Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Cho nổ đan điền
Trên dòng sông tiềm thức, Thắng thấy đủ loại hình ảnh, đủ loại ký ức vụt qua. Có lúc hắn làm việc tốt, có lúc hắn làm việc xấu, có lúc hắn thấu hiểu, có lúc hắn ngu si.
Các tạp chất đen kịt đó khi được bung ra, bắt đầu theo làn nước lan tỏa, bên dưới đáy ao, những con cá đang tung tăng bơi lội như phát hiện một thứ hấp dẫn, chúng kéo nhau lên tranh c·ướp cái thứ đen bẩn bốc mùi đó. Đối với Thắng nó là thứ vất đi, nhưng đối với chúng nó như chất bổ vậy.
Trong thời gian đó, Bạo Vương bên ngoài vẫn đều đặn đi săn và mang thức ăn về. Nhưng nó lại không thấy chủ nhân xuống ăn, để đến khi thịt đã thối rữa thì nó mới dùng, sau đó tiếp tục đi săn mang lượng thịt mới về cho Thắng.
Tẩy rửa cơ thể sạch sẽ, Thắng quay về với cái máng lợn của mình, tiếp tục tu luyện, bắt đầu nhập môn Tạo Giới pháp.
Tiểu thử quả thật là một thiên tài tu luyện, trong những ngày này, nó đã đột phá đến cấp linh đỉnh phong, chỉ còn một bước là đạt cấp sư. Tiến bộ phải nói là thần tốc. Với sức mạnh bản thân nó như vậy, có thể một mình đối phó hai cái Thắng, và tự tin bỏ lại Bạo Vương mà chạy.
Tiến lại gần hơn, hắn đưa tay mình tới gần ý định chạm vào khối lập phương này thì bị hàng rào phù văn chặn lại, bắn ngược tay hắn ra sau.
Sau khi đốn ngộ, thời không pháp tắc bản chưa hoàn chỉnh liền từ trong tâm thức bay ra, tiến nhập thân thể xuống vùng đan điền.
Trong lúc đang bận tâm đến thời không và đan điền, Thắng không hề để ý đến sự hiện diện của pháp tắc sinh mệnh đang tự mình hướng tới trung tâm. Nó cứ vậy mà xuất kì bất ý tiến nhập vào quá trình chuyển hoá, cùng pháp tắc không gian hòa vào đan điền đã vỡ.
Cảm nhận được sự tồn tại của nó, Thắng biết cũng là lúc tiến hành bước thứ hai. Kích phát thời không, cho nổ đan điền, rung động không gian sáng tạo một thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đưa vào mồm một đống linh dược, Thắng bắt đầu chuyển hoá chúng thành linh lực tự thân. Chỗ linh lực đó ngày một nhiều, chúng dần dần tụ tập cùng linh lực trong thân thể điên cuồng hướng đan điền đi tới, thần hồn cũng theo đó mà di chuyển xuống để kết nối thời không pháp tắc.
Nhưng không sao, điều đó không hề làm Thắng lo lắng chút nào, chẳng phải bản thân hắn còn có một trợ thủ đắc lực trong việc tìm kiếm thiên tài dị bảo rồi hay sao? Cần gì thì cứ việc sai nó một câu có gì mà phải bận tâm đến chứ!
Thắng đằm mình dưới ao mà vô thức lẩm bẩm, các lớp bọc đen xì trên thân cũng theo đó mà tơi ra, lấy tay chà xát, chúng bắt đầu được Thắng làm sạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng càng nắm được sức mạnh to lớn, nó càng tín phục Thắng hơn. Hiện tại Thắng trong lòng nó như một vị thần vương vậy, cuồng tín không thôi.
Trong tiềm thức, Thắng đã thành công đốn ngộ được thời không pháp tắc mà những người luyện trước để lại.
Ngồi xuống cảm nhận phù văn, Thắng bắt đầu cảm ngộ chúng.
Phải đến khi tiếp xúc với kí ức của Đạo Viên đại sư, Thắng mới như được tỉnh thức, thoát khỏi kiếp sống ảo do tiềm thức tạo lên. Cũng chính lúc đó hắn phát hiện ra một thứ gì đó được chôn tận đáy.
Từ thần hồn cấp sư đỉnh phong (kim đan kỳ) xuống chỉ còn cấp linh sơ kỳ (trúc cơ). Các kinh lạc trong cơ thể cũng theo đó mà như ảnh hưởng dây chuyền liên tiếp vỡ tan, nguồn năng lượng màu xanh cũng từ trong trái tim phóng ra nhanh chóng chữa trị.
Hắn phát hiện ra đây không phải thực thời không pháp tắc, nói đúng hơn nó chỉ là không gian pháp tắc cấp thấp được Dạ Minh cải tạo, sử dụng một lượng lớn thời không thạch gia trì giúp bên trong không gian có chút thời gian pháp tắc tồn đọng.
Rời khỏi trạng thái tu luyện, Thắng ngồI đó mà nghỉ ngơi, chờ tinh thần hồi phục hoàn toàn mới tiếp tục lao vào bế quan tiếp.
...
Lúc này, sau khi đan điền nổ nát, khối lập phương thời không cũng bị vỡ thành mảnh nhỏ, Thắng đang cố gắng vận dụng thần hồn, đốn ngộ những mảnh vỡ kia, chuyển hoá chúng thành tự thân, liên kết với đan điền.
Chương 38: Cho nổ đan điền (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả thực là nói thì dễ mà làm thì khó, dù đã trải qua một đời Dạ Minh nhưng Thắng vẫn không thể hết bỡ ngỡ. Phải qua 7749 lần suy diễn hắn mới bắt tay vào việc. Cái gì thì cái, cứ đảm bảo chắc chắn rồi hãy làm, không lại c·hết lúc nào không hay.
Hiện trạng này cũng từng xuất hiện tại tiền kiếp Dạ Minh, nhưng lớp bảo vệ nó không mạnh như vậy. Có vẻ như sau mỗi đời truyền nhân, nó sẽ mạnh lên từng ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy tu vi đã mất, nhưng nhục thân Thắng vẫn mạnh như vậy, vẫn ở trúc cơ sơ kỳ.
Thời gian cứ thế trôi qua, tiếp tục là ba ngày không dài cũng không ngắn.
Nhờ có sinh mệnh pháp tắc tham gia, thương thế đã nhanh chóng được bình ổn. Trong vô thức, nó dần di chuyển xuống đan điền, nơi Thắng đang tập trung toàn bộ ý thức vào đó.
Vô định giữa không trung, Thắng hướng mắt nhìn về nơi cuối cùng. Chỗ đó có một khối lập phương đang trôi nổi, xung quanh nó là những đầu phù văn lúc ẩn lúc hiện.
Suốt thời gian này, Đại Thụ cũng không có tiến hành chủ động kết nối như buổi đầu, giống như linh hồn nó không tồn tại vậy, và nó chỉ là một gốc cây bình thường không hơn, không kém. Làm Thắng dần quên đi sự hiện diện của nó.
Khi một người được người khác giúp đỡ, trong cuộc sống họ mải bận tâm đến mọi việc xung quanh, sẽ vô tình mà quên đi ân tình của người đã giúp đỡ mình. Có thể không phải vì họ không muốn trả, chắc bởi vì bản thân họ đang thật sự khó khăn. Thật sự khó khăn a. (ToT)
“Đây là...”
Vì là xe nhẹ đường quen, nên Thắng dễ dàng tiến nhập đốn ngộ những phù văn đó. Chỉ là lần này lượng pháp tắc từ khối lập phương có vẻ khá mạnh, làm Thắng phải loay hoay mất hai ngày mới có thể loại bỏ phù văn tiến vào khối hình hộp này.
Sâu xa trong vô tận tiềm thức, có đen tối và sáng sủa, tồn tại thiện và ác như bất định vô hình, không nhận định đâu là đúng, đâu là sai, đâu là ngày, đâu là đêm. Thắng như một mình trôi dạt trong đó, không tìm thấy bản thể, không thể hiểu bản chất, không biết đây là đâu.
Không biết qua bao lâu, hắn lại tiến nhập ảo mộng của Dạ Minh. Cứ như vậy mà chìm đắm trong đó không muốn tỉnh.
Dùng thần thức, nội thị trong thân. Làm Thắng khá kinh ngạc là kinh mạch hắn giờ đã rộng mở, to lớn hơn trước rất nhiều. Nhưng tệ là các kì kinh hắn đã khai mở trước kia nay đã bị tắc lại, nó còn dày đặc hơn khi trước. Với lại kinh mạch to lớn như vậy, tiến trình tu luyện của hắn cũng sẽ bị giảm, chắc phải cần đến một lượng lớn tài nguyên mới đủ cho hắn tấn cấp, tiến vào cấp linh khai mở đan điền thời không.
“Oanh!!!”
Cứ như vậy mà trôi dạt, ý thức đang nội thị trong thân cũng theo sự chìm đắm trong tiềm thức mà biến mất. Thắng gần như mất hoàn toàn liên kết với cơ thể mình mà trôi dạt trong tiềm thức bản thân.
Ý thức toàn thân thôi động, cả thần hồn lẫn linh lực đều tích tụ trong đan điền, chúng ngày một lớn mạnh. Thắng có thể cảm nhận nơi đan điền đang bắt đầu rung động vì có quá nhiều linh lực tiến vào bên trong.
Chính lúc đó, một t·iếng n·ổ lớn từ trong cơ thể lẫn linh hồn hắn vang lên. Đan điền sụp đổ, không gian pháp tắc vỡ nát, xung chấn mạnh mẽ làm thần hồn Thắng đang kích phát pháp tắc cũng bị chấn động tổn thương.
Hai chân kiết già, thân thể thả lỏng, tâm lặng như dòng nước mà tiến vào tiềm thức.
Phải nói rằng Dạ Minh quả thật là một kẻ tài ba và may mắn, hắn thực dám nghĩ dám làm a, cũng nhờ vậy mà Thắng được hưởng lợi không ít. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần này bế quan cảm ngộ pháp tắc, cho nổ đan điền làm Thắng mơ mơ hồ hồ ở suốt năm ngày liền trong căn chòi nhỏ trên cây.
Lúc này Thắng đã thành công chữa trị đan điền đã vỡ, hoàn thành việc hoà pháp tắc thời không cùng đan điền là một. Hiện tại, đan điền tuy đã được chữa trị nhưng vẫn cần Thắng phải tự mình kích hoạt lần nữa, dùng linh lực đả thông tiến về đan điền khai mở. Nhưng giờ đây hắn không còn một chút linh lực nào. Cả cơ thể như trở lại lúc ban đầu, không còn chút tu vi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.