Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 331: mưa rào trước bão giông.
Tên đại tướng người Mỹ híp mắt lại, nhìn chằm chằm tên lính đánh thuê. Uy áp vô hình thả ra, đè ép về phía lính đánh thuê đám người.
Lần này tham gia, bọn họ chủ yếu là vì tiền. Có tiền thì bọn họ mới bán mạng, không có tiền thì bọn họ sẵn sàng rút lui khỏi đây không chút do dự. Nên tư tưởng của bọn họ thoáng lắm, không đần độn như đám binh sĩ ngu ngốc quanh đây.
Hừ! Trinh sát không nguy hiểm? Nếu là ngày xưa thì còn đỡ, v·ũ k·hí còn ở mức có hạn. Còn hiện tại, v·ũ k·hí đã phát triển vượt bậc so với ngày xưa. Chỉ cần bản thân có mặt tại trong tầm ngắm của s·ú·n·g ống, chắc chắn cả người sẽ trở thành tổ ong di động. Nên nhớ, thời kỳ này v·ũ k·hí U·AV cũng đã được đưa vào nghiên cứu, và thành công chế tạo, nên việc dùng người trinh sát càng thêm khó khăn.
Cuối cùng Trung Quốc cũng thành công ngăn cản Nga tiến vào Tân Cương, giữ chân tại Mông cổ.
Đám người tại nhà trắng cũng không phải kẻ ngu. Bọn này biết rõ đám đồng minh kia đang muốn Hoa Kỳ bọn họ đi trước dò mìn, c·hết thí.
Tất cả những quyết định này đều đã được sắp xếp từ trước. Bọn người đế quốc này đang muốn đưa bọn họ vất vào hố lửa để c·hết thí, giúp binh đoàn t·ấn c·ông trực diện trải đường, giảm bớt hi sinh.
Vì bản thân chỉ là một tên lính đánh thuê, không phải cấp cao binh sĩ, nên Thắng cũng như đám binh sĩ tầm thường kia, đầu đội mưa nghe đám chỉ huy chém gió.
Mùng 5 tháng 8. Bầu trời Arunachal Pradesh xuất hiện một cơn mưa phùn, thả xuống khu căn cứ quân sự những hạt mưa nặng trĩu.
Thắng tại phía trong đám đông, chỉ biết lắc đầu nhếch mép khinh bỉ.
Không tự nhiên một nước mới phát triển như Trung Quốc lại dám một mình đương đầu với cả thế giới. Bên trong chắc chắn có ẩn tình. Hẳn là đối phương đã phát minh ra thứ gì đó khá đáng sợ, nên mới không lo lắng bị các nước đế quốc cường công.
Nói chung chủ yếu bài thuyết trình là nói xấu chính quyền Trung Quốc, kể các tội ác mà bọn chúng đã làm ra. Lần này t·ấn c·ông Trung Quốc, chủ yếu là muốn thay trời hành đạo, giải phóng người dân, ban phát dân chủ.
Nếu đã không ăn được, vậy thì quay mặt tiếp tục làm c·h·ó vẫy đuôi cho Mỹ vậy.
Nhưng Nga ngố lẫn Nhật bản đều không chờ được. Bọn họ đã âm thầm cho quân tiến công. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy đám lính đánh thuê run rẩy, không dám ho he nửa lời. Tên đại tướng Mỹ mới hừ nhẹ một cái, không thèm để ý, lại tiếp tục thuyết giảng.
Thế nên mới có cảnh mặc kệ trời mưa, vẫn tập trung toàn bộ binh sĩ tại sân huấn luyện làm một tràng diễn thuyết.
Đám binh sĩ bên dưới nghe được đều là hào hứng hô to, sĩ khí ngút trời.
Bọn họ dự tính giữa tháng 8 mới đi đánh, bởi hiện tại vẫn còn nhiều nước đồng minh chưa gửi binh sĩ tới hỗ trợ.
Nếu bọn họ có thể thành công c·ướp được tài liệu mà nhóm khoa học Trung Quốc nghiên cứu con tàu kì lạ kia, chắc chắn bọn họ có thể dựa vào đó mà nghiên cứu ra đủ loại v·ũ k·hí đáng sợ. Đến khi đó bọn họ đâu cần phải sợ đến đám người Hoa Kỳ!
Một vị tướng trẻ, lại tài giỏi. Để lại ắt sẽ thành hiểm hoạ cho bọn chúng. Nên nhân cơ hội này, giao cho đối phương một chi q·uân đ·ội, tiến hành trinh sát.
Nhật Bản cùng Hàn Quốc liên minh, đem quân đánh thẳng vào Giang Tô Trung Quốc.
Tuy vậy, người đứng đầu Trung Hoa vẫn không hề nao núng. Tên này vẫn bình tĩnh ngồi tại biệt phủ của mình, chỉ đạo các đại tướng ra trận.
Ngoài trừ Thắng vẫn ung dung, đám người xung quanh đã sợ hãi đến không dám ngẩng đầu. Cả tên mới to mồm vừa rồi, cũng là sợ đến cúi mặt xuống đất.
Gurkiran vốn là người Ấn, là một vị trung tướng trẻ tuổi, lại là nhân tài hiếm có của Ấn Độ.
Chương 331: mưa rào trước bão giông.
Trung Quốc vốn đã đông dân, khoa học kỹ thuật cũng phát triển cực thịnh, không kém cạnh gì các cường quốc như Mỹ. Nên ngay khi bị hai nước Nga và Nhật t·ấn c·ông, chủ tịch Trung Hoa vẫn bình tĩnh ra sách đánh trả.
“Lần này chiến đấu, chúng ta sẽ chia làm hai binh đoàn. Một binh đoàn trinh sát và một binh đoàn t·ấn c·ông trực diện...
Thắng nhíu mày suy nghĩ, tuy có chút không vui nhưng đành phải chịu. Bởi hiện tại là lúc phù hợp để hắn lấy thân phận lính đánh thuê, tiến vào lãnh thổ Trung Quốc mà không bị nghi ngờ.
“Tại sao q·uân đ·ội các ngươi lại được trở thành quân chủ lực, còn bọn ta lại phải làm đám chuột nhắt giúp các người dò thám tin tức!?”
Trong đó có Thắng.
Mỹ với Nga đối đầu không biết qua bao năm tháng, nay thấy kình địch nhăm nhe muốn chiếm một miếng canh, liền không kìm được lòng mà quyết định hành động.
Trung Quốc rơi vào tình thế hai phía thù địch, bắc có Nga ngố, Đông có Nhật và Hàn xẻng.
Quả không hổ danh là đại tướng của một đế quốc nhất nhì thế giới. Chỉ với chút uy áp, đã khiến đá·m s·át thủ trong mác lính đánh thuê đã phải kinh hãi, run rẩy đến chảy mồ hôi lạnh.
Trong đó Mỹ chiếm tới 20% binh sĩ, Ấn 35% cùng một số nước khác, nhưng nhỏ lẻ, không đáng kể. Tổng binh sĩ của các đế quốc gộp vào cũng phải lên đến 70%. 30% còn lại đều là các thế lực ngầm, tham gia với danh nghĩa lính đánh thuê.
Lần này là bước ngoặt của đất nước bọn họ, có thể thoát khỏi bàn tay của Hoa kỳ hay không là nằm ở cuộc t·ấn c·ông này.
Nhật Bản bắt tin tức cũng nhanh. Ngay khi biết Nga tiến công, bọn này cũng đã hướng Hàn Quốc liên hệ, muốn thuê lượng lớn lính đánh thuê, tham gia chiến đấu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn họ không phải người trong q·uân đ·ội, nên đầu óc khá là minh mẫn, không phải loại dễ dàng bị tẩy não như đám binh sĩ tại đây.
Còn binh đoàn t·ấn c·ông trực diện sẽ do tôi cùng các chỉ huy đồng minh tới chỉ đạo. Các binh sĩ tham gia đều là quân nhân của các nước...”
“Haha người anh em này không biết. Việc trinh sát không hề nguy hiểm, mọi người chỉ cần do thám được tình hình địch nhân, rồi báo cáo với binh đoàn chủ lực là được rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không chỉ có hắn lắc đầu, mà ngay cả đám lính đánh thuê cũng một trạng thái khinh bỉ như vậy.
Dù biết đám đồng minh này khôn như c·h·ó, chỉ chờ trực mình thua trận là cong đít vẫy đuôi địch nhân, nên các cao tầng của Hoa Kỳ vẫn chưa dám ra tay công kích Trung Quốc. Ấn Độ thấy vậy cũng án binh bất động.
Cái này bọn họ là biết, chỉ là nhiệm vụ đã nhận, không thể làm trái mà thôi. Bởi tiền cọc bọn họ đã lấy, cũng tiêu không còn một mống, bảo rời đi thì là không thể nào.
Còn Hàn và Nhật thì lại b·ị đ·ánh cho tơi bời hoa lá, phải rút khỏi Giang Tô.
Sợ Hoa Kỳ thất thế, Trung Quốc lên ngôi. Nên một số cường quốc ậm ờ, loay hoay mãi không gửi quân qua. Tránh sau này Trung Quốc chiếm ưu thế, bọn họ vẫn còn chút mặt mũi qua lại nịnh nọt.
Lần này để bọn họ tiến vào lãnh thổ Trung Quốc, khác nào hướng đối phương dâng tặng đầu người!?
Binh đoàn trinh sát sẽ do trung tướng Gurkiran chỉ huy. Tham gia chủ yếu là lính đánh thuê.
Lần này ngoài việc muốn dùng lính đánh thuê bài mòn tuyến phòng thủ của Trung Quốc, đám chỉ huy Hoa Kỳ còn muốn để vị trung tướng trẻ tuổi này c·hết tại trên sa trường.
Hoa Kỳ được tin, liền cuống cuồng cho tập trung người. Tiến hành duyệt binh.
Việc tên lính đánh thuê kia gào mồm than vãn cũng chả có tác dụng gì, bởi nhiệm vụ đã nhận vào người, khó mà dở được.
Phải đâu đó hơn tiếng đồng hồ, khi bầu trời ngày càng u tối, không gian cũng trở nên xám xịt bởi trận mưa rào, tên đại tướng người Mỹ mới kết thúc diễn thuyết, ra lệnh cho tên trung tướng Gurkiran chuẩn bị xuất quân.
Đám binh sĩ quân đồng minh nhíu lại đôi mày nhìn chằm chằm, còn đám lính đánh thuê thì đồng cảm, thở dài thay đối phương.
Nga ngố xuyên qua Mông cổ, đánh thẳng vào Tân Cương. Khiến nhiều binh sĩ Trung Quốc t·hiệt m·ạng.
Vì mải đánh với Nga ngố tại Mông cổ, đề phòng Nhật Hàn tại Sơn Đông và Giang Tô, nên Trung Quốc đã rút quân tại biên giới Trung-Ấn về Thanh Hải cố thủ.
Với thời đại v·ũ k·hí U·AV đã có thể hoạt động, thì việc dùng nhân lực tiến hành trinh sát không khác nào một hành động ngu xuẩn.
Nào là vì tương lai thế giới, vì nhân dân trung hoa, giải phóng đồng loại khỏi tay lũ độc tài trung hoa dân quốc... vân vân và mây mây... (đọc tại Qidian-VP.com)
Gurkiran quả thực là người thông minh. Thay vì tổ chức một nhóm lớn đi trinh sát thì y lại cho binh đoàn trinh sát tách ra thành nhiều tiểu đội nhỏ, mỗi tiểu đội lại có ba người hoạt động, bắt đầu vượt qua biên giới, các tiểu đội sẽ phân tán ra các vùng khác tiến hành thám thính.
Khi tên đại tướng người Mỹ đang thao thao bất tuyệt, phân chia nhân lực, phổ biến mục tiêu thì bên dưới khán đài, nơi đám lính đánh thuê đang đứng bỗng có một tên há mồm hô hào.
Đó là số lượng binh sĩ hiện tại của khu căn cứ Arunachal Pradesh. Còn số lượng binh sĩ của Nga hay các nước phương Đông muốn đánh xuống Trung Quốc cũng không phải là ít. Tính sơ sơ cũng phải đến chục vạn người. Không thể xem thường.
Lần này bọn họ tập kết binh sĩ tại sân huấn luyện là muốn duyệt binh, chuẩn bị tiến vào lãnh thổ Trung Hoa, tiến hành công kích.
Chỉ cần thành công lọt qua đám binh sĩ, cắt đuôi đám đồng nghiệp này, hắn sẽ ngoan ngoãn đào hầm, chui xuống dưới an tĩnh chờ đợi rau hẹ chín, chỉ cần bên trên khai hỏa. Hắn sẽ làm ngư ông đắc lợi tại bên dưới mặt đất hưởng lợi.
Tất cả những con mắt tại hiện trường đều đổ dồn về phía tên lính đánh thuê.
Ấn Độ lúc đầu cũng khá do dự, nhưng vì để không mất lòng các đế quốc đồng minh, nên chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Tới lúc đó không cần phải loạn đánh cái gì, chỉ cần ngồi chơi uống cà phê mà thôi.
Như bình thường tại khu quân sự, chỉ có một số binh sĩ gác trực, tuần tra là đội gió, đội mưa ra ngoài đi tuần. Còn lại sẽ được huấn luyện tại dưới tầng hầm với cường độ cao.
Nhưng hôm nay khác biệt hoàn toàn. Các binh sĩ không cần phải rèn luyện, tất cả đều được tập hợp ngay ngắn tại trên mặt đất. Mặc kệ những hạt mưa lộp độp trên khuôn mặt, bọn họ vẫn nghiêm trang đứng thẳng ngay ngắn. Không hề chớp mắt.
Còn việc c·ướp đi lọ huyết thanh, phá hủy con tàu... để sau đi, việc trước mắt là thôn phệ linh hồn để đề thăng các hành tinh bên trong thức hải cái đã....
Nhưng vì cấp trên đã giao xuống, Gurkiran chỉ có thể nhận mệnh dù biết việc đó sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Tại khoảng đất rộng lớn bên trong khu quân sự đứng đầy ắp người. Số lượng phải lên đến một triệu người binh sĩ. Chủ yếu đều là các quân nhân của các nước đế quốc đồng minh.
Dưới cơn mưa rào rả rích, Gurkiran trung tướng dẫn theo binh đoàn trinh sát rời đi khu căn cứ quân sự Arunachal Pradesh, ẩn vào trong làn mưa u ám.
Lần này chiến đấu, nếu lấy được toàn bộ dữ liệu nghiên cứu của đám người Trung Hoa thì bọn họ lời lớn. Đánh đổi một tên trung tướng trẻ tuổi để lấy sự giàu mạnh cho đất nước là đáng lắm...
Nhờ vậy mà các nhóm trinh sát nhỏ thành công đi vào biên giới Trung Hoa, ẩn mình trong các tỉnh thành của Trung Quốc tại Tây Tạng.
Phần chiến đấu hi sinh, bọn tôi sẽ lao lên trước!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.