Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Họp lớn
"Đây cũng là điều ta đã nói trước đó," cô nhấn mạnh, ánh mắt kiên định.
Rồi hắn quay người, chuẩn bị tiếp tục công việc của mình, nhưng không thể không cảm nhận một sự thay đổi lớn lao đang diễn ra trong thế giới này, nơi những sinh mệnh cao quý vừa đặt chân tới.
"Bọn ta biết rồi!" tất cả đồng thanh đáp lại, rồi lần lượt chuyển phần lớn ý niệm vào thân thể cũ để duy trì trạng thái bất động, đảm bảo chúng hoạt động bình thường trong một khoảng thời gian dài.
"Ta biết mọi người ở đây đều đã hiểu câu trả lời của ta rồi, có nói thêm cũng vô nghĩa," Thượng Ngũ đáp lại, giọng điệu có chút mệt mỏi nhưng kiên quyết.
"Tất nhiên là ta có cách!" Thượng Ngũ đáp, ánh mắt sắc bén lóe lên tia quyết tâm. "Không quá khó để làm điều này. Nhưng chỉ có điều, làm theo cách này sẽ bị giới hạn phần lớn sức mạnh hiện tại, và cũng không còn xứng với danh xưng Thượng Thần nữa."
"Trước khi rời đi, các ngươi cũng nên để lại một phần ý niệm vào trong cơ thể. Điều này chắc ta không cần phải giải thích thêm," Thượng Ngũ nhắc nhở, giọng nói tràn đầy uy quyền.
"Ta đã đồng ý sẵn từ đầu rồi!" Thượng Nhất nói, vẻ mặt từ đầu tới giờ gần như không thay đổi.
"Ta đây ngay từ đầu đã không phản đối rồi, nên đừng nhìn chằm chằm ta như vậy chứ." Thượng Tứ đáp, vẻ khó chịu hiện rõ khi thấy tất cả đều nhìn chằm chằm chờ đợi câu trả lời.
Thượng Giới là một thế giới siêu nhiên tồn tại song song với thế giới thực, chia thành bảy khu vực lớn khác nhau, mỗi khu vực đại diện cho một mặt của sự tồn tại và có những đặc điểm riêng biệt. Ở chính giữa xuất hiện một tòa tháp bay khổng lồ, họa tiết ánh sao rực sáng, cùng tông màu trắng làm chủ đạo, tạo cảm giác sang trọng cao quý. Đây cũng sẽ là nơi các Thượng Thần tụ họp và giao lưu.
Lôi Thiên Xích đứng đó, lòng tràn đầy cảm xúc. Hắn ta tự nhủ, "Các Thượng Thần đều đã ra đi. Mong rằng cuộc sống mới của họ sẽ tốt hơn như chủ nhân nói."
Bước qua phía bên kia hố giun, một cảnh tượng mới lạ đập vào mắt họ. Những thiên thể nhỏ bé như hành tinh, thiên thạch... giờ đây trở nên khổng lồ so với cơ thể hiện tại, thậm chí còn có phần đáng sợ. Tuy nhiên, nhờ vậy, họ có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp lấp lánh mà chúng tỏa ra.
"Đây là một khung cảnh trên một hành tinh do ta tạo ra," Thượng Ngũ bắt đầu giải thích, giọng nói trầm ấm và tự hào. "Thế giới này được ta xây dựng gần giống với một nơi mà ta biết – Trái đất. Sau một thời gian quan sát, ta cảm thấy nơi đó rất đáng sống."
"Cuối cùng, những ai muốn sống ở nơi đó thì hãy biểu quyết đồng ý. Hãy đưa ra lập trường riêng của mình để tránh hối hận sau này!" Thượng Ngũ nói, giọng nghiêm túc và kiên định.
"Những vị này là ai?" hắn ta hỏi, ánh mắt tò mò nhưng đầy tôn kính.
Từ phía xa, hai bóng hình quen thuộc đang tiến về phía các thần vũ trụ. Không ai nói một lời, tất cả đồng loạt cúi mình, nhường lối tạo thành một con đường thẳng tắp dẫn tới Thượng điện thần. Hai bóng hình này chính là Thượng Lục và Thượng Tam. Hai người bước đi với dáng vẻ uy nghiêm, không chút do dự, tiến thẳng vào cánh cửa vô hình rồi biến mất.
Từ phía bên ngoài nhìn vào, hai cột kim sắc phát sáng kết hợp với ánh sáng từ năm Thượng Thần trước đó tạo ra một khoảng không đa sắc lan tỏa, trông rất đẹp mắt.
"Có lẽ bắt đầu rồi!" Thần Vũ Trụ Một nhìn về phía trước mặt, tâm trạng mơ hồ và lo lắng.
"Hắn nói đúng đấy. Làm gì có chuyện tốt nào mà không đánh đổi và ngược lại. Ta cũng muốn rời khỏi đây!" Thượng Nhị lên tiếng, dơ tay biểu quyết, lập trường giống như Thượng Lục.
“Sao ngài lại nóng nảy như vậy, ta chỉ nói đùa thôi mà!” Kẻ vừa bị quát cúi đầu, cố gắng che giấu nỗi sợ hãi trong đôi mắt mình.
Sau khi đã giới thiệu sơ qua, các Thượng Thần không kiềm chế nổi sự tò mò về nơi ở. Trong đầu mỗi người chỉ có một suy nghĩ duy nhất: trở về Lãnh Thần của mình.
"Các ngươi hãy suy nghĩ kỹ một lúc đi, chuyện này ta không cưỡng cầu."
"Kia là hành tinh ta vừa cho các ngươi xem, màu sắc rất đẹp, phải không?" Một màu xanh dịu nhẹ, ôn hòa phát ra từ hành tinh ấy, khiến mọi người không khỏi trầm trồ.
Sau một khoảng thời gian im lặng, một cánh tay quen thuộc giơ lên, kèm theo giọng nói mạnh mẽ không chút do dự: "Ta theo đại tỷ!"
"Ai mà không biết chứ! Ta nghe nói ngài ấy bị đả kích rất lớn. Nếu là ta và ngươi chắc cũng sẽ vậy. Thật đáng thương cho ngài ấy!" Một giọng nói khác đáp lại, tràn đầy cảm thông.
"Ta không có ý kiến!" Lục Thượng Thần lên tiếng, quay mặt về phía người đại tỷ mà hắn tin tưởng, giọng nói kiên quyết.
Quá trình thoát xác của Thượng Ngũ bắt đầu, trông cô rất thạo, như thể đã quá quen thuộc với việc này. Một tia sáng từ thân xác ban đầu của Thượng Ngũ dần chuyển qua thân xác mới được tạo ra. Chờ đợi một lúc, thân xác con người của Thượng Ngũ bắt đầu mở mắt và cử động.
“Đùa đùa cái d·m nhà ngươi! Đừng có nói năng lung tung!” Vị thần tức giận tiếp tục trách móc, giọng nói không giấu nổi sự bực tức.
Từ tay Thượng Ngũ, bảy thân thể con người bé nhỏ xuất hiện: "Các ngươi hãy chuyển thần thức qua đây đi. Đây chỉ là tạm thời, sau này các ngươi muốn sống ở thân thể khác thì tùy." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hai người cuối cùng cũng đến rồi. Thượng Ngũ đã chờ các ngươi rất lâu. Lần họp này là do cô ấy tổ chức, có vẻ rất trọng đại," một Thượng Thần khác lên tiếng, giọng nói đầy nghiêm trọng.
"Đây là trung tâm của vũ trụ tám ba, nơi này ta chọn ngẫu nhiên mà thôi," Thượng Ngũ giải thích, giọng nói pha lẫn chút tự hào. "Trái đất cũng trực thuộc vũ trụ này." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thì ra bọn họ nhìn chúng ta như thế này sao? Quả là áp lực kinh khủng!" Thượng Nhị lên tiếng, đôi mắt mở to vì ngạc nhiên.
"Ta xin cáo từ trước." Thượng Nhị dứt lời, thân ảnh của hắn lập tức biến mất ngay tại chỗ.
"Ta không có ý đó, chỉ hỏi cho chắc chắn mà thôi!" Thượng Nhất vội vàng thanh minh, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
"Các ngươi đã quyết định chắc chắn như vậy thì ta cũng không ở lại để hành xác! Ta theo các người." Thượng Thất khoanh tay lại, bên ngoài tuy tỏ vẻ không mấy hứng thú, nhưng trong lòng lại tràn đầy phấn khích, vì địa phận của hắn là nơi xảy ra nhiều trấn động nhất.
"Họ là bằng hữu của ta," Thượng Ngũ đáp, rồi chỉ về phía Thượng Lục, " Còn hắn là đệ đệ ruột của ta, người mà ta đã nhắc đến với ngươi lần trước." (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta mong là không có điềm gở gì xảy ra,” một vị khác tiếp lời, ánh mắt lướt qua khuôn mặt người bên cạnh với vẻ ưu tư.
"Kia là bảy tiểu hành tinh xoay quanh. Sau này, đó sẽ là nơi sống của chúng ta. Tuy nhiên, các ngươi cũng có thể tự do đi đến bất kỳ đâu mà các ngươi muốn. Ta không quản," Thượng Ngũ nói, giọng điệu khoáng đạt và tự do.
Bỗng một giọng nói bất ngờ vang lên, khiến người đàn ông giật mình. "Ngươi tên gì?" Giọng nói đó xuất phát từ Thượng Lục.
“Có khi nào lại là sự kiện diệt vong lần trước không?” Một giọng nói khác cất lên, đầy lo lắng, giọng điệu run rẩy.
"Sao ta thấy không ổn quá vậy!" Thượng Tam nói, nhìn sắc mặt của Thượng Ngũ với vẻ lo lắng.
Từng Thượng Thần một, tất cả đều lần lượt biến mất trước mắt người đàn ông dẫn đường. Vẻ mặt rạng rỡ của họ thể hiện rõ sự hứng thú với cuộc sống mới, niềm phấn khởi lan tỏa trong từng ánh mắt.
"Đây là thứ gì? Sao ta chưa từng thấy cảnh tượng như này. Thật tươi đẹp!" Thượng Nhất thốt lên, vẻ mặt đầy thích thú và phấn khích khi ngắm nhìn hình ảnh trước mắt. Những người còn lại cũng lộ rõ vẻ ngạc nhiên và đồng tình.
Đang giải thích thêm, đột nhiên từ một vết rách không gian gần đó, một nhân ảnh xuất hiện. Bước ra là một người đàn ông trạc ngoài ba mươi, chiều cao và vóc dáng trung bình, nhưng toát lên vẻ uy nghiêm. Hắn ta có mái tóc đen dài buộc ngược ra sau gáy, đôi mắt rực sáng với màu xanh biển trong veo. Dáng người tràn đầy sức mạnh, hắn mặc một bộ áo bào trắng tinh khiết không quá nổi bật, xung quanh người tỏa ra một ánh sáng nhẹ kèm theo những tia sét đen chớp tắt liên tục. Khi thấy các Thượng Thần, hắn tiến tới, lịch thiệp cúi mình chào hỏi.
Bên trong Thượng điện, Thượng Tứ, với ánh mắt đầy tò mò, gấp gáp hỏi: "Thượng Ngũ! Có chuyện trọng đại nào mà cô mời gọi tất cả chúng ta tới đây?"
Khi thấy những thân thể cũ bắt đầu di chuyển, Thượng Ngũ ngay lập tức mở một hố giun không gian dẫn trực tiếp toàn bộ đến gần thế giới mới, nơi mà họ tin tưởng sẽ mang lại tương lai tươi sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nếu các ngài là bằng hữu và người thân của chủ nhân, xin hãy đi theo ta. Chỗ ở của các ngài đã được chuẩn bị sẵn."
"Ngươi biết vụ Thần Vũ Trụ Mười Hai chưa? Thật đáng sợ!" Một giọng nói run rẩy vang lên giữa đám đông.
"Nhưng cho dù chúng ta muốn sống ở đó, với hình dạng như thế này thì làm sao có thể chui vào hành tinh bé xíu đó? Chuyện này chẳng khác nào nhét voi vào hộp cả!" Thượng Tứ thắc mắc, quay qua phía Thượng Ngũ với vẻ khó hiểu.
"Lôi Thiên Xích," Thượng Lục nhẩm lại, đôi mắt khẽ lóe lên sự tò mò.
"Nếu các người không ngại từ bỏ chức vụ và thân phận cao quý hiện tại thì có thể không cần phải tham gia," cô tiếp tục, ánh mắt quét qua từng người, như muốn thử thách lòng can đảm của họ.
"Nhanh dẫn chúng ta tới đó xem sao, hy vọng nó giống như ta tưởng tượng!" Thượng Tứ nói, vẻ mặt đầy hào hứng.
"Hạ thần, Lôi Thiên Xích," Hắn trả lời, cúi đầu cung kính.
Chương 4: Họp lớn
"Theo ta thì sẽ tốt hơn so với cuộc sống hiện tại! Nhưng ngươi đừng quá kỳ vọng. Nếu ngươi đã nghi ngờ đến vậy, thì ngươi cũng có thể từ chối lời đề nghị này của ta," Thượng Ngũ nói, giọng điệu gay gắt khi cảm thấy bị Thượng Nhất nghi ngờ.
"Đây là lần đầu tiên ta thấy Thượng Lục có một quyết định sáng suốt đến thế. Ta theo hắn." Thượng Tam nghiêng người, nhìn thẳng vào Thượng Lục, giọng điệu dứt khoát và chắc chắn.
"Sao cô ta bảo đến đây chỉ để chơi thôi mà?" Thượng Tam thở dài, rồi bất ngờ bật cười hào hứng. "Kệ đi, bây giờ có c·hết ta cũng phải tận hưởng cuộc sống không công việc, tự do tự tại cái đã."
Thấy Thượng Ngũ đã rời đi hẳn, người đàn ông nhận lệnh tiếp đón tiến tới với dáng vẻ cung kính. Hắn cúi mình, kính cẩn trước các Thượng Thần.
"Mời các ngài theo ta!" Người đàn ông lịch thiệp đưa tay xuống phía bên dưới rồi nhẹ nhàng ra hiệu cho các Thượng Thần đi theo.
"Thượng Ngũ, cô thật chu đáo." Thượng Tam cười, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ.
Bên ngoài Thượng điện lúc này, toàn bộ các thần vũ trụ đã tập hợp đông đủ, đứng thành hàng ngũ chỉnh tề trang nghiêm. Ánh sáng kim sắc chói lòa phát ra từ năm cột trụ lớn trên Thượng điện thần chiếu thẳng lên bầu trời, như những cây cột khổng lồ chống đỡ cả thiên địa.
"Vậy nếu không ai còn ý kiến nữa, ta sẽ nói tiếp," Thượng Ngũ tiếp tục.
Khi thấy tất cả đều im lặng, không ai phản đối, Thượng Ngũ tiếp tục.
"Ta cũng vậy..." Thượng Tứ nói, rồi cũng biến mất theo.
Từ khoảng không phía trước, một giọng nói nhỏ vang lên: "Các ngươi còn chờ gì nữa!" Thượng Lục hối thúc, sự sốt sắng hiện rõ trong giọng nói.
...
"Nơi ở của các ngươi ta đã chia sẵn, nên không cần phải lo lắng khi đến đó. Về phần công việc của các ngươi gần như cũng không có, chỉ có điều đừng làm tổn hại những sinh vật yếu đuối nơi đó."
"Ta đến rồi đây," Lục Thượng Thần nói vọng về phía năm người đang đứng bất động kia.
Thượng Nhị từ nãy giờ lặng lẽ quan sát, bỗng bước lên một bước, giọng nói rõ ràng: "Ta cũng sẽ tham gia. Nơi đây, dù quyền lực vô hạn, nhưng ta chưa từng cảm thấy thực sự sống tốt. Ta muốn thử một lần trải nghiệm thế giới mà Thượng Ngũ đã tạo ra xem thú vị ra sao." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay lúc đó, từ chính giữa nơi các Thượng Thần đang đứng, một hình ảnh ba chiều mô phỏng hiện ra, khiến tất cả đều bất ngờ. Ánh sáng từ hình ảnh đó chiếu rọi lên khuôn mặt của họ, làm nổi bật sự ngạc nhiên trong ánh mắt.
"Ta có chuyện gấp cần phải làm, các ngươi hãy cứ theo chỉ dẫn của hắn." Nói xong, Thượng Ngũ mở ra một cổng không gian rồi bước vào, biến mất.
Trong chớp mắt, Thượng Lục cũng biến mất vào khoảng không, theo sau những người khác.
"A... uh," các Thượng Thần đồng thanh, rồi bắt đầu dung hợp thần thức vào thân thể mới. Chẳng mất quá nhiều thời gian, tất cả đều làm chủ được cơ thể mới này, chỉ có điều cảm giác lạ lẫm khó tả vẫn còn đọng lại. Khi nhìn về phía thân thể thật khổng lồ của bản thân, họ không khỏi rùng mình kinh hãi trước kích thước và khí thế uy nghiêm mà chúng toát ra.
Ngay khi cánh cửa vô hình khép lại sau lưng họ, một loạt tiếng xì xào bàn tán bắt đầu nổi lên. Các thần vũ trụ, tuy đang thì thầm trao đổi, vẫn không rời mắt khỏi Thượng điện thần. Trong ánh mắt họ hiện rõ vẻ tò mò pha lẫn lo lắng, như thể sợ rằng bất kỳ ai cũng có thể nghe thấy những suy nghĩ của mình.
Lời bàn tán ngày càng trở nên to hơn, nhưng ai ai cũng ngấm ngầm hiểu rằng bầu không khí căng thẳng và sự lo lắng của họ không phải là vô lý. Họ đều biết rằng những cuộc họp trong Thượng điện thần thường không phải là những chuyện bình thường, mà thường mang theo những tin tức trọng đại, có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn bộ các vũ trụ.
“Không biết cuộc họp lần này là chuyện trọng đại gì nữa?” Một vị thần với ánh mắt đầy lo âu lên tiếng, giọng nói trầm ngâm.
"Cô có thể nói rõ hơn không, Thượng Ngũ?" Thượng Thất hỏi, ánh mắt đầy tò mò và hối thúc.
Bên trong Thượng điện, năm Thượng Thần đã đứng sẵn vào vị trí, ánh sáng kim sắc từ các cột trụ lớn tạo ra một không gian trang nghiêm. Khi Thượng Lục và Thượng Tam bước vào, không khí tĩnh lặng bao trùm. Năm Thượng Thần đang đứng yên bất động, chỉ quay mặt ra khi thấy hai người tiến đến.
"Nhưng liệu ở đó sống tốt chứ?" Thượng Nhất hỏi, vẻ mặt đầy hoài nghi.
"Mang cái danh nghĩa Thượng Thần, ta không cần. Cuộc sống như này cũng quá vất vả rồi." Thượng Lục khẳng định, ánh mắt kiên quyết.
"Mừng người đã trở lại. Chủ nhân!" Người đàn ông cúi thấp mình xuống, kéo vạt tay áo dài lên, đưa ngang tay ra trước ngực, trước mặt Thượng Ngũ.
“Câm mồm! Ngươi muốn rước hoạ vào thân à?!” Một vị thần khác giận dữ quát lên, ánh mắt đầy tức giận hướng về phía kẻ vừa phát ngôn.
Mỗi khu vực của từng Thượng Thần, gọi tắt là "Lãnh Thần," đã được Thượng Ngũ xây dựng sẵn với những tòa nhà nguy nga tráng lệ, không theo bất kỳ kiến trúc cụ thể nào, bay lơ lửng trên không. Tòa nhà này lớn đến mức có thể so sánh với một thành phố nhỏ. Người hầu hạ cho các Thượng Thần phần lớn là Thiên Thần, một số ít là Bán Thần, Đấu Thần...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.