Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 75: Pháp tắc cuồng nộ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75: Pháp tắc cuồng nộ


Đó là vì sao khi cự xà gần c·hết, bộc phát ra nguồn sức mạnh lớn đến vậy, làm đầu cự ngạc kia sợ hãi mà chạy mất dép.

Có thể nói, thôn phệ pháp tắc kết hợp với khả năng đại trí tuệ của nhà Phật, cộng với nguyên anh mỗi phút mỗi giây tu luyện thì quả thật không khác gì là bật hack.

Nhìn lên đôi chân to lớn, mộng tưởng của Tiểu Mị cũng theo đó mà tan biến, niềm vui đến nhanh và đi cũng nhanh, làm nó chỉ có thể thất thểu đi về.

Mục tiêu của hắn là bế quan ba ngày mới đi diệt tộc đối phương, nhưng vì có may mắn bất ngờ ập tới nên hắn liền hoãn lại thêm một ngày.

Và hiện tại, người gây ra những chuyện này lại không hề hay biết, vẫn cứ chăm chú, tập trung vào pháp tắc mình vừa nhận được.

Làm một vùng hồ lớn xuất hiện nhiều xác c·hết, và tất cả đều là của những con giao long dưới hồ

Nơi xa có một đầu tam giác long đang hướng về bên này nhìn lại, nó không phải ai khác xa lạ mà chính là con đã lười biếng bị Thắng thấy được khi trước.

Thắng phấn khích không thôi, hắn lúc này đang thực tâm vui sướng, việc thôn phệ được pháp tắc cuồng nộ như là thượng thiên ban ân cho hắn vậy.

Và sức mạnh này sẽ càng nhân lên theo mỗi lượng máu trong cơ thể sụt giảm, càng ít máu, bật đồ sát càng khoẻ.

Khiến các tộc hung thú xung quanh khi thấy bọn nó đều phải ngước mắt hâm mộ.

Với nó, Yêu tiên cũng chỉ là một nữ tử yếu đuối, không đáng để nó bái sư, chỉ là bản thân bị ép buộc theo học nên bây giờ mới ra nông nỗi thế này.

Cầm trên tay viên ngọc đỏ lòm, cảm giác lạnh buốt truyền vào đôi tay, thi thoảng còn có chút phù văn phiêu động.

“Mẹ nó! Vậy mà con cự xà khi trước cũng mang trong mình pháp tắc a! May, may vãi!” Thắng cảm giác mình thật may mắn, hắn không thể tin được rằng con cự xà khi trước đuổi g·iết mình không phải là một đầu hung thú tầm thường, mà là một đầu nguy hiểm con rắn a!

“Đây chẳng phải là...” Nhìn cái đống túi da rắn vất lăn lóc nơi đây, Thắng sực nhớ ra đây chính là những dụng cụ theo hắn lúc mới đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Coi như xong thủ tục với cự xà nơi hoàng tuyền, Thắng chẳng thèm quan tâm nữa mà bay v·út đi, để lại đống đồ đạc cùng mấy cây hương ở lại ngổn ngang tứ phía. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên này Tiểu Mi liền vội vàng hướng đây chạy tới, nhìn trên đất có đủ thứ ngổn ngang, và nó chỉ ấn tượng với đống nhang đang nằm la liệt, thầm nghĩ:

Khi vận dụng, người dùng có thể sử dụng máu huyết của bản thân để thiêu đốt, từ đó lấy được một nguồn sức mạnh lớn gấp đôi lúc đầu.

“Được của nó! Có pháp tắc này thì mình thật sự không sợ con mẹ gì đầu hung thú quân chủ kia nữa! Haha”

“Đạo tổ làm gì với mấy thứ này?”

Chương 75: Pháp tắc cuồng nộ

Thắng vội vàng hướng về phía khác nhìn, tránh bị những thứ không sạch sẽ đập vào đôi mắt.

Cảm nhận pháp tắc trên đó thanh thuần, Thắng thực con mẹ nó vui sướng a!

“Nhưng mà... ta đâu có tay?”

Bản thân cùng nguyên anh tiến vào tiểu thế giới, tập trung đốn ngộ pháp tắc cuồng nộ.

Nó tên là Tiểu Mị, là một đầu đực rựa tam giác long.

Cái tên này là do Yêu tiên đặt, không biết vì sao nàng lại đặt cho nó cái tên nữ tính như vậy, nhưng vì không có tiếng nói nên nó chỉ có thể ngậm ngùi chấp nhận cái tên này mà thôi.

Trên mặt đất đang nằm la liệt đủ loại đồ đạc, có một viên trân châu lăn lóc một góc là có chút kì dị. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đang buồn chán trốn học, ra ngoài vui chơi thì bắt gặp đạo tổ vậy mà lướt qua trước mặt, làm nó tò mò nhìn theo.

Thắng chắp tay trước ngực, hướng lên trời mà vái, miệng thì lẩm bẩm tế văn.

Lúc này đang trong trạng thái vui sướng Thắng không hề biết những thứ này, hắn chỉ quan tâm đến quả cầu mà cự xà huynh trước khi c·hết kí gửi lại cho hắn mà thôi.

Một hấp lực mạnh mẽ từ lòng bàn tay truyền ra, những pháp tắc phiêu phù xung quanh viên trân châu này vậy mà có thể lấy mắt thường đang nhanh chóng bị rút hết.

“Thực con mẹ nó xà huynh, huynh ở trên cao có linh thiêng thì phụ hộ độ trì cho tiểu đệ. Đệ hứa sẽ bắt vài con xà trùng xuống chơi với huynh a!”

Khi hắn mở ra tiểu thế giới, đã tiện tay thu chúng vào trong, rồi vất một xó, cũng chả ngó ngàng gì tới, thành ra quên đi sự tồn tại của chúng nó.

Nhưng đặt biệt một điều là nó rất cuồng Đạo tổ, phải kể từ lúc đạo tổ xuất hiện tại tộc đàn, uy mãnh trùng thiên g·iết đủ loại hung vật, làm cho cả tộc nó cũng theo đó mà ngày càng bá khí, hoành bá một phương.

Nhưng hiện tại hắn chỉ toàn tâm toàn ý nhập đầu vào pháp tắc mới này, cũng chả quan tâm đến cái gì long tộc hay giun tộc, vì vậy cứ theo thói quen quẳng nó vào một xó trong không gian, vô tình làm rơi xuống hồ nước của tiểu Dương, lũ cá à không phải gọi là giao long, khi thấy viên trân châu màu trắng này thì điên cuồng tranh nhau đoạt bảo.

Vì có đạo tổ dựa lưng, tính cuồng ngạo của nó ngày càng hướng lên trời, không coi ai ra gì, thế là nó bắt đầu dẫn anh em cùng nhau đi tìm những con hung thú ăn thịt bé nhỏ khác mà đánh đấm, muốn luyện một thân bản lĩnh giống đạo tổ vậy.

Nhưng ai ngờ đâu, bị cả nhà đối phương đem qua diệt sát gần hết tộc nhân, khi đó nó sợ vãi tè, nhưng vì được các dũng sĩ trong tộc liều c·hết bảo vệ nên lần này còn giữ được cái mạng.

“Thật con mẹ nó mù mắt lão tử!”

Thời gian là vàng là bạc, không thể chậm trễ.

“Nhưng xà huynh a! C·hết rồi mà vẫn cho người ta một bút lợi lớn, ta thật sự nhớ ơn ngươi a!”

Từ khi sinh ra nó đã thuộc dạng ngang bướng, không coi ai ra gì, đến cha mẹ nó mà nó còn không nể nang, thì đừng nói gì đến các bậc bô lão tiền bối đồng tộc.

Lúc này Thắng đang dâng hương cho cự xà cúng bái, cảm ơn vì lòng thương người của cự xà.

“Hửm? Đó là?” Khi Thắng đưa mắt tới chỗ một hốc đá lớn, liền nhìn thấy có chút phù văn đang lưu động, ẩn hiện.

“Đây là... viên trân châu từ con cự xà!”

Chỉ thấy Thắng không biết từ chỗ nào lấy ra một cây hương, cầm trong tay khấn vái.

Nếu để cự xà nghe hiểu bài tế của Thắng lời nói, chắc nó sẽ điên máu mà đội mồ sống dậy mất.

Bỗng như thông minh, linh quang trong đầu loé qua, nó như chợt tỉnh đại ngộ.

Cầm trên tay viên trân châu màu đỏ, Thắng có chút phấn khích mà nghĩ. “Mình sẽ sử dụng thôn phệ, cắn nuốt nó rồi để nguyên anh cảm ngộ là được!”

Theo như thông tin mà hắn được tiếp nhận từ thôn phệ truyền về thì môn pháp tắc này gọi là cuồng nộ.

Nó rất cuồng đạo tổ, rất muốn theo học bản lĩnh của người, nên với nó các tiên nhân xung quanh không có đẳng cấp làm thầy nó, chỉ có đạo tổ mới xứng đáng mà thôi.

Cởi bỏ túi da rắn, Thắng muốn kiểm tra xem cái thứ bên trong là gì mà lại có thể chứa đựng pháp tắc.

Tiếp tục kích hoạt thiên nhãn thông, hướng về chỗ đồ vật nhìn lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì thôn phệ chỉ là giúp cho tiểu không gian thêm phần phong phú pháp tắc mà thôi, không thể đem ra ngoại giới sử dụng như pháp tắc tự thân đốn ngộ, nên Thắng muốn cả mình lẫn nguyên anh tiến vào tiểu thế giới, tự thân đốn ngộ pháp tắc này. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không lẽ Đạo tổ mạnh lên là nhờ những hành vi như vậy? Nếu ta làm giống người... thì ta cũng có thể mạnh lên a! Vậy là ta cũng có thể mạnh ngang với Đạo tổ rồi hahah!”

Thắng vội sử dụng thôn phệ pháp tắc, hướng trân châu trên tay mà tiến hành cắn nuốt.

Từ một viên huyết hồng trân châu vậy mà bây giờ đã chuyển sang tinh khiết, không những vậy, làm Thắng có hơi bất ngờ là bên trong còn có một tia long tộc khí tức.

Khi thấy đạo tổ dừng lại tại một gò núi đá, nơi đó có một cái hang, nó mới tò mò tiến lại gần.

Dừng lại việc sử dụng thiên nhãn thông, Thắng nhanh chóng di chuyển tới đó xem thực hư thế nào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75: Pháp tắc cuồng nộ