Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36: thu phục tiểu thử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: thu phục tiểu thử


“Thế còn cái gì mà sinh vật ngu ngốc, bảo ta nằm mơ, quay lại cắn ta là sao ta?” Thắng giả vờ hồ đồ tự lẩm bẩm, nhưng lẩm bẩm này lại khiến tiểu thử có thể nghe thấy, làm nó hơi chột dạ vội ứng biến.

“Vậy mà có tinh huyết của quỷ tộc?” Thắng kinh ngạc thầm nghĩ trong lòng.

“Có gì mà không ổn? Nó chỉ có tác dụng cam kết, khi nào ngươi không nhận ra bản đại vương này thì ta mới cầm nó ra chứng minh cho ngươi thôi! Nhanh kí đi, mất thời gian quá!!!” Thắng không kiên nhẫn mà gằn giọng, khiến tiểu thử bên cạnh có chút run lên.

“Thật chỉ có vậy? Ngài không có lừa ta đúng không?”

Thật con mẹ nó khổ sở, cứ tưởng dùng thần thông là đã thoát được tên sinh vật này thế mà đi được một quãng tầm một cây số, cơ thể nó bắt đầu xuất hiện đau đớn khó chịu. Càng đi xa cơn đau càng tăng chứ không giảm, vội vàng dừng lại hướng về phía lao đi khi nãy quay về thì cảm giác đau đớn đó cũng theo khoảng cách ngày một gần mà giảm đi.

Chỉ thấy Thắng phất tay một cái, trước mặt hai người xuất hiện một tấm phù chú rách nát bay lơ lửng trên không trung, nó có màu vàng đã ngả màu, bên trong có một hàng chữ dài. Tiểu thử nhìn mà không hiểu.

“Ồ, vậy sao?” Thắng xoa cằm mà nhìn về phía tiểu thử mất dạng, giống như chờ đợi thứ gì đó.

“Nó có ổn không vậy?” tiểu thử nghi ngờ, đề phòng hỏi.

Dù có ngu đến cỡ nào cũng biết cái này là do tên kia dở trò, tiểu thử biết bản thân đã rơi vào hang cọp, không thể thoát được ra nên đành quay lại nhận tội.

Môn thần thông này có tên là Thiểm quang thuật, khi sử dụng nó có thể cho chủ nhân di chuyển với vận tốc âm thanh trong một thời gian ngắn, một ngày chỉ dùng được một lần. Cũng nhờ đó mà nhiều lần tiểu thử thoát khỏi các nguy cơ tiềm tàng, giữ được cái mạng nhỏ mà đi khắp nơi trộm bảo vật từ các hung vật xung quanh.

“Đại vương ngài đừng hiểu lầm, lúc đó ta cảm nhận được kì trân dị bảo, cùng với hơi thở của một con dị thú. Muốn hô to nhắc nhở nó, chẳng may vào tai ngài hà hà!” Tiểu thử vội xoa mồ hôi hột hướng Thắng giải thích, sợ hắn hiểu sai ý.

“Là vậy sao?” Thắng híp mắt nhìn tiểu thử, làm nó sợ hãi mà cúi đầu thấp xuống.

Cũng phải thôi, vì nó là một con chuột sao hiểu được chữ viết loài người? Với lại chữ Thắng dùng là kiểu cách hiện đại, dù cho tiểu thử có biết chữ thì cũng không xác định được nội dung.

Cuộc đời của nó chưa bao giờ ủy khuất đến vậy, từ khi xuất sinh tới nay, nhờ có cơ duyên xảo hợp mà được khai thông linh trí. Sống đã được trăm năm, tuy không thể mạnh mẽ như các loài khác nhưng bù lại ông trời lại cho nó một loại thiên phú đó là có thể tìm được rất nhiều kì trân dị bảo. Cũng vì thế mà trong một lần vô tình, ăn được một loại quả lạ trong rừng tự ngộ ra thần thông.

“Vâng...”

“Nhưng trước hết, ngươi phải làm chút cam kết thì ta mới an tâm được!” nói rồi Thắng liền xuất hiện ngay trong thức hải của tiểu thử.

Thắng vừa thả tiểu thử xuống đất, còn chưa đưa tay vỗ lên đầu nó tỏ thái độ nâng niu thì nó như cầm tốc biến, vụt một cái đã biến mất chỉ để lại một câu nói văng vẳng trong đầu.

“Đại vương, ngài thả ta ra, ta giúp ngài đào bảo!” Tiểu thử mong chờ mà nhìn Thắng, đôi tay chuột nhỏ nhắn nắm vào như đang vái.

Thắng lựa chọn cách này để nô dịch tiểu thử đơn giản là vì nó rất dễ dàng sử dụng, không bị phản vệ khi đối phương cố gắng chống trả. Với lại khi đã kí vào rồi thì khó mà thoát được ra, trừ khi người viết bản khế ước này c·hết hoặc đồng ý thả đối phương thì hợp đồng nô lệ mới chấm dứt. Nên để tránh nô lệ g·iết mình, người ra khế ước thường sẽ thêm mục “bảo vệ, không được s·át h·ại chủ nhân”.

“Được rồi, nếu để tao bắt được mày có định bỏ chạy hay làm biếng là tao treo mày lên giá nướng, xé từng miếng thịt nhỏ mà ăn ngấu nghiến!” Thắng gằn giọng, để lại tiểu thử một câu cảnh cáo rồi xoay người rời đi.

Dù là trong lòng vạn lần không đồng ý nhưng ngoài mặt tiểu thử vẫn ân cần, giả vờ vui sướng mà nói: “Được làm sủng... vật cho đại vương quả là hân hạnh của tiểu thử, tiểu thử sẵn sàng quy phục trước sự uy mãnh của ngài!”

Chương 36: thu phục tiểu thử

Tiểu thử nhìn cái tờ rách nát đang phiêu phù đó, không quên hướng về phía thần hồn Thắng mà hỏi.

Thấy vậy, tiểu thử hoảng quá vội vàng hướng Thắng hô lớn, nhanh chóng lại gần tờ khế ước mà đưa lên điểm chỉ: “Ta kí ta kí, ngài từ từ đã!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mẹ nó kí thì kí đi, sao nói nhiều vậy? Không biết đọc chữ à? Mày có tin tao đổi ý mà làm thịt luôn không?” Noi rồi không kịp chờ đợi, Thắng đưa con chuột nhỏ đến cạnh bếp lửa toan tính vất nó vào.

Chỉ thấy con chuột khi nãy như điên cuồng mà chạy tới trước mặt Thắng, vừa tới trước mặt liền nằm vật xuống đất, hai chi phía trước chắp vào nhau mà hướng Thắng kêu “chít, chít”.

Nghe vậy, nội tâm tiểu thử thầm nhúc nhích mà nhổ nước bọt: “sủng vật? Bắt bản đại vương làm sủng vật? Có cái quỷ ấy! Sinh vật ngu ngốc, chờ ngươi thả ta ra, ta sẽ dùng thần thông mà t·ẩu t·hoát xem ngươi đuổi theo kiểu gì. Bị ngươi bất cẩn bắt được, liền nghĩ mình là thật đại vương sao? ta khinh!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chưa được bao lâu, đã thấy có một bóng dáng nhỏ bé đang nhanh chóng bò về phía này. Thấy thế Thắng liền nhoẻn miệng cười, lộ cả hàm răng trắng.

“Cái này ấy hả? Là tờ giấy cam kết ngươi làm sủng vật!” Thắng một bên móc mũi, một bên trả lời.

Lần này hắn chính thức xem xét lại con chuột này, dùng thần thức mà đảo qua cơ thể của đối phương.

Tiểu thử ở lại chỉ có run rẩy và run rẩy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc trước giao tiếp chỉ là qua sự rung động của ý thức mà truyền tư tưởng cho đối phương mà thôi, lần này Thắng chính thức bước vào sâu trong thức hải của tiểu thử. Nhìn con chuột cỡ nắm tay, quanh thân đang tản ra quỷ khí khiến Thắng kinh ngạc mà ồ lên một tiếng.

“Ngươi còn có khả năng này?” Thắng nghi ngờ mà hướng tiểu thử vấn đạo.

“Được, ta sẽ thả ngươi ra... nhưng với điều kiện, ngươi phải làm sủng vật của ta!” Giọng nói đanh thép, không có sự nhượng bộ, ép buộc tiểu thử phải làm theo.

Sau khi thấy tiểu thử thành công kí vào, Thắng mới hài lòng mỉm cười mà thả chuột con xuống. Tâm thái hiện tại đã khác hoàn toàn lúc vừa rồi, thay đổi hoàn toàn một trăm tám mươi độ.

“Đúng vậy thưa đại vương, ngài còn chờ gì nữa mà không thả tiểu thử? Nhanh, nhanh ta còn muốn đi cống hiến bảo vật cho ngài!” Nghe được câu chốt của Thắng, tiểu thử vui sướng trong lòng mà hướng Thắng thúc giục.

“Đại vương, nó là cái gì vậy?”

“Đại vương, ta vừa nãy là do cảm nhận được kì trân dị bảo, nên mới lao đi như vậy để kiếm quà tặng ngài, nhưng chẳng may đen đủi, bị k·ẻ g·ian c·ướp mất. Xin ngài tha tội!!!”

“Được rồi, cái này tìm hiểu sau. Trước mắt thu con chuột này vào dưới trướng đã!” Thắng gác lại sự tò mò, hướng bản thân tự nhủ.

Bảo nó đọc? Thật con mẹ nó bắt nạn chuột mà, bản thân nó chỉ sinh ra trí tuệ chứ có thông hiểu chữ viết đâu.

Đây là một trong những chiêu trò bắt giữ nô lệ của quỷ tộc, nó giống như là một dạng pháp tắc cấp thấp, dùng để trói buộc những người đồng ý kí tên lên đó. Và người kí lên đó phải tuân thủ những quy tắc đã được ghi sẵn bên trong. Người kí trước khi kí có thể đọc và quyết định đồng ý hay không, nhưng ở quỷ giới, không đồng ý đồng nghĩa với việc phải c·hết nên các nô lệ chỉ có thể nhắm mắt mà chấp nhận kí. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sinh vật ngu ngốc, muốn bản đại vương làm sủng vật? Mơ đi! Chờ lão thử ta đột phá sẽ quay lại cắn ngươi, cắn c·hết ngươi!!!” Tiếng nói của tiểu thử vang lên trong đầu Thắng, còn không quên để lại một tiếng nghiến răng ken két, giống như hận ý rất nhiều.

May mà nó có chút tiểu thông minh, tìm được lý do hợp lý để mà bào chữa cái lời đe doạ của mình. Nếu không cái mạng nhỏ này cũng không còn.

“Đại vương, đại vương! Ngài muốn cam kết gì thì nhanh a, ta muốn cống hiến cho ngài lắm rồi!” Tiểu thử nóng lòng mà hướng Thắng hối, nhưng vì sợ trái hiệu quả nên nó còn thể hiện mình muốn dùng hết sức mà cống hiến cho đại vương mình.

Trong đầu Thắng cũng theo đó vang lên tiếng nói của tiểu thử.

Trông nó có vẻ thành khẩn, không có gì là gian dối nên Thắng cũng có ý định buông tha. Nhưng tội c·hết có thể miễn, tội sống khó tha. Hắn quyết định thu phục, à không phải là bắt giữ làm nô dịch về để đào bảo cho hắn.

“Vâng, không những thế tiểu thử ta còn có một bí mật, nếu ngài thả ta, ta sẽ nói cho ngài biết!” Tiểu thử dùng thành thật ánh mắt mà nhìn Thắng.

Nhìn cái nụ cười đó, không hiểu sao tiểu thử cảm thấy có chút rùng mình. Nhưng nhanh chóng bị nó vất sau đầu, hiện tại nó đã có được tự do, đang tính vận thần thông mà thoát khỏi nơi này đây.

“Um... lời ngươi nói có vẻ rất có lý! Vậy ta sẽ thả ngươi ra...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: thu phục tiểu thử