Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 59: Lao động là vinh quang

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Lao động là vinh quang


Nhìn tiểu Thổ mệt mỏi, thở không ra hơi làm Thắng chỉ có thể quay mặt sang hướng khác mà húyt sáo gió. Coi như không biết gì.

“Vậy thì tốt, chúng ta mau xuất phát không lại muộn!”

Hiện tại tiến nhập nơi đây, yêu tiên như một người con xa quê quay lại chốn cũ, thăm lại cố hương mà thôi. Nhưng vì không biết nguyên nhân nên nàng mới coi đây là thánh địa riêng biệt của Đạo tổ.

Nhìn năm người kim tiên, bá thể tiên cùng hai huynh đệ quỷ, ma với con hàng Bạo Ngược phờ phạc khi phải còng lưng ra chế tác một lượng lớn đồ gia dụng có chứa linh khí. Thắng chẳng có gì ngoài hài lòng vỗ nhẹ bọn chúng coi như cổ vũ tinh thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Yêu tiên có chút hâm mộ, vui thích mà tung tăng xung quanh. Nhưng con bé đâu có biết, thực ra nơi đây mới là tổ địa của nàng, của nàng cha mẹ. Vì tên gian tặc đạo tổ nào đó mà nàng cùng các huynh đệ rời xa mảnh đất đản sinh ra mình.

Để không ảnh hưởng tới tâm lý của tiên nhân, Thắng lược bỏ đi phần đầu và phần đít, chỉ chừa lại quá trình làm việc hăng say, cày cuốc ngày đêm trong hầm mỏ. Không những vậy, Thắng chỉ cho tên này đứng ngoài cảm ngộ, còn tiến vào bên trong ư? Còn lâu đi.

Lúc này tiểu yêu tiên đã thành công đốn ngộ, khi Thắng quay lại thì yêu tiên cũng đã tỉnh thức, thoát khỏi trạng thái đốn ngộ.

Thời gian lâu? Không sao, ta có thể gia tốc. Chỉ sợ không cho thời gian bên trong chậm lại chứ để thời gian trôi nhanh thì quá dễ dàng với hắn.

Lúc đầu tên này chỉ thích chế tạo mấy thứ quái dị, không đâu vào đâu nên tiến bước rất chậm. Sau này nhìn thấy ngứa mắt, Thắng phải tay cho tên này vài ý tưởng chế tác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói rồi không để ý đến tiên nhân nữa, Thắng cầm theo chỗ gạo vừa thành phẩm thoát khỏi tiểu thế giới để làm cơm trưa. Để lại tiên nhân như ngu ngốc ngước lên trời mà lẩm bẩm một mình.

Một năm này trong tiểu thế giới, cây lúa vậy mà được tiểu Thảo chăm sóc cho phát triển hẳn thành một vùng đất rộng lớn chỉ toàn lúa nước. Với chỗ này lúa này, nói không ngoa hắn có thể nuôi hơn vạn người trong vòng một năm.

Vỗ vào đầu tên tiên nhân này, Thắng gật gù mà nói.

Từ đó trong nhà kim tiên liền nhiều thêm ba cái mạng. Gồm quỷ, ma huynh đệ cùng với Bạo Ngược con hàng.

Vì để tiên nhân chịu khó làm việc, Thắng vội đi vào tiềm thức, điều hướng cái ý thức nhỏ bé này về một khung cửa có hình ảnh lấp loé. Đây là đoạn ký ức của Dạ Minh khi b·ị b·ắt làm nô dịch cho ma tộc.

“Sao rồi? Yêu tiên!”

“Pháp tắc nơi đây thật hoàn chỉnh, giúp yêu tiên hoàn thành bộ công pháp tu tiên. Trươc đây công pháp do đệ tử sáng tạo, nó bị thiếu khuyết nhiều chỗ, không hoàn chỉnh. Nhưng sau khi cảm ngộ nơi đây, nó đã giúp đệ tử tu bổ công pháp.

Vì tiên nhân ngày ngày đứng giảng đạo lý, nói về nhân sinh thường tình. Tự coi mình là bậc thánh nhân, chê này chê kia, chê cả lúa nước mà Thắng mang về.

Vì là tiểu yêu tiên đã thành công đốn ngộ nên hắn cũng chả kiêng kỵ gì mà sử dụng pháp tắc thời không. Dùng ra đa không gian để né những con hung thú cấp cao. Cũng vì vậy mà tốc độ di chuyển cũng nhanh không kém.

Nhìn thân hình nhỏ bé chỉ chưa tới một mét như người lùn khiến hắn có chút xao lòng, nhưng nghĩ tới tên này chỉ chạy nhảy lung tung tự coi mình là nhất không chịu chăm chỉ như quỷ, ma hai huynh đệ làm hắn thật sự không vui. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sợi tiềm thức này cũng theo đó bay khỏi trốn thiên địa này, tiến nhập vào ý thức của Thắng. Làm Thắng đang chuẩn bị xoong chảo bỗng ồ lên một tiếng.

Lấy từ trong không gian một bộ xoong nồi bằng đồng, đây là sản phẩm mà Thắng nhờ kim tiên chế tạo ra.

Vậy là từ trước tới nay, hắn cảm ngộ thiên địa pháp tắc, ý cảnh đại đạo đều là tự thân đi vào tiềm thức của thế giới. Mở ra cửa đại đạo là mở ra tiềm thức của một giới. Từ trong đó lấy cảm ngộ .

Rồi ra sức làm việc, mồ hôi lã chã như mưa. Thay vì kiêu căng ngạo mạn như trước thì giờ đây hắn như thấu hiểu hồng trần, tiến nhập hư cảnh bên trong. Trong vô thức tiến vào tiềm thức sâu xa.

Danh tiếng của hắn cũng theo đó mà vang khắp cả tiểu thế giới. Khiến quỷ, ma huynh đệ hai người phải đến hạ mình cầu xin chế luyện một đôi v·ũ k·hí phù hợp.

Vì không co khúc mắc gì với hai huynh đệ này, cộng với việc hai tên này tự xung phong làm công không lương cho hắn chục năm nên kim tiên vội vàng đồng ý. Dùng hai cây binh khí có linh đổi lấy hai tên người giúp việc không mất một đồng quả thực như chiếm được một bút lợi lớn. Tội gì mà không cần!

Chương 59: Lao động là vinh quang

Nơi đây quả thật là thánh địa của tiên nhân a! Quả thực nơi này mới xứng đáng là nơi sinh sống của Đạo tổ ngài a!!!”

Nghe được yêu tiên lời nói, Thắng không mặn không nhạt mà ờ một tiếng. Vội chuyển chủ đề.

Thấy đông vui như vậy Thắng cũng vào góp vui. Hắn bắt kim tiên phải chế tác cho mình đủ bộ nồi niêu xoong chảo, mỗi bộ phải đảm bảo có linh tính thì hắn mới coi là đạt yêu cầu.

Thắng ân cần hỏi thăm, xem xét tình hình hẳn con bé đã đốn ngộ một loại pháp tắc nào đó tại phương thế giới này.

Đây hẳn là một loại tiến nhập ý cảnh đại đạo đi, vậy mà tiến nhập vào tiềm thức mình khiến Thắng như hiểu ra vài điều.

“Lên nhớ, rèn đôi tay, chắc đôi chân. Lao động là vinh quang! Nhớ chưa? Chân lý cả đấy!!!”

Còn đang hớn hở khi có thêm mấy tên người hầu thì Đạo tổ cho hắn sắc lệnh, làm hắn khóc không ra nước mắt. Để chế tạo một thanh binh khí có linh đâu phải dễ dàng? Chậm thì mấy ngày, lâu thì mấy tháng a! (đọc tại Qidian-VP.com)

Động chạm đến lòng tự ái, Thắng liền bắt tên tiên nhân này đi học cách làm lúa, xay xát thành gạo. Vì là thủ công nên thực sự là vất vả, mà Thắng lại không có thời gian làm việc này. Nhờ kim tiên chế tạo cối xay thì còn lâu mới xong nên hắn tóm luôn tên thánh nhân này về làm công.

Thành công chế tạo một cây binh khí bằng búa đầu tiên. Từ đấy tên này mới như diều gặp gió, tu vi cùng tri thức tăng tiến không thôi.

Thế là Thắng sử dụng pháp tắc thời gian bên trong tiểu thế giới, gia tốc dòng chảy thời gian. Làm từ một tiếng ngoại giới bằng một ngày trong tiểu không gian thành một tiếng ngoại giới bằng một năm trong tiểu không gian.

Dù đã cố giảng giải cho Thắng không thể tạo nhiều thứ như vậy trong một sớm một chiều được nhưng vẫn bị Thắng kiên định nhất quyết.

Sau khi thu hồi tiểu Thổ cũng như tiến nhập tiểu thế giới nhờ tiểu Thảo chăm sóc cây lúa, Thắng mới quay lại chỗ yêu tiên để chuẩn bị lên đường.

Tiến vào trong là cảm nhận được cả tâm tình của kiếp sống đấy, nếu để tên này tiến quá sâu sẽ ảnh hưởng không tốt.

Dần dần kim tiên đã chạm đến tiên khí ý cảnh, cho binh khí sản sinh linh trí. Tạo ra một thần bình lợi khí gọi là Bá Vương chùy, vất cho Bá thể tiên sử dụng.

Thời gian thoắt cái qua một năm cũng bằng một tiếng bên ngoài, Thắng hài lòng tiến vào tiểu thế giới tiếp nhận đồ đạc để làm cơm.

Thế khác nào nói một giới cũng giống mình? Về bản chất thì mình đang tồn tại trong thân thể người khác? Suy nghĩ này vừa ra khiến hắn rùng mình bác bỏ. Hẳn không phải trùng hợp như vậy đi.

Lúc đầu y không đồng ý, nhưng bị d·â·m uy của Thắng phả vào mặt cũng phải uất ức, vắn áo vén quần mà làm.

Nhìn mặt trời đã treo quá đầu, bụng Thắng cũng bắt đầu đánh trống ùng ục. Thắng cùng yêu tiên không tiếp tục di chuyển mà hướng một cây đại thụ gần đó nghỉ ngơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói rồi không chờ tiểu yêu tiên kịp phản ứng, Thắng đưa tay bắt lấy thân hình bé nhỏ mà đặt lên đầu, tiếp tục cuộc hành trình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Lao động là vinh quang