Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: lật ngược tình thế
Hiện tại, hắn không thể cảm nhận được phần chân bên dưới, hắn chỉ thấy sự lạnh buốt nơi đó truyền ra, dần dần là những cơn đau buốt xé lòng truyền lên tật óc.
Trung tâm, nơi Velociraptor đầu đàn cùng Thắng quyết chiến đang rất căng thẳng, không ai chịu thua ai.
Phía bên kia Minh Vương cũng chả khá hơn là bao, thân thể nó dù rất rắn chắc, nhưng gặp phải bọn Velociraptor cấp tông đỉnh phong, cao hơn nó một tiểu cấp độ, cộng thêm những chiếc nanh vuốt sắc bén cùng với thân thủ nhanh nhẹn làm Minh Vương ủy khuất không thôi, liên tục bị bọn chúng thay phiên làm gỏi.
Cả hai đưa mắt nhìn nhau, bên trong chỉ toàn điên cuồng và... điên cuồng.
Thắng mắt đỏ sòng sọc, giơ nắm đấm hướng phía Velociraptor đầu đàn lao đi, hắn lần này chẳng quan tâm đến cơ thể như trước, cứ như gã điên không s·ợ c·hết mà lao lên dùng thân oanh tạc.
“A, a,aaaa..!!!”
Tuy không nghiêm trọng nhưng cũng ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển, giờ đây Minh Vương chỉ cần đối đầu với hai con Velociraptor lành lặn cùng hai con đã bị trọng thương, gíup nó dễ thở hơn.
Chương 65: lật ngược tình thế
Nơi xa, Velociraptor đầu đàn đã thành công vất cây độc giác thương của Thắng từ trong miệng ra xa, lúc này mồm miệng nó tràn ngập là máu tươi.
Liên tiếp là những cú t·ấn c·ông mạnh bạo từ phía Velociraptor đầu đàn dồn dập về phía Thắng nhưng đều bị hắn kịp thời né tránh, vì tốc độ quá nhanh cộng thêm những chiếc nanh vuốt sắc nhọn làm Thắng thật sự không dám đối đầu, chẳng may nó vạch một cái không c·hết cũng tàn a.
“Hahaha, cắn bố mày đi con!”
Tiếng thét thất thanh từ Thắng vang ra, đôi chân của hắn đã bị Velociraptor đầu đàn dẵm gãy nát bét, không ra chút hình thù.
Tiếng vang từ mặt đất tiếp xúc với đôi chân cự đại làm oanh tạc một v·ụ n·ổ lớn, in lại một vết chân sâu hoắm mà lao đi.
Còn chưa dừng tại đó, sau khi hạ thân, nó quất đuôi thật mạnh về phía hai con còn lại, tiếng động làm cả hai tỉnh thần lại nhưng không kịp, đều bị cái đuôi to lớn đập trúng bay ra xa.
“Phập!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy Thắng bị thất thế nằm ngã dưới đất, Velociraptor đầu đàn liền nhân dịp Thắng bệnh mà đòi mạng, vậy mà bộc lộ ra sức mạnh khủng bố, dồn toàn lực xuống phần chân, đạp mạnh vào đại địa bắn đi.
Vết thương cũng theo đó mà dày đặc không ít, nhìn Minh Vương lúc này phải công nhận nó rất tàn tạ a!
Không, hắn không hề điên! Lúc này hắn rõ ràng hơn ai hết trong hoàn cảnh này, hắn sẽ lấy thân làm mồi nhử, đánh ra một kích toàn lực để kết thúc chiến đấu, càng kéo dài thời gian, hắn và Minh Vương cùng Bạo Ngược đều gặp bất lợi.
“Con mẹ mày, bố phải đập c·hết cụ mày!!!”
Mọi thứ diễn ra quá nhanh làm năm con Velociraptor cấp tông đỉnh phong không kịp ứng đối, Minh Vương cũng vì thế mà thành công g·iết c·hết một đầu Velociraptor, làm hai đầu Velociraptor trọng thương.
“Chính là lúc này!!! con mẹ mày, cắn c·hết con cụ mày đi!”
“Rắc, rắc!!!”
Khuôn mặt hắn lúc này là một mảnh tái mét không còn một giọt máu, cơn đau đớn từ bụng và chân thông qua dây thần kinh mà truyền lên não bộ, nhưng chiếm chọn toàn bộ thông tin là đôi chân đã bị dẵm nát bét của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Và lúc này đây, Velociraptor đầu đàn đã thành công làm Thắng điên rồi, hắn thực sự tức giận rồi.
“Oanh, oanh!”
Velociraptor đầu đàn gào lên một cái phóng mình về phía Thắng, tốc độ lần này đã có chút giảm đi.
Vì ở trên không trung cộng với việc không nghĩ tới nó sẽ dùng đầu quay lại công kích, nên hắn đã ăn trọn một cú húc thật mạnh vào bụng, bị bay xa năm mét, một cảm giác đau đớn từ nơi bụng truyền lên não làm hắn nhăn nhó mặt mày.
Nó muốn cắn xé Thắng ra làm hai, rồi nuốt chửng từng chút một, để Thắng có thể cảm nhận được sự sợ hãi mà kêu la, như vậy mới thoả mãn được tâm tình của nó lúc này.
Huyết Mệnh công từ trong vô thức kích hoạt, phần xương chân có thể lấy tốc độ bằng mắt thường nhanh chóng hồi phục, các hệ thống dây thần kinh nhanh chóng tái tạo, các tế bào mô cũng theo đó sinh trưởng, chẳng mất bao lâu đôi chân của Thắng đã thành công phục hồi như lúc ban đầu.
Thấy thời cơ đến, Minh Vương liền vận chuyển sức mạnh cơ bắp vào chân, lấy tốc độ nhanh chóng mà xông phi vào con gần nhất làm vang lên một tiếng “oanh!”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Oanh!”
Người ta nói, kẻ độc ác nhất không phải là kẻ đối xử tệ bạc với người ta, mà là kẻ tự đối xử tệ bạc và h·ành h·ạ chính bản thân mình.
Tiếng cây thương đâm vào vòm họng của Velociraptor đầu đàn, làm nó đau đớn ngẩng cổ ra sau, nhưng không vì thế mà ngừng t·ấn c·ông, nó theo thế đưa một chân ra dẵm lên Thắng.
Bộ hàm sắc nhọn há lớn, hướng nơi Thắng đang nằm mà táp tới, chỉ cần trong tích tắc đó Thắng mà không chuyển mình né tránh ắt đi đời nhà ma.
Một kích này chắc chắn phải thành công!!!
Nói chung càng đau đớn, hắn càng điên cuồng đến đáng sợ.
“Mẹ... thế mà biết chơi hư chiêu?”
“Gào!!!”
Thắng, là một kẻ như vậy, hắn như có hai nhân cách. Bình thường hắn có thể thoải mái, thoả mãn d·ụ·c vọng của bản thân nếu nó muốn, nhưng nếu cơ thể của hắn mà không đáp ứng được nhu cầu mà hắn mong muốn thì hắn rất điên cuồng.
...
Từ thủa khai sinh cho tới nay, hắn chưa bao giờ bị trấn thương nặng như vậy, dù cho có bị vất xuyên qua thời không tới đây hắn cũng không bị cảm giác đau đớn, mất một nửa bộ phận như bây giờ.
Thắng đưa đôi tay nhỏ bé của mình hướng về phía Velociraptor đầu đàn lao tới, tuy trông nhỏ bé là vậy nhưng bên trong chứa đựng một luồng sức mạnh có thể xé rách không gian.
Tưởng chừng như cuộc chiến không thể thay đổi thế cục, bỗng từ phương xa có một tiếng rống vang lên cùng một tiếng hét lớn thất thanh, bè lũ Velociraptor vô thức mà hướng về phía Thắng cùng con Velociraptor đầu đàn đang giao đấu nhìn lại.
“Bịch!”
Thấy Thắng dám đối đầu lao tới, Velociraptor đầu đàn loé lên một tia huyết sắc, bộ hàm há ra, máu tươi trào ra hướng về phía thân thể Thắng mà táp tới.
Cảm nhận một luồng gió uy mãnh lao vụt về phía mặt mình cùng với đó là một mùi h·ôi t·hối phả tới, đang nằm dưới đất Thắng bỗng xoay người, nhấc cây độc giác thương dựng chéo góc bốn năm độ hướng mũi thương sắc nhọn về phía Velociraptor đang lao tới mà hô to.
Nhưng cũng vì thế, hắn lại càng thanh tỉnh, hắn bình tĩnh, lạnh lẽo đến đáng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tinh thần lực đã hao hết, quỷ lực cũng không còn để giúp nó hồi phục thương thế, huyết nhục xung quanh dù có nhiều lắm nhưng thật sự không thể sử dụng a! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thắng nhìn thấy Velociraptor há miệng hướng chính mình lao tới, hắn điên cuồng cười lớn mà hô to, đôi tay đang tích tụ pháp tắc thời không cũng sắp hoàn thành.
Hiện tại trong mắt Thắng chỉ có đầu s·ú·c sinh trước mặt mà thôi, còn xung quanh? Không để ý tới!
Thắng vừa định nhảy lên né cú oanh kích từ đuôi của Velociraptor đầu đàn thì bỗng nó lấy hết sức dồn về chân, hướng đầu về phía Thắng húc mạnh.
Hiện tại nó hoàn toàn dựa vào ý chí tự thân, liều mình lấy nhục thân chống đỡ, ngăn cản lũ Velociraptor này, tránh cho chúng thoát ra tiến về phía Minh Vương hoặc chỗ Thắng, như vậy cả hai người sẽ gặp nguy hiểm.
Chỉ có lấy mạng đổi mạng thì may ra mới thành công diệt sát đầu s·ú·c sinh trước mặt này.
Ví dụ nếu hắn b·ị đ·au ở chân, và nó làm ảnh hưởng đến quá trình chạy bộ thì hắn sẽ cắn răng liều mạng mà chạy mặc kệ cho cơn đau đó hoành hành! Còn đau cổ sao? Hắn sẽ cố tình xoay cổ cho đến khi nào hết đau mới thôi!
Nơi xa, Bạo Ngược đã bị thất thế hoàn toàn, lúc trước là nó đè đầu lũ Velociraptor này ra đánh, nhưng càng kéo dài trận chiến nó càng tỏ vẻ yếu thế.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.