Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Tam giác long
Cưỡi trên con tam giác long mà phi nước đại, chẳng mấy chốc cả hai đã đến rìa ngoài của bầy đàn.
Thắng cũng không hề chối bỏ đẩy ra, trái lại còn khá hưởng thụ, nghịch ngợm với đám nhóc con này.
Trong hệ thống tu luyện, muốn đạt được trạng thái quán đỉnh, bá đạo thì cần phải hội tụ đủ ba yếu tố là Thân, Tâm, Thần.
Trái ngược với trước kia, khi gặp phải nguy hiểm thì cả đàn sẽ nhanh chóng chạy trốn. Nhưng khi chứng kiến được sự hung hãn từ Thắng, như được l·ây l·an, cả đàn cũng vì thế mà máu chiến không thôi. Mỗi khi thấy Thắng cầm lên cây thương, là bọn chúng sẽ tranh nhau cho Thắng cưỡi để xông phi trận mạc.
Nơi Thắng muốn tới là tộc đàn của tam giác long, loài này tuy là ăn cỏ nhưng sức chiến đấu bá đạo khỏi phải bàn. Trước kia từng xem một đoạn phim dữ liệu ngắn do các nhà khoa học dựng lên, một mình con tam giác long đó có thể đơn đấu bạo chúa nếu chúng thực điên cuồng.
Không để ý, con khủng long này b·ị đ·âm một phát mạnh vào trong thân, máu me be bét bắn đầy. N·ộ·i· ·t·ạ·n·g cũng theo đó mà lòi cả ra.
Cảm nhận được sự thù địch từ lũ tam giác long, Thắng vội thả lỏng tinh thần, thả ra một nguồn năng lượng thiện chí.
Lúc này Thắng đang ở giữa trung tâm cả đàn, đùa nghịch với lũ giác long con. Cảm giác yên bình từ đàn tam giác long mang lại khiến hắn thật sự thư thái. Cứ khi nào có nguy hiểm gần kề là sẽ bị giác long trưởng thành phát hiện, báo động nên Thắng cũng không quá để tâm đến xung quanh.
Nói chung với sự cải tạo này cũng đã đủ để hắn sử dụng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn tâm là chỉ đến Tâm thức, nơi tồn tại sâu thẳm bên trong của mỗi con người không thể với tới. Chúng là nơi dễ dàng đưa ta vào con đường thiện, ác mà bản thân không hề hay biết. Và cũng là nơi giúp con người có thể đốn ngộ pháp tắc, thoát khỏi kiếp phàm nhân.
Đang vẫy vùng thoát c·hết tam giác long bỗng thấy một thân ảnh quen thuộc từ phương xa đang lao đến, nó sung sướng mà rống lên một cái. Thay vì tiếp tục vùng vẫy thoát thân thì nó lại hướng ba chiếc sừng to lớn về phía sau, nơi có một con khủng long ăn thịt khác đang đứng mà đâm mạnh tới.
Nơi xa, ngồi trên thân của tam giác long, Thắng giơ cao cây thương mà hô lớn.
Còn đang vui vẻ nô đùa với mấy đứa nhóc con, Thắng liền nghe thấy một tiếng rống to từ nơi xa chuyền về.
Thế là vô hình, Thắng trở thành một phần không thể thiếu của cả đàn tam giác long.
Đây là một trong những khả năng của nhà phật, chỉ cần bản thân đủ thiện lành, đủ từ bi, cùng sự hoà ái thì các loài vật xung quanh sẽ bỏ xuống thù địch mà dễ dàng thân cận. Cũng giống như ngài Buddha ngồi thiền dưới trời mưa, được rắn thần bò ra che chở là vậy.
Cứ như thế mà trôi qua hai ngày, suốt thời gian này hắn đã thành công đột quá cấp sư trung kì lên cấp sư đỉnh phong, cả về nhục thân lẫn thần hồn đều tăng mạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy có một sinh vật nhỏ bé mà lạ lẫm tiến tới, dù không biết là gì nhưng cả đàn tam giác long vẫn đề phòng nhìn về phía Thắng.
Để đảm bảo, Thắng còn pha trộn một ít pháp tắc sinh mệnh mới làm cả đàn tam giác long bỏ xuống cảnh giác. Khi thấy Thắng không hề nguy hiểm, những con trưởng thành bắt đầu nằm xuống nghỉ ngơi, mặc kệ Thắng thích làm gì thì làm. Còn lũ tam giác long con thì tò mò đi tới chỗ Thắng, thân thiện mà liếm láp.
Chương 48: Tam giác long (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần trước, vì để trừ loạn tâm ma vừa khởi Thắng đã tu luyện một môn tâm pháp nhà phật, thành công tiến nhập tiềm thức, bắt gặp tai hoạ của Dạ Minh để lại, hoàn toàn hấp thụ nó mà tấn thăng thần hồn đến cấp sư đỉnh phong.
Cầm trên tay cây độc giác thương vừa lấy từ tiểu không gian, Thắng bình ổn mà tiến về phía đàn tam giác long đang cư ngụ.
Lúc này cả tộc đàn đang chạy tứ tán bỗng thấy Thắng đến liền như ăn phải xuân dược cao hứng mà rống lên. Vội quay người lại theo sau Thắng mà chinh chiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn lý do vì sao hắn không tu luyện trong tiểu thế giới là vì bên trong tiểu thế giới thời gian trôi nhanh hơn bên ngoài, dù hắn đã cố giảm thiểu tốc độ vận hành của thời gian nhưng không mấy hiệu quả. Có vẻ như do tiểu thế giới quá nhỏ nên thời gian trôi nhanh hơn bên ngoài.
“Gào!!!”
Ở nơi đại hoang nguy hiểm như này, dù là một đầu sinh vật nhỏ bé cũng rất là nguy hiểm. Sự cảnh giác là tiêu chí hàng đầu của các loài ăn cỏ, thế mới có thể an toàn, sống lâu một chút nơi đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Rống, rống!!!”
Thần ở đây chính là thần hồn, luyện linh hồn trở lên lớn mạnh nó sẽ thành thần hồn, các cấp bậc càng cao, thần hồn càng nhiều công dụng bá đạo.
Có thể thấy, Tâm thức trong quá trình tu luyện cũng là rất quan trọng, không thể bỏ thiếu. Cũng chỉ vì quá cần gấp sức mạnh để dễ dàng sống sót nên Thắng chuyên tâm vào nhục thể lẫn thần hồn, bỏ quên đi tâm thức.
Thấy được sự diệu dụng của phật pháp, Thắng mới tự lẩm bẩm trong lòng một câu: “Chờ đến khi bình ổn cảnh giới, cũng phải nghiên cứu lại các giáo lý nhà Phật trong tri thức của Đạo Viên đại sư mới được!”
Lựa chọn cuộc sống cộng sinh là tốt nhất, tam giác long sẽ cảnh giới, còn Thắng sẽ giải quyết những con hung vật dám đến t·ấn c·ông. Như vậy vừa có thịt ăn, lại rèn luyện khả năng chiến đấu cho mình. Đúng là một công đôi việc a.
Phía trước nơi xa là chục đầu to lớn giống khủng long bạo chúa, nhưng thân hình thon nhỏ và nhanh nhẹn hơn. Bọn chúng đang điên cuồng mà cắn xé một con tam giác long trưởng thành. Vì là da dày thịt béo nên bọn chúng chưa thành công hạ sát đầu giác long này.
Thắng vội cầm lên cây độc giác thương, nhảy lên mình một con tam giác long trưởng thành mà phóng tới phía phát ra tiếng rống báo động.
...
Cuộc sống cứ vậy mà đi vào vòng tròn, Thắng thành công trở thành một thành viên trong tộc đàn tam giác long. Công việc của hắn chủ yếu là luyện nhục thể cùng chăm sóc cho lũ giác long con.
“G·i·ế·t!!!”
Cả đàn tam giác long điên cuồng mà lao tới như con thiêu thân. Hơn chục đầu khủng long ăn thịt bị đè bẹp bởi làn sóng khủng long ba sừng ăn cỏ. Chúng cứ vậy mà oan ức c·hết đi, và đến khi c·hết chúng cũng không biết tại sao mà bọn nhát gan này lại hung mãnh đến vậy.
Trong thời gian đi vào tiểu thế giới, Thắng đã nhờ lão tứ dùng pháp tắc hệ kim gia trì lên cây thương này, nhờ thế mà hiện tại nó sắc bén và cương mãnh không ít. Và Thắng cũng có thể dùng thần hồn bản thân, câu thông đầu pháp tắc này hiện ra cho mình sở dụng. Nhưng nó chỉ có tác dụng trên cây thương, làm tăng sức xuyên phá thôi chứ không thể tự ý điều động ra bên ngoài.
“Là nguy hiểm, có kẻ địch t·ấn c·ông sao?”
Dù là được hưởng lợi trí tuệ từ Đạo Viên đại sư để lại nhưng thực sự thì cũng chỉ là vật từ người khác, không phải do mình tu luyện ra nên tâm thức đó cũng có giới hạn. Nhưng nhờ lần trước có tu luyện tâm pháp phật môn nên tâm thức hắn cũng gọi là có chút hơn người thường rồi.
Từ khi tiến nhập tộc đàn, Thắng đã nhiều lần bắt gặp các loài hung vật t·ấn c·ông. Vì tam giác long là hung thú ăn cỏ, tuy tất cả đều mang cấp sư cùng v·ũ k·hí trên người nhưng nếu không phải chiến đấu chúng sẽ không nhảy vào. Thế nên tất cả đều là do Thắng đứng ra xử lý lũ địch nhân. Cũng từ lúc đó cả đàn tam giác long càng thân thiết và tin tưởng Thắng hơn,
Thắng cũng đã suy nghĩ kĩ, cảm thấy sống cùng bọn tam giác long này là khá phù hợp. Bình thường chúng có thể làm mồi nhử thu hút hung thú, khi có địch tập kích thì sẽ tự nhiên mà báo động cho cả đàn, tiện đây Thắng cũng có thể cảnh giác từ trong tu luyện tỉnh lại, cùng chúng chống lại bọn bạo chúa hay các loài ăn thịt khác là hợp lý.
Thân ở đây là nhục thân, cái gốc để có thể tu luyện Thần. Chỉ khi thân thể đầy đủ mạnh mẽ mới có thể chứa được một linh hồn lớn, mạnh hơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.