Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Rừng Cấm
"Muội nói đúng, vẻ ngoài có thể rất đẹp nhưng ẩn sau đó là sự nguy hiểm không ngờ. Cảm ơn muội đã nhắc nhở," Thượng Lục nghiêm túc đáp, ánh mắt đầy sự tôn trọng và thận trọng.
"Muội biết huynh không phải kẻ ngốc mà lại tin vào câu chuyện về cuốn sách đó có thật! Nhưng nếu muội nói cho huynh biết sự thật, chỉ sợ rằng huynh sẽ càng khó tin hơn," Lilia nói, giọng đầy lo lắng. Trong đầu nàng đang xoay vần với nhiều suy nghĩ phức tạp. Cô nghĩ nếu nói ra sự thật, không biết Thượng Lục có nghĩ nàng là một kẻ điên rồ không. Nhưng chưa kịp để nàng suy nghĩ thêm, Thượng Lục đã nói lớn, giọng đầy dứt khoát và nghiêm túc.
"Nấm ngọc bích kia, tuy bề ngoài đẹp đẽ và làn hương dịu nhẹ làm say đắm lòng người, trông chỉ là một cây nấm vô hại. Nhưng kịch độc bên trong nó lại đáng sợ đến khó tin. Đối với người bình thường, chỉ cần ăn phải loại nấm này, sau năm phút sẽ bắt đầu cảm thấy đau đớn không thể chịu đựng được. Mười phút sau sẽ suy hô hấp nặng, và chỉ trong ba mươi phút, toàn bộ lục phủ ngũ tạng sẽ bị phá hủy hoàn toàn mà c·hết," Lilia giải thích, giọng nói trầm lắng, đôi mắt lộ vẻ lo lắng khi nhìn vào cây nấm màu xanh bích ngọc.
"Muội nhớ mãi câu cuối cùng tỷ ấy nói với muội rằng: 'Chuyện ở đây cứ giao cho ta, muội hãy chạy thẳng đến con đường mòn bên trái, nơi đó có lẽ sẽ an toàn!' Chỉ đến lúc đó, muội mới thấy rõ thân thể thực sự của tỷ ấy. Một thiếu nữ xinh đẹp với những đường nét quyến rũ, mặc trên mình bộ váy đỏ hết sức sang trọng..."
Tưởng chừng như tử thần đã kề cận, đột nhiên một điều kỳ lạ xảy ra. Một thực thể mờ ảo, mập mờ không rõ hình dạng, mang sắc đỏ huyết hiện ra trước mặt cô bé, chắn giữa nàng và con Thổ Cự. Thực thể này đưa tay ra che chắn, đối đầu với đòn t·ấn c·ông hung tợn của con ma thú.
Thấy vẻ mặt quyết tâm và tin tưởng của Thượng Lục, Lilia hít một hơi sâu, quyết định nói hết sự thật mà không giấu bất kỳ chi tiết nào. Ngay cả những điều kinh hoàng lúc nàng sắp c·hết cũng sẽ được tiết lộ.
Thượng Lục nhìn tiểu muội, giọng nói trầm ấm, giải thích: "Tiên thảo Đằng Tử Huyết là một loại linh thảo cực kỳ hiếm có, có khả năng hóa hình thành người sau ngàn vạn năm tu luyện...''
Sau một hồi đuổi theo, không biết từ lúc nào Lilia đã tiến sâu vào trong khu rừng. Cảnh tượng xa lạ với những cây cổ thụ lớn hiện ra trước mắt, như những con quỷ mang lớp da sần sùi đang nhìn chằm chằm vào cô bé ngây thơ. Ở giữa khu rừng hoang dã đầy nguy hiểm, không mất nhiều thời gian để những con ma thú cấp thấp đánh hơi thấy mùi con mồi thơm ngon. Ánh mắt lạnh lẽo từ những bụi rậm xung quanh dõi theo Lilia, như những bóng ma đang rình rập chờ đợi cơ hội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lilia ngừng lại một chút, như để hồi tưởng lại hình ảnh đó. "Khi muội vừa chạy khỏi nơi đó, một v·ụ n·ổ lớn ngay lập tức diễn ra đằng sau, trông hết sức đáng sợ. Có lẽ là tỷ ấy đang giao đấu với con ma thú kia. Muội cứ thế chạy hết sức theo bản năng sinh tồn cho đến lúc độc tái phát mạnh mà ngất đi."
Những cây nấm đủ màu sắc, từ hồng nhạt, xanh ngọc, đến tím biếc, đan xen nhau tạo nên một bức tranh màu sắc tuyệt đẹp. Ánh sáng lấp lánh trên các tán lá, tạo ra một khung cảnh huyền ảo. Âm thanh của rừng cây và những sinh vật kỳ lạ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng tự nhiên đầy mê hoặc.
Một con Thổ Cự Nhị giai, loài ma thú giống với tinh tinh, toàn thân được bao phủ bởi lớp da như đất đá cứng rắn, không kiềm chế được cơn đói khát mà lao tới chỗ cô bé với tốc độ nhanh như chớp, trong trạng thái điên dại và hung dữ. Đối diện với cảnh tượng đáng sợ này, cô bé Lilia chỉ biết chôn chân tại chỗ, bật khóc bất lực, nỗi sợ hãi trào dâng trong lòng.
Họ đi sâu vào trong, bóng cây khuất sau những tán lá rậm, ánh sáng mờ ảo chiếu lên lớp đất đỏ mịn màng. Trước mắt họ, khu vực đầy những cây nấm khổng lồ hiện ra, bao phủ bởi làn sương mỏng như tấm màn che phủ. Những cây nấm khổng lồ, trông như những tòa lâu đài tự nhiên, vươn mình lên cao, tô điểm thêm cho khung cảnh rừng rậm bí ẩn.
Chương 18: Rừng Cấm
Kể từ ngày hôm đó, mỗi lần Lilia vào rừng đều gặp lại thân ảnh bí ẩn ấy. Thực thể huyết sắc đã trở thành người thầy bí mật của nàng, truyền dạy toàn bộ kiến thức về thực vật, ma thú trong rừng và cả những bí mật to lớn khác. Nhờ vậy, Lilia dần trở thành một cô bé thông thạo về những thứ mà người thường chẳng thể nào biết được. Tuy nhiên, hơn một tháng nay, nàng đã không còn cảm nhận được sự hiện diện của thân ảnh kì lạ đó nữa, dù chỉ một chút.
Thượng Lục không khỏi ngạc nhiên trước sự hiểu biết sâu rộng của Lilia về các loài thực vật trong rừng. Y tự hỏi, làm thế nào mà một cô bé nhỏ tuổi như nàng lại có thể am hiểu đến vậy. Nếu chỉ từ sách vở, e rằng cũng không thể tinh thông đến mức này.
"Huynh lấy chiếc khăn này bịt mũi lại đi. Tuy không ăn hay chạm vào, nhưng mùi hương của chúng cũng khá nguy hiểm đấy," Lilia nói, giọng đầy lo lắng. Trên mặt cô từ mũi trở xuống đã đeo sẵn một chiếc khăn vải trắng. Từ trong túi áo, cô bé lấy ra thêm một chiếc khăn vải khác, lớn hơn, đưa ra trước mặt Thượng Lục.
Có thể bạn không biết: Trong khu rừng nấm này chỉ có khoảng 0.3% là loại nấm không có độc.
Cuối cùng, sau khi đi hết đoạn đường mòn nhỏ, một khung cảnh kỳ ảo hiện ra trước mắt họ - rừng nấm với những cây nấm khổng lồ đủ màu sắc và hình dạng. Mùi hương của nấm và thảo mộc quyện vào không khí, tạo nên một cảm giác thanh tịnh và bình yên.
"Đây chính là rừng nấm mà muội nói sao? Trông nó cũng khá đẹp đấy chứ," Thượng Lục mỉm cười, ánh mắt rạng rỡ khi nhìn cảnh sắc xung quanh.
Lilia khẽ gật đầu, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Cú v·a c·hạm giữa thực thể huyết sắc và Thổ Cự tạo ra một v·ụ n·ổ đất đá bay tứ tung, gây nên cơn rung chấn nhẹ khiến những cây cổ thụ lớn cũng rung chuyển. Sau t·iếng n·ổ ấy, từ trong màn bụi mờ dày đặc, thân hình to lớn của con Thổ Cự b·ị đ·ánh văng ra với tốc độ kinh hoàng, đâm sầm vào thân cây, rồi nằm im bất động. Có vẻ như nó đ·ã c·hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy tiểu muội vẫn còn khóc lóc, thực thể huyết sắc đưa ra một viên kẹo lấp lánh, đặt nhẹ vào tay tiểu muội rồi nhỏ giọng nói: "Muội ăn đi, nó sẽ tốt hơn cho muội đấy." Lilia cầm lấy viên kẹo, đưa vào miệng ngậm thử. Một hương vị ngọt ngào, dịu nhẹ lan tỏa, vị ngon đến nức lòng khiến Lilia sững người, rồi vui vẻ thưởng thức. Có lẽ đây là món ngon nhất mà nàng từng được nếm trải trong cuộc đời mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chúng ta đến rồi, huynh xem, rừng nấm đây!" Lilia vui mừng nói, đôi mắt sáng lên.
Vào một buổi sáng đẹp trời, Lilia lại ngồi ngoài hiên nhà, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh và trò chuyện với chính mình. Ánh ban mai buổi sáng chiếu rọi lên khuôn mặt bầu bĩnh của cô bé, đôi mắt hồn nhiên nhìn thẳng vào ánh sáng mặt trời mà không chút do dự, chỉ dừng lại khi cảm thấy quá chói.
Ánh mắt Lilia trở nên u sầu, giọng nói nhỏ nhẹ: "Không biết giờ tỷ ấy ra sao rồi. Cũng bởi do muội mà tỷ ấy có lẽ đã gặp chuyện không hay. Muội biết con ma thú đó rất mạnh, muội sợ tỷ ấy đã gặp phải bất trắc gì. Mong rằng tỷ ấy vẫn bình an vô sự!"
Thượng Lục lắng nghe câu chuyện, lòng không khỏi xúc động. Ánh mắt của y tràn đầy cảm thông, đặt tay lên vai tiểu muội an ủi, "Lilia, muội đã rất dũng cảm. Cô ấy chắc chắn vẫn dõi theo muội, bảo vệ muội từ xa."
Lớp bụi mù dần tan, lộ ra thực thể huyết sắc, với ánh mắt lạnh lùng quét qua đám ma thú xung quanh. Chỉ một tiếng hừ lạnh của thực thể đỏ huyết, đám ma thú lập tức hoảng sợ, chạy tán loạn biến mất.
Lilia đứng trơ trọi giữa khu rừng, cảm giác lạnh lẽo và sợ hãi dần dâng lên trong lòng. Những bóng đen di chuyển khắp nơi, những tiếng động kỳ quái vang lên từ mọi hướng. Nàng bắt đầu nhớ lại lời dặn của cha mẹ, lòng ngập tràn lo lắng. Trong khoảnh khắc ấy, sự ngây thơ và vô tư của một cô bé năm tuổi dần biến mất, thay vào đó là nỗi sợ hãi và bất an.
Thượng Lục nhìn theo ánh mắt của Lilia, cảm nhận được sự nghiêm trọng trong lời nói của nàng. Y bước tới gần, cẩn thận quan sát cây nấm ngọc bích, nhận ra vẻ đẹp tinh tế của nó thật sự là một cái bẫy c·hết người.
"Muội cứ nói ra đi, cho dù đó là chuyện hoang đường đến đâu đi nữa," Thượng Lục nhìn thẳng vào mắt Lilia, ánh mắt nghiêm nghị, nhưng cũng đầy sự tin tưởng.
Bước vào khu rừng nấm, Thượng Lục và Lilia như lạc vào một bức tranh sống động, nơi mọi thứ đều tràn đầy sức sống và sự kỳ diệu. Những đám nấm to lớn vươn lên, ánh sáng lấp lánh chiếu qua, tạo nên một khung cảnh đẹp mê hồn.
Nghe xong câu chuyện mà Lilia kể, Thượng Lục bắt đầu có suy nghĩ riêng cho bản thân, dường như trong lòng y đã tìm ra lời giải đáp cho mọi chuyện. Dù sao, y cũng đã từng nghĩ đến khả năng này.
"Muội có vẻ hiểu biết nhiều về các loài thực vật trong rừng này nhỉ. Như muội đã nói trước đó, là học từ một cuốn sách. Có thể cho ta xem qua được không? Biết đâu đó là một loại sách cổ mà ta từng nghe qua," Thượng Lục nói, giọng pha lẫn sự tò mò và ngưỡng mộ.
"Thực ra, không có cuốn sách nào cả," Lilia bắt đầu, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.
"Đứng dậy nào! Mọi chuyện đã ổn cả rồi, muội đừng sợ," giọng nói ấm áp vang lên từ thực thể huyết sắc mờ ảo, như ánh sáng dẫn lối trong màn đêm tối tăm. Thấy thân ảnh trước mặt không có ý xấu, Lilia vâng lời nắm lấy cánh tay gần như trong suốt đó mà đứng dậy, vẫn còn nức nở, nước mắt lăn dài trên gò má bầu bĩnh.
"Cảm ơn muội," Thượng Lục nhận lấy chiếc khăn từ tay cô bé, nhanh chóng làm theo lời cô bé dặn, bịt nửa mặt lại từ mũi trở xuống.
Lilia khẽ thở dài, nhìn Thượng Lục với chút bất lực. Những lời cảnh báo của cô dường như đã bị y quên mất, chỉ còn lại sự thích thú và niềm vui cười đùa.
Một hương thơm dễ chịu từ chiếc khăn lan tỏa khiến Thượng Lục có chút hiếu kỳ. Thấy y ấy vẫn đang cố hít lấy hương thơm từ chiếc khăn, Lilia dừng lại, quay qua nhìn và giải thích: "Mùi hương trên chiếc khăn đó được muội chiết xuất từ loài hoa Lan Thiên Hồng. Mùi hương của loài hoa này có thể khắc chế những mùi hương độc khác x·âm p·hạm vào." Lilia ôn tồn giải thích một cách chi tiết.
Quanh những góc rừng, những sinh vật huyền bí hiện ra. Chúng nhẹ nhàng di chuyển qua những đám nấm, như những linh hồn bảo vệ khu rừng, hòa quyện giữa thiên nhiên và thế giới huyền ảo.
"Không ngờ tiên thảo Đằng Tử Huyết này đã gần tới mức hóa hình như vậy! Ấy thế mà vẫn hiến tế bản thân cho cô bé không chút do dự..." Thượng Lục thở dài, trong mắt hiện lên vẻ cảm phục và xót xa.
Khi đang ngồi chơi một mình, bỗng có một con bướm bay qua trước mặt Lilia khiến nàng ngơ ngác nhìn theo. Với bản tính hiếu động của một đứa trẻ, cùng sự tò mò không thể cưỡng lại, Lilia bất giác chạy theo con bướm, tiến sâu vào trong rừng, quên mất lời căn dặn của cha mẹ rằng phải ở yên trong nhà. Tiếng cười đùa vui vẻ của Lilia vang lên giữa khu rừng, nàng chạy theo con bướm và gọi lớn, "Bướm nhỏ, bướm nhỏ, chơi với ta đi!"
Kể đến đây, vẻ mặt Lilia không giấu nổi nỗi buồn, ngẩn ngơ cúi mặt xuống, đôi mắt long lanh đầy nuối tiếc. "Lần cuối muội gặp tỷ ấy là khi muội bị một con ma thú kỳ lạ t·ấn c·ông. Thứ độc tố mà muội phải chịu cũng từ nó gây ra. Lúc muội sắp bị g·iết, tỷ ấy lại xuất hiện, chắn đòn t·ấn c·ông của con ma thú xấu xa ấy," giọng nàng nghẹn ngào, nhớ lại khoảnh khắc định mệnh đó.
Câu chuyện bắt đầu từ vài năm trước, khi Lilia vừa tròn năm tuổi. Như mọi ngày, cha mẹ của nàng đều rời nhà từ sáng sớm, đi làm việc ngoài đồng ruộng khi trời còn mờ sương, để lại cô con gái nhỏ ở nhà một mình trong căn nhà lạnh lẽo, vắng lặng. Mặc dù cuộc sống buồn chán là vậy, Lilia đã quen với nó từ khi còn rất nhỏ. Không phải cha mẹ nàng không yêu thương chăm sóc nàng, mà chỉ vì cuộc sống nơi đây quá nghèo túng, họ mới đành phải chọn cách như vậy.
Lilia ngước lên, ánh mắt ngạc nhiên. "Tiên thảo Đằng Tử Huyết là gì, ca ca?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù là đối thủ đáng sợ đối với đám ma thú, khi đến gần Lilia, thực thể mờ ảo này lại trở nên hiền dịu đến ngạc nhiên. Hai tay của nó nhẹ nhàng cầm tay cô bé dậy, giọng nói ấm áp như dòng suối mát rót vào tai, xoa dịu nỗi sợ hãi vẫn còn trong lòng nàng.
"Huynh đừng để vẻ ngoài của chúng đánh lừa. Những loại nấm này tuy nhìn có vẻ đẹp, nhưng bên trong lại ẩn chứa sự c·hết chóc mà không ai có thể lường trước được," Lilia nghiêm túc nói, ánh mắt dừng lại trên những cây nấm ngọc bích gần đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.