Kiều Mị: Thông Phòng Vừa Kiều Vừa Mị
Đường Miên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11
Tuy rằng cảm thấy không dám tin nhưng nhìn Hàn Trọng Hoài được Trần Hổ đẩy ra cửa, nàng chạy bước nhỏ ra chặn cửa lại.
Sau khi dùng sức mở mắt rồi nhắm mắt lại, bộ dáng Hàn Trọng Hoài phản chiếu trong mắt nàng vô cùng rõ ràng.
"Nhị thiếu gia, ngươi như vậy sẽ đánh đến đại nhân."
Ngọc Đào theo bản năng gật đầu: "Thiếu gia không thể không cần nô tỳ."
Hàn Trọng Hoài rũ mắt, dường như trong đôi mắt đen bình tĩnh nhìn ra chờ mong của Ngọc Đào.
Hồi Thời đứng ở một góc trầm mặc an tĩnh nhìn chăm chú vào tất cả trong phòng, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, biểu tình giống như là nuốt phải một con ruồi sống, nàng ta chưa từng thấy qua nữ nhân nào mặt dày vô sỉ như Ngọc Đào, hết lần này tới lần khác tay chủ tử bị nắm, thế nhưng không có ý tứ rút ra.
Hắn đang chờ mong nàng biểu diễn.
Cánh tay trắng nõn gầy gò bị Ngọc Đào ôm chặt, miếng thịt trước ngực nàng đều bị đè ra một cái lõm.
Bùm một tiếng, nhìn Hàn Trọng Giác đỏ mặt đến xanh mét, Ngọc Đào cũng không dám nhìn nhiều, chỉ sợ hắn ta đem phần uất ức này tính lên đầu nàng.
Hàn Trọng Giác không dám đánh Hàn Trọng Hoài, một bụng tức giận, thấy Ngọc Đào không biết tốt xấu thì lập tức giơ tay lên.
"Được được được, các ngươi thật sự rất được! Chỉ là giày rách lả lơi ong bướm, lão tử không cần!"
Cho nên nàng lập tức khiêng lão phu nhân ra.
Giọng nói lười biếng hơi khàn vang lên trên đầu, Ngọc Đào hơi ngẩn ra, nàng còn tưởng rằng Hàn Trọng Hoài sẽ không để ý tới mình.
Làm thế nào mới có thể khiến cho Hàn Trọng Hoài hài lòng mới là chuyện đứng đắn.
"Thiếu gia muốn đi đâu? Nô tỳ đẩy người."
"Nô tỳ là nha đầu thông phòng mà lão phu nhân cho Tứ thiếu gia, lúc rời khỏi Phúc Hoa viện, nô tỳ đã đáp ứng với lão phu nhân phải tận tâm tận lực hầu hạ Tứ thiếu gia."
Hàn Trọng Giác nhếch môi: "Ta là tôn nhi ruột thịt của tổ mẫu, ta muốn người làm sao tổ mẫu có thể không cho? Nếu Kỳ Lân viện thiếu người thì cùng lắm ta sẽ cho một nha đầu khác tới đây." Nói xong, Hàn Trọng Giác đưa tay muốn bắt Ngọc Đào.
Chỉ là lời nói cách xa với sự đáng yêu kia.
Nhìn bộ dáng của Trần Hổ, nhất định là Hàn Trọng Hoài không sợ Hàn Trọng Giác, thậm chí Hàn Trọng Giác chọc cho hắn phiền, hắn cũng không ngại dạy cho Hàn Trọng Giác một ít giáo huấn.
Vẻ mặt này nhìn không giống như hướng về phía thân thể của nàng, mà là hướng về phía nàng.
Từ sự khoan dung của Hàn Trọng Hoài đối với Hồi Thời, hắn là người nhớ tình cũ, cho nên chỉ cần nàng để cho hắn tán thành nàng, coi nàng như là người của mình, nàng sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái.
Kéo kéo thắt lưng Hàn Trọng Hoài: "Tứ thiếu gia, nô tỳ là của ngài." Cho nên nếu ngươi là một nam nhân thì mở miệng nói một lời đi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Đáng tiếc tư tưởng giác ngộ của nàng không đủ, nhưng đến trễ so với không đến vẫn tốt hơn, hiện tại nàng bổ sung hẳn là cũng có thể cho nàng thêm vài phần.
"A, nha đầu này cho ngươi mặt mũi mà còn không biết xấu hổ!"
Chương 11
Vì sao lại chỉnh nàng, Ngọc Đào nghĩ tới những chuyện mình đã làm sau khi đến Kỳ Lân viện, chuyện duy nhất nàng đắc tội Hàn Trọng Hoài, chỉ có chuyện cự tuyệt nhảy nhót.
Sau gáy Hàn Trọng Hoài không có mắt, đầu vai lộ ra cũng là sương trắng, trong phòng này còn có chút lạnh, Ngọc Đào nhún nhún vai đem xiêm y kéo lại như cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi tới là vì ta?"
Không nghĩ tới Hàn Trọng Hoài còn chưa mở miệng mà Ngọc Đào đã xen vào, thái độ này thật đúng là coi Kỳ Lân viện như là bảo vật. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phát hiện Hồi Thời đang nhìn mình, Ngọc Đào cười cười: "Hồi Thời tỷ tỷ bận rộn một hồi nhất định là đã mệt mỏi, nơi này của thiếu gia đã có ta, tỷ tỷ mau đi nghỉ ngơi đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hổ cũng không thèm để ý hắn, chỉ nhìn về phía chủ tử mình: "Đại nhân có cảm thấy chỗ nào không khỏe không?"
Trừng mắt nhìn qua, chỉ thấy xiêm y của Ngọc Đào hơi mở ra, lộ ra bờ vai bóng loáng trắng như tuyết, nàng nâng cằm lên, vài sợi tóc tản ra trên mặt, một đôi mắt hạnh ngập nước đầy quyến rũ, bộ dáng mặc cho người ta khi dễ.
Giọng nói trầm thấp tựa nước suối trong vắt trong lũy tre, phối hợp với khí lạnh tản ra từ tảng băng khiến cho đầu óc của Ngọc Đào rùng mình một cái.
Hồi Thời nhìn mà lục phủ ngũ tạng đều đau, sao lại có nữ nhân như vậy!
Cánh tay Trần Hổ giống như cánh tay sắt, Hàn Trọng Giác giãy dụa không ra, cảm thấy mất mặt nên nhấc thời nâng chân, Trần Hổ càng sợ chủ tử bị thương, dùng chân đỡ, tay chân Hàn Trọng Giác đều bị kiềm chế, trọng tâm bất ổn nên đặt mông ngồi trên mặt đất.
Trên mặt hắn lại hiện lên biểu tình hơi hứng thú.
Ngọc Đào chớp chớp mắt, lông mi dài rậm dính từng giọt nước mắt trong suốt ở hốc mắt, trên lông mi dính nước mắt, Ngọc Đào nhìn cái gì cũng là một mảnh sương mù, cho dù không nhìn thấy gương, nàng cũng có thể biết bộ dáng hiện tại của chính mình là lê hoa đái vũ, khiến cho người ta thương tiếc.
Nghĩ đến chuyện Hàn Trọng Giác đến Kỳ Lân viện sẽ mang đến uy h**p cho ai, Ngọc Đào nuốt nước miếng.
Nếu có thể hắn đã sớm quăng Hàn Trọng Giác ra ngoài, tuy rằng chủ tử tàn phế nhưng vẫn là tướng quân ngũ phẩm, mà hắn ta thì có chức quan thất phẩm, Quốc công gia không muốn để cho người khác mượn cớ, không có khả năng nghe lời của nhi tử thứ hai vô dụng, đem một nô bộc như hắn đuổi ra khỏi phủ Quốc công.
"Tứ thiếu gia, nô tỳ luyến tiếc người, Kỳ Lân viện là nô tỳ cầu tới, nếu để lão phu nhân biết nô tỳ đến Kỳ Lân viện, không hầu hạ Tứ thiếu gia lại bị đuổi ra ngoài, nhất định lão phu nhân sẽ oán nô tỳ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Trọng Hoài cũng không phải người tốt, dĩ nhiên cục diện hôm nay là vì chỉnh nàng.
Trong Kỳ Lân viện, ngoại trừ hai nha đầu Nhạn Tự và Hồi Thời, dường như Hàn Trọng Hoài cũng không thèm để ý đến ai, mà hai nha đầu kia diện mạo bình thường, hắn cũng không có hứng thú làm.
"Thiếu gia..."
Cho nên nói Hàn Trọng Giác có thể bước vào Kỳ Lân viện, thuần túy là do Hàn Trọng Hoài để cho hắn tùy ý.
Lúc trước hắn ta đã hỏi qua Hàn Trọng Hoài muốn nha đầu, chỉ là sau khi hỏi xong mới phát hiện nha đầu kia là người mà nương hắn nhét vào Kỳ Lân viện.
Hàn Trọng Giác tức giận đứng lên, so với Ngọc Đào, lúc này hắn càng hận Trần Hổ làm cho hắn xấu mặt như vậy, "Bất quá chỉ là một nô tài lại dám đối với ta như thế, nếu ta không cho ngươi lăn ra khỏi phủ Quốc công, chữ Hàn của ta sẽ viết ngược lại!
Hàn Trọng Hoài lắc đầu: "Đẩy ta ra ngoài ngồi một chút."
Ngọc Đào sợ tới mức tránh sau xe lăn của Hàn Trọng Hoài, bàn tay từ trong khe hở của xe lăn chui vào trong ngực Hàn Trọng Hoài, bởi vì nhìn không thấy mà thiếu chút nữa mò mẫm dưới thắt lưng Hàn Trọng Hoài.
Một người sẽ tùy ý để cho người khác xúc phạm chính mình như vậy sao? Cũng không phải M, vậy là vì cái gì?
Hàn Trọng Hoài lặp đi lặp lại một lần, vẫn chưa hỏi Ngọc Đào tính toán biểu hiện sự thật lòng của mình như thế nào, nhưng thần thái thích ý kia, giống như là đang chờ đợi biểu hiện của Ngọc Đào.
Hồi Thời vừa động, Ngọc Đào vừa mới vô lực nằm sấp trên mặt đất đã nhanh chóng bò dậy đứng lên, trước tiên cầm lấy chỗ đẩy xe lăn của Hàn Trọng Hoài, đem Trần Hổ đang ngơ ngác đẩy sang một bên.
Chỉ là bởi vì cái này mà hắn trả thù nàng?
Nàng ta còn đang suy nghĩ xem nên làm như thế nào để đem Ngọc Đào đưa ra ngoài viện, để nhị thiếu gia cho Ngọc Đào nếm thử đau khổ thì nghe thấy lời nói của Ngọc Đào.
"Thật lòng?"
Xích mích giữa đồng nghiệp đều là chuyện nhỏ, Ngọc Đào cúi đầu nhìn đỉnh đầu của Hàn Trọng Hoài.
Trên mặt Hàn Trọng Hoài hiện lên một tia nghi hoặc, đầu hơi nghiêng một chút, thế nhưng nhìn có vài phần đáng yêu.
Cho dù nàng không tới Kỳ Lân viện mà trực tiếp đi đến hậu viện của Hàn Trọng Giác thì cũng sợ không được sống ngày lành nào, hiện tại nàng còn tới Kỳ Lân viện, nhiều lần cự tuyệt thư từ của Hàn Trọng Giác như vậy.
Nói xong nàng phát hiện lửa giận trong mắt Hồi Thời càng thêm tràn đầy, Ngọc Đào lập tức không hiểu, có thể đi nghỉ ngơi nàng ta còn mất hứng cái gì.
Hiển nhiên hắn chỉ quan tâm đến quan hệ logic của nội dung trong lời nói, hoàn toàn không có đem câu "Thiếu gia không thể không cần nô tỳ" kia lý giải thành một câu cầu xin.
Đôi mắt mông lung của Ngọc Đào nhìn thấy Hàn Trọng Hoài, nàng không thể nắm bắt được cái nào, chỉ có thể cúi đầu cắn môi: "Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy thiếu gia, nô tỳ đã nghĩ muốn được hầu hạ bên cạnh thiếu gia, nô tỳ là hướng về phía thiếu gia, thiếu gia không thể không cần nô tỳ!"
Ánh mắt hắn lạnh nhạt không khác gì ánh mắt của ngày thường, nhưng lại làm cho nàng theo bản năng cảm thấy không tốt.
"Vì sao?"
"Bởi vì nô tỳ muốn tận tâm hầu hạ thiếu gia."
Hồi Thời không nghĩ tới một hồi phong ba cứ như vậy mà bình ổn, nhưng mà Ngọc Đào đắc tội Nhị thiếu gia, phỏng chừng cũng không thể sống được mấy ngày lành.
Vì kiểm tra xem có phải Hàn Trọng Hoài cố ý thiết kế hắn ta hay không, hắn ta lại chuyển qua nha đầu khác, nhưng Hàn Trọng Hoài cũng không quản hắn ta, tùy ý hắn ta đem nha đầu của Kỳ Lân viện đưa vào hậu viện.
Sau khi Hàn Trọng Giác mở miệng trong phòng liền trầm mặc trong nháy mắt, sau đó Ngọc Đào thấy Hàn Trọng Hoài ngước mắt nhìn về phía mình.
Theo lý thuyết nếu nàng thật lòng tỏ tình thì đêm đầu tiên đến Kỳ Lân viện nên ở trong phòng Hàn Trọng Hoài thắp một ngọn đèn nhỏ, để cho hắn thưởng mỹ nhân dưới ánh đèn, mà nàng thì nũng nịu tâm tình.
Hàn Trọng Giác trực tiếp mở miệng đòi người là bởi vì hắn hiểu rõ tính tình của Hàn Trọng Hoài.
Chỉ là Ngọc Đào trốn ở phía sau xe lăn, bàn tay đang giơ lên của Hàn Trọng Giác còn chưa hạ xuống đã bị Trần Hổ cầm cổ tay.
Hàn Trọng Giác buông lời tàn nhẫn, phất tay áo rời đi.
Ngọc Đào phản ứng lại chuyện mình còn đang ôm tay Hàn Trọng Hoài, sau đó càng ôm chặt hơn, "Nô tỳ còn chưa để thiếu gia nhìn thấy một tấm chân tâm của nô tỳ, nô tỳ không thể cứ như vậy rời khỏi bên cạnh thiếu gia."
Lời này Ngọc Đào nói ra, giọng nói và tình cảm đều phong phú, khóe mắt đều nổi lên từng chút lệ quang, nhưng nàng biết nàng nói những thứ này Hàn Trọng Hoài đều không quan tâm, cho nên khi khóe mắt lóe lên lệ quang, hai tay nàng bắt lấy tay Hàn Trọng Hoài ôm ở trước ngực.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.