Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Trước chuyến hành trình

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Trước chuyến hành trình


Anna cúi đầu, cảm giác ngượng ngùng dâng lên trong lòng. "Thuộc hạ thật hổ thẹn khi được sự chấp nhận từ ngài và sự giúp đỡ của Livia đại nhân." (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi đã chỉnh chu lại trang phục cho Lục Thượng Thần một cách tốt nhất, cô mới e dè tiến đến, ánh mắt không giấu nổi sự băn khoăn: "Lần đó, có phải ngài đã cố tình nương tay với thuộc hạ không? Thuộc hạ biết ngài là người mạnh nhất trong bảy Thượng Thần, nên không thể có chuyện lại dễ dàng như vậy."

"Thật vinh dự khi được chủ nhân giao những trọng trách cao cả như vậy cho thuộc hạ!" Livia xúc động nói lớn, giọng đầy nhiệt huyết khiến Lục Thượng Thần phải lấy tay bịt tai lại. Thậm chí, Livia còn tiến tới, thể hiện cảm xúc mãnh liệt khiến Thượng Lục phải lùi ra xa, hơi ớn lạnh.

"Từ đằng xa quan sát, ta rất khâm phục lòng quả cảm và quyết tâm của ngươi..." Giọng nói của người đàn ông vang lên, âm vang như tiếng chuông ngân. "Coi như lần này ta phá lệ vậy, cũng mong chủ nhân không biết chuyện này." Người đàn ông quăng cho Anna một tấm phù văn rực rỡ, rồi ngay lập tức biến mất.

Lục Thượng Thần nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm chứa đựng sự thông hiểu. "Còn về việc Livia giúp ngươi, ta cũng đã biết. Nhưng vì sao ta không chừng phạt hắn, đó là có nguyên nhân cả. Phù văn hắn đưa ngươi thực chất không mạnh đến vậy. Sức mạnh thật của nó là hấp thụ ý chí, phẩm giá, đạo đức, bản chất... tốt đẹp của người sử dụng làm căn nguyên sức mạnh mà bộc phát. Cũng bởi lẽ đó mà ta đã bỏ qua cho hắn lần đó." (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng đạo thiên lôi và những khối năng lượng tích tụ đánh xuống, khiến cả hai la hét trong đau đớn. Một trong hai tên không chịu nổi đã c·h·ế·t ngay tại chỗ bởi Thiên Phạt thứ 13, tên còn lại dù thấy vậy nhưng không sợ hãi, mắt tràn đầy tham vọng, vẫn cố tiến tới cánh cổng. Đáng tiếc, hắn cũng bị đánh c·h·ế·t bởi Thiên Phạt thứ 46.

Để thuận lợi lên Thượng Giới, các Thượng Nhân không ngần ngại coi nhau là vật cản và thỏa sức chém g·i·ế·t. Cuộc chiến khốc liệt chỉ kết thúc khi còn lại ba người, hoặc đôi khi chỉ còn một. Sau khi vượt qua sự tàn sát, họ phải chịu đựng đủ 99 Thiên Phạt – sức mạnh của thiên địa tích tụ đánh xuống 99 lần trước khi họ đến được cánh cổng.

Về phía Anna, nhờ vào kỹ năng truyền thừa qua các đời tộc trưởng, nàng có đến chín mạng sống. Sau khi hồi sinh, nàng quyết định lao thẳng lên phía trước để hứng chịu Thiên Kiếp, dù đã chứng kiến ba ví dụ khủng khiếp trước đó. Sự quyết tâm vì tộc Dực Xà Hỏa San, vì những người đang chờ đợi nàng tiến vào Thượng Giới, khiến nàng nghiến chặt răng, tay nắm chặt, cố gắng chịu đựng nỗi đau như c·h·ế·t đi sống lại.

Anna kiên cường đứng lên, máu chảy ròng ròng từ vết thương, nhưng ánh mắt nàng vẫn sáng rực. "Ta sẽ không bỏ cuộc..." nàng thì thầm, mỗi bước đi là một cuộc chiến chống lại sự đau đớn.

Hai tên tộc Long Thần Vương khi chứng kiến tên tộc Kỳ Lân Ngũ Sắc bị Thiên Kiếp đánh nát, lòng tràn ngập sợ hãi, run rẩy và dè chừng lùi lại. Tuy nhiên, khi nhìn thấy cánh cổng kết nối đến Thượng Giới trước mắt, tương lai tươi sáng bỗng hiện ra trong suy nghĩ, thúc giục chúng liều c·h·ế·t lao về phía Thiên phạt.

Trên bầu trời, xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ như mưa lửa, thiên thạch, sấm sét và bão lớn. Những âm thanh đáng sợ và rung động của sấm sét và giông bão kết hợp với những cơn mưa lửa tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng, khiến ai chứng kiến cũng phải rùng mình.

Lục Thượng Thần vẫy tay, ra hiệu cho Livia có thể rời đi. "Ngươi có thể đi được rồi."

"Ngươi tới rồi sao? Ta cũng sắp đi rồi, cần ngươi phụ trách một số chuyện trong khoảng thời gian này," Lục Thượng Thần nói.

Khi vượt qua được cánh cổng, họ vẫn phải đối mặt với bước cuối cùng, cũng là bước khó khăn nhất: xin làm thuộc hạ của một trong bảy Thượng Thần bằng cách trải qua thử thách mà họ đặt ra. Thử thách thường là chịu một chưởng bằng 5% sức mạnh của Thượng Thần. Nếu thông qua, họ sẽ được công nhận là người của Thượng giới, trở thành thuộc hạ của Thượng Thần. Được bảo hộ bởi chủ nhân, tuổi thọ của họ gần như là vô tận.

"Đây là những chuyện ta giao lại cho ngươi," Lục Thượng Thần nói, ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng.

"Chủ nhân, người đã sẵn sàng chưa?" Một hầu nữ nhẹ giọng hỏi, giọng nói đầy kính cẩn.

Anna lần lượt cài những chiếc cúc áo lớn đằng trước, mỗi chiếc cúc như một lời thề trung thành. Cuối cùng, nàng khoác cho y một áo choàng dài và rộng được làm từ lụa cao cấp, mềm mại nhưng vững chãi, như sự bảo vệ tuyệt đối dành cho vị chủ nhân mà cô kính trọng nhất.

"Thuộc hạ cũng không nhớ rõ nữa, chắc là khoảng ba vạn năm trước. Nhớ hồi đó tiểu nhân đã suýt chút nữa mất mạng để có thể lên Thượng Giới, nếu lần đó không phải ngài Livia giúp đỡ thì e rằng..." Hầu nữ Anna nói đến đây, vẻ mặt như mường tượng lại cảnh lúc đó, khuôn mặt xinh xắn của nàng có chút run lên vì sợ, vẻ mặt cũng không còn tự nhiên nữa.

Khi cuộc trò chuyện của họ vừa dứt, Lục Thượng Thần mới bắt đầu mở lời, giọng điệu uy nghiêm nhưng không kém phần thân thiện: "Hai người các cô xuất thân một là người phía Bắc, một là người phía Nam. Hai nơi này có những phong tục tập quán hoàn toàn khác nhau. Ta muốn các cô hãy nói qua những gì cuộc sống bình thường của một người trải qua ở nơi các ngươi sống."

Tên tộc Kỳ Lân Ngũ Sắc, với thực lực vượt trội, đứng một bên quan sát, không ai dám đụng vào. Hai tên tộc Long Thần Vương hợp sức đánh c·h·ế·t tên Phượng Hoàng Lửa và Bahamut ngay tại chỗ, không để họ kịp phản ứng. Anna, dù cố gắng chống đỡ, cũng không thoát khỏi số phận bi thảm. Sức mạnh quá chênh lệch, cô bị bọn chúng sát hại một cách tàn bạo và không thương tiếc.

Giọng nói ấm áp của người đàn ông vang vọng trong không gian, như thể đến từ một thế giới khác, "Ta là ai, ngươi sau này nếu lên được Thượng Giới thì sẽ biết." Hắn cười nhẹ, nụ cười đầy ẩn ý và thần bí, khuôn mặt hiện lên trong trí nhớ của Anna như một ánh sáng dẫn đường.

Đợt đó gồm sáu người: hai tên từ tộc Long Thần Vương một Thượng Nhân Sơ Kỳ và một Thượng Nhân Sơ kỳ đỉnh phong) một tên từ tộc Bahamut (Thượng Nhân Sơ kỳ) một tên từ tộc Phượng Hoàng Lửa (Thượng Nhân Sơ kỳ) một tên từ tộc Kỳ Lân Ngũ Sắc (Thượng Nhân Hậu kỳ) và chính Anna (Thượng Nhân Sơ kỳ).

Lục Thượng Thần gật đầu, ánh mắt dịu lại một chút. "Ta biết ngươi, mỗi lần ta nhờ ngươi xuống hạ giới làm thay công việc mà chị ta giao, với thân phận giả làm người thường, ngươi đã quen biết không ít thế lực lớn dưới đó. Nếu có trở ngại gì, ta sẽ gọi cho ngươi."

Nàng nhẹ nhàng kéo vai áo lên đôi vai trắng nõn của Lục Thượng Thần, động tác dịu dàng và cẩn thận như thể sợ làm tổn thương y. Đôi vai ấy có phần giống thiếu nữ, mong manh nhưng lại mang một uy lực khó tả.

Vào một ngày tốt, Anna tình cờ nghe được từ một thương nhân về một vùng đất xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ: đàn thú di cư, thủy quái bạo loạn, động đất nhẹ và sóng biển bất thường. Vùng đất đó là vùng biển phía nam giáp với tiểu quốc Tượng Sơn.

Khi cánh cổng không gian mở ra, tên tộc Kỳ Lân Ngũ Sắc lập tức lao tới, đầy tự tin rằng mình có thể chịu đựng được 99 thiên kiếp. Tuy nhiên, khi đến thiên kiếp thứ 87, tưởng chừng như đã thành công, hắn bị thiên kiếp thứ 88 đánh nát cả người lẫn hồn phách.

"Ngươi không nên nghĩ bản thân kém cỏi như thế," Lục Thượng Thần tiếp tục, giọng nói dịu dàng nhưng kiên định. "Ta nghĩ không cần phù văn kia ngươi cũng vẫn sẽ vượt qua mà thôi. Dù sao, may mắn cũng là một loại thực lực ẩn."

Lục Thượng Thần đang ngồi trên ghế, thở dài khi suy nghĩ về cuộc sống đầy khổ sở của mình ở hạ giới. Tâm trí y lạc vào những suy tư, thì bỗng nhiên, một nhân ảnh xuất hiện từ đâu khiến y ngồi thẳng dậy.

Khi ấy, một lần nữa, người nam nhân đó xuất hiện, như một vị thần cứu rỗi trong lúc cô ngỡ mình sẽ chìm vào bóng tối vĩnh viễn. Hắn ta là Livia, thuộc hạ thân cận nhất của Lục Thượng Thần. Ánh mắt người đàn ông đầy kiên định và ân cần, hắn nhẹ nhàng chữa trị, truyền cho nàng một dòng năng lượng ấm áp, làm dịu đi nỗi đau đang gặm nhấm từng tế bào cơ thể.

Mười bảy phát đầu tiên cô miễn cưỡng chịu đựng được, nhưng đến phát thứ mười tám, một tay của nàng bị đánh lìa, máu chảy xối xả ướt đẫm cả người. Đến phát thứ 35, nàng bị đánh c·h·ế·t thêm một lần nữa. Khi thiên kiếp đến lần thứ 79, cô chỉ còn lại hai mạng để chống đỡ. Dù muốn quay đầu lại cũng không thể, nàng vẫn quyết tâm tiến tới cánh cổng đang dần đóng, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm bảo vệ tương lai của tộc Dực Xà Hỏa San.

Trong khoảnh khắc định mệnh, nhờ tấm phù văn của người kỳ lạ, nàng đã vượt qua được 99 Thiên Kiếp - thử thách gian nan nhất mà không mấy ai có thể vượt qua. Bằng cách thần kỳ nào đó, nàng bước qua cánh cổng dẫn đến Thượng giới, nơi mà chỉ những người mạnh nhất mới có thể đặt chân đến. Tuy nhiên, thân thể nàng đã gần như mất một nửa, hơi thở yếu ớt như ngọn đèn dầu trước gió, chực tắt bất cứ lúc nào.

Lục Thượng Thần thở dài, ánh mắt ánh lên sự tiếc nuối. "Kể có các ngươi đi cùng thì tốt, nhưng thật đáng tiếc vì công việc lần này ta chỉ có thể đi một mình."

"Ngươi sao vậy, Anna?" Lục Thượng Thần bất ngờ thấy Anna yên lặng trầm tư, đôi mắt đầy u sầu, liền không khỏi lo lắng gọi.

Livia cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng, không rõ là do lo sợ hay cảm giác trọng trách đè nặng lên vai. Dù thế nào, hắn cũng biết bản thân phải cố gắng hết sức để không phụ lòng tin của Lục Thượng Thần.

"Uỳnh!" Một tia năng lượng lao xuống như thú dữ, đánh thẳng vào Anna. Mạng sống thứ tám của cô bị cướp đi trong chớp mắt. Nàng gục xuống, nhưng không chịu buông xuôi.

Anna giật mình khi nghe thấy giọng của Lục Thượng Thần, vội đáp: "Thuộc hạ không sao! Thứ lỗi khi đã để ngài lo lắng."

Anna kiên nhẫn chờ đợi suốt hơn năm tháng, và cuối cùng, ngày sự kiện Nghịch Thiên Cải Mệnh cũng đã đến. Khi đến nơi, cô gặp không ít cao thủ Thượng Nhân cấp khác đang đứng trên không trung, mắt nhìn chăm chú vào những thiên địa dị tượng đang xuất hiện. Thứ mà tất cả họ đều chờ đợi chính là cánh cổng không gian kết nối đến Thượng Giới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi đã hoàn toàn bình phục, nàng lại một lần nữa khiến Thượng Giới chấn động. Trong trận đấu đầy cam go, cô chịu được một chưởng của Lục Thượng Thần – điều mà chưa ít ai có thể làm được. Ánh mắt của Lục Thượng Thần lóe lên sự thích thú và ngạc nhiên, khi Thượng Lục chính thức chấp nhận nàng làm thuộc hạ dưới chướng, với thân phận hầu nữ thân cận. Niềm vinh dự lớn lao này không chỉ nâng cao địa vị của cô, mà còn đem lại sự bình yên cho tộc của nàng. Nhờ vị thế mới của cô, các tộc dị thú khác đều phải dè chừng và không dám làm gì đụng chạm đến tộc cô.

Livia xuất hiện, quỳ một gối xuống cúi mình trước Thượng Lục, giọng kiên định và trung thành: "Thuộc hạ sẽ làm tốt nhất có thể những việc chủ nhân giao phó!"

"Anna, Thanh Tuyết! Các ngươi đã lên Thượng giới bao lâu rồi?" Thượng Lục trầm giọng hỏi.

Sự kiện 'Nghịch Thiên Cải Mệnh' đi lên Thượng giới thường năm nghìn năm xuất hiện một lần, những lần như vậy trên trời sẽ thường xuất hiện những dị tượng trời đất vô cùng khủng khiếp.

Không gian xung quanh bỗng trở nên trừu tượng, những đợt năng lượng và ánh sáng từ tấm phù văn bao quanh Anna, tạo nên một lớp bảo vệ kỳ diệu. Mọi đau đớn dường như biến mất, và cô cảm thấy sức mạnh mới trỗi dậy từ bên trong. Nàng biết, giờ đây, không chỉ là bản thân mà còn là niềm hy vọng của cả tộc đang đợi chờ nàng trên con đường dẫn tới Thượng Giới.

Với lời nói đầy ẩn ý, Lục Thượng Thần biến mất vào vết rách không gian, để lại Livia đứng đó, trong lòng tràn ngập nỗi sợ hãi lẫn lo lắng. Hắn không biết lời nói của chủ nhân là ý tốt hay ý xấu, nhưng chỉ có thể chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống.

Nhiệm vụ cuối cùng của những người này là tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân và không can thiệp vào các sự kiện ở hạ giới. Đổi lại, họ được hưởng một cuộc sống gần như bất tử, vượt xa khỏi giới hạn của những gì mà người phàm có thể tưởng tượng. Thế nhưng, cái giá phải trả cho sự bất tử này là lòng trung thành tuyệt đối và sự tuân phục không điều kiện trước các Thượng Thần.

"Ngươi nghĩ ta tốt vậy sao? Lần đó ta vẫn làm đúng trách nhiệm của bản thân mà thôi. Qua được là nhờ thực lực của ngươi Nếu lần đó ta ra sát lực không đủ ngươi nghĩ đám người kia không nói gì sao?" Lục Thượng Thần cười trừ, ánh mắt đầy vẻ hóm hỉnh nhìn Anna.

Anna, mắt mở to đầy ngạc nhiên và mệt mỏi, thều thào, "Ngài là ai... sao lại giúp ta?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Anna, tộc trưởng đời thứ 23 của tộc Dực Xà Hỏa San - loài rắn có cánh thượng cổ mang sức mạnh của núi lửa - là người đầu tiên trong tộc đạt đến cảnh giới Thượng Nhân cấp. Mang trong mình niềm tin và hy vọng của cả tộc, cô quyết tâm liều mình đi tìm manh mối về sự kiện Nghịch Thiên Cải Mệnh để lên Thượng Giới, khi thời điểm năm nghìn năm một lần đang cận kề.

Thượng Lục dừng lại một chút, ánh mắt quét qua cả hai, như muốn thấu hiểu sâu hơn về thế giới của họ. "Thông tin này ta nhất định phải biết."

"Phiền hai ngươi rồi!" Thượng Lục đáp lại, giọng trầm nhưng không giấu được chút cảm kích.

Khi dị tượng thiên địa xuất hiện, các Thượng Nhân sẽ hướng tới vùng tâm bão - nơi xuất hiện cổng không gian liên kết trực tiếp đến Thượng giới. Ở hạ giới, họ hấp thụ Thuật lực để tiến cấp, nhưng thuật lực chỉ có thể giúp họ đạt đến cấp bậc cực hạn là Thượng Nhân. Chỉ khi lên Thượng Giới, họ mới có thể hấp thụ Thần lực, một loại năng lượng cao cấp hơn, giúp họ tiến cấp tiếp theo. Cấp bậc càng cao, tuổi thọ càng dài, thậm chí có thể sánh ngang với thiên địa trời đất.

"Ngài không cần phải lo lắng. Nếu chúng tiểu nhân không giúp được ngài ở hạ giới, thì hãy liên lạc với gia tộc của chúng tiểu nhân ở đó. Bọn họ sẽ chắc chắn giúp đỡ hết mình cho ngài," Anna nói, giọng đầy quyết tâm.

Cô hầu nữ đứng gần Thượng Lục khẽ gật đầu, nhẹ nhàng cầm lấy một bộ y phục từ cánh tay của hầu nữ đối diện. Với thao tác thuần thục, cô từ từ cởi bỏ bộ y phục trên người Thượng Lục, để lộ ra thân hình mảnh mai và yếu ớt, trông như một thiếu nữ mới lớn.

Lục Thượng Thần khẽ thở dài, ánh mắt chứa đựng sự cảm thán. "Ngươi cũng thật may mắn, Anna."

"Đã lâu rồi ta chưa xuống hạ giới! Thật hoài niệm." Thượng Lục thở dài, đối diện với chiếc gương lớn trước mặt. Một số hình ảnh từ quá khứ dần hiện lên, tuy mờ nhạt nhưng qua biểu cảm vẫn có thể thấy rõ một nỗi buồn phảng phất bên trong y.

Thông tin về sự kiện Nghịch Thiên Cải Mệnh này vô cùng quý giá, thậm chí có thể coi là vô giá đối với những kẻ khao khát bước chân lên Thượng Giới.

"Đây là diễm phúc của chúng tiểu nhân! Thật hiếm khi được người gọi tới phục vụ như này." Hai hầu nữ mỉm cười, vui vẻ đáp lời.

"Đây là bản thể phân thân của ta. Nếu sau này gặp ả Thượng Tam, hãy để nhân ảnh này của ta ra tiếp. Nhớ kĩ, hãy để ý đến hành động của ả. Nếu sau này ta trở về mà bị mất những thứ đó, ngươi cũng biết tội ra sao rồi đấy," Lục Thượng Thần nghiêm trọng nói, ánh mắt sắc lạnh.

Tiếp đến Anna, ánh mắt lấp lánh khi nhớ về quê hương phương Bắc: Còn phương Nam, nơi nàng đến, giống như phương Tây, những nước Âu Mỹ...(Kể từng chi tiết ở vùng này).

"Mong gặp lại ngài trên Thượng giới," Anna nói nhỏ, đôi mắt tràn đầy hy vọng và quyết tâm mới. Giọng nói của nam nhân kì lạ kia vẫn vang vọng trong không gian, âm vang kéo dài, như một lời hứa bí ẩn, rồi dần tan biến vào hư vô.

"Không được... nếu ta c·h·ế·t lúc này, cả tộc sẽ gặp nguy hiểm... Ta nhất định phải lên được Thượng Giới để làm chỗ dựa cho bọn họ sau này!" Anna lầm bầm, đôi mắt kiên định nhưng cơ thể gần như không còn nguyên vẹn, run rẩy trong sự đau đớn. Giọng cô yếu ớt nhưng quyết tâm.

Sự kiện này không xuất hiện ở một địa điểm cố định, mà ngẫu nhiên trên khắp Thuật Giới. Nếu chậm chân đến nơi xảy ra dị tượng thiên địa, cơ hội sẽ tuột mất vĩnh viễn, đặc biệt khi tuổi thọ của Thượng Nhân thường không quá một vạn năm.

Anna tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng không kém phần tự tin: "Thuộc hạ cũng chỉ biết có nhiêu đó. Ngài cũng biết hai chúng tiểu nhân đâu có thường xuyên sống ở xã hội loài người."

Trời đất trông như ngày tận thế, lan tỏa một sắc màu u ám và đáng sợ. Mây đen bao phủ toàn bộ bầu trời, tạo ra một không gian u tối. Ánh sáng mặt trời không thể xuyên qua lớp mây dày đặc. Gió mạnh, tạo nên những cơn lốc xoáy khổng lồ có thể cuốn bay bất cứ thứ gì khi bị nó quét qua. Những cơn gió này mang theo hơi thở của sự hủy diệt và sự tuyệt vọng. Cây cối và cỏ cây đã c·h·ế·t úa và cháy khô, tạo nên một cảnh tượng hoang tàn và c·h·ế·t chóc.

Thanh Tuyết hít một hơi sâu, bắt đầu kể: Phía Nam, nơi Nàng lớn lên, giống như phương Đông ở Trái Đất, như những nước châu Á...(kể từng chi tiết ở vùng này).

Anna khẽ gật đầu, cảm nhận được sự an ủi từ Thanh Tuyết. Họ đứng đó, hai người hầu nữ, một người từ phương Bắc, một người từ phương Nam, nhưng lại chia sẻ với nhau sự đồng cảm và hiểu biết sâu sắc.

Livia cúi đầu, giọng run run nhưng tràn đầy quyết tâm: "Thuộc hạ nhất định sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ những thứ đó cho người."

Chương 6: Trước chuyến hành trình

"Tí nữa thì quên," cậu nói, rồi bắt đầu phân ra thành hai bản thể giống nhau, mỗi bản thể mang vẻ uy nghiêm và sức mạnh đặc trưng của Thượng Lục.

Lục Thượng Thần nhìn Livia, cảm thấy nhẹ nhõm vì có thể giao phó công việc cho thuộc hạ đáng tin cậy này. Hắn đưa ra một cuộn giấy, trong đó ghi chép chi tiết những nhiệm vụ cần thực hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi vượt qua ba lần thiên kiếp tiếp theo, sức lực của nàng gần như cạn kiệt, nhưng đúng lúc đó, một thân ảnh mơ hồ xuất hiện giữa bầu trời tối tăm. Một người đàn ông cao gầy, mặc áo bào màu trắng, tóc bạc phất phơ trong gió. Khuôn mặt của người này hiện lên vẻ lãng tử phong trần, đôi mắt sắc sảo đầy khí chất cao quý.

Thượng Lục khẽ vẫy tay, ra hiệu cho họ rời đi: "Thôi, coi như công việc của hai ngươi đến đây là xong, có thể đi được rồi."

Lục Thượng Thần gật đầu, vẻ mặt tỏ ý thấu hiểu. "Thông tin như vậy cũng là đủ rồi."

"Thôi được rồi, có gì đâu mà ngươi xúc động đến vậy chứ. Đều là những việc hàng ngày ngươi vẫn làm thôi mà," Lục Thượng Thần nói, giọng pha chút bất lực nhưng cũng không giấu nổi nụ cười nhẹ.

Tuy nhiên, không phải ai đạt cấp Thượng Nhân cũng có thể dễ dàng bước lên Thượng Giới. Cánh cổng không gian chỉ cho phép tối đa ba người tiến vào. Chính vì thế, khi số lượng Thượng Nhân muốn lên Thượng giới vượt quá giới hạn, một trận gió tanh mưa máu sẽ xảy ra. Thậm chí, có lần chỉ còn một người sống sót để tiến vào cánh cổng.

Chỉ còn một mạng cuối cùng, nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đen kịt, nơi những đợt Thiên Kiếp cuối cùng đang chờ đợi. Mười tia chớp mạnh nhất vẫn chưa giáng xuống, và nàng biết rõ, hy vọng đã trở nên mỏng manh như sợi chỉ.

Trước khi đi, Anna cùng Thanh Tuyết quay lại, ánh mắt đầy lòng trung thành và sự quan tâm: "Lúc nào ngài cần thì cứ thoải mái gọi chúng tiểu nhân đến chăm sóc, bọn tiểu nhân luôn luôn sẵn sàng phục vụ ngài."

Lục Thượng Thần mỉm cười, cảm kích nhưng kiên định: "Cảm ơn ý tốt của các ngươi, nhưng có lẽ ta sẽ không đến mức nhờ vả gia quyến của các ngươi đâu."

Trong cảnh tượng này, có thể tìm thấy sự tuyệt đối và hủy diệt. Trời đất như ngày tận thế mang đến ác mộng, thể hiện sự kết thúc và suy tàn của thế giới. Đối với những người thường và những người không đủ mạnh, đây là một thử thách vượt quá tầm với. Nhưng với những ai đã đột phá đến cấp Thượng Nhân cấp, đây lại là một sự kiện trọng đại, là cơ hội để vươn lên một tầm cao mới. Nhiều người đã dành ra hàng trăm, thậm chí hàng nghìn năm cuộc đời chỉ để chuẩn bị cho ngày này, tăng tỉ lệ thành công dù chỉ là một chút.

Tỉ lệ sinh sản của tộc Yêu Linh cực thấp, và mỗi sinh linh mới sinh ra đều mang thiên phú sức mạnh cùng sắc đẹp hút hồn. Thanh Tuyết, với vẻ đẹp lạnh lùng và sự mạnh mẽ tột cùng, đã trở thành biểu tượng của sự hoàn mỹ và đáng sợ. Dù sống ẩn dật, tộc Yêu Linh vẫn luôn là một bí ẩn lớn, ít ai biết rõ về sự tồn tại và sức mạnh thực sự của họ.

"Đây là toàn bộ những gì mà thuộc hạ biết," Thanh Tuyết thành khẩn nói, đôi mắt sáng lên với lòng chân thành.

Về phần Thanh Tuyết, nàng ta chính là một huyền thoại sống. Người ta đồn rằng nàng đã g·i·ế·t hết toàn bộ đối thủ để tiến vào Thượng giới. Thân phận của cô là thiên tài của tộc Yêu Linh – một tộc người bí ẩn, và cũng là một trong 'Tam Đại Thế Lực' trên đại lục.

Thanh Tuyết cũng gật đầu đồng ý, thêm vào: "Đúng vậy, chủ nhân ngài có thể dựa vào sự hỗ trợ từ gia tộc của chúng ta."

Ngay sau đó, Lục Thượng Thần dùng tay mở ra một vết rách không gian, chuẩn bị bước vào bên trong. Tuy nhiên, cậu chợt nhớ ra điều gì đó và dừng lại, ánh mắt lóe lên sự sáng suốt.

Bên trong căn phòng của Thượng Lục, hai hầu nữ đang cẩn thận chuẩn bị một số trang phục, nhẹ nhàng đặt lên cánh tay. Trước mặt họ, Thượng Lục đứng quay lưng lại, ánh mắt chăm chú nhìn vào tấm gương trước mặt.

Anna bước tới gần Lục Thượng Thần, nhỏ giọng nói: "Nếu ngài không ngại, thì có thể mang theo thuộc hạ cùng Thanh Tuyết đi cùng để thuận tiện hầu hạ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Trước chuyến hành trình