nhãn thông vừa mở, Thắng lập tức nhìn được xuyên tường, thấy rõ cảnh vật bên trong.

“A, chị ấy đã rời đi từ lúc sáng sớm rồi!” Với gãi đầu.

“Thực có chuyện đó sao?” Thắng nghi ngờ nhìn Với.

Đây hẳn là trao quà định ước đi!?

“Con mẹ nó! Ánh mọc kẹc!? Sao... sao có thể!!!”

Thực con mẹ nó thơm, càng hít, lại càng nghiện a! (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở trong căn nhà này, với những giác quan nhạy bén của mình, Thắng nắm rất rõ thói quen của Ánh. Nên lúc này đây, không thấy hình bóng cô nàng, hắn liền nghi ngờ đối phương đang tại phòng tắm.

Quả nhiên, bên trong phòng tắm lúc này đang ngập tràn hơi nước, hẳn là đương có người dùng nước nóng tới tắm rửa nên cả không gian mới chìm trong sự mờ ảo.

Mở cửu phòng ngủ, ra ngoài làm chút cơm sáng để nạp năng lượng cho một ngày mới. Thắng thong thả rảo bước xuống cầu thang.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 312: Vô sỉ