Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44: kỳ lạ linh thảo (1)
Chả mấy chốc, Thắng cũng đã thành công leo đến đỉnh, nhưng do dùng quá nhiều pháp tắc mà thần hồn hao hụt khá nhiều, hiện tại chỉ còn lại một phần ba. Như vậy cũng là đủ để hắn tự thân đi xuống.
Vì là từ khi rời đi hắn chưa đi vào tiểu thế giới một lần nào, nên không hề biết bên trong đã bắt đầu tiến hành sản sinh linh khí. Vì thế khi nhìn thấy gốc cây này, hắn thật tâm vui sướng a. Có thêm linh khí, tiểu thế giới sẽ càng nhanh phát triển.
Cứ vậy, cả ba mang trong mình những tâm sự riêng mà bước về phương xa. Bỏ lại cái gọi là vòng tròn an toàn nơi phía sau mà hướng về một vùng trời mới, một vùng trời đầy nguy hiểm và đầy cơ duyên đang chờ đợi.
Cũng có khuyên bảo một hai câu, nhưng nó không hề từ bỏ, vẫn giữ khư khư cái túi như vậy nên Thắng cũng đành thôi, để nó thích làm gì thì làm.
“Thu vào, thu vào...”
Đang ngay ngắn ngồi trên cự đầu Bạo Vương, bỗng tiểu thử kêu to hai tiếng rồi phóng thật nhanh mà đi. Tốc độ quá nhanh để Thắng chưa kịp ghé mắt nhìn đã thấy mất hút.
Nhìn tiểu thử khệnh khạng kéo theo cái túi lớn hơn người mà đi khiến Thắng chẳng biết nói gì cho phải.
Thắng cùng tiểu thử leo l·ên đ·ỉnh đầu Bạo Vương, vì là đã lên cấp quân chủ, hình thể Bạo Vương cũng to hơn trước rất nhiều, với cái đầu rộng lớn như thế Thắng với tiểu thử dễ dàng tìm được một điểm phù hợp mà toạ lạc.
Dù biết đại Vương có khả năng thu hồi mọi thứ vào một không gian, nhưng nó vẫn không yên tâm, sợ không gian của đại vương không được lớn, đựng không được nhiều bảo vật, nên nó đã vội lấy chỗ da rắn mà đại vương vất xó từ lâu, tết thành cái túi lớn.
Thấy tâm trạng đại vương nhà mình vui vẻ, tiểu thử nhanh chóng gật đầu. Khi nãy đang ngồi tu luyện, bỗng nó cảm nhận được nơi đây có rung động lớn của linh khí, mang theo tâm ý đào bảo mà tới. Nhưng đến nơi chỉ là một vườn cây kì lạ, chúng phát tán ra linh khí mà thôi.
...
Đứng cạnh rìa đá, nhìn về nơi xa Thắng có thể thấy những hòn đá to lớn như hòn đảo mà trôi nổi trên không.
Chỉ là có chút tiếc nuối khi không thể giao tiếp lần cuối với đại thụ, hắn thật sự muốn cảm ơn tên to xác này một câu, chào tạm biệt nó lần cuối cùng, bởi lần này chia xa không biết đến khi nào mới được gặp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thắng liếc mắt lần cuối về phía đại thụ, nơi đã cứu hắn mấy mạng và cũng là nơi ban cho hắn cơ duyên, một nơi thật sự tốt đẹp để yên ổn sống qua ngày. Nhưng Thắng không thể vì thế mà bỏ lại mục tiêu, hắn cần thoát khỏi vùng an toàn để đến chân trời mới, như vậy... đường về nhà mới không quá xa.
“Ầm, ầm!”
“Không ngờ còn có thứ như này tồn tại.”
Tiểu thử chỉ hướng cho Bạo Vương mà đi, ngồi trên đỉnh đầu, Thắng mong chờ mà nhìn về phía trước.
Chẳng mất bao lâu, cả ba đã tới một vách đá dựng đứng cao v·út, xuyên hẳn tầng trời mây. Hình thù nó khá kì dị, trông như một thanh kiếm cự đại vậy. Chỉ nhìn sơ qua là thấy không có đường lên rồi.
Vội vàng lấy chiếc điện thoại đã lâu chưa dùng tới, nhanh chóng mở nguồn mà chụp khung cảnh trước mặt. Để sau này cầm về hiện đại, còn có cái đăng Facebook mà khoe chứ. Dù lúc đó có bị cho là photo thì hắn cũng vẫn vui vẻ mà tiếp nhận. Bởi làm gì có ai được mở rộng tầm mắt như hắn đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Còn loại cây nào như này không? Tiểu thử?” Thắng chờ mong mà nhìn về phía con chuột bé nhỏ của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cầm trên tay gốc cây nhỏ bé, cảm nhận linh khí đang từ nó phát tán ra làm Thắng vui sướng không thôi.
“Phía trên, trên đỉnh đó thưa đại vương, chúng có rất nhiều, ta không thể cầm theo hết.” Tiểu thử truyền đạt lại ý tứ qua tâm linh tương thông.
Nhìn hai con sủng thú nhà mình đang đứng trước mặt, Thắng thật không biết nói gì. Bạo Vương thì vẻ mặt có chút u sầu như không ỡ rời đi nơi đây, lưu luyến gốc cây đại thụ, Thắng nghĩ thầm hay con khủng long này có tình ý gì với cây đại thụ mà có vẻ quyến luyến lắm.
Cơ thể Bạo Vương sau khi tấn cấp, đã cao đến mười lăm mét có thừa, vậy mà khi đứng cạnh núi đá này, chỉ như một con thằn lằn con.
Như bình thường Bạo Vương chắc chắn sẽ tiện mồm mà đớp bừa vài con, nhưng nay tâm trạng nó không tốt, nên cũng không thèm để ý tới chúng. Thắng cũng vậy, hiện tại đầu óc hắn cũng thẫn thờ mà nhìn phương xa, không hơi đâu mà để ý lũ hung thú bé nhỏ. Tiểu thử thì khỏi phải bàn, bởi nó chỉ đặt tâm tư vào bảo vật nên thịt hung thú nó cũng chả mấy bận tâm.
Nhìn xung quanh, khung cảnh thật là tráng lệ khiến Thắng phải trầm trồ không thôi.
Với kẻ tu luyện quỷ khí như nó, linh khí thật sự chả có tác dụng gì, thật sự mà nói thì có cho nó cũng chả thèm. Nhưng nghĩ đến đại vương, hẳn là ngài ấy thích những thứ kì lạ như này nên nó thử mang về xem xét. Quả nhiên, đại vương nhà hắn rất là vui vẻ khi thấy thứ này.
Còn tiểu thử, sau khi biết đại vương nhà mình muốn dẫn theo mình đi du lịch, nó sướng lắm. Bởi như vậy nó sẽ tìm kiếm được càng nhiều bảo vật, chứng kiến được càng nhiều thứ kì hoa.
Sau khi xác định được Thắng cùng tiểu thử đã an ổn vị trí, Bạo Vương mới xoay người di chuyển hướng về phía nơi xa mà đi.
“cái này... phải cao đến hàng ngàn mét là ít a.” Khuôn mặt Thắng méo xệch, để trèo lên đây lấy loại cây này cũng thật là vãi shit đấy. Tiểu thử với thân hình nhỏ bé mà có thể dễ dàng leo đến đỉnh cũng thật sự không tầm thường.
Thắng gật đầu tỏ ý đã biết, sai Bạo Vương tiến lại gần vách đá này. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đành phải sử dụng pháp tắc thôi, không thể bỏ qua tài nguyên này được.” Nói rồi, Thắng xác định tọa độ trước mặt, mở cánh cửa thời không mà đi qua. Mỗi lần như vậy hắn đều vượt qua được hơn trăm mét.
“Đó... đó là... Đảo trên không?” Thắng há hốc mồm, tưởng chừng như cái thứ chỉ có trong truyện cổ tích này lại có thể xuất hiện ngay đây, ngay trước mắt mình.
Chương 44: kỳ lạ linh thảo (1)
không được như ý, Thắng chán chả buồn quan tâm đến đại thụ, ý định thu nạp một tên to đầu cứ thế coi như bỏ đi.
Chỉ sau một hồi, tiểu thử đã mang về một gốc cây kì lạ, trên thân phát tán ra linh khí ổ ạt khiến Thắng kinh ngạc không thôi.
“Ngươi tìm thấy vật này ở đây sao?” Thắng khó hiểu mà hỏi, theo tiểu thử thuyết giảng thì trên vách đá này có rất nhiều, nhưng theo hắn nhìn thì đâu có cây nào đâu.
Không biết vì lí do gì, Thắng không thể thu đại thụ vào trong thế giới của bản thân như các kì trân dị bảo khác, dù trong đầu có mười vạn câu hỏi vì sao thì cũng không có ai trả lời cho hắn biết nguyên nhân.
“Hừ, thật vô vị.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thắng đứng trước cây cự sam mà khua tay múa chân, sử dụng thời không pháp tắc mà đại thụ vẫn bất động, không hề có tí gì gọi là lay chuyển chứ đừng nói đến việc thu vào tiểu thế giới.
Tiếng vang từ cơ thể to lớn của Bạo Vương truyền ra bốn phía, đủ loại hung thú từ trong rừng cây sợ hãi mà chạy ra.
“Vậy là ta có thể cung cấp linh khí cho tiểu thế giới rồi, đem nó vào trong rồi giao cho tiểu Thảo chăm là tốt nhất.”
Đồ đạc, tất cả những thứ hữu ích đều được Thắng thu hồi vào tiểu thế giới. Hiện tại chỉ còn mỗi cái chòi lá đang nằm trên chạc cây là không thể thu hồi, vì chúng đã liên kết vào đại thụ. Với lại, thứ đó cũng không còn tác dụng, cho vào trong thế giới cũng chỉ chặt chỗ nên thôi, Thắng lựa chọn từ bỏ. Chỉ là cái chòi lá đó ít nhiều gì cũng là kỉ niệm của bản thân suốt thời gian tu luyện, không cầm theo được cũng làm hắn có đôi chút không nỡ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.